Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phần 4: Mật Bảo Địa Cung Kí 61

Tiểu thuyết gốc · 1443 chữ

Thấy thứ vũ khí trong tay Bảy Ếch không đáng sợ, con quái vật lao người hai tay trước nó dang rộng tạo thành vòng cung định vồ lấy, Bảy Ếch nhớ tới lá bùa mà bác từng cho để hộ mạng, liền lao người tránh đi, nhưng vẫn bị vuốt nó cào rách áo, để lại một vệt máu dài trên tay,Bảy Ếch lấy lá bùa ra, anh ta huơ huơ nó trước con quái vật kia, nhìn thấy lá bùa con quái vật hơi nhùn chân, nó gầm gừ rồi định tiến lại nhưng lại e sợ, cứ thể hai bên cứ giằng co. Chợt con quái vật hét lên một tiếng dài, tiếng hét chói tai và khiến Bảy Ếch bị choáng váng đầu óc. Chớp lấy thời cơ con quái vật phóng người về phía anh ta, nhưng khi nó cách Bảy Ếch hơn 30 cm thì một pháp ấn vụt tới đập thẳng vào người nó. Bị đòn bất ngờ, nó ngã dưới đất, chỗ bị trúng như thịt bị nướng, bốc khói xì xèo, ba người kia chạy tới, cô Nhi đỡ lấy Bảy Ếch đứng dậy:

- Anh có sao không?

- Chỉ bị nó cào, không đáng lo.

Bác nhìn con quái vật đó rồi cười:

- Mày cũng chịu lộ mặt rồi à?

Duy nhìn nó rồi nói với bác:

- Thứ này là gì vậy anh?

Bác cười:

- Mọi người còn nhớ cái bóng đen khi chúng ta ở ngôi nhà đó không, chính là nó đó

Ba người ồ lên nhìn nó, Bảy Ếch nói:

- Thảo nào, ông nhìn mày quen quen, định ăn ông à, dễ ăn cơm với cá lắm con, coi mắc xương nghe chưa

Cô Nhi cũng nói:

- Nó là người hay gì vậy,

Bác nhìn nó rồi nói:

- Thứ này tôi chưa gặp qua nhưng chắc chắn nó có liên quan tới nơi này, khắp người nó là thi khí và âm khí.

Duy nhìn nó rồi rút ra con dao găm, bác cũng lấy cái ấn đồng ra. Bảy Ếch lăm lăm con dao rừng, cả ba định bao vây nó lại, nhưng chợt nó làm một hành động mà ai cũng sửng sốt, nó phóng người lên trần nhà rồi lao đi, tất cả diễn ra chưa tới ba giây. Bảy Ếch gằn giọng:

- May cho mày đó, ở lại chút nữa thì mày nhừ xương với ông.

Bác đi tới gần, lây thuốc rắc lên vết thương rồi lấy băng quấn lại cho Bảy Ếch rồi nói:

- Vết thương có thí khí và âm khí, nếu gặp nó thì cẩn thận, hai loại khí này đi vào người rất độc hại.

- Hahaha, có anh gần đây thì em lo gì chứ

Bác chỉ im lặng không nói gì, cô Nhi dùng đèn pin soi vào các khoang thủy tinh chứa chất lỏng:

- Nhìn giống như đang nuôi bào thai nhân tạo.

Duy đi tới những chỗ máy móc, rồi thử gạt cần điều khiển nhưng không có động tĩnh gì, chợt anh ấy cầm lên một tờ giấy nhỏ ngã màu dưới nền đất, chữ trên đất là chữ của nga và đã viết trong trạng thái nghệch ngoạc, cô Nhi từng là du học sinh bên Liên Xô, cô cầm lấy tờ giấy rồi cố đọc từng chữ:

- Dự án nghiên cứu XJ1- người chết đỏ.

Đọc xong thì bác cũng bắt đầu hiểu ra vấn đề, nơi này là một căn cứ dùng để thí nghiệm và nghiên cứu, có thể thứ vừa rồi là sản phẩm. Bác khẽ thở dài rồi nói mọi người rời khỏi đây, Bảy Ếch nói:

- Hay là mình phá hết mấy cái thứ này đi anh.

Bác lắc đầu:

- Có phá cũng vậy thôi, thứ cần phá là dã tâm, tham vọng của con người.

Rời khỏi căn phòng đó, cả nhóm tìm kiếm một chỗ ngồi rồi lấy ra lương khô để ăn. Duy đứng lên rồi đi về một hướng, Bảy Ếch nhìn thấy và nói:

- Anh đi đâu đó

- Tôi đi vệ sinh, không cần đi theo tôi – bác lại nhìn anh ta với ánh mắt nghi ngờ, cả Duy và hai người kia đều không phát hiện

Duy đi xa cách chỗ mọi người, anh ta nhìn trước nhìn sau rồi từ trong balo lấy ra một thiết bị, anh ta kéo ăng ten lên rồi khởi động nó, khi đèn tín hiệu sáng, bên kia có giọng nói, anh ta nói:

- Báo cáo, cả nhóm đã tới x đỏ và đã đụng độ người chết xanh.

- Ừm, vậy thì cứ theo kế hoạch và trình tự mà làm. Nên nhớ lần này là cơ hội cuối cùng, cậu nên biết làm những gì rồi chứ?

- Báo cáo, tôi biết rõ.

Đèn tín hiệu tắt, anh ta thu ăng ten lại bỏ thiết bị đó vào trong balo, và đi về phía của mọi người. Còn ở khu trại, ông Tường cũng tắt thiết bị liên lạc rồi quay người đi. Nhưng khi đi ra khỏi lều thì Bách Việt xuất hiện cách đó không xa, Bách Việt nhìn vào căn lều canh gác cẩn mật rồi quay về. Lúc này, tại một hoàng cung lộng lẫy dành cho hoàng thái hậu, cổng có sáu chữ " Phật Mẫu Man Nương Ỷ Lan ", tên thần bị bác đánh và đốt cả đền đang quỳ gối và tâu báo:

- Bẩm Phật Mẫu hạ thần bị một tên pháp sư nhân gian khinh nhờn, hắn ỷ tài phép mà đến quấy phá và đốt cả đền của thần. Hạ thần phép mỏng tài kém nên chịu nhục, mong Người lấy lại công bằng.

Ở phía trên là một người phụ nữ, khí chất xứng với Mẫu Nghi thiên hạ, nhiếp chính thiên hạ, người phụ nữ cầm một vòng chuỗi nghe tên minh thần bẩm báo thì mở mắt ra nhìn ông ta rồi nói:

- Thần vị của ngươi là do phong khi còn sống, cũng không thể để một pháp sư coi thường, ta sẽ cho người đến bắt hồn hắn ta để hỏi tội.

Tên kia nghe thấy thì mừng rỡ:

- Hạ thần đội ơn nương nương

Người phụ nữ nói:

- Không còn việc gì thi lui đi.

Minh thần nghe vậy thì liền làm lễ rồi cáo lui, người phụ nữ đưa tay, trong đó là một cuộn vải vàng óng có hoa văn phượng rồi nói với hai tiểu đồng đang đứng hai bên:

- Đưa thứ này Thái U Khâm Vương Chiêu Văn

- Dạ vâng

Một lúc sau, một người đàn ông có nét mặt cương nghị và uy dũng, ngài ấy là Chiêu Văn, khi còn sống là quý tộc triều Lý, trong cuộc đại chiến sông Như Nguyệt thì ngài và Hoàng Chân đã anh dũng hy sinh, khi chiến tranh kết thúc, vua tôi triều Lý đã làm lễ gia phong thần vị cho hai ông, được trời đất công nhận. Người đàn ông nhận lấy cuộn vải rồi mở ra xem, khi xem xong thì liền nói:

- Việc này để cho người khác làm thì hơn.

Nói rồi ông ta kết thần ấn chỉ vào tấm vải rồi nó bay vọt lên trời cao, hòa vào không trung. Ở tại cung điện của Bát Hải Long Vương, Hoàng kêu gào thảm thiết:

- Cha nhất định phải bắt tên pháp sư đó lại, tên đó dám khinh nhờn con và cả cha. Con bị hắn đánh, xém chút nữa là bỏ mạng dưới tay hắn.

Người đàn ông đầu rồng nhíu mày lại rồi nói:

- Được, vậy thì để cha cho người đi bắt tên đó về.

Bác vẫn không hề hay biết mình đã chọc tới họa lớn, hai phương thần đều đã xuất lệnh cho người đi bắt mình về. Cỗ quan tài vàng rồng có hai chữ ĐẾ CA, bỗng chốc rung lắc dữ dội và có từng đợt dao động xuất hiện, chợt thi thể người đàn ông nằm trong bỗng xuất hiện nhịp thở, ngón tay cũng nhúc nhích được một chút. Nhưng mũi tên bỗng ghim mạnh xuống, ba chữ Kim Quy Tiễn sáng lên, nó như một ngón núi đè mạnh xuống người thi thể. Nhịp thở của người đàn ông ngừng lại rồi yên tĩnh như chưa hề xuất hiện, nhưng chữ trên thân mũi tên đã mờ nhạt đi. Có lẽ thần tính của nó trải qua vô vàn năm tháng trấn áp cỗ thi thể này đã sắp mất đi hết. Tất cả các cơn sóng ngầm bắt đầu cuộn cuồn trỗi dậy, tai kiếp lại sắp bắt đầu.

Bạn đang đọc Bác Cổ. sáng tác bởi Haisekaisa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Haisekaisa
Thời gian
Lượt đọc 46

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.