Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phần 4: Mật Bảo Địa Cung Kí 35

Tiểu thuyết gốc · 2346 chữ

Tuệ Linh nhìn xung quanh rồi nhìn sang bác và nói :

- Ông cũng nhận ra nơi đây là cái gì rồi đúng không?

Bác cũng hít một hơi rồi nhăn mặt nói :

- Nơi đây tử khí nặng thật đấy,

Những đám sương mù dần dần chuyển qua thành màu đen, trong đó bắt đầu có những âm thanh rì rào, như có cả một đội quân xuất hiện, bác rút ra từ túi mấy tầm bùa màu đỏ có bốn dòng chữ đỏ óng ánh rồi chia cho ông Tường và Bảy Ếch và nói :

- Hai người cầm lấy cái này mà phòng thân, khi có yêu ma tới gần thì cứ tung nó về phía chúng. Đây là bùa tru tà, có thể tru chết một con quỷ thông thường, uy lực rất lớn, nên mọi người cẩn thận

Bùa tru tà là thứ bùa mà vu sư dùng để đối phó với tà ma, loại bùa này được luyện từ giấy đỏ được tẩm qua loại vu độc dùng để khắc chế tà ma là cổ các tạt. Dùng bốn câu thần chú họa lên đó, bốn câu thần chú được truyền chỉ cho người thân tín và đủ cơ mệnh mới có thể dùng. Muốn vẽ bốn câu thần chú này vào trong ít nhất người pháp sư luyện vu thuật phải lột xác được hai lần. Lột xác lần hai thì pháp sư đó đang có pháp lực ngang bằng với linh tiên, khi đó gọi là Vu Hãn. Còn lột xác lần ba chính là ngang bằng với thượng tiên gọi là Vu Bạng, và lão Vu Tế sư phụ của bác là người như vậy, nhưng ông ấy đã sắp cạn tuổi thọ, còn vì sao không giết Cổ Ma còn đang bị phong ấn bên dưới không phải là không đủ sức mà chỉ là ....... ( từ từ AD sẽ bật mí ). Nhưng bác sau khi lột xác lần hai ở Quảng Trị ( lần đầu là khi còn ở nơi học đạo, cắt bóng làm lễ tế bóng cho Vu Tổ, mỗi lần lột xác đều phải trải qua nguy hiểm và cần rất nhiều thời gian, có người chờ tới hơn sáu mươi tuổi mới lột xác lần một ,còn lần hai thì gần như khá ít), nhưng bác đã phát hiện thương bệnh đang dần dần tái phát khiến bác phải nén lại, chỉ dám dùng chưa tới sau phần pháp lực, cũng chưa dùng hết các vu thuật. Từ từ trong đám sương mù màu đen là các bộ thây thối rửa bốc mùi, chúng vô cùng kinh dị, da thịt phân hủy tới mức xuất hiện trên đó là những con dòi bò bò ngang dọc, nhưng nội tạng còn chút máu đỏ và tái lại như bị nấu chín lộ ra bên ngoài. Tất cả đều là người, phía sau họ lại là các thây thối rửa của các loại yêu tinh trên đảo. Chúng bắt đầu bò về phía mọi người, tử khí từ chúng lan ra dần dần, bác lấy từ trong lọ ra thêm hai viên thuốc rồi đưa cho hai người kia rồi nói :

- Mau nuốt vào đi, tránh bị tử khí nhập thể.

Tử khí là khí độc nhất đối với người thường, khi bị chúng xâm nhập vào cơ thể thì nhẹ có thể mang bệnh từ từ các cơ quan bị tổn thương mà dần dần bại liệt, nặng thì chết ngay tức khắc . Vì tử khi đi vào cơ thể sẽ bắt đầu ăn mòn sinh khí trong người, hao tổn căn nguyên, chưa hết tử khí rất độc đối với hệ thần kinh, chúng khiến chúng ta bại não mà chết trong đám tử khí . Bác nhìn chúng rồi bắt đầu nói với Tuệ Linh :

- Bây giờ thì tôi hiểu nơi này là gì rồi, cô cũng nhận ra rồi đúng ko ?

Tuệ Linh gật đầu nói :

- Nơi này chính nơi tử địa của hòn đảo này , là nơi mà bọn yêu ma trên đảo tìm đến khi sắp chết rồi nhờ vào tử khí nơi đây mà sống vất vưởng

Bảy Ếch nghe thì hơi khó hiểu , nói với bác :

- Là sao vậy anh , em nghe chả hiểu chút nào

Bác trầm ngâm rồi nói :

- Nói đơn giản đây là một cái nghĩa địa sống, bọn yêu ma đã đi hết thọ mệnh của chúng thì bắt đầu tới đây, mượn tử khí để duy trì mà sống tiếp và với hy vọng mở ra kiếp khác. Trong người chúng vẫn có một đóm nhỏ sinh mệnh và đây là mấu chốt để giết chúng. Chúng được gọi là uế thi, và gần như không thể dùng được loại thuật gì nữa, chỉ còn bản năng thôi.

- À , cái này thì em cũng chả hiểu luôn

Bác vỗ trán rồi bắt đầu nói về Tuệ LInh :

- Cô không nên đánh với chúng, bây giờ tìm được lui thôi.

Tuệ Linh cũng gật đầu vì người xưa có câu, hổ lạc đồng bằng bị chó khinh, số lượng của đám này quá nhiều và không ngừng tăng lên nữa. Bác rút ra con dao rồi bôi vu độc lên đó rồi nói hai ngưởi kia làm như vậy. Tạm thời bác không thể dùng quá nhiều pháp lực nên đành chuyển qua dùng võ thuật. Bác , ông Tường và Bảy Ếch đều là dân của miền đất võ Bình Định, ngay từ nhỏ đã được dạy võ, rèn luyện rất nhiều, thời thế loạn lạc, kém theo đó là chiến tranh vừa qua thì nổi lên giặc cướp, nên ai cũng cần để phòng thân. Chưa kể họ đều là những người sống gần rừng thiêng nước độc, miền biển đầy thủy quái. Bác cầm cây dao rừng rồi thủ thế, ông Tường cầm khẩu súng lên, những đầu đạn đã được bôi vu độc, ông ấy nói :

- Vừa đánh vừa rút lui, chúng tiến thì ta lùi, không nên ham với chúng. Thấy khó quá thì cứ rút đừng cố mà dằng co với chúng, chờ có cơ hội thì một đòn dứt điểm ngay, ko dây dưa. Ba đứa nhớ chưa?

Cả ba gật đầu rồi bắt đầu mở đường máu lần nữa, Tuệ Linh cầm cụ khí Champa tung lên, hai tay đưa lên trời rồi nắm lại, miệng đọc chú thôi khởi cụ khí . Cụ khí tuôn ra những cái đầu rắn mờ hồ tuôn vào phía những đám uế thi kia. Từng cái đầu rắn nổ tung hất văng những tên kia ra xa, cùng lúc đó Tuệ Linh dùng chân đạp mạnh lên đất rồi từ trong người tuôn ra những làn yêu khí cực đại, làn yêu khí len lỏi vào đối chọi với tử khí xung quanh. Bác nhận ra chỗ hở của đám uế thi kia khi bị đánh trúng liền đánh mắt cho hai người kia từ đó mà xông ra, Bảy Ếch dù chỉ mới tỉnh, nhưng vẫn cố hết sức, anh ta xé một mảnh vải buộc quanh miệng rồi ngậm vào, cắn chặt để lấy sức. Một uế thi hình người bò đến, rồi chợt nó vùng lên, cái bàn tay gớm ghiếc của nó hướng thẳng vào cổ, anh ta nhanh chóng lui lại, một nhát chém nhanh và gọn cắt đứt nửa cái thân thối rữa của nó ra làm đôi. Chợt lại có ba uế thi hình chó lao đến, chúng há miệng thật to và định đớp lấy anh ta không hể nao núng, Khi ba con uế thi vừa đến tầm thì anh ta phóng con dao về phía đầu của con gần nhất, rồi tung người đạp vào một con khác, con còn lại , anh ta chỉ kịp đưa cái balo lên cho nó cắn lấy. Một cú chỏ vào đầu nó khiến con uế thi ngã xuống, anh ta rút cây dao lên rồi chém mạnh xuống từng con một. Ông Tường thì đang trổ tài thiện xạ của mình, từng loạt đạn hai viên đặc trưng của điểm xạ được ông bắn rất chuẩn xác ông đang hỗ trợ cho cả ba người, Ông Tường đứng giữa, dùng súng bắn gục những uế thi tiến lại gần, đủ giữ khoảng cách cho ba người kia hành động. Tuệ Linh thì cố dùng yêu pháp, đánh sâu vào lỗ hổng kia, cô há miệng phun ra một đám khí màu vàng nhat về phía chúng, ngay lập tức, đám uế thi bị tan thành vũng bùn máu hôi thối, đây là độc của yêu xà hóa hình người. Tuệ Linh tung yêu trảo lên rồi bóp mạnh lại, thêm một đám bị cô bóp nát, đám uế thi chỉ còn chút ý thức mơ hồ, và làm theo bản năng nên không hề sợ chết. Hết lớp này đến lớp khác ùa đến, Thiềm Thừ thì cũng đang ra sức bảo vệ cánh phải, nó nhảy lên rồi từ trong miệng phun ra một đám nước dãi, nó dùng chân vẽ đám nước dãi đó lên thành những vân chú, đám uế thi dẫm lên thì như người thường đi trên than nóng, chúng la hét đau đớn, Thiềm Thừ lại phồng hết bụng ra rồi thở ra một đám khí, đám khí này đi tới chỗ nào là đám uế thi y như sẽ bị gục xuống, chút lửa sinh mệnh trong người chúng bị dập tắt, từng đám ngã rạp xuống. Bác thì phải lo bọc ở phía sau và cánh trái, chúng biết bác đang chịu áp lực từ hai phía hậu và trái nên ra sức dồn dập lùa về phía bác. Bác nhìn chúng nhưng vẫn bình tĩnh, rút ra con dao đi rừng, bác chỉ lấy một lọ nước bôi lên cánh tay và bàn tay, toàn bộ cánh tay đó bị đen tím lại như bị thương, nhưng từng đợt hơi bốc lên nhìn rất đáng sợ. Khi một uế thi vừa lao đến thì bàn tay nắm hình lâu rồi tung mạnh về phía đầu nó. Một cú đâm đó làm xuyên thủng cả đầu con uế thi, máu me và não của nó văng ra, bác đạp nó xuống rồi lại đâm thẳng con dao rừng về phía một đám khác, một đường chém ngọt cắt lìa chúng ra, đám uế thi ngã rạp xuống. Bác lấy đà vung nắm đấm vào thằng mồm của một tên khác. Nhưng bất ngờ lại có một con uế thi hình người lao đến, và ôm được người bác, nó dùng răng cắn sâu vào da thịt của bác . Nhưng đáp lại là tiếng rú la của nó, bác nhìn rồi cười :

- Đúng là đồ ngu, máu của Vu Hãn không chỉ khắc chế tà ma, mà còn có độc đó, dù Dạ Thần bị máu Vu Hãn đi vào người thì cũng chết thôi. Nói gì là một con uế thi như mày

Con uế thi đó nhanh chóng bị buông bác ra rồi nó ngã lăn xuống đất tan thành một đám máu như bùn. Cả nhóm đang cố mở đường máu nhanh nhất có thể, Tuệ Linh chợt hít một hơi thật sâu rồi bắt đầu há dang hai bàn tay ra rồi từ từ đưa lên đỉnh đầu, cô ấy đọc pháp chú của người Champa, cụ khí bắt đầu rung lên liên hồi. Tiếng đọc chú ngừng lại và rồi cụ khí như một cái mũi tên, toàn thân nó được bọc trong yêu khí của Tuệ Linh, ngay lập tức nó lao vun vút, xuyên thủng một đám uế thi, mở ra một đường máu đúng nghĩa. Nhận thấy thời cơ thoát thân đã đến, ông Tường lấy ra một quả lựu đạn rồi dùng vu độc bôi lên nó, sau đó ông ấy ra hiệu cho tất cả đi trước. Nhưng bác giật lấy cái lựu đạn rồi lắc đầu :

- Bác đi trước đi, cháu sẽ chặn chúng lại. Lần này cháu sẽ không để bác làm.

Ông Tường nhìn thấy ánh mắt bác rực lên quyết tâm thì bắt đầu quay người đi, ba người kia nhanh chóng đi theo đường máu mà Tuệ Linh đã mở ra , còn bác thì chờ họ sắp đi khỏi thì hành động, rồi chờ đám uế thi đến gần thì mới rút chốt, bác nhìn chúng rồi ném vào giữa đám đó. Sau đó, bác lao người theo con đường máu đang dần dần khép lại bởi đám uế thi, bác vung con dao rừng chém liên tiếp về phía trước đế gạt bớt đám uế thi ra một bên. Một tiếng nổ lớn " ĐÙNG " , sau đó là một chuỗi âm thanh gào thét dữ dội, quả lựu đạn đã nổ và mảnh đạn đã khiến cho một lượng lớn đám uế thi bị chậm lại. Bác vừa lao ra khỏi đám uế thì đúng lúc đó Bảy Ếch chạy lại kéo mạnh bác ra khỏi nơi đó. Bác nhìn anh ta rồi mở miệng cười lớn , không thể chậm trễ ,cả nhóm bắt đầu chạy vào một hướng khác. Vì toàn bộ cây cối đã dịch chuyển, phương vị không thể xác định đâu là đường ra , ngước lên nhìn bầu trời thì cũng chỉ thấy một bầu trời mơ hồ, do bị tử khí nơi này che mất. Lúc này cả nhóm đã chạy được một đoạn thật xa và đang ở cạnh một cái hồ nước. Bảy Ếch thở hổn hển, vì mệt. Phần vì vác theo anh Cóc ,Bảy Ếch mếu không ra nước mắt :

- Anh cóc ơi, em vừa mới tỉnh lại đó. Sao anh không chui vào ba người kia đi, sao nhất định là em

Thiềm Thừ trong áo Bảy Ếch chui ra :

- Thiềm Thừ thích đó , làm gì nào . Ngươi thích ý kiến không , muốn ăn đập à

Bạn đang đọc Bác Cổ. sáng tác bởi Haisekaisa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Haisekaisa
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 60

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.