Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phần 6: Hóa Phàm 16

Tiểu thuyết gốc · 2223 chữ

Bác đem chiếc lá có vong hồn cô gái bỏ vào người rồi đi thẳng về nhà kho, lúc này trời đã sắp sáng , bác vào bên trong rồi sắp xếp lại đồ đạc , vừa lúc này có tiếng máy nổ giòn dã vang lên, bác nghe thì biết đó là ghe của bà chủ . Bà ta hôm nào cũng tới sớm , đẩy cửa và nhìn thấy bác đang xếp lại cái chăn, thì trêu bác :

- Ui giời, cậu 2 cũng biết gắp chăn cơ đấy, nhìn ngăn nắp tới không ngờ luôn đó,

Bác chỉ cười và nói :

- Không có chi đâu bà chủ, tôi vốn người thích ngăn nắp , nay đây mai đó, lang bạt cũng nhiều nên ráng tạo thói quen tốt, đi đâu xin việc người ta cũng quý

Bà chủ 6 thơm lại đưa cái xách , trong đó có mấy cái niễng cơm ,rồi nói:

- Đây, sáng tui nấu cơm cho mấy đứa nhỏ ăn rồi đi học, dư được nhiêu đây , đem qua cho anh ăn cho có sức bốc hàng

Bác cười cảm ơn cô ta rồi cầm lấy niêu cơm , bác đặt nó xuống rồi nói lát sẽ ăn sau . Tới 7h sáng thì ông Cau và mấy người kia cũng tới, họ ngồi chờ hàng tới rồi bốc lên kho như mọi hôm . Hôm nay là gần 100 trăm bao lúa, bà chủ hoa mua rồi bán trên thị xã . Dạo này mùa vụ aii cũng được mùa , giá cả lại tốt nên bà chủ hoa vừa ngồi tính vừa cười thỏa mãn vì sắp thu được một mối tiền lớn . Vừa lúc này thì ở bên ngoài, có mấy người hớt hải chạy tới rồi nói:

- 6 thơm ơi, thằng con trai bà nó bị sao kìa,mau chạy về nhà xem đi

Bác với mấy người cũng ngừng lại , rồi leo lên ghe đưa 6 thơm về nhà . Nhà của cô ta nằm ở vị trí đông dân cư , và to nhất ở cái vùng quê này , trong nhà lúc nào cũng có kẻ hầu người hạ, nhưng chỉ có 3 đứa con 2 nam 1 nữ . Vừa vào trong nhà thì đã thấy mấy người hàng xóm đứng vây quanh nơi này lại . Bác nhìn thấy ở trên nóc nhà là một người con trai đang ngồi như một con vật rồi đưa miệng lên tru như chó, mắt trắng dã và khắp người là các vết cắn và cào cấu như bị một con gì đó làm bị thương, 6 Thơm chạy vào thấy vậy thì hoảng hốt hỏi mọi người có chuyện gì, thì được mọi người kể lại là lúc sáng cậu chủ với mấy người nữa vác súng đi săn , rồi bắn chết đâu đó được một con trâu lớn, cậu đưa về nhà và nói người hầu làm thịt cho cậu ăn, rồi sau đó là thành như thế này . Bác nhìn thấy ở cái bàn đá trước nhà là một mâm cơm dở và bị hất tung tóe xuống đất , bác đi tới gần rồi nheo mắt lại, vì trên mâm cơm là thịt trâu . Bác cầm lấy miếng thịt cắn nửa rồi chợt ngước lên nhìn, bác nói :

- Thịt của một con trâu đã tu luyện kha khá rồi ,,nó đã mở ra linh trí , nhưng lại bị giết thịt, oán khí đã ngập vào thịt, chắc cậu nhà bị hồn phách của con trâu này nhập thể muốn đòi mạng vì ăn thịt nó

Bà chủ hoa lúc này đã cuống vội cho người đi mời thầy pháp về giải, rồi gọi cho thầy lang , ai có khả năng cứu mạng được con trai thì đều phải đưa tới hết . Bác nhìn thấy chuyện này thì cũng lười quan tâm, ác giả ác báo, gieo nhân nào thì gặp quả đó , nó tuy là một loài trong cõi súc sanh, nhưng đã biết tu luyện , một lòng muốn thoát khỏi kiếp làm trâu, bị giết thì đến đòi mạng là chuyện hiển nhiên . Bác luôn coi trọng sự cân bằng , nên chuyện này bác không nhúng tay vào .Được 15p thì một người đàn ông tới , người này là ông Lưu, tên pháp sư mà bác đã gặp ở nhà ông chủ Hoa . Bác nhìn ông ta rồi nhìn xuống tay thì thấy tay ông ta vẫn còn chút mực đỏ dính ở tay, và áo có chút mùi của nhang thơm, nét mặc lại hơi mệt mỏi, bác nghĩ ông ta chắc là thức đêm luyện bùa hoặc làm gì đó mới có bộ dạng như vậy . Ông ta chạy tới nhìn thấy rồi được mọi người thuật lại mọi chuyện thì cũng hiểu ra nguyên nhân , ông ta cho người lấy một cái bình gốm rồi bọc vải đó , đem hết thịt của con trâu trên mâm cơm bỏ vào đó rồi đậy nắm lại, rồi cho người đi tìm gấp một cái quan tài cỡ lớn , rồi bỏ xác con trâu kia vào . Ông ta nhẹ giọng nói:

- Con trâu kia, ta thay người này xin lỗi ngươi , ta sẽ làm lễ cầu siêu, đem thân xác của mi chôn cất đàng hoàng và lập một cái miếu thờ cho mi hưởng hương khói, sớm ngày thoát khỏi cõi đọa làm súc sinh

Nhưng đứa con trai kia lại mở miệng ra và, từ đó một âm thanh khó nghe và ồ ồ vang lên:

- Không, tao muốn mạng của thằng này, tao khổ cực tu luyện , mới có chút thành tựu đã bị nó đạp đổ hết , bây giờ xuống cõi âm nhập vào luân hồi thì cũng vào đạo súc sinh, chẳng thà bây giờ tao giết nó rồi đi chẳng muộn, hahaha

Nói rồi , máu từ người của đứa con trai này trào ra liên tục , và hai tay nó đưa lên cổ rồi cào cấu mạnh hết lực, bật cả máu cổ và trầy da hết . Bác vẫn thản nhiên đứng nhìn và không ra tay, đã sinh ra là người thì biết làm gì để xứng đáng,sát sinh nhiều quá không phải là tốt, ông Lưu lấy từ trong người 1 đạo chuỗi bằng gỗ, trên có dát các chữ vàng rồi đưa nó lên trước rồi nói lớn :

- Đọa súc sinh làm hại nhân thế , diệt trừ

Những người phàm trần kia không nhìn thấy được pháp thuật của người này thi triển ra, nhưng bác lại khác. Từ vòng chuỗi đó hiện ra hàng loạt các hư ảnh màu vàng, và có vẻ đây là pháp thuật của dòng thuật Nam Ông vốn lưu truyền cách đây vài trăm năm . Một bàn tay vàng mờ nhạt từ người của ông Lưu hiện ra rồi phóng tới túm lấy người của đứa con trai kia, nhưng nó ngồi với dáng 4 chân rồi phóng đi bỏ chạy. Ông lưu vội bắt pháp chỉ về nó rồi giáng thẳng một đạo bùa , hàng loạt các dao động lớn diễn ra đập thẳng vào đứa con trai rồi làm nó rơi xuống đất , lăn ra giữa sân . Nó nhìn ông lưu với ánh mắt đầy hận thù :

- Mày dám đánh tao, liều mạng với mày

Nói rồi , nó há miệng rồi từ trong đó phun ra một luồng sương nâu bay về hướng của ông lưu, và nó húc mạnh về hướng ông ta .Ông lưu bình tĩnh rồi đưa tay lên kết pháp ấn:

- Ban tru ấn – giáng xuống

Bàn tay phải của ông ta gập ngón út và ngón áp út lại, tay kia vẽ vào lòng bàn tay hàng loạt các kinh chú rồi đè mạnh vào nó . Con trâu lúc này húc thẳng vào người của ông ta, và cũng bị ban tru ấn đánh thẳng xuống người và rú lên một tiếng dài, nó bị đánh văng ra đất , hồn phách đã tổn hại đi nhiều , do quá chênh lệch về tu vi nên nó nhanh chóng bị đánh gục ,không thể bỏ chạy mà chỉ nằm rên rỉ , toàn thân nó toát lên vẻ căm thù và thống hận con người . ÔNg lưu bị húc trúng, mặc dù cũng bị thương nhưng vẫn đứng vững được, may mắn là nó đang mượn xác của đứa con trai này, chứ ở hình dạng nguyên hình thì chắc chắn đã bị húc lòi cả ruột . Ông lưu lấy từ trong túi một cái lọ có quấn chỉ đỏ và hàng loạt các lá bùa dán xung quanh, ông ta định thu lấy hồn phách của con trâu này .Ông ta nhìn con trâu rồi thèm thuồng nói :

- Bắt mày về luyện hồn phách, thành vật giữ nhà cho tao, không thì bắt mày hấp thu tu vi của mày , tuy ít nhưng có còn hơn không

Bác nhìn về ông ta, ánh mắt bác khẽ động một chút , con trâu cố bò đi rồi gào lên :

- Pháp sư chó chết, tao tự hủy hồn phách ,không cho mày được như ý đâu

Nhưng nó định tự hủy bản thân thành tinh phách thì ông lưu đã ném một đạo bùa dính lên người nó khiến nó bị định thân lại, và mất quyền kiểm soát hồn phách, ông lưu đi tới gần thì chợt nhận ra xung quanh có gì đó khác lạ, mà nãy giờ hình như mải đấu pháp với con trâu này mà chưa nghe được lời nói hay âm thanh gì của người xung quanh, ông lưu quay qua thì mới phát hiện mọi người lúc này đã đứng yên và không nhúc nhích, nhiệt độ xung quanh cũng xuống thấp như trải qua một cơn rét mướt cuối năm . ÔNg lưu vội rút ra một con dao đồng rồi cầm nó thủ sẵn, linh tính mách bảo ở đây có chuyện gì đó đang xảy ra ,không gian nơi này dường như đã đứng yên và dừng lại, chỉ có ông ta và hồn phách con trâu kia là vẫn bình thường . Và từ ở cổng vào, tiếng bước chân nhẹ nhàng vang lên đều đều,và từ đó một bóng người đội nón rách mặc áo choàng đen cũng cũ mèm, ,dính bùn đất, người này dáng cao , đầu để tóc dài buột ở phía sau . ÔNg ta nhăn mặt lại khi phát hiện đây là kẻ hôm trước, thì vội đưa tay lên chào hỏi :

- Đạo hữu lại tới đây , không biết vì chuyện gì không

Bác đi lướt qua ông ta rồi nhìn hồn phách con trâu, bác phất tay thu nó vào trong người rồi quay lại bước ra cửa . ÔNg lưu giận tím mặt, vì hớt tay trên của mình , chào hỏi cũng không thèm trả lời, đây là thái độ khinh thường và không một chút nào coi mình vào mắt . Thì vội hét :

- Khinh người quá rồi ,

Ông ta nhảy bổ về phía của bác , hai tay đưa lên cao rồi hạ mạnh xuống ,pháp lực từ người ông ta thoát ra như sương trắng, và phủ lấy người ông ta là một hư ảnh nửa thân trên của một người đàn ông nửa hổ nửa người, màu đen tuyền, há miệng định cắn lấy bác . Bác quay lại rồi đưa tay lên điểm giữa không trung, ở đó một tiếng ngân vang trầm định lan rộng ra , khắp người của ông Lưu rơi xuống đất và nằm giẫy dụa đầy đau đớn, ông ta bị phản phép khi bị cưỡng chế đẩy ngược pháp thuật vào người khiến nó phản lại người thi triển ra . Bác vẫn thản nhiên quay người đi ra cửa và tiếp tục đi ra cửa tới khi khuất bóng trong ánh mắt của ông Lưu . Và ông lưu thấy cả xung quanh đều tối lại và cả người thì chìm vào trong bóng tối và có cảm giác như đang rơi vào khoảng không . ÔNg ta chợt giật mình và thấy mình đang đứng ở giữa sân , xung quanh vẫn bình thường , bản thân ông ta đang đứng yên trước cậu con trai đang nằm bất tỉnh kia . ÔNg ta ngơ ngác hỏi-

- Nãy giờ đã xảy ra chuyện gì rồi

- Thầy lưu vừa thi phép làm rơi cậu chủ rơi xuống đất

- Vậy từ lúc đó được mấy phút rồi

- Đâu , thầy vừa làm phép là cậu rơi xuống, là chạy tới đây ngay, vừa tức thì đây , có chuyện gì hả thầy

Ông lưu ngơ ngác véo má mình rồi quay cuồng trong một mớ suy nghĩ hỗn độn , mình vừa đấu pháp với người đó, nhưng sao mọi người nói mình vừa đánh rơi người kia xuống ,rốt cục chuyện này sao đây . Nhớ ra điều gì , ông ta quay sang nhìn thì không thấy hồn phách của con trâu kia , ông ta hỏi :

- Mấy người có thấy người nào đội nón lá, tóc dài bước vào không

- Không có – mấy người xung quanh lắc đầu rồi kỳ lạ nhìn ông lưu

Bạn đang đọc Bác Cổ. sáng tác bởi Haisekaisa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi datang312
Thời gian
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.