Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phần 6 : Hóa Phàm 56

Tiểu thuyết gốc · 2367 chữ

Bác lắc đầu nói :

- Đừng hỏi câu này, ta với mi lúc trước có thù oán với nhau , bây giờ muốn giải hay quyết thì tùy mi .

Nói rồi bác đứng dậy và đi về hướng khác , còn giao long thì nhìn theo hướng của bác , nó định tấn công nhưng nghĩ lại thì ngừng , dù sao nó và bác cũng đã trả hết nhân quả,, không nên cố chấp làm gì . Bác đi tới một nơi mà tử khí càng lúc càng nhiều và tinh thuần hơn , nơi này dày dặc những đám mây do tử khí cấu thành khiến cho bác phải cẩn thận. Những đám mây này lại tạo thành mưa , sấm chớp nổ đì đoàng bên trong của mình . Việc này càng làm cho bác quan tâm tới nơi này , bác chợt nhớ ra trong sơ thừa niết bàn có một vài thần thông cần tử khí cực nhiều và thuần như vầy để tu luyện , Bác thấy kỳ du thảo trong người đã có, bây giờ chỉ còn chờ đợi nơi chiến trường kia trở thành nơi mọc của tán kỳ quả quả . , từ đây tới lúc đó sẽ là gần 3 năm . Và bác cũng không muốn mạo hiểm đi do thám những nơi khác , vì không cẩn thận là rơi vào bẫy , lúc đó may mắn chết hay sống đều khó nói . Bác tìm nơi tập trung nhiều tử khí nhất rồi ngồi xuống , từ tay của bác phất lên từng tiếng tách tách, sau lưng bác hiện ra cây bồ đề khô quắt , những câu chú được bác niệm rồi đưa nó ra bên ngoài để chứng linh của mình . Quá trình tu luyện này cần rất nhiều thời gian để hoàn thành và bác cần 3 năm để xong xuôi , bác phải cố tận dụng thời gian chênh lệch giữa nơi này và nhân gian để đi trước mọi thứ . Bác càng lúc càng đi sâu vào minh tưởng của bản thân , người bác dần trở nên trong suốt và những mạch đạo được rót từ từ bởi tử khí vào đó ,chúng được bác phủ lên đó niết bàn khí rồi cẩn thận đưa vào người luyện hóa dần , không dám tham lam mà đưa nhiều vào người . Cứ thế bác lâm vào trạng thái tu luyện sâu . Quay trở lại với trần gian , ở quê của bác tại thành Hoàng Đế chỉ còn lại dấu vết của di tích năm xưa . Nơi này là thành của Nguyễn Nhạc xây dựng và xưng đế tại đây , lấy hiệu Thái Đức . Nơi này đang vào buổi tối khuya hơn 1h sáng , bỗng xuất hiện một người đàn ông mặc võ phục cổ truyền , đầu quấn khăn , ở ngực thêu một chữ Thần , người đàn ông này là Nguyễn Thần Vĩnh, người đã cứu bác khi bị đám pháp sư bạch kê hội vây đánh lúc bác mất hết pháp lực của mình . Người này tới di tích thành hoàng đế rồi quỳ lạy lần , rồi mới bước vào dần vào trung tâm của di tích . Nguyễn thần vĩnh nhìn di tích của tiên đế năm xưa mà bật khóc, dòng tộc ông ta theo phò Tây Sơn Tam Kiệt , những chiến tích hào hùng năm xưa đã được tổ tiên truyền lại cho con cháu và căn dặn không được quên . Nguyễn thần vĩnh đi tới trung tâm của di tích rồi đưa tay lên , sau đó ông ta đưa nó lên trời và đọc hoàng tổ :

- Thuận thiên trăm năm sau , tộc nhân Nguyễn Thần Vĩnh tới thành Hoàng Đế của Thái Đức Hoàng Đế Nguyễn Nhạc , xin được đón đế binh xuất hiện

Khấn xong , ông ta quỳ xuống hai tay dâng lên trời như đó nhận thứ gì đó . Khu di tích thành hoàng đế này trong phút chốc rung chuyển và những đại văn tự dưới thành rực lên , các vòng tròn hoa văn của kim long uốn lượn lên cao , đế khí từ hơn trăm năm lại lần nữa bốc lên cao . Long mạch ở bên dưới thành này cũng tỉnh giấc lần nữa , và sâu bên trong đó là một thứ vật mà Nguyễn Thần Vĩnh đang chờ đợi , nó phóng thẳng lên trời cao rồi lơ lửng giữa không trung. Đó là một thanh gươm sắt bén , lưỡi gươm ánh lên sáng loáng đầy phi phàm , chuôi gươm được điêu khắc cận thận đầy tinh xảo . Ở lưỡi gươm có khắc 1 chữ Đế đầy uy nghiêm . Thanh gươm từ từ hạ xuống tay của ông ta , tất cả các dị tượng cùng lúc đều biến mất . Nguyễn thần vĩng cầm thanh gươm trong tay rồi đưa nó lên trời :

- Hahahaah, 1 trong 3 vũ khí của Tây Sơn Tam Tổ đã có , Chỉ còn thiếu của hai vị nữa thôi

ÔNg ta cầm thanh gươm rồi nhắm mắt lại cảm nhận sức mãnh liệt của thanh gươm này , đây là độc thần kiếm là binh khí của Thái Đức Hoàng đế Nguyễn Nhạc. Đây là cây kiếm sắc, có thể chém sắt. Độc thần kiếm là thanh cổ kiếm mà Nguyễn Nhạc tình cờ mua được lúc đi buôn trầu trên thượng nguồn sông Côn, khi ông và hai em trai còn chưa dựng cờ khởi nghĩa. Sau khi có được bảo vật, Nguyễn Nhạc mang về tặng cho thầy Trương Văn Hiến. Trương Công biết là kiếm quý, đem cất kỹ. Khi Nguyễn Nhạc xây dựng xong cơ sở chiến đấu, xuống An Thái thăm thầy và vấn kế, Trương Công trả lại thanh kiếm cho Tây Sơn vương để làm đại sự. Nguyễn Thần Vĩnh đến vùng đất tổ Bình Định này có nhiều việc để làm , thứ nhất là tìm được đế khí đã thuận lợi , không chút khó khăn gì . ÔNg ấy phải làm nhanh hơn các việc kế tiếp , đó là viên đá chặc đầu người đang được trấn giữ ở chùa Thập Tháp . Năm xưa khi Nguyễn Ánh đánh bại Tây Sơn đã tắm máu những người thân thích , trung thành với nhà Tây Sơn , ÔNg ta một mặt cho dán thông cáo chỉ cần ra đầu hàng là sẽ được tha sống , năm đó hơn vài ngàn người là thân thích , trung thần của nhà Tây Sơn vì tin tưởng ông ta là vua nói lời giữ lời nên mới ra quy hàng . Nào ngờ Nguyễn Ánh lật mặt và cho xử tử toàn bộ , viên đá dùng để chặc đầu những người đó hiện tại vẫn còn lưu giữ tại chùa thập tháp để cho phật khí siêu độ dần dần mấy ngàn vong hồn chết trên nó . Nguyễn Thần Vĩnh chờ tới sáng thì lúc đi tới một nơi vắng vẻ thì ông ta dừng lại rồi nói: :

- Đi theo ta lâu tới vậy , có cần không,, ra mặt đi chứ

Từ thân cây to lớn bước ra một người đàn ông cũng trạc tuổi Nguyễn thần vĩnh, ông ta mặc áo bà ba trắng , nhưng khí chất cao thanh , dáng vẻ rất đạo mạo . Nguyễn thần vĩnh quay lại và giật mình khi thấy người này, cả hai đều đang có mối liên hệ giữa huyết thống cộng hưởng lại với nhau . Nguyễn thần vĩnh nhìn người này rồi nói:

- Tộc nhân Nguyễn Thần , Nguyễn Thần Vĩnh là tên của ta

Người này cũng đáp lại :

- Nguyễn Tiên Nam người dòng tộc Nguyễn Tiên

Người đời kể lại rằng , tộc nhân của hai bên dù không quen biết với nhau nhưng khi ở gần nhau thì cơ thể sẽ có phản ứng cộng hưởng giữa huyết thống với nhau. Huyết thống của dòng tộc này rất tinh thuần , khó bị loãng và một phần là họ giữ gìn được huyết mạch của tộc rất tốt . Nguyễn thần vĩnh nhìn nguyễn tiên nam rồi nói:

- Ông đến đây làm gì , muốn ngăn ta lại sao

Nguyễn tiên nam cười rồi lấy cây quạt ra phe phuẩy cho mát cười đáp lại :

- Đúng vậy đó thì sao , ông tới đất tổ của Tây Sơn làm gì mờ ám thì sao , ta phải giám sát chứ

- Hừ , ngụy quân tử . Ta làm gì đó là việc của ta, chớ có can dự vào

Nói rồi , ông ta bỏ đi ngang về hướng chùa thập tháp , nguyễn tiên nam đưa bàn tay rồi tạo thành pháp quyết hình chỉ kiếm : hai ngón trỏ và giữa duỗi thẳng , ngón cái ép vào đốt ngón trỏ: đâm thẳng vào ngực của nguyễn thần vĩnh . Ông ta nắm kê bàn tay lại : ngón cái ép sát vào , ngón trỏ duỗi thẳng và ba ngón cuối quặp vào lòng bàn tay :. Hai cánh tay đâm mạnh vào nhau , pháp lực cả hai cuồn cuộn dâng lên khiến cho gió dừng lại và những động vật xung quanh dường như cảm nhận được có hai thứ gì đó sắp đánh nhau to thì vội trốn chạy đi hết . Nguyễn thần vĩnh đưa bàn tay còn lại rồi giáng thẳng một lá phù màu vàng vào người của nguyễn tiên nam , ông ta thấy vậy cũng không thèm đỡ mà đưa tay rồi tạo thành chú thủ đập mạnh vào người thần vĩnh . Cả hai cùg ra tay và đều bị trúng chiêu của nhau, hai bên nhăn mặt lại và hừ nhẹ , phun một ngụm nước bọt trong miệng . Cả hai chỉ mới thăm dò lẫn nhau, chưa muốn ra tay sớm . Nguyễn thần vĩnh cầm lấy một viên đá dưới đất rồi cắm nó xuống đất, ông ta dùng tay đặt lên miệng rồi cắn , lấy máu rưới lên viên đá , sau đó thì lẩm nhẩm niệm chú, nguyễn tiên nam đối diện bỗng thấy dưới chân mình bỗng sụt lún đi nhiều thì biết đó là địa sa thuật , ông ta cũng nhổ một ngọn cỏ rồi cắm nó xuống đất , muốn dụng ý dùng mộc đè lên thổ . Nguyễn thần vĩnh lao tới ,ông ta cầm dang bàn tay mở rộng ra rồi từ đó một đế khí hình long hóa ra rồi cuồn cuộn bay về hướng của nguyễn tiên nam , ông ta thấy vậy thì nheo mắt lại , miệng nói thầm :

- Hắn cũng đã có đế khí rồi ư

Ông ta lui lại rồi hai tay bắt quyết nhiều lần , qua các lần xoay chuyển thì người ông ta cũng tỏa ra đế khí, bàn tay chỉ về đối phương rồi nói gằng lại :

- Rắn nước đòi so với long vương

Hai luồng đế khí va chạm mạnh vào nhau , nhưng không hề phát nổ mà ngược lại tiêu biến hoàn toàn . Những người như cả hai chỉ có thể mang và tu luyện đế khí chứ chưa phát huy hết toàn bộ chúng, ,muốn phát huy hết , uy lực kinh khủng nhất phải cần người có thiên mệnh , nắm chủ quản được đế khí và được chòm sao Bắc đẩu chiếu mạng . Cả hai chỉ mới thăm dò nhau và chưa vội gì phải sống chết , lúc đó nguyễn thần vĩnh cầm đế khí là thanh gươm độc thần ra , nguyễn tiên nam ồ lên:

- Ái chà, lấy được nó rồi luôn , Hhaaah, vậy mới cân chứ

Ông ta lấy ra một khẩu súng ngắn Tây Dương thuộc những năm đầu mà thực dân Pháp đưa sang Việt Nam chúng ta , loại súng này chỉ dành cho quý tộc , vua chúa sở hữu . Đây là khẩu súng ngắn theo chân Nguyễn Ánh trong suốt cuộc chiến, ông ta rất quý trọng nó , tới khi mất thì trao nó lại cho tộc nguyễn tiên , với đại ý là hãy phò tá các đời sau con cháu ông ta như họ đã làm với Ông ta lấy ra một khẩu súng ngắn Tây Dương thuộc những năm đầu mà thực dân Pháp đưa sang Việt Nam chúng ta , loại súng này chỉ dành cho quý tộc , vua chúa sở hữu . Đây là khẩu súng ngắn theo chân Nguyễn Ánh trong suốt cuộc chiến, ông ta rất quý trọng nó , tới khi mất thì trao nó lại cho tộc nguyễn tiên , với đại ý là hãy phò tá các đời sau con cháu ông ta như họ đã làm với ông . Cả hai bên đều có đế binh khí của mình , lúc sắp đụng độ thì từ xa vang lên tiếng nói của một người :

- Hai ông rảnh quá hả , lấy đế binh khí ra đùa , chơi với lửa coi phỏng đó . Cất vào đi

Xích văn vũ từ đằng xa bước tới gần rồi đứng ở giữa , ông ta nói tiếp:

- Hôm nay có tôi ở đây , đừng có hòng đánh nhau. Muốn dùng pháp khí à các ông có đế binh khí thì tôi có thần khí ,nào chơi không

Hai người kia nghe vậy thì nheo mắt lại , vì họ chỉ nghe là dòng tộc họ xích này giữ cả thần khí và thần thuật của thần linh . Cả hai biết hôm nay chưa thể ra tay ,nên đều thu lại . Xích văn vũ nhìn hai bên rồi nói :

- Nào nào, đi uống vài ly rượu đi . Hôm nay đừng có thù oán gì hết, nể mặt ta được không , À ta nghe nói về Bình Định phải uống rượu bàu đá rồi ăn với nem , hôm nay ta phải thử . Nào đi thôi

Hai người kia vì một phần là nể mặt xích văn vũ từ xa tới đây hòa giải, cũng vì cả ba cũng đã quen biết nhau từ trước nên tạm gác chuyện đánh nhau .

Bạn đang đọc Bác Cổ. sáng tác bởi Haisekaisa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi datang312
Thời gian
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.