Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phần 4: Mật Bảo Địa Cung Kí 31

Tiểu thuyết gốc · 1567 chữ

Bác nói hai người kia ngồi xuống rồi bắt đầu thi pháp, bác bảo cả hai cởi áo ra để bác vẽ chú hộ thân lên đó. Ông Tường và Bảy Ếch cởi áo ngồi xuống, trên người hai người đều có những vết sẹo riêng ông Tường nói :

- Huân chương của bác đó chúng mày.

Bác chỉ im lặng rồi bắt đầu làm phép . Bác lấy ngón tay chích máu rồi vẽ các đường chú tự trên đó, sau lưng là một con mắt có hai sợi xích bằng chú tự xích lại nối với ba ngọn lửa, Bác lấy ra một tấm bùa rồi dán lên đó sau đó bắt đầu đọc chú, lá bùa bỗng chốc bốc cháy nhưng cả hai đều không thấy đau, lá bùa cháy xong thì các đường chú tự đều biến mất, bác nói :

- Được rồi ,hai người mặc áo lại đi.

Tuệ Linh nói :

- Loại chú hộ thân mà ông dùng nhìn rất khác với những loại chú hộ thân mà tôi thường thấy.

Bác lau tay rồi nói :

- Chú hộ thân này lấy máu của người luyện vu thuật mà làm, dùng ba câu chú nằm trong Đạt Cổn Bị Kinh, câu chú này giúp phát đi cái hung sát mà trong máu của tôi có mà làm tà ma sợ mà biết tránh uy. Còn con mắt là vu nhãn nhân tạo chỉ có tác dụng trong 1 năm thôi, nó giúp người được gia trì nhìn thấy được tà ma, còn ba sợi xích bằng chú tự cố định lửa tam muội tránh bị tà ma cướp lấy. Tôi xưa nay ít làm cái phép này lắm, chỉ có người thân quen tôi mới làm cho thôi.

Ông Tường mặc áo lại rồi nói :

- Đi thôi mấy đứa

Cả nhóm đi theo cái hang tối tăm này, xung quanh không có một tiếng động, thỉnh thoảng lại có một vài sợi rễ cây phủ xuống, Bảy Ếch thì đi trước, trên trán là một cái đèn để soi sáng. Cả nhóm đi đến cuối cái hang thì ngạc nhiên khi nhìn thấy trước họ là một cầu thang bằng đá dẫn lên trên, ông Tường cẩn thận dùng một tảng đá ném lên đó, lập tức những cây chông bật lên, nhọn hoắt, Bảy Ếch nuốt một ngụm nước bọt vào người, ông Tường nói :

- Làm gì cũng cẩn thận , đường trước mặt chưa chắc đi được ,phải thử thì mới biết được,

Sau đó cả nhóm cẩn thận đi theo cái hành lang đó, nhưng khi đến cuối thì lại bị chặn mất. Bảy Ếch nói :

- Để em thử đấy nó thử xem

Bảy Ếch gồng người đẩy thử, cả người anh ta nổi từng gân máu, răng cắn chặt, nhưng một tiếng kẹt làm cả nhóm phấn khởi, Bảy Ếch liền đẩy mạnh qua, trên đó là một cái lỗ trống hình tròn, mọi người liền theo đó mà leo lên. Lên tới nơi thì cả nhóm mới phát hiện đây là một không gian rộng và có phần ẩm mốc, bác liền đốt một cây pháo sáng lên, ngay lúc này cả nhóm mới phát hiện mình đang ở đâu. Trước mặt mọi người là một pho tượng cao hơn bảy mét bằng đá, từng đường nét điêu khắc rất công phu và tỉ mỉ, có hai đầu hai bên, một đầu ở giữa bị chém một nửa, còn có sáu cánh tay và có từng đường vết thương ở khắp người, Tuệ Linh nhìn rồi nói :

- Nếu tôi không nhầm thì đây là tượng của Atula thì phải

Bác nhìn rồi gật đầu :

- Đây là tượng của Atula Tạt Khô Các Hạ , hắn thuộc dạng Atula trời sinh ( hóa sanh ), thuộc về loài trời. Đây là loài Atula giữ gìn thế giới, có thế lực mạnh mẽ, không sợ sệt, có khả năng tranh đấu với trời Phạm Vương, Đế Thích và Tứ Thiên Vương. Nhưng hắn lại từng dẫn phát cuộc chiến để chứng tỏ Atula giới hơn hẳn cõi trời, nhưng mặc cho hắn có thần thông cỡ nào thì cũng bị trấn áp, bị Đế Thích phong ấn và nhốt vào cõi hư vô .

Tuệ Linh gật gù cái đầu, sau đó cả nhóm bắt đầu đi xung quanh để tìm có đường hay lối ra nào không, nhưng chỉ thấy có một bàn thờ dưới bức tượng và xung quanh chi có 4 chân đèn treo trên tường, bác nhìn rồi ngẫm nghĩ sau đó thì bắt đầu nói :

- Có lẽ đây là một căn phòng được xây để mô phỏng lại cõi hư vô mà Tạt Khô Các Hạ bị giam, nếu muốn tìm đường ra thì phải tìm từ bức tượng đá này

Vừa nói xong thì Bảy Ếch liền nói:

- Để em chuyện này anh cứ để Ếch lo

Nói rồi anh ta lấy dây buộc lại thòng lòng rồi ném lên cánh tay phải của bức tượng rồi bắt đầu leo lên, còn ông Tường thì đi tới bên bên chân đèn và nói :

- Hình như chân đèn này có vấn đề này.

Bác đi lại rồi dùng đèn pin soi vào thì thấy quả thật, chân đèn rỉ ra một thứ mùi như máu nhưng màu xanh nhạt, nhưng nhìn kỹ thì mới phát hiện toàn bộ bức tường là một tấm phù điêu lớn, từng ngọn chân đèn nằm tại chỗ giao nhau của những câu chú. Vì thời gian quá lâu nên chúng đã mờ đi, khó mà nhận ra đó là chú thuộc kinh nào. Bác nhìn rồi lắc đầu :

- Để cháu xem xem

Thì đúng lúc đó , Bảy Ếch nói lớn :

- Mọi người ơi, pho tượng này bị quỷ ám rồi

Ba người nhìn lên thì thấy Bảy Ếch mặt mày hơi hốt hoảng, bác lên tiếng :

- Trên đó có chuyện gì vậy Ếch?

Bảy Ếch lắp bắp nói :

- Đầu pho tượng này có chỗ thủng, em nhìn vào thì thấy máu thịt bên trong, lúc nãy em còn nhớ là là là cánh tay kia đang hạ xuống thì nó lại đưa lên, giống như bức tượng này là vật sống

Bác nheo đôi mắt lại rồi nói :

- Làm gì có chuyện phi lý thế được, để anh xem thử

Bác theo dây leo lên đầu pho tượng, Bảy Ếch chỉ vào một lỗ hỏng ở gần đầu rồi nói :

- Anh xem thử đi, xem có đúng không ?

Bác dùng đèn pin soi vào thì thấy bên trong quả thật có từng thớ thịt đỏ tươi, có cả mùi máu tanh bác nheo đôi mắt lại rồi suy nghĩ, chợt một tiếng động khô khan vang lên, cả bức tường phù điêu bắt đầu rực lên, từng đường từng đường như vậy , bốn cái chân đèn bỗng phụt sáng, ngọn lửa đỏ như máu và có tiếng nước róc rách, Tuệ Linh nói :

- Mau nhìn kìa ,

Mọi người bắt đầu nhìn lên thì thấy từ các chân đèn, những dòng chất lỏng bắt đầu chảy vào bên tron, nó có mùi tanh và óng ánh như một lớp váng, ông Tường cúi xuống chấm tay lên chất lỏng đó rồi nói :

- Là mỡ của cá voi đấy

Bác chợt giật mình nói :

- Không hay rồi , mọi người mau lên đây mau

Vừa nói xong thì ngọn lửa ở chân đèn rơi xuống như ma trơi, lập tức cả nền bốc cháy. Nhận thấy nguy hiểm, mọi người bám vào dây thừng rồi leo lên. Lên tới nơi, thì ai nấy đều khó coi, Bảy Ếch nói :

- Thôi tiêu rồi, cứ đà này thì bị nướng chín mất

Bác nói :

- Đáng nhẽ ra phải phát hiện sớm hơn chứ, đây là nơi mô phỏng lại Atula giam giữ và chịu phạt thì cũng có các hình phạt

Bảy Ếch nói :

- Hay mình đánh liểu theo lối cũ chạy về đi anh

Bác lắc đầu :

- Mày nhìn lại chỗ đó đi

- Bảy Ếch nhìn xuống thì thấy lối vào dưới nền bị chặn lại từ bao giờ không hay, Bác nhìn rồi nói :

- Có lẽ hy vọng bây giờ là phải dựa vào bức tường này

Bảy Ếch nhìn rồi nói :

- Dựa vào nó à,

Bác im lặng rồi dùng dây thừng buộc vào cánh tay rồi đu xuống phần lưng của bức tượng rồi dùng tay mò mẫm gì đấy .Ông Tường nhìn rồi hỏi Tuệ Linh :

- Cháu biết , nó đang làm gì không?

Tuệ Linh lắc đầu :

- Cháu cũng không biết nữa

Bác dùng tay dò từng đường rồi chạm vào gì đó thì dừng lại rồi nét mặt có vẻ vui hơn , bác nói :

- Mau chuẩn bị đi ,

Bác cười rồi dùng dây thừng buộc vào người, rồi hai tay chắp lại rồi bắt đầu đặt lên đó, sau đó bác tiếp tục đọc chú :

- Ba-a-tá-đồ-nhơ-rỵ-bạng-di-.......

Đôi mắt pho tượng bỗng lóe lên chút rồi cái miệng của nó từ từ mở ra vừa đủ để một người chui vào , bác đu thừng lên lại rồi nói :

- Mọi người bám chắc vào , chuẩn bị có trò hay cho mọi người xem này

Bạn đang đọc Bác Cổ. sáng tác bởi Haisekaisa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Haisekaisa
Thời gian
Lượt đọc 61

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.