Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phần 3 :Tranh Đoạt Huyết Liễu 3

Tiểu thuyết gốc · 1783 chữ

Khi mọi người rời đi hết thì bác quay người lại ,lấy ra cái la bàn đồng rồi lấy ít đất bỏ vào ở giữa rồi bắt đầu đọc chú , kim la bàn quay tít , không dừng lại theo hướng nào . Bác đành châm vào đầu ngón tay nhỏ ít máu vào kim, rồi tung một lá bùa lên rồi kết ấn chỉ xuống đất . Như ngừng bị quấy nhiễu , kim la bàn bắt đầu quay chậm lại rồi dừng hẳn chỉ về phía Tây . Bác đi theo đó , đi được 300m , trèo qua một số tảng đá gập gềnh , địa hình cheo leo . Thì trước mắt bác là một cái miếu nhỏ , à nói miếu thì hơi quá .Chỉ là một cái hốc đá nhỏ , được kê dựng lên từ những tảng đá xung quanh , bên trong hốc đá là một lư hương đã cũ kỹ , một bình hoa mà bên trong còn sót lại những cành khô héo , vật được thờ bên trong là một con búp bê bằng vải đã cũ mèm .Bác đứng nhìn , rồi nghiêm mặt lại :

- Kỳ lạ , sao lại có thứ miếu thờ như thế này chứ

Bác tiến lại gần , dùng tay gạt đi những ngọn cỏ dại trước miếu , lúc này mới nhìn rõ bên trong . Một bàn tay xương người trắng hếu , nằm dưới con búp bê vải , những nét chữ đỏ ngoằn ngèo đã nhạt bớt nhưng vẫn thấy được . Mùi ẩm mốc và hôi thối xộc vào mũi bác , bác đứng dậy nhìn cái miếu rồi nghĩ :

- Đây không phải là miếu thờ oan hồn bình thường , mà giống như một thứ dưỡng tà đúng hơn . Thôi , phong ấn nó lại rồi tính tiếp . Khi về sẽ kiểm tra lại lần nữa mới được

Rồi bác tìm xung quanh 3 viên đá hơi tròn , nguyên vẹn rồi dùng ngân châm chích ở đầu ngón tay rồi dùng máu họa cổ ngữ lên đó . Sau đó , bác đào 3 cái hố nhỏ , vừa đặt đủ 3 viên đá xuống , lấp đất lại . bác lấy ra một tờ giấy tím , rồi dùng ngón tay đang chảy máu , họa bùa niêm ấn trên đó . Vén những ngọn cỏ dại trước cái hốc đá ,bác đưa tay dán lá bùa vào trước mặt con búp bê bằng vải , rồi dùng chỉ tím quấn thêm 3 vòng quanh nó . Đứng ra ngoài xa , bác kết vu ấn rồi đặt xuống đất , miệng bắt đầu niệm chú . Kỳ lạ thay , những thực vật xung quang cái miếu đá nhỏ đấy , bắt đầu khô héo nhưng không chết hẳn , chúng như cây bị thiếu nước , rũ cả thân , sắc xanh dần chuyển màu úa . Bác nheo mắt nhìn lại rồi quay lưng đi về chỗ mọi người đợi . Thấy bác về , chú Tư hỏi :

- Anh đi đâu mà lâu quá vậy , chờ nóng cả ruột

Bác đáp :

- Anh thì có chuyện gì mà chú lo , thôi bây giờ mọi người lên xe rồi đi cho kịp giờ

Tiếng động cơ nổ giòn vang lên , chiếc xe tải từ từ lăn bánh . May là suốt chặng đường vượt đèo , xe không phải dừng lại sửa chữa . Qua hết đèo Hải Vân ,cả đoàn đi tới Huế . Nghỉ tạm ở đây 1 đêm , sáng sớm hôm sau lại khỏi hành tới Quảng Trị. Trên xe , 7 Ếch đang ngồi lau cây súng AK cũ đã được đem đi sửa lại , làu bàu nói :

- Đúng quả thật , chả có loại súng nào bền như loại này

Chú Tư quay mặt lại nói :

- Còn phải nói à , bọn Mỹ lúc bắn nhau còn vứt khẩu M16 để lấy Ak của mình đó , đúng không bác Tường

Ông Tường đang ngồi suy tư điều gì đó , nghe chú Tư hỏi thì giật mình , nhẹ giọng nói :

- Ừ, thằng Tư nói đúng đó . M16 của Mỹ ở Việt Nam mình hay gặp kẹt đạn , gặp ẩm ướt , rơi xuống nước thì coi như vứt . Riết bọn thủy quân lục chiến Mỹ bảo đùa là M16 là do công ty đồ chơi sản xuất

7 Ếch nghe ông Tường nói vậy thì hỏi :

- À, mà bác Tường hồi đi chiến đấu ở Quảng Trị có sợ không bác ? Cháu nghe nói ở đấy là 10 người chỉ có 1 người sống thôi

Ông Tường đứng lên cởi cái áo bà ba nâu đất của mình , lộ ra những vết sẹo sần sùi , to tướng , ông nói tự hào :

- Thấy gì không , huân chương của tao đấy . Riêng ở Quảng Trị , một ngày hơn 80 cuộc ném bom bằng máy bay B52 . Lúc nào cũng có thể chết tan xác ,không sợ mới lạ . Nhưng đã khoát lên cái quân phục của lính Việt Nam thì chả còn gì phải lo sợ , cứ thế mà chiến đấu tới chết . Mà có chết cũng góp được công sức cho đất nước – Tiếng pháo vỗ tay cả đoàn nổ lên – Hoan hô hoan hô

Bác ngồi đằng trước , thấy mắt ông Tường hơi đỏ , biết là ông đang nhớ lại những ký ức hào hung lần đau thương năm xưa sợ sức khỏe ông không tốt , thì vội nói :

- Thôi , bác ngồi xuống nghỉ ngơi đã , gần tới Quảng Trị rồi . Khi nào có dịp thì kể bọn cháu nghe cũng được

Ông Tường biết mình hơi không kiềm được cảm xúc cũng ngồi xuống. Cả đoàn lại chìm trong im lặng , hồi lâu sau , người lái xe nói :

- Gần tới Quảng Trị rồi nha mọi người , 20p nữa thôi

Nghe vậy ai cũng phấn chấn , vì sau một chặng đường dài cũng đã tới được Quảng Trị . Ai nấy nhao nhao lên :

- Tới Quảng Trị rồi , chuyến này buôn bán nhất định phải lời to luôn

- Ê thằng Tí đâu ra đây anh nói – chú Tư ôm cổ nói – Nghe nói con gái Quảng Trị xinh lắm , mày chưa vợ con thì tận dụng đi nha – hahahha – mọi người cười lớn trêu

Chỗ mọi người dừng chân là một huyện khá lớn , cách rừng Đak-rông ước chừng hơn 3km , vào tới huyện, bác Tường đại diện đoàn đi báo với chính quyền , xuất trình giấy tờ xin phép buôn bán và tạm trú một thời gian . Sau đó , mọi người bày sạp hang ra bán đặc sản Bình Định : những loại hải sản được làm khô , những hũ mắm thơm phức , rồi những ràng bánh tráng dừa , đến cả những chai rượu bàu đá . Trúng hôm nay , chợ phiên nên bán đắc hàng lắm . Tính bác không thích nơi đông người , cũng tách ra khỏi đoàn đi dạo gần . Quả thật , bác thấy cái đất Quảng Trị này đẹp thật , đi đâu cũng thấy một màu xanh . Khi đang cất bước định về thì bác nghe tiếng hét của một người phụ nữ gần đó. Bác quay lại nhìn về hướng đó thì nhận ra một hơi sương xám ngắt mờ nhạt bốc lên , bác nheo mắt nhìn :

- Là thứ tà yêu gì đây

Tiếng hét càng lúc càng lớn , biết không thể chậm trễ bác chạy vội đến đó . Trước một căn nhà gạch đã cũ , nhiều người đứng vây xung quanh đó . Bác thấy vậy , leo lên một cái cây gần đó nhìn . Thì thấy giữa sân nhà đó ,là một cô gái độ 17 tuổi đang bò quỳ dưới đất , miệng tru lên như thú dữ, ,một người đàn ông lao đến định tóm lấy thì cô ấy chụp lấy tay cắn đến bật cả máu , đôi mắt long lên sòng sọc như muốn ăn tươi nuốt sống bất kì ai đến gần . Một người phụ nữ hơn 50 gần đó gào khóc thảm thiết , đang bị những người khác giữ lấy :

- HUHU, con ơi con bị làm sao vậy hả con HUHU , có ai đó giúp còn tôi với

Mọi người đứng xung quanh muốn giúp cũng không được , vì họ biết mình không đủ năng lực . Bác leo xuống , cố chen vào trong giữa đám người vây quanh , phải cố lắm mới chen vào được , bác từ từ đi vào trong sân tiến lại gần cô gái đó .Người đàn ông bị cắn thấy vậy nói :

- Này anh kia , làm gì đó hả ? Muốn chết à

Bác đưa mắt nhìn người đó , lập tức người đàn ông như bị đông cứng , ú ớ vài tiếng thì ngã xuống đất . Nhìn thấy bác đang tiến lại gần , cô gái tru lên dữ dằn như đe dọa bác . Tay trái bác kết pháp ấn vỗ xuống , miệng bắt đầu đọc chú . Cô gái như bị vật nặng giáng xuống , nằm bẹp dưới đất , kêu lên đau đớn . Người phụ nữ thấy vậy , la lên :

- Cậu kia , làm gì vậy hả . Muốn giết con gái tôi à

Mặc kệ bà ta , bác đi đến , ngồi xuống nhìn cô gái , miệng nói :

- Ta không biết ngươi là cái thứ gì nhưng buông tha cho người này được không ?

Cô gái cất tiếng khè khè , ngọng ngịu , đớt đát nói :

- Muốn ,taaa , thathaa choo người này này à . Nằm..ằm mơ..ơ đii

Bác nghiêm mặt , lấy ra cây sáo xương gõ nhẹ vào đầu cô ta 3 lần , :

- Hừ , bớt thách thức lại đi .Mấy thứ tà yêu như ngươi khua môi múa mép là giỏi

Tay trái bác kết Vu Ấn , ngón cái đè lên ngón áp út đặt lên trán cô gái , bắt đầu niệm chú . Cô gái gào lên đau đớn , tiếng gào như của một con thú bị chọc tiết , tay trái bác từ từ kéo từ trán cô gái ra một thứ gì đó . Nhưng chưa kịp thì nó vụt lên , thoát khỏi tay bác . Cô gái ngã xuống , bất tỉnh , nét mặt xanh xao , gầy gò . Bác nhìn cô ta một lần rồi , quay lưng đi mất

Bạn đang đọc Bác Cổ. sáng tác bởi Haisekaisa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Haisekaisa
Thời gian
Lượt đọc 67

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.