Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phần 6 : Hóa Phàm 31

Tiểu thuyết gốc · 1908 chữ

Bác và con gấu lại đi sâu vào rừng u minh, bác và nó nói chuyện thì biết con gấu này tên là Việt Hùng ,tu luyện đã được 200 năm , bác phải khó chịu khi con gấu này nói nhiều và cực kỳ ngớ ngẩn . Bác hỏi nó:

- Thế mày biết ngôi cổ tự đó ở đâu không

Nó tỉnh bơ mặt chỉ về phía trước rồi nói:

- ở phía trước ,cứ đi là thấy thôi, bây giờ không thấy thì mai thấy, cứ đi thẳng là thấy

Bác chỉ lắc đầu ,đành dựa vào mọi thứ xung quanh để đi tìm ngôi chùa cổ đó . Càng lúc càng đi sâu vào trong rừng u minh , ánh mặt trời đã dần bị các tán cây che đi mất , không khí ẩm ướt và âm u cực kỳ , những con rắn hổ mang dài cả mét ngóc đầu dậy nhìn cả 2 người rồi lại cuối xuống bò tiếp . Trời dần đổ mưa , bác và việt hùng phải tìm chỗ trú . Nhưng xung quanh đang xuât hiện một thứ làm bác và việt hùng phải đau đầu , đó là sương mù . Sương mù này là chướng khí tích tụ ở trong rừng, nó khiến người lọt vào chịu nhiều ảo giác ,người thường bị chướg khí ám vào người thì càng phải cẩn thận về sức khỏe . Thi thoảng lại có nhiều cái bóng mờ ảo lượn qua lượn lại trong khu vực này, những tràng âm thanh rợn người vang lên ,việt hùng cau có giơ bàn tay lên rồi nắm lại, toàn bộ yêu khí của nó bốc lên ngùn ngụt và càng làm cho đám ma rừng kia biết sợ mà lui . Chúng chỉ nghĩ rằng là 2 người đi lạc đường nên muốn hãm hại , nhưng khi thấy yêu khí của việt hùng thì chúng biết không phải vậy nên đành rút . Bác nhìn quanh rồi nói:

- mày biết trong khu rừng này có bao nhiêu quái vật , ma quỷ trú ngụ không

Việt hùng vuốt vuốt cằm rồi nói:

- tôi cũng không rõ lắm, hồi tôi còn chưa bị bắt thì cũng chỉ dám loanh quanh ở khu vực cận trung tâm . Vì nghe nói ở sâu tận cùng là nơi ở của những thứ mà ông không nên biết

Bác cũng gật đầu , rừng u minh nổi tiếng là rừng thiêng nước độc , càng đi sâu thì càng gặp nhiều nguy hiểm . Khi hai người đang đứng dưới một tán cây để trú mưa thì chợt nhìn thấy một cái bóng người chống gậy đang lừng thững bước đi trong mưa, bác chú ý tới thứ đó rồi cố tập trung quan sát , hoàn toàn không phải là ma quỷ hay yêu tinh , nhưng nếu là người thì sao lại xuất hiện ở nơi này . Do trời mưa lại ở trong rừng nên tầm nhìn rất khó khăn, người này có vẻ như người già , tay chống gậy và lưng hơi còng xuống nhiều . Có một thứ làm bác phải chú ý là từ người này phát ra tiếng tụng kinh, bác lắng tai nghe thì phát hiện đây là kinh Phật của Nam Tông , vội đưa tay huých vào người việt hùng :

- đi theo cái bóng kia, nhanh lên

Cả hai người bám theo cái bóng già nua đó, càng đi càng thấy lạ vì không thể bắt kịp được , bác đang linh cảm thứ bóng này không phải là thứ bình thường mà có thể là một loại tàn niệm sót lại . Phải mất hơn 1h thì cả hai mới dừng lại vì cái bóng già nua đó đã biến mất , phía trước là một mô đất cao ráo , trên đó là một căn nhà bằng bùn đất trộn với rơm , mái là lá cây rừng lớp lên nhưng vẫn còn tươi xanh . việt hùng nhìn bác rồi nói:

- hay là chúng ta không nên vào , tôi thấy hơi sợ

Bác nghiêm mặt lại rồi nói:

- nếu sợ thì cứ ở bên ngoài , ta vào 1 mình

Nói rồi bác đi thẳng vào căn nhà nhỏ đó , phía trước có một cánh cửa nhỏ , bác thử gõ lên rồi hỏi xem có ai hay không. Nhưng bên trong hoàn toàn im lặng và không có một âm thanh vang lại . Việt hùng đứng 1 mình thì càng thấy bất an nên vội đi theo bác, cả hai mở cửa rồi nhìn vào trong . Việt hùng kêu lên:

- sao trong này nhiều đồ ăn quá vậy ,hahaha

Bác chợt đưa tay ngăn lại , không cho viêt hùng chạy vào trong, bác nhìn nó rồi hỏi :

- mày thấy bên trong là đồ ăn

- Ừ , ông không thấy sao

Nhưng thứ bác nhìn thấy là một không gian mờ mịt , bao phủ bởi sương mù , chẳng thể nào thấy rõ được thứ gì, nhưng vẫn có một chút ánh sáng lóe lên mập mờ ở phía xa xa .Bác đóng cánh cửa lại rồi mặt có chút nghiêm lại , bác đang nghĩ tới một chuyện đó là ngôi nhà đơn sơ này không phải đơn giản , nó cho người nhìn thấy chính nội tâm của họ , việt hùng bị bỏ đói lâu ngày thì nó thèm khát đồ ăn nên nhìn thấy vậy . Bác nói :

- Tạm thời khoan hẳn vào , cứ ở tạm bên ngoài

Sau khi được bác giải thích cặn kẽ thì gấu ta mới chấp nhận ở bên ngoài mà không bén mảng vào trong, bụng nó kêu lên rột rột rồi nói:

- Tôi đi kiếm gì bỏ bụng đã ,

Nói rồi nó lao đi về rừng đi kiếm ăn bỏ mặc bác ở tại nơi này , bác lắc đầu không biết nói gì về con gấu này nữa hơn. Bác ngồi trước hiên của ngôi nhà này rồi tu luyện , âm khí từ người bác thoát ra rồi cuốn lấy xung quanh rồi đưa lại bên ngoài, sau đó lại nhả ra lượng lớn tạm khí không dùng tới nữa,âm khí chạy dọc theo các âm mạch của bác khiến cả người bác chìm trong làn sương mờ đặc , nhưng bỗng bác dừng lại khi nghe thấy tiếng bước chân của người đang tiến tới nơi này, bác vội ẩn người vào một cái cây gần đó . Từ trong rừng rậm bước ra 4 người lạ mặt, chúng là đám pháp sư có hình xăm đầu lâu đỏ trên người . 4 tên này ngó xung quanh rồi nói:

- Quái lạ, sao vừa nãy thấy có người đi qua đây mà , giờ chẳng thấy đâu nữa

Nói rồi chúng đi ngang qua chỗ căn nhà đất mà chẳng hề để ý tới, hay phát hiện ra nó, bác cũng ngạc nhiên khi nhìn thấy cảnh tượng này , :

- Chúng không nhìn thấy ngôi nhà ư

Sau đó lại thêm 1 tốp người nữa cũng xuất hiện,trong đó có một người mà bác quen biết đó là cô huệ . Cô ta đang đi cùng 1 đám người khác nữa, nhưng khi đó đám pháp sư xăm sọ người cũng nhìn thấy và quay lại định kiếm chuyện . Chúng nhìn thấy cô huệ xinh đẹp đi cùng 1 đám người bịt mặt thì liền nghĩ hay là giết chết chúng nó rồi giữ lại cô gái kia . Cả 4 tên quay lại rồi nhìn chằm chằm vào hội của cô huệ và nói:

- Mấy người đi sâu vào trong rừng này nguy hiểm lắm , mau về đi

Người đi cùng cô huệ thấy vậy thì nói:

- Không phải chuyện của các người , tránh đường đi

Tên pháp sư xăm sọ người lấy ra một con dao rồi đưa rồi cười thì những tên khác cũng lấy pháp khí ra rồi chuẩn bị lao lên . Nhưng hội của cô huệ chỉ nhìn chúng rồi lấy một miếng phù hình chữ nhật ra và giơ lên , đám pháp sư kia nhìn thấy thì mặt tái lại và có chút sợ hãi , :

- Thì ra là cán bộ, hì hì , chúng tôi chỉ đùa chút cho vui . Xem, ở đây đang giữa rừng phải khuấy động không khí lên chứ , hì hì . Giờ chúng tôi có việc cần phải đi rồi

Bọn chúng vội chạy đi mất hút vào trong rừng , cô huệ nhìn theo và nói :

- Bọn này là ai vậy anh Nam

Người thanh niên cầm lệnh bài tên Nam đáp:

- Chúng là người của giới tà tu ở gần biên giới với Campuchia , chúng chỉ là một cộng đồng tụ lại với nhau chứ chưa phải là một hội , hay giáo phái chính thức .

Bác đang ẩn thân ở cái cây gần đó, nhưng đúng lúc đó ngôi nhà đất kia rực lên phát ra hàng loạt các luồng pháp lực quét ngang một lượt , và nó khiến bác hiện ra bị lộ diện ,Nam trừng mắt nhìn vào cái cây rồi quát:

- Ma quỷ kia, dám trốn

Anh ta đưa tay lên rồi hai tay kết thuật ấn đánh thẳng vào chỗ cái cây, một lưỡi gươm vàng kim mờ nhạt đâm thẳng vào , cả cái cây rung lên , nhưng bác đã nhanh chân chạy ra ngoài . Bác hiện lại nguyên hình nhân dạng rồi nhìn cả hội rồi phủi tay áo, nhìn thấy bác đang hiện ra . Cô huệ thấy bác thì vội ngăn anh Nam lại :

- Đừng , ông ấy là người quen của tôi

Người tên Nam vội hạ lá phù trong tay xuống, bác nhìn cả hội rồi quay sang cô huệ , anh Nam nhìn bác với ánh mắt khinh thường và nói:

- Tại sao dám nấp nghe lén chúng ta hả

Bác im lặng rồi bước về phía căn nhà đất kia , bác chỉ vào nó rồi nói:

- Các người có thấy thứ này không

Nhưng đám người đó hoàn toàn không thấy gì ngoài mấy bụi cây mọc cao lên và không thấy được ngôi nhà đất kia, bác nhìn biểu cảm của họ thì hiểu ra .Bác mở cánh cửa ngôi nhà rồi mắt nhắm lại, và trong đầu niệm niết bàn kinh và bước vào. Thoáng chốc bác đột ngột biến mất trước ánh mắt của đám người kia. Họ sửng sốt nhìn nhau rồi đưa tay lên mắt rồi mở pháp nhãn ra nhìn quanh nhưng không thấy bác ở đâu . Họ cố tìm câu trả lời nhưng không thể nào lý giải nổi . Và hiện tại bác đang đứng ở giữa một không gian vô định , trôi nổi và tối mịt . Bác đưa tay rồi chạm vào khoảng không đó rồi nói thầm :

- Hư vô vốn là trong người đều có, ta cũng chỉ là kẻ phàm phu thì sẽ có nhiều thứ để cầu

Trong khoảng không vang lên âm thanh khiến bác phải chú ý :

- Kẻ phàm nhân kia, sao ngươi lại biết niết bàn kinh

Bác đưa tay lên rồi từ từ chắp lại rồi nói:

- Tăng đồ có lễ với ngài

Bác hành lễ dành cho các vị chư Phật và cúi người niệm kinh , không gian này dường như được đánh thức và dị tượng xuất hiện

Bạn đang đọc Bác Cổ. sáng tác bởi Haisekaisa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi datang312
Thời gian
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.