Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phần 4: Mật Bảo Địa Cung Kí 26

Tiểu thuyết gốc · 1993 chữ

Đúng lúc đó thì Bảy Ếch và anh con trai đi về, cả hai mang theo một mớ đồ lỉnh khỉnh, bác trố mắt nhìn :

- Sao mà mua nhiều đồ quá vậy.

Bảy Ếch cười :

- À, em mua thêm ít đồ cho cha con họ đấy mà.

Khi dùng xong bữa cơm chiều , bác mới nói lên :

- Được rồi, 6 giờ chiều này thì bắt đầu làm lễ. Bùa này do người cao tay yếm vào, nó đã ngấm vào trong cốt, nên thời gian giải bùa sẽ lâu và tôi dặn trước, trong suốt thời gian này, dù ai kêu cửa thì cũng không được mở, nghe gì cũng không được đáp lại, biết chưa. Nhớ rõ là, không nghe, không thấy, không đáp, tất cả đều là ảo giác. Nghe rõ không?

Người thanh niên gật đầu rồi bắt đầu đưa cha ra nằm trước một cái chiếu mới mua. Bác bày đồ ra, một cái bàn bày nhang và nến, trên đó là một con hình nhân, một ngôi nhà và một con diều, cạnh đó là một cái lồng gà nhốt một con gà mái khá lớn, một cái bếp nhỏ đang nấu một cái ấm thuốc, mùi thuốc bốc lên khá thơm, cuối cùng là một chén chứa chất lỏng đặc sền sệt màu gạch. Bác nhìn phía mặt trời rồi nói :

- Bắt đầu thôi. Tuệ Linh, cô hộ pháp giúp tôi. Khi tôi gọi thì cô giúp tôi đẩy thứ đó ra.

Tuệ Linh nhìn bác gật đầu. Đầu tiên bác dùng tay phải đặt lên người ông ta vùng ngực, tay kia lấy ra một lá bùa dán lên trên đỉnh đầu. Bác hít một hơi thật sâu rồi đứng dậy, tay cầm lấy ba cây ngân châm đồng loạt châm vào ba huyệt đạo trên người là Quan Nguyên, Trung Cực và Khúc cốt, các kim châm đã được bác luồn một sợi chỉ tím nối với con hình nhân . bác nhìn rồi bắt đầu làm phép. Bác rót một chén nước thuốc để nguội rồi đổ vào miệng ông ta, sau đó bác lấy ba lá bùa dán lên các điềm lửa tam muội cháy, sau đó bác thắp ba cây hương rồi lẩm nhẩm đọc chú. Cùng lúc đó, người đàn ông mở bừng mắt, cố cựa quậy nhưng đã bị Tuệ Linh khống chế. Bác nhìn rồi nói :

- Kẻ hạ bùa đã biết chúng ta đang giải bùa, phải cận thận hơn nữa mới được.

Tại một ngôi nhà khá sang trọng, người đàn ông trọc đầu nheo đôi mắt lại :

- Cuối cùng mày cũng lộ diện ,để tao coi mày hay đến chừng nào.

Người này lấy ra một cái hộp hình tròn, rồi mở nó ra , bên trong là một bộ xương đúc bằng vàng, trên khung xương là các văn tự bằng đá quý khảm lên đó, hắn ta dùng tay bắt ấn đặt lên bộ xương rồi từ từ đọc chú ,đôi mắt bằng hồng ngọc của bộ xương lóe lên rồi có thứ đó, chui ra khỏi bộ xương rồi bay vụt ra khỏi ngôi nhà. Người đàn ông lấy ra một cái mõ bằng gỗ, rồi đặt một lá bùa trước mặt rồi bắt đầu gõ mõ, miệng bắt đầu lẩm nhẩm đọc chú. Lá bùa trước mặt, bắt đầu lơ lửng giữa không trung, và phát ra những âm thanh như gà cục tác, nhưng rất nhỏ . Lúc này bác đang đẩy thứ gì trong người đàn ông ra nhưng khi lên tới ngực thì nó lại chảy xuống ,bác nheo đôi mắt lại :

- Mày cũng ra tay rồi cơ à. Nếu không phải tao đang áp chế thương bệnh thì loại bùa này của mày tao đã không nhọc sức như này.

Bác từ trong người lấy ra một lá phù có màu xanh nhạt, rồi dán lên cổ người bố, sau đó bác nói với 7 ếch chờ khi gió nổi lên thì ném con diều ra khỏi cửa sổ. Bác cầm lấy chén đựng chất lỏng đặc keo, rồi bắt đầu thoa lên người bố. Bác lấy ra một lá bùa nữa đốt nó rồi cho tro rới trên những vùng mới bôi thuốc, bác đặt tay lên lá phù xanh rồi kết ấn ấn nhẹ xuống, miểng lẩm nhẩm vu chú, vùng bụng người bố bắt đầu nổi lên những cục mụn nước to như quả trứng cá, bác nhìn thấy thì liền há miệng thổi lên chúng , rồi lấy cái nhà nhỏ , cầm lấy con hình nhân đặt vào đó rồi bắt đầu dùng tay chích màu vẽ những đường chú văn lên đó. Bỗng bên ngoài nổi gió và có tiếng gió rất mạnh, bác đưa mắt cho Bảy Ếch , Bảy Ếch hiểu ý liền lấy con diều ném ra khỏi cửa sổ. Ngay sau đó là một tiếng nổ như pháo và một loạt những tiếng rít lên đau đớn, bác cười :

- Mày nghĩ tao chưa chuẩn bị đón tiếp mày à

Người đàn ông đầu trọc ứa ra một tia máu rồi nhắm mắt lại, hai tay đan chéo trước ngực rồi bung ra ,một tay tạo thành ấn cầm lấy lá bùa rồi bắt đầu nuốt vào người . Người bố đang bất tỉnh bỗng mở bừng mắt, cổ họng phát ra những tiếng cục tác, bác liền đưa mắt nhìn Tuệ Linh :

- Cô áp chế nó lại giúp tôi.

Tuệ Linh liền đặt tay lên cổ rồi từ tay cô ấy tỏa ra một luồng sương thấm vào trong người bố,

- Cô cẩn thận đừng dùng quá nhiều yêu lực , kẻo làm hại ổng.

- Tôi biết rồi.

Bỗng bác nheo mặt lại rồi rót nốt chén thuốc đã sắc đậm, rồi dùng ngón tay chấm vào đó rồi đọc chú, chén thuốc bắt đầu sôi sùng sục lên rồi có những màn sương đen nổi lên. Bác nhanh chóng đổ vào miệng rồi kết ấn đặt từ miệng miết thẳng xuống bụng, đồng thời lúc đó những cây ngâm châm có những giọt chất lỏng nổi lên men theo đường kim thấm qua chỉ tím rồi đi vào trong con hình nhân . Bác nhìn thấy thì cười , nhưng đúng lúc này bên ngoài lại có tiếng gọi , đầu tiên là tiếng đàn ông :

- Huy có ở nhà không cháu ơi. Bác qua thăm bố mày này

Người con định lên tiếng nhưng Bảy Ếch bụp miệng lại, ra dấu hiệu, anh ta nhớ lại lời bác dặn rồi im lặng. Tiếng bên ngoài lại vang lên :

- Tao từ dưới quê lên thăm bố mày. Đường xá xa sôi, mày cũng đừng làm vậy chứ Huy ơi

Người con vẫn im lặng, bặt đi lát sau thì bên ngoài có tiếng con gái :

- Anh Huy có ở nhà không ,em cái Hương đây. Anh có ở nhà không ?

Người con bỗng vui lên :

- Người yêu tôi đấy ,cho tôi ra gặp . Nhanh lên,

Bảy Ếch bực mình nói :

- Mày bị điên à? Yêu yêu cái đầu mày đấy, không nhớ lời anh tao dặn à. Bố cậu có chuyện gì thì tự mà ôm lấy trách nhiệm.

Người con có vẻ do dự, tiếng bên ngoài lại vang lên :

- Anh không thương em nữa à, Mau mở cửa cho em gặp bố chồng đi.

Bảy Ếch thấy vậy liền chạy vào từ trong balo lấy khẩu lục rồi từ một cái lỗ hỏng dưới cửa, chĩa súng ra rồi sả đạn, những tiếng nổ giòn tai vang lên :” Đoàng , đoàng , đoàng “ :

- Con mẹ mày chứ yêu với đương đéo gì giờ này chứ, cút đi cho ông. Nhà bao việc.

Những tiếng giận dữ bên ngoài bắt đầu rít lên rồi im bặt. Khi đó con gà mái nhốt trong lồng bỗng cục tác liên hồi , bác thả nó ra rồi nhìn Tuệ Linh :

- Mau ra tay.

Cô ấy liền vỗ mạnh vào trán rồi thờ một hơi thở vào mũi, nó chui vào mũi người bố rồi cô ấy dùng tay ấn mạnh vào ngực ,bác nhanh tay dùng nến châm lửa đốt đi cái nhà nhỏ chứa hình nhân bên trong các sợi chỉ tím cũng bừng cháy, bác rút ba cây kim châm ra khỏi người. Người bố bỗng ho sặc sủa rồi nôn ra một cái bọc nhỏ, bác cầm nó lên mở ra, là một tấm bùa vẽ trên vải, bên trong là móng và mào của gà. Con gà mái nhanh chóng nhảy lên nuốt lấy nó vào bụng. người con thấy vậy định đuổi theo nhưng bác nói :

- Không sao đâu, nó ăn vào thì đó coi như là điềm lành đó. Cậu cứ nuôi nó đi, nó sẽ kéo vượng khí đến cho cậu.

Bác vỗ vai cậu ta, rồi đi ra ngoài. Bác ra tới sân thì cúi xuống thấy một vết cháy xém trên mặt đất, bác cúi xuống rồi lấy một nhúm lên đưa gần mũi rồi nheo mắt lại :

- Là tà vật gì đây

Hôm sau, người cha tỉnh dậy và luôn miệng cảm ơn với nhóm, ông Tường chỉ nói :

- Ông anh không sao là tụi tui vui rồi. Đừng khách sáo nữa.

- Ơn này, chúng tôi có ngày cũng sẽ báo lại, không dám quên đâu.

Bác nói :

- Thôi thì, bác cũng đã khỏe thì cháu với mọi người đây cũng nên đi. Chúng cháu đi còn có việc nên làm

Người bố nói :

- Khoan đã, có phải mấy người đang đi tìm kho báu liên quan tới tháp Long Tường không ?

Bác quay người lại rồi nói :

- Sao, bác biết. Nếu bác có manh mối gì thì hãy chỉ cháu, cháu đang cần gấp lắm.

Người bố nhìn về phía người con rồi nói :

- Chẳng giấu gì mọi người, gia đình chúng tôi nhiều đời nay vẫn canh gác tháp Long Tường, cũng biết được đôi chút chuyện có liên quan tới cái tháp ấy. Huy à, chiều mày dẫn bốn người này đi đến nơi đó đi, đừng có dối họ làm gì. Dù sao họ cũng cứu ta một mạng,

Bác nghe thấy thì vui lắm, buổi chiều , người con dẫn đường ra biển rồi lấy một cái thuyền nhỏ rồi nói :

- Thuyền này là thuyền dùng để đi ra nơi đó, mọi người lên đi.

Bác nhìn nhưng chỉ thấy đây chỉ là một cái thuyền bình thường, nhưng khi người con lấy ra một miếng ngọc hình tròn đính lên một lỗ trên tàu rồi xoay nó, từ từ chỗ đó hiện ra một cái tủ được làm âm tường bên trong , bác thấy trong đó có một cái lồng đèn và những bộ quần áo đã cũ, bác nhận ra đây là cổ phục thời nhà Lý nhưng cầm vào thì nhận ra đây không phải là quần áo thông thường, bác lần theo đường chỉ thì nhìn thấy những đường kim tuyến hiện ra, bác lẩm nhẩm :

- Áo di quan là đây sao?

Người con lấy cái lồng đèn treo trước mũi thuyền rồi châm lửa, một mùi thơm đặc trưng bốc lên, ông Tường và Bảy Ếch nhận ra ngay :

- Đây là mỡ của cá voi , đúng là đồ hiếm.

Chiếc thuyền băng băng ra biển, nhưng đúng lúc đó sương mù từ từ ập đến và che phủ toàn bộ, Bảy Ếch lấy đèn pin ra soi thì vẫn không thấy rõ phía trước, tầm nhìn gần như bị mù, chỉ có thể nhìn thấy trong 1m trở xuống. Người con nói :

- Mọi người đừng sợ, đây là cách mà tổ tiên tôi truyền xuống. Chỉ có làm vậy mới đến được nơi đó một cách an toàn.

Bạn đang đọc Bác Cổ. sáng tác bởi Haisekaisa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Haisekaisa
Thời gian
Lượt đọc 52

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.