Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phần 6 : Hóa Phàm 59

Tiểu thuyết gốc · 3869 chữ

Bác quay lại định giết văn hạt thì chợt bác nhận ra có thứ gì đó đang rục rịch ở trong tòa thành hoang phế kia thì bác ngừng tay lại Hai tay bác chỉ và mắt của văn hạt và nói , giọng khàn khàn , u trầm :

- Mạng của mày là của tao

Nói rồi , toàn thân bác hòa thành từng luồng tử khí rồi tan biến mất vào không trung, hai yêu tướng kia nhìn nhau và truyền âm rằng:

- Kẻ này là ai, tu vi quá kỳ dị quá đi

- Văn hạt thế tử đã truyền dẫn phù về cho yêu chủ , chỉ cần thời gian ngắn nữa thôi , ngài ấy sẽ tới đây

Bác lúc này xuất hiện ngay tại giữa tòa thành hoang phế , bác đi vào một chỗ không người , rồi đưa tay chỉ vào ở giữa , mắt của bác lóe lên rồi dần dần những cấm chế được bác đặt sẵn ở đây dần được khai mở ra . Bác biến mất vào trong đó rồi nơi này quay trở lại bình thường, ở sâu dưới lòng đất này là một thứ thực vật đang rung chuyển , toàn thân nó cao hơn 2m có từng sợi dây leo dài vươn ra rồi cuộn lại , ở giữa là một đóa hoa và nó đang dần hình thành một thứ quả có hình đầu người đỏ lòm . Bác nhìn thấy thì khẽ cười :

- Haha , cuối cùng cũng chờ được tới ngày này . Tốt lắm ,

Bác thấy huyết khí đã bị hao hụt đi cực nhiều và cần bổ sung thêm cho cây tán kỳ quả này hút thêm , bác nhìn lên trên mặt đất và lấy ra một chút viêm sinh thảo của chung hội đã chết . Bác cắt ra một mảnh nhỏ rồi đưa lên trên mặt đất , rồi ném nó vào một nơi ít ai thấy nhất rồi chờ đợi . Và chẳng bao lâu sau thì ở bác đã cảm nhận tiếng la hét, chém giết nhau điên cuồng ở trên đó . Bác ngồi khoanh chân xuống rồi cảm nhận từng luồng sát khí , huyết khí được trận văn trên đó mang xuống đây, Những đường rảnh chạy dài đang được lấp no những huyết khí đỏ ngầu rồi được rễ cây hút vào bên trong .Bác gật đầ rồi lại biến mất, lần này bác xuất hiện ở phía trên tòa thành . Bác nhìn thấy cảnh tượng chém giết nhau diễn ra chỉ để tranh giành một mẩu viêm sinh thảo này , bọn chúng điên cuồng hễ ai cầm lấy nó thì để bị cả đám xông vào giết .

- Nó là của tao, ai dám vào ta giết- nhưng vừa mới nói xong thì đầu của tên yêu tinh này đã bị nhiều luồng pháp thuật đánh nát ra

- Haha , năm xưa quỷ chủ cũng vì thứ này mà đại chiến với chung hội . Kho tàng của hai kẻ đó gần xuất hiện rồi

Bọn chúng sau bao nhiêu ngày tìm kiếm thì cũng đã có được một chút manh mối và ra sức đào bới lùng sục khắp nơi ở tòa thành này . Bác làm vậy đều có mục đích , thả con tép bắt con tôm, chỉ cần bọn này đưa tin là viêm sinh thảo xuất hiện thì sẽ có rất nhiều kẻ khác mò tới muốn kiếm chác . Chúng đã bắt đầu dần củng cố niềm tin vào kho tàng để lại của quỷ chủ và chung hội . Thấy thời gian không còn sớm nữa, bác lại tiếp tục quay về nơi hẹn giữa bác và thạch tinh . hắn ta đã quay về báo cáo cho đông nhạc thì bác vẫn tiếp tục tới đây để ghi lại tin tức thu thập được . Xong việc , bác ngồi xuống rồi dành chút thời gian cho mình tu luyện thêm , bác vận tử khí đưa vào các mạch đạo , chúng đã bớt cuồng bạo phá phách và bất tuân ý niệm của bác hơn . Đang tu luyện thì chợt bác lại dừng lại lần nữa vì ở trên mặt đất kia lại xuất hiện thêm một dị tượng kỳ quái , ở giữa không trung những đốm nhỏ như hoa cứ thế rơi xuống , chúng có màu xám đen , tỏa ra tử khí rất nặng ,bác chợt nhớ tới một thứ đó là pháp đạo hoa, bất kỳ ai tu luyện thành đỉnh thì đều được trời đất công nhận ban xuống pháp đạo hoa , bác thấy trận mưa hoa này đủ lớn để bác phải suy nghĩ :

- Rốt cục là ai đây, tu thành đỉnh của một pháp thuật dẫn tới dị tượng này

Vu cát từ trong viên đạo đan cũng lên tiếng rằng, giọng ông ta nói:

- Người này cũng thành tựu về tử , con nên cẩn thận hơn . Hiện tại luyện ngục không phải là nơi mà con có thể tung hoành được , các tồn tại siêu nhiên ở đây rất nhiều nhưng chỉ muốn tu luyện không ra ngoài tranh đấu đâu

Bác gật đầu đồng ý , câu nói núi cao ắt có núi cao hơn luôn được bác xem trọng . Trận mưa hoa này diễn ra hơn 30p thì mới ngừng ,rồi tất cả mọi chuyện đều quay lại bình thường . Bác cũng âm thầm cảm nhận tử khí từ hoa này tản ra , chúng rất đặc biệt , không hẳn là tử khí nữa mà vượt lên khiến cho bác chỉ có thể mơ hồ khi thăm dò chúng . Bác đành lắc đầu , chỉ có thể trách mình tu luyện tử khí chưa tới , thành tựu chỉ mới ở nhập môn , không thể hiểu được cũng là điều hiển nhiên . Bác đang định quay trở lại thành trì này từ đâu hàng loạt các tia yêu khí bao trùm lấy nơi này , chúng những những tia sấm đánh thẳng vào thành trì hoang phế này . Một âm thanh trầm vang lên:

- Tên nào đã ra tay đánh văn hạt thế tử con ta , mau ra chịu tội

Bác giật mình vì dẫn phù đã bị bác tóm lại , giấu ở trong thành trì này thì làm sao có thể tới tai yêu chủ được . Bác đành ở yên tại đây và không di chuyển , trên trời hai đôi mắt đỏ rực cứ thế hiện lên khiến cho những kẻ khác phải đứng lặng thinh , không dám trả lời yêu chủ . Bác nhìn lên trời và cũng biết rằng yêu chủ này thần thông vượt xa quỷ chủ của tòa thành hoang phế này . Văn hạt và hai yêu tướng của mình đã tới trước tòa thành này và dường như hắn cũng đã phát hiện ra thứ gì thì vội nói :

- Cha mau bắt lấy hắn, hắn vẫn còn ở trong tòa thành bỏ hoang này

Bác bắt đầu cảm thấy đã có chuyện gì mình làm sai , chợt bác nhận ra là mình hút lấy sinh khí chuyển nó thành tử khí của những yêu binh khác . Chắc chắn yêu chủ đã gieo hoặc dùng thứ gì đó lên đám yêu binh hộ tống văn hạt thế tử này rồi . Bác vỗ đầu mình rồi cười:

- Chậc , nước tới đất ngăn ,

Nói rồi bác xoay người hóa lại thành hình dạng khi đi cùng thạch tinh và ám sát văn hạt : người đàn ông cao , tóc dài điểm trắng, hai bàn tay dài với những ngón tay dài đầy móng nhọn .Bác đi xuống nơi đang cất giấu tán kỳ quả rồi dùng niết bàn khí thu lấy 1 quả cây rồi để lại , bác lúc này mới hoàn thành đủ những thứ để cứu khỉ con chính minh đang ở trần gian . Bác bay lên mặt đất và sẵn sàng cho cuộc đại chiến với yêu chủ . Văn hạt thế tử bay lên không trung và hành lễ với đôi mắt to lớn đang trôi nổi giữa không trung kia, từ đó một hình dạng nhân hình vặn vẹo giáng xuống : một người đàn ông to cao lực lưỡng , nước da như đồng thau, hai mắt quắt thước đầy hung tính , ông ta là yêu chủ đạt hạt – một con bọ cạp thành tinh , tu vi cực kỳ cao . Nhưng vừa lúc đó thì ở giữa không trung trên tòa thành cổ kia cũng xuất hiện âm khí dày đặc , một cơn lốc nổi lên , những tiếng gió hú cứ thế vang vẳng lên , một hình dáng cuối cùng cũng xuất hiện . Bác đứng giữa không trung, hai tay chắp ở sau lưng và nhìn thẳng về yêu chủ rồi nói:

- Đánh con thì cha tới , ta nghĩ mi nên phế đứa con vô dụng kia đi

Ông ta nheo mày lại khi bác nói câu này, văn hạt thế tử cũng trầm xuống vì hắn đúng là vô dụng nhất trong các anh em của mình . Bác nói tiếp :

- Ta thấy nó vô dụng nên muốn thay mi giết nó, rồi lại lập đứa khác lên , đúng không nào

- Hỗn láo

Văn hạt thế tử bay vụt về phía bác, hắn ta bị bác sỉ nhục trước mặt cha mình thì đây là cơ hội cho hắn thể hiện bản thân, chứng minh cho cha thấy mình không vô dụng . Người văn hạt thế tử bốc lên từng đợt yêu khí xanh đen, ở sau lưng hắn bỗng xuất hiện một cái đuôi bọ cạp lớn , nó đâm thẳng về hướng của bác . Đuôi bò cạp này to như 1 trụ đình lớn , mũi nhọn của nó đâm mạnh xuống bác , nhưng khi cách người bác 30cm thì một tầng âm khí cản lại và khiến hắn không thể nhúc nhích được thêm nữa . Bác cười và nói :-

- Thế tử của yêu chủ yếu tới vậy sao

Văn hạt đỏ phừng mặt ra vì giận, hắn há miệng phun ra khói độc rồi hai tay tạo thành yêu trảo vồ thẳng vào bác .Khói độc của hắn phủ lấy người của bác rồi che phủ lấy toàn bộ người , văn hạt định dùng chiêu này để giết bác nhưng hắn chỉ không ngờ là sai người . Khi hắn lao tới , yêu lực đang tràn trề thì từ trong đám khói độc đó một bàn tay thò ra rồi bóp chặc lấy cổ của văn hạt . Bác bước ra dần khỏi đám khói độc đó, bác nói với văn hạt :

- Phun khói nữa à , hahaahhaa , bò cạp như mi ta thấy nên vứt đi cho rồi

Tay kia của bác tạo thành chỉ rồi đâm thẳng vào bụng của hắn ta, chỉ của bác tụ lại thành những đường vân dày đặc đâm xuyên qua lớp áo giáp bảo vệ hắn , một tiếng rắc – phụt vang lên . Văn hạt phún ra máu khi bị bác đâm vào người , nhưng bác không giết hắn mà chỉ ném ra ngoài . Văn hạt chưa bao giờ cảm thấy nhục nhã như hôm nay, trước mặt cha mình , và vô số các yêu tướng, yêu binh , những kẻ ngoại tộc khác đang nhìn hắn bị sỉ nhục mà không thể giết nổi đối phương. Văn hạt gầm lớn , rồi toàn thân hắn phình to ra , những đường nứt ở trên người hắn lộ ra , từ đó yêu -độc khí thoát ra ngoài và chẳng mấy chốc một con bò cạp tinh khổng lồ hóa ra , . Nó với cặp càng sắc bén , cái đuôi dài muốn đâm thủng kẻ địch và hai đôi mắt rực lửa thù hận .Bác đối với việc mấy thứ sinh linh độc tính này đã quá hiểu rõ nó . Nhưng bác không thể dùng vu thuật đánh nó được , nếu dùng sẽ bị phát hiện ra ngay mất . Hai tay của bác chắp lại rồi từ từ bác niệm chú , một tràng các câu chú khó nghe được bác đọc ra , tử khí từ người của bác dần thoát ra , những đường vân trên người của bác cũng hằn rõ lên làn da . Bác nhìn văn hạt rồi nói :

- Tới đi

Con bọ cạp tinh khổng lồ đó lao về bác như một cơn lốc lớn , cả người nó là độc và sức lực phi thường, hai cái càng của nó mở rộng ra rồi hướng về bác kẹp mạnh vào . Nhưng khi chạm vào người của bác thì như cắt vào không khí , bác đã hóa thành một đám bụi tử khí dày đặc . Văn hạt đã thấy bác dùng qua chiêu này,nó há miệng hút mạnh tử khí vào trong người . Ngay lập tức tử khí do bác hóa ra bị nó hút hết vào người, nó cười vang khoái chí:

- Hahaah, ngu ơi là ngu . Giờ bị ta ăn mất rồi

Hai vị yêu tướng kia thấy vậy thì nhắm mắt than thở rằng:

- Thế tử hết đường sống rồi, xin yêu chủ cho thuộc hạ ứng cứu

Nhưng yêu chủ vẫn im lặng đứng yên , không ra lệnh gì thêm . Văn hạt đang khoái trá thì miệng của hắn phún ra máu tươi, thân thể run lẩy bẩy không ngừng . Văn hạt gào lên thảm thiết và đầy đau đớn , cơ thể của hắn phình to ra rồi thu lại ốm hơn, và một vết nứt ở trên lưng hắn xuất hiện . Từ đó một cánh tay dài đâm thủng lớp da rồi nhô ra, văn hạt muốn hóa thành hình người nhưng không được , hắn đưa cặp càng định cắt lấy cánh tay đó thì lại thêm một cánh tay nữa nhô ra từ người hắn. Cái đuôi đầy nọc độc đâm mạnh vào một cánh tay , ,hắn tiêm hết độc vào cánh tay đó hy vọng sẽ ngừng lại . Nhưng lại thêm 1 cánh tay nữa phá thể hắn mà chui ra khỏi người . Đột ngột toàn bộ những cánh tay đó nắm lấy thân xác của văn hạt rồi xé mạnh , một âm thanh chát chúa khiến ai nghe cũng lạnh của người:” ROẸT , PHỰC ỰC” . Cứ như thế cả một con bò cạp khổng lồ bị xé toạc ra thành nhiều mảnh nhỏ , duy chỉ có cái đầu là nguyên vẹn . Bác lúc này đang ở trong một hình dạng với nhiều cánh tay từ lưng nhô ra , đầu bác có thêm những hoa văn dài xuống ngực, mắt xám trắng lại , toàn bộ thân thể của bác được những văn tự từ tử khí ra , dưới chân bác là một vòng tròn mà ở đó lơ lửng những đóa hoa nhỏ mờ nhạt . bác chỉ phỏng chế lại hoa thành đạo ( pháp đạo hoa ) tử khí khi nãy mà thôi . Ngoài ra bác chưa thể có được của mình , bác cầm đầu của văn hạt còn sống rồi ném về phía của đạt hạt yêu chủ . Văn hạt thế tử lúc này vẫn còn sống , hắn kêu lên thì thào :

- Cha ơi, cứu con với

Nhưng yêu chủ đã làm một việc khiến ai cũng bất ngờ, hắn đưa chân dẫm nát đầu của con mình, yêu chủ đạt hạt vốn máu lạnh , dù là con ruột của hắn thì đối với hắn giết bớt vài đứa cũng không sao . Hắn đứng lên rồi nhìn bác:

- Tu vi rất quái dị, ta rất thích ăn , hahaha , giết con tao thì đền mạng đi

Bác biết hắn chỉ tìm cái cớ ra tay cho hợp lý thôi, bác đã chuẩn bị sẵn sàng cho lần đại chiến với yêu chủ này. Bác phải kiểm tra mình đã thăng tiến tới đâu rồi , những cánh tay sau lưng bác thu hết vào người. Các dị tượng quanh bác cũng dần biến mất , đạt hạt đưa tay lên trời rồi úp ngược nó thành một cái lồng hạ mạnh xuống chỗ bác và nói lớn:

- Thủ khốn cầm

Bác nhìn bàn tay mơ hồ to lớn như một ngọn núi lớn đổ ập xuống người mình thì bác hít một hơi sâu rồi đưa hai tay lên trời , tử khí của bác hòa vào với âm khí đưa thẳng lên trời . Một tầng kết giới được bác đẩy mạnh lên trời cao nhằm che đi bàn tay kia, nhưng nó đối mặt với bàn tay kia thì như một thứ gì đó mềm yếu . Tầng kết giới bị phá vỡ ngay lập tức, bác nhăn mặt lại rồi một tay của bác nổi lên những đường gân đen xì xì, các pháp ấn của bác được thi triển ra rồi bác đưa nó lên cao rồi thét lớn:

- Tử hoàng ấn , phá

Từ người của bác vụt lên một cánh tay mờ nhạt , một cánh tay to lớn đối nghịc với yêu thủ của đạt hạt . Hai thứ cùng đụng mạnh vào nhau, pháp lực bác tuôn ra nhưng chưa thể so bì với đạt hạt được . Bác gầm rồi quyết định cho nổ bạo pháp thuật , phá hủy cùng lúc cả hai . Nghĩ là làm hai tay bác đan chéo vào nhau rồi tự ấn mạnh vào ngực:

- Bạo..ạo..ạo

Một tiếng nổ cực lớn vang ra khiến cho yêu chủ nhăn mặt lại, hắn đưa tay phủ lấy xua đi sóng xung kích và điểm vào giữa khoảng không . . Bác đang bị hất văng ra thì một cảm giác tê buốt từ ngực lan ra khắp người . Bác biết đó là yêu thuật của đạt hạt thì cũng đưa tay chỉ lên trời rồi dùng tử khí làm gốc bắn thẳng lên đó . Và hai món hung khí cây chùy , gậy sắt được chôn kỹ dần rung động và nó phá vỡ nơi ẩn giấu bay vút lên không trung . Bác nhìn yêu chủ rồi hai tay của bác lấy ra hai thứ đó là thứ sót lại của quỷ chủ và chung hội , đó là hai miếng đạo phách của cả hai mà bác giữ lấy , dùng chúng để điểu khiển hai thứ hung khí này / Một cánh tay của bác khô quắt lại nhanh chóng, quỷ khí từ đó hiện ra rồi thanh gậy sắt chạm vào tay của bác , lớp bùn đất của nó bị thổi bay đi , hình phù điêu khắc trên nó rực lên tỏa ra thần lực đáng sợ . Cánh tay kia của bác dần hóa thành đá và cây , hai khí ngũ hành từ tay của bác ẩn hiện thấp thoáng ra ,cây chùy cũng được khởi lên uy lực của nó . Yêu chủ nhìn bác rồi đưa tay ra không trung, ngay lập tức một cây đinh ba lóe lên rồi hiện ở giữa tay hắn :

- Hừ , thiêu đốt pháp lực thì có ích gì

Bác muốn điều khiển hai thứ này thì cần đốt pháp lực của mình, việc này quá nguy hiểm nhưng bác không muốn để yêu chủ kia chiếm thượng phong. Cánh tay bác vung mạnh xuống , cây chùy như một tảng đá núi bay thẳng về phía yêu chủ . Tay còn lại của bác đưa gậy sắt rồi đâm mạnh vào đầu của yêu chủ . Hắn ta thấy vậy thì cũng đưa cây đinh ba lên rồi đọc yêu chú, ngay tức khắc cây đinh ba vươn dài ra thêm , nó xoay tròn rồi hất mạnh cây chùy bay tới và đâm mạnh vào đầu gậy sắt . Bác nhăn mặt lại , vì bị phản lực từ nó . Yêu chủ cười rồi nói :

- Binh khí của ta là được luyện từ hỏa ngục mà ra , đã uống máu ức vạn yêu tinh mà có ,

Bác nghe vậy thì hiểu ra , thì ra hắn ta cũng có binh khí cực tốt. Bác đưa thanh gậy sắt lên rồi ném nó lên cao, quỷ khí từ cánh tay bác đưa vào nó khiến cho gậy sắt tràn ra hơi lạnh thấu hồn . Bác cầm chắc lấy thanh chùy rồi tung mạnh nó vào gậy sắt, như động tác đánh bóng chày . Cây gậy sắt lao vút đi hướng thẳng vào ngực của yêu chủ . Hắn ta giật mình lui lại, ở sau lưng hắn cũng trồi ra thêm một cái đuôi lớn, nó hướng vào cây gậy rồi đâm mạnh vào đó . Cả hai bên gồng người chống đỡ, nhưng bác vẫn thua yêu chủ , hắn ta đưa tay rồi đánh thẳng về bác hai luồng yêu pháp , chúng hiện hình một con bò cạp nổ tung trước mặt bác . Bác phún ra ngụm âm khí trong người và ngã khuỵu xuống , chênh lệch giữa bác và yêu chủ quá lớn . Hắn ta ít nhất cũng đã vượt qua thanh thần ở trần gian , một khoảng cách không thể nào lấp đầy được . Bác cũng hít vào một ít âm khí vừa bị đánh văng ra người, bác đã cảm nhận được thanh thần đáng sợ như thế nào : dạ thần , minh thần , thì có thể chống . Nhưng thanh thần thì người học đạo muốn thắng cực kỳ khó khăn, bác nhìn yêu chủ rồi đứng dậy và nói:

- Tử khí táng ngục

Và từ người bác những cánh hoa lớn bung ra, bác như một đóa hoa sen đang từ từ nở rộ ra . Bác đưa cánh tay mình ra và nói lớn lần nữa:

- Hoa sen của cái chết , ta chứng nguyện thành nó

Bác hóa thành một đóa hoa sen lớn như một sân bóng đá rồi xoay tròn , tử khí , kinh văn từ đó ngút trời đâm thẳng về phía yêu chủ , Hắn nhìn thấy thì đưa tay cầm lấy đinh ba rồi yêu lực của hắn đưa vào trong, một hư ảnh bò cạp khổng lồ hiện ra rồi nó lao thẳng về phía đóa hoa sen tử khí đó . Hai bên đâm mạnh vào nhau khiến cho cả nơi này bị cày xới thành một cảnh hỗn độn, yêu chủ bị phá nát một cánh tay văng ra xa . Hoa sen do bác hóa thành cũng bị phá nát , bác như một chòm sao băng đâm mạnh xuống đất , toàn thân bị thương nghiêm trọng . Cánh tay của yêu chủ rơi xuống trước mắt bác , hắn ta như không thể tin vào mắt mình , :

- A â a a a, nghiệt súc. Phá hỏng tay của tao

Nói rồi, từ người hắn trào ra vô số các bò cạp màu đỏ tươi ồ ạt lao về bác như một cơn mưa, bác lúc này sức cùng lực kiệt nhìn đám mưa bò cạp máu đó tràn xuống , bác nhắm chặt mắt và hai tay chuẩn bị cho phương án cuối cùng của mình .

Bạn đang đọc Bác Cổ. sáng tác bởi Haisekaisa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi datang312
Thời gian
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.