Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phần 4: Mật Bảo Địa Cung Kí 81

Tiểu thuyết gốc · 1638 chữ

Bác quay lại lều của mình và ngồi xuống bắt đầu nhớ lại những thứ mình vừa ghi nhớ được, bác cẩn thận lấy một cuốn sổ tay rồi ghi lại những điều vào đó, phải mất hơn một giờ sau bác mới hoàn thành những ghi chép của mình. Bác cầm lấy cuốn sổ rồi nhìn vào những dòng chữ trong đó. Bác lẩm nhẩm rồi suy nghĩ:

- Chết không phải là hết, người đời thường coi cái chết là chấm dứt của sự sống. Nhưng nó lại là bắt đầu, là một nhánh rẽ khác. Niết Bàn không đơn giản là sống lại mà đó là lần sống thứ ba của bản thân. Sống khi còn dương thọ, sống khi tìm đường thoát ở luân hồi, sống lại khi đã Niết Bàn. Nhưng mỗi chữ sống lại có mỗi ý nghĩa vô cùng lớn, chúng khác hoàn toàn với nhau. Sống với dương thọ chính là sống với đúng bản chất của vạn vật, sống khi tìm đường thoát luân hồi là sống với chính bản ngã, hướng tâm của mình thoát khỏi ràng buộc sau khi đã giác ngộ khi còn dương thọ. Và cuối cùng là sống sau khi đã Niết Bàn.

Bác nói tới đây thì ngừng lại rồi cất cuốn sổ đi. Đúng lúc đó, Bảy Ếch và Thiềm Thừ đã đi vào trong lều, Bảy Ếch nói to:

- Anh Cổ ơi, coi tụi em bắt được gì này.

Bác quay lại thì thấy anh ta đang cầm một xâu cá, con nào con nấy to tròn, béo mụp, Bảy Ếch nói:

- Em với anh cóc ra tận con suối cách đây gần 4km, chỗ đó nhiều cá lớn lắm, lát nữa đem ra nấu nồi cháo cá với măng rừng, nghĩ tới là thèm.

Bác nhìn thấy Thiềm Thừ thì chợt nảy ra một ý tưởng, bác đưa tay bắt lấy Thiềm Thừ rồi bác thì thầm nhỏ với nó gì đó, rồi bác lấy cuốn sổ đưa vào miệng nó. Thiềm Thừ há miệng nuốt cuốn sổ vào bụng rồi oằn người lăn ra đất. Bác nhìn thì mắng:

- Cái con này, đã là mẫu cổ thì bớt làm mấy trò này đi. Khi đám cổ kia lột xác xong thì chúng nó lại cười cho đó.

Nói rồi bác cắt máu nhỏ vào miệng nó vài giọt lớn, Thiềm Thừ chụp lấy bàn tay bác rồi ngoạm lấy ngón tay đang chảy máu của bác. Xong xuôi bác rút ngón tay ra, nó đã được nước bọt của Thiềm Thừ làm cho không còn chảy máu nữa. Bảy Ếch cầm lấy một con cá rồi vỗ bụng nó, chợt anh ta dừng lại rồi bỏ nó xuống rồi lấy con dao rừng ra rồi mổ bụng nó, máu tanh bốc lên nồng nặc. Bác nhìn thấy thì nói:

- Sao vậy Ếch?

Bảy Ếch nói:

- Hình như vừa nãy em mới sờ trúng thứ gì cứng lắm, như cục đá vậy.

Nói rồi anh ta lấy dao lôi hết nội tạng của con cá ra, bỗng lưỡi dao đụng trúng một thứ gì đó cứng ngắc. Bảy Ếch kêu lên:

- Đây này, em nói có sai đâu.

Bảy Ếch dùng dao đẩy vật đó ra khỏi đất thì thấy đó là một vật như cái vòng, bác lấy nước đổ lên rồi rửa nó. Một máu lấp lánh dần lộ ra. Đó là một cái vòng vàng được chạm khắc tinh xảo và có đính viên ngọc trai hồng. Bảy Ếch cầm lấy cái vòng nói lớn:

- Hahaha, y chốc luôn. Lần trước là tay người, lần này là vòng vàng, bảo sao mình lại lặn lội tới tận đó bắt cá, hahaha.

Bác nhìn cái vòng rồi nói:

- Ếch, mày nhớ chỗ con suối mày nói không?

Bảy Ếch cầm vòng vàng nói:

- Nhớ chớ, hay anh với em tới đó làm một mẻ nữa, biết đâu lại bắt được mấy cái nữa.

Bác nói:

- Tham vừa thôi, mày xử lý hết chỗ cá này rồi đi với anh tới đó.

Nói rồi bác lấy túi đồ hành pháp đeo vào người rồi ngồi chờ Bảy Ếch xử lý chỗ cá đó. Gần 15 phút sau, Bảy Ếch đi tới chỗ bác nói:

- Hầy, chỉ có đúng mỗi con cá đó là có đồ, còn lại chả có thứ gì.

Bác lắc đầu rồi nói anh ta chỉ đường, cả hai bắt đầu xuất phát tới con suối đó, dọc đường đi bác nói:

- Biết tại sao, anh lại muốn chú đưa tới con suối đó không?

Bảy Ếch lắc đầu:

- Úii giời, anh nói vậy thì em chịu.

Bác nói:

- Cái vòng vàng đó là đồ tùy táng của người chết đó, vẫn nên tới đó xem thế nào, chứ lỡ mày nhặt được rồi bị cái vong nó ám, anh cũng không phải lúc nào cũng đi theo bảo vệ mày được.

Bảy Ếch nghe bác nói thì cảm động lắm, anh ta lấy cái vòng ra than:

- Mẹ nó chớ, lần trước đã không được, lần này dâng tới miệng lại là đồ của người chết, sao mà số tui xui xẻo vậy hả trời.

Sau một lúc đi đường rừng, cuối cùng Bảy Ếch cũng dẫn bác tới con suối đó. Anh ta chỉ về cái hướng kia:

- Anh thấy cái ô nước đó không, chỗ đó là chỗ em với anh cóc bắt cá đó

Bác liền đi tới chỗ đó xem sao, nhưng bác nhìn một hồi rồi lấy tay cho một ngụm nước vào miệng cũng không có gì bất thường. Bác nhíu mày rồi nói:

- Quái lạ, xung quanh chỉ có một chút thi khí nhưng rất nhạt, còn lại chẳng có thứ gì. Ếch đi với anh lên thượng nguồn xem sao.

Bảy Ếch dẫn bác đi ngược con suối lên phía trên thượng nguồn. Lúc đi thì bỗng phía trước có tiếng động, bác và Bảy Ếch vội nấp vào một tảng đá, cả hai nhìn về phía trước thì thấy đó là hai tên đàn ông, trên vai chúng là một túi đồ lớn, cả hai đều đang lấp lét nhìn nhau rồi quay sang xung quanh, sau một hồi quan sát không thấy ai thì chúng lấy từ trong túi đồ ra những thứ. Bác nghiêm mặt lại khi đó là những cánh tay, bàn chân, chúng bị chặt ra rồi cho vào cái túi lớn đó. Tên tóc quăn nói:

- Lần này được kha khá, trúng mánh rồi mày ạ.

Tên to con nói:

- Còn phải nói, tao là tao nhanh trí. Nghe tin con của ông đó mới chết là rủ mày ngay, nhà ổng giàu, lắm tiền lắm của, chôn con cũng phải có chút cho chứ mày. Tối nay tao với mày quay lại lấy tiếp, còn mấy món trang sức trên người nó vẫn chưa kịp lấy.

Tên kia cũng nói:

- mà con bé đó xinh mà chết uổng thiệt, hay là chúng ta quay lại làm chút chút đi. Mấy hôm nay vừa thiếu rượu, rồi lại thuốc phiện, lại thèm hơi xác thịt, khó chịu lắm.

Tên kia nghe xong thì bùi tai nói:

- Ý mày hợp tao đó, he he he.

Bác và Bảy Ếch nghe xong thì ai nấy tức giận, Bảy Ếch nói:

- Mẹ nó cái bọn cặn bã chó chết này, đã đào mộ, phanh thây người chết lấy của cải của họ, rồi còn định giở trò đồi bại, mẹ nó, để em ra đập cho chúng một trận.

Bác ngăn lại:

- Không được, bây giờ mình ra thì chúng chạy ngay, đừng rút dây động rừng, khi nãy chúng nói tối này quay lại chỗ chúng đào mộ trộm. Cứ bám theo rồi bắt tận tay chúng vẫn là hơn, lúc đó mày muốn đánh bao nhiêu cũng được.

Bảy Ếch nghe xong thì cũng nén cơn giận lại:

- Được, nghe theo anh hết đó. Tối nay, ông không đánh chúng mày ra bã thì không phải thằng Ếch.

Hai tên đàn ông đó sau khi lấy đồ từ những cánh tay, bàn chân kia rồi bỏ lại vào túi, nói chờ trời tối sẽ đem vứt vào khe suối cho cá ăn. Tên tóc quăn làu bàu lần trước sơ ý vứt cánh tay còn sót cái vòng vàng. Bây giờ bác và Bảy Ếch mới hiểu vì sao lại có cái vòng trong bụng cá. Hai tên này lấy ra một chai rượu với một nắm quả dại rừng, hai tên này ngồi uống rượu với nhau rồi nói chuyện sau khi bán đống đồ này đi sẽ làm gì. Bảy Ếch nhìn cay nghiến bọn này rồi nói:

- Hai con súc sinh chúng mày cứ từ từ đi, tối nay ông vặn nát xương chúng mày.

Chợt Bảy Ếch nói:

- Sao anh không dùng pháp thuật đánh chết chúng đi?

Bác lên tiếng:

- Làm vậy là sai với luật nhân gian, xét theo luật pháp thì anh vẫn là người thường, nếu đánh chết người thì vẫn bị coi là phạm pháp, nhưng pháp luật cần bằng chứng, nhân chứng mới có thể bắt anh. Như vậy thì dù anh có khai là dùng pháp thuật đánh chết thì liệu có ai tin, nhưng khi chết anh sẽ chịu hình phạt gấp nhiều lần ở cõi U Minh. Pháp sư chỉ có thể đánh chết người khi người đó đã được pháp luật nhân gian khép vào trọng tội xứng với cái chết, thì lúc đó pháp sư được coi như là đao phủ thôi, mà tên tội nhân xuống dưới cõi u minh vẫn chịu tội nhưng nhẹ hơn. Cùng lắm là bị cho vào chảo rán lăn bột thôi.

Bảy Ếch nói:

- Anh cũng biết nói đùa thật đấy.

Bạn đang đọc Bác Cổ. sáng tác bởi Haisekaisa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Haisekaisa
Thời gian
Lượt đọc 55

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.