Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phần 6 : Hóa Phàm 40

Tiểu thuyết gốc · 2538 chữ

Cô gái vội trả lời bác :

- dưới luyện ngục này cũng có các thành trì được quản lý bởi những quỷ hồn , yêu ma có tu vi mạnh . Thời gian ở đây bị bóp méo rất ghê gớm, 1 năm ở đây chỉ bằng 1 ngày ở cõi trần

Bác nghe vậy thì có chút giật mình vì sự chênh lệch khủng khiếp này, bác hỏi cô ta về dưới này có các thứ mà bác cần không . Thứ nhất là tán kỳ quả , loại quả có hình dạng như đầu sọ màu đỏ , do huyết khí lâu năm cấu thành , xuất hiện ở các nơi là chiến trường. Thứ hai là kỳ du thảo, một loại thảo dược dạng bụi và lá có từng văn sọc đỏ , khắp thân là các sợi tơ như mạch máu,cô ta nghe xong thì nói:

- hai thứ này thì tôi biết chúng. Nhưng muốn hái không dễ, vì chúng được canh gác rất cẩn mật . Dù ông là đại quỷ , hay có thần thông cao tới đâu cũng không lấy được . Loại thứ nhất được canh giữ trong tay của quỷ chủ ác ca nhiếp . Hắn ta rất đáng sợ , đã gần tiếp cận tới quỷ đế rồi là một quỷ vương khét tiếng . Loại thứ hai thì hơi khó, vì nó mọc ở du vụ táng địa là nơi chỉ có vào chứ không có ra

Bác nghe xong thì nhíu mày lại vì sự khó khăn của việc tìm ra chúng, bác hỏi cô ta về thành trì ở gần đây nhất . Cô ta trả lời cách đây hơn hơn 1 ngày đi đường thì có 1 tòa thành , chủ nhân của tòa thành này là một con quỷ có tu vi trên đại quỷ , dưới trướng cũng có hơn 1000 binh tốt . Nhưng do đây là vùng rìa của luyện ngục nên tài nguyên ít ỏi, , cũng chẳng ai quan tâm nhiều nên chỉ được coi là hạng tầm thường .Bác gật đầu và nói là sẽ đi về thành này,thì cô gái có chút sợ hãi nói :

- kẻ thù của tôi ở trong đó

Bác nghe xong thì gật đầu rồi nói:

- bắt cô ư, haha , ta không để chúng bắt kẻ trong tay ta đâu . Hiện tại cô vẫn phải giúp ta vài chuyện nữa

Sau đó thì bác mới hỏi tên của cô gái này thì biết cô ta có tên là biện ngọc . Bác khen tên đẹp và có ý nghĩa , rồi cả hai đi về thành trì mà biện ngọc nói . Bác đã có dự định ở trong lòng, một mình bác muốn đánh thẳng vào thành trì của quỷ chủ ác ca nhiếp thì là ngu ngốc, trừ khi bác làm nội gián thâm nhập sâu vào thì may ra có cơ hội, nếu không thì phải tự tay xây dựng thế lực mà cần phải có tu vi cao ,thu phục nhiều quỷ sai mà chuyện này cần thời gian quá lâu , khỉ con liệu có chờ tới đó được không . Bác chỉ nghĩ về chuyện trước mắt là phải cần làm rõ tu vi của 1 tên đại quỷ như lời của biện ngọc nói . Từ đó mới suy ra được thực lực của bản thân mình tới đâu , biết mình biết ta thì mới dễ làm việc được . Bác và biện ngọc cùng đi tới thành trì đó , mất 1 ngày đi đường thì mới tới được thành trì này, đó là một thành trì cực kỳ cao lớn , từng sợi dây xích dài mắc ngang trên tường thành và lửa ở dưới thành cháy lên như bảo vệ cho nó, từng tốp quỷ binh đi qua đi lại kiểm tra kẻ ra người vào . Bác hỏi thì biện ngọc nói:

- ở trong luyện ngục thì người ta đã xác định không thoát ra được , nên đã cam chịu ở đây và xem đây là một cõi nhất định. Các thành trì là nơi mà ta sẽ vào nghỉ ngơi, tránh khỏi sự đuổi giết , nhưng vào thành phải ngoan ngoãn chịu lệnh mà không được phản kháng

Bác nghe xong thì hiểu ra mọi chuyện như thế này, bác nói:

- tạm thời không nên vào thành, ta có một cách . Ở gần đây có khu rừng nào không

biện ngọc nghe bác nói vậy thì trả lời :

- có một nơi như thế, nhưng bên trong toàn là quái thú , vào nguy hiểm lắm

Bác nghe vậy thì gật đầu rồi bảo cô ta dẫn mình tới khu rừng đó , phải mất nửa ngày đường thì mới tới được. Một khu rừng chìm trong sương xám xịt , huyết khí mờ nhạt giăng từng sợi và đưa chúng lơ lửng giữa không trung mờ đặc . Cây cối ở đây cũng khác với trần gian rất nhiều, sắc xanh của chúng đã biến mất , và thay vào đó là hàng loạt các màu u tối, hình dáng quái dị khác thường đi nhiều . Bác cũng hiểu rõ sự nguy hiểm bên trong khu rừng này, chỉ cần sơ suất là tan biến ngay lập tức . Bác hỏi cô ta :

- trong khu rừng này ,, sinh linh nào là đáng sợ nhất

Biện ngọc trả lời cho bác nghe rằng:

- tôi chỉ nghe đồn là trong rừng này có một thứ gọi là chung hội , thân thể của nó là thổ và mộc cấu thành, nó có hình dạng như một người khổng lồ , sức lực của nó cũng rất ghê gớm , chưa ai dám đụng tới nó cả.

Bác gật đầu rồi mỉm cười :

- được , vậy thì cho quỷ chủ trong thành kia là người đầu tiên đụng tới nó .

Nói rồi bác đi vào rừng này với mục đích tìm thứ sinh vật chung hội . Bước vào trong thì bác nhận ra xung quanh đều chìm dần vào sương mù, những thứ này khiến cho tầm nhìn thu hẹp lại rất nhiều, những cái bóng đen thấp thoáng lập lòe xung quanh như đang chằm chằm vào bác , càng khiến cho bác và biện ngọc tăng thêm tính cảnh giác . Chợt một cái bóng đen vụt ra lao thẳng về phía của hai người, tay bác tạo thành ấn pháp , cánh tay bác duỗi thẳng ra rồi đập thẳng vào đầu thứ đó . Một tiếng rú vang lên, thứ đó ngã ra đất hiện ra nguyên hình là một quái thú hình dạng như mèo , nhưng lại có thêm 1 cái đầu của người ở trán , nó bị bác đánh gục , chỗ đầu người bị vỡ tung khiến nó cựa quậy rồi gục chết . Bác nhăn mặt ngồi xuống rồi nói:

- quái thú này hình như không có ở địa ngục

- À , quên nói ông chứ. Các sinh linh ở luyện ngục này ngoài những tên từ bên ngoài bị giam vào đây thì còn nhiều sinh linh đã tồn tại sẵn . Chúng là độc nhất vô nhị, ngoài bên trong luyện ngục thì không có nơi nào có đâu

Bác đồng ý vì con quái thú nhỏ này bác vẫn chưa hề gặp hay đọc được về nó , bỏ qua con quái thú này bác và biện ngọc lại tiếp tục đi sâu vào khu rừng . Càng vào sâu thì các quái thú lởn vởn quanh hai người càng nhiều . Khi bác và biện ngọc vừa đi qua một cây đại thụ thì từ dưới nhô lên một con rết cực kỳ lớn , khắp thân nó là một lớp vẩy màu tím nhạt , mỗi một đốt trên lưng lại có một khuôn mặt người, dưới các chân của nó là những bàn tay người đang bò nhanh, đầu của nó vẫn là đầu rết nhưng ở trán là một mặt người vặn vẹo . Biện ngọc thấy con quái thú này thì sợ hãi hô lên :

- Chạy thôi chúng ta không đánh lại nó đâu

Bác nhìn con rết rồi kéo tay cô ta chạy sâu vào rừng , con quái thú này cực kỳ to lớn , thân của nó chiều ngang phải bằng cả một con trâu , chiều dài của nó cuồn cuộn nhô lên như sóng đánh liên hồi , khiến cho bác phải cau mày lại . Từ người của nó lan ra thứ độc kỳ dị khiến cho những thứ xung quanh phải úa đi , quái thú này há miệng rồi phun ra một loạt các chùm độc nhỏ li ti như mưa xuống , nó gào lên rồi dựng đứng một phần thân thể, các cánh tay với vai trò di chuyển dần ngoe nguẩy chuyển động và từ đó hóa ra thành vô số các thủ ấn khác nhau rồi đồng loạt đẩy mạnh về phía bác và biện ngọc . Bác kinh ngạc khi con quái thú này lại biết ấn pháp . Bác đoán nó ăn thịt những sinh linh biết pháp ấn và hấp thụ rồi học dần thành mà ra . Bác cũng dừng lại rồi hai tay chắp lại , từng đợt vu khí từ người bác hiện ra , và ở giữa mặt bác dần xoay tròn lại, vu khí từ đó hóa thành một đám khí đen đỏ cuộn lại, với nhau . Bác hét lớn :

- Sát nghiệp hóa nguyên cửu trùng cổ

Dần dần 9 hư ảnh của vu cổ mà bác nuôi dưỡng hiện ra và đồng loạt từ đó phun ra thần thông cực hạn của chúng . Một tràng mưa dài từ quái thú rết đâm thẳng vào vòng xoáy đó, bác bóp mạnh rồi nói lớn:

- Chạy thôi

Vừa nói xong thì bác khẽ đè ngón tay cái lên lòng bàn tay rồi nói :

- Bạo

Cả vòng xoáy nổ tung ra khiến cho nơi này bị thổi bay đi, con quái thú rết kia bị sóng xung kích đánh vào người nên mất cảnh giác, bác cũng bị đánh trúng nhưng vẫn nén lại và hai tay bác chụm lại với nhau rồi bác đưa lên , niệm chú , tiếng chú bị bác giới hạn nhỏ nhất rồi đột ngột từng luồng vu khí hóa thành một cánh tay cầm lưỡi hái vung thẳng về đầu của nó. Tiếng chém vào da thịt của quái thú khiến biện ngọc rùng mình, đầu của con rết bị lưỡi hái kia chém rụng , nó dẫy dụa rồi khắp người như bị đóng băng .Bác nhìn thấy thì nắm lấy tay cô ta rồi chạy thật nhanh. Mặc dù đã chém bay đầu con rết bằng vu thuật vu man tổ nhưng nó đang dùng thần thông trục hồi xác , thứ thần thông này của loài rết làm cho chúng rất dai . Khi bác và biện ngọc chạy được một đoạn xa thì thân thể con rết dần nứt ra, thân thể của nó phình to ra rồi một âm thanh :” ầm ầm”, Con rết lột bỏ lớp vỏ cũ của mình,đầu của nó lại phục hồi, toàn thân nó ướt nhẹp , nó nhìn xung quanh rồi gào lên khủng khiếp . Nó chui xuống đất tiếp tục đuổi theo bác và biện ngọc , hai người chạy nhưng bên dưới vẫn rung lên dữ dội làm cho biện ngọc bất an nhìn bác nói:

- Nó đang đuổi theo

Bác nhìn xuống rồi trấn an cô ta :

- Đánh không lại thì chạy thôi, nó tới một lần ta lại chặc đầu nó tiếp, cứ như vậy xem ai thắng

Chợt bác thấy ở hướng kia có một cái đình nhỏ, bên trong đình là một cái giếng nhỏ , bác vội rẽ vào bên trong rồi nhìn vào giếng thấy ở trong đó có nước thì bác nói:

- Tạm nhảy vào đây trốn trước

Bác nhảy xuống giếng và biện ngọc cũng hết cách đành nhảy xuống cùng bác , con quái thú kia đuổi theo tới đây thì dừng, nó trồi lên rồi lượn lờ quanh cái giếng này, nó không dám đuổi theo mà nằm cuộn lại quanh giếng để canh giữ , nó đang muốn chờ đợi . Bác và biện ngọc rơi xuống giếng thì thấy nước lạnh như băng , nó đang đóng băng dần dần cả hai người, bác nhăn mặt lại vì không ngờ lại có thứ nước kinh khủng như thế này, đến hồn phách cũng bị đóng băng . Bác đưa tay đặt lên mi tâm rồi nhắm mắt lại, từ người bác khí niết bàn tỏa ra bao phủ lấy cả hai . Biện ngọc đang lạnh run sắp chết thì thấy khắp người ấp ám , cô quay sang nhìn thấy bác thì kinh ngạc rồi nói:

- Thứ khí này ……….

Bác truyền âm cho cô ta :

- Đừng nói nhiều đi theo ta

Cả hai người lặn xuống sâu xuống lòng giếng, và thấy được ở đó là hai lối đi khác nhau, một bên có một tấm bia khắc chữ :” Sinh môn “ , một bên khắc:” Tử môn” . Cô biện ngọc nói:

- Đi vào sinh môn đi

Bác gật đầu đồng ý rồi cả hai cùng đi vào đó , nhưng khi biện ngọc đi vào sinh môn còn bác đi sau thì dị tượng hiện ra. Cửa sinh môn đóng sập lại và nhiệt độ càng lúc càng lạnh hơn rất nhiều , bác lắc mạnh đầu để giữ tỉnh táo rồi quay sang nhìn tử môn , niết bàn khí của bác mặc dù có thể chống lại được nhiệt độ quá thấp này , nhưng duy trì trong bao lâu thì vẫn chưa biết được . Bác đành tiến vào tử môn vì đã hết lối để đi . Bác đi vào đó thì càng lúc càng thấy lạnh cực kỳ, bác cứ đi mãi, đi mãi thì thấy phía trước có một tấm vách , trên đó khắc đồ chú của một hiện tượng gì đó rất quái lạ , bác nhìn mãi cũng không thể ra được . Nhưng chợt bác nhận ra là nó đang hấp thụ niết bàn khí của mình , và đồ chú này dần dần hút vào . Bác định quay ngược lại nhưng đã muộn , cả người bác bị hút vào trong và khi bác tỉnh lại thì thấy mình đang ở một nơi quái dị, xung quanh đều là những bộ thi thể khô khốc và ở giữa là một tượng đá của một quỷ hình đang đứng ở giữa . Bác định tìm kiếm lối ra thì một bộ thi thể gầy còm nói:

- Huầy , đã lâu lắm rồi mới có kẻ vào lại đây

Bác quay phắt người lại , thấy phía sau mình là một bộ da bọc xương, nhưng miệng vẫn hé ra được , người này lửa sinhn mệnh vẫn cháy nhưng đã yếu đi nhiều . Bác lui lại rồi nói:

- Xin hỏi vị đang ngồi, ở đây là đâu

Người này nói với giọng đứt quãng:

- Địa ngục của địa ngục , vào chỉ có chết , sống muốn ra thì không thể

Bạn đang đọc Bác Cổ. sáng tác bởi Haisekaisa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi datang312
Thời gian
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.