Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chum nước

Phiên bản Dịch · 1684 chữ

Tôi cũng lấy túi vải da ra, ngồi xổm xuống, nhét đồ dùng bằng đồng vào trong.

Những cái đỉnh tròn và đỉnh vuông đó nặng lắm, tôi phải rất tốn sức, tam ca quan tâm tôi, để tôi nhặt những món nhỏ.

Tôi chỉ nhặt bình đồng và chén uống rượu ba chân bằng đồng cỡ nhỏ, đồ đồng loại này chất chung một chỗ cũng không có gì lạ, bởi vì vào thời kỳ Xuân Thu của nhà Tây Chu, những thứ như vậy đều là đồ dùng nhà bếp.

Đỉnh đồng dùng để nấu thịt, chén ba chân dùng để uống rượu, đậu đồng dùng để đựng muối và gia vị. Vai trò của những chiếc đậu đồng này tương đương với chén nhỏ đựng dẩm mà người hiện đại ăn sủi cảo thường chấm.

Cái gì gọi là dùng bao nhặt tiền, giờ tôi đang dùng bao nhặt tiền đây.

Tôi khá gầy, sức lực cũng không nhiều, thấy bao của mình gần đây, tôi liền chuẩn bị đưa lên trước.

Tôi quay đầu sang trái phải, lúc này, đèn đội đầu tình cờ chiếu vào một góc nhĩ thất.

"Hả? Đó là thứ gì vậy? Chum nước?"

"Nhị ca! Màu nhìn kìa! Có một cái chum!"

Tôn lão nhị đang tập trung nhét đỉnh đồng vào túi thì giật mình vì giọng nói lớn đột ngột của tôi.

"Mẹ kiếp, Vân Phong, thằng nhóc cậu kêu cái gì, làm anh giật cả mình."

Tôi nói nhị ca, trong góc có một cái chum lớn, rất lớn.

Hắn cũng không ngẩng đầu lên, nói: “Đó là đồ sứ, sao đáng tiền bằng đồ đồng, thể tích quá lớn không thể vận chuyển xuống núi, bán 1800 cũng không đủ tiền công, chúng ta không cần thứ đó."

Nghe Tôn lão nhị nói, lại nhìn vào cái chum nước lớn đậy nắp đá, tôi vẫn là không đến đó.

Tốn sức vác một túi đựng đồ đồng, lội nước đi về, lúc này, từ quán đính trên lối vào mộ thả xuống một sợi dây.

Giọng nói của Vương thủ lĩnh từ phía trên truyền đến: "Vân Phong, buộc túi da rắn lên, buộc chặt một chút, xong việc cậu quay lại lấy tiếp, làm nhanh nhanh, chúng ta không còn nhiều thời gian nữa."

Tôi phanh túi da rắn đụng đầy đồ đồng vài vòng, buộc vào sợi dây, sau đó cái túi da rần nhích lên từng chút, đây là đang được thủ lĩnh kéo lên.

Hơn một tiếng sau đó, chúng tôi tăng tốc, vận chuyển tổng cộng tám cái túi lớn đựng đầy đồ đồng.

Lúc này, trong bộ đàm truyền đến giọng nói thúc giục của thủ lĩnh: “Ba người các cậu nhanh leo lên, trời sắp sáng rồi, chúng ta phải nhanh chóng xuống núi."

Xếp La Hán biết không?

Tôi được anh em nhà họ Tôn xếp La Hán đưa lên quán đính trước, sau đó Vương thủ lĩnh bên trên thả một đoạn dây xuống và kéo tôi lên.

Anh em nhà họ Tôn còn trâu hơn, bọn họ lên đến quán đính cũng không dùng đến dây thừng, mà dùng hai chân chống đạo động leo thẳng lên.

Sau khi đi lên, trên mặt Tôn lão nhị làm thế nào cũng không giấu được nụ cười.

Hắn nhìn những chiếc túi da rắn căng phồng đầy đất, cười hỏi: “Thủ lĩnh, anh nói xem chỗ này được mấy điểm?"

Vương thủ lĩnh lắc đầu cười nói: "Thuật nghiệp có chuyên môn, chuyện mấy điểm này còn phải hỏi lão đại, chuyện này cậu ta ước lượng chính xác."

Sau này tôi mới biết, mấy điểm trong miệng bọn họ, nghĩa là mấy vạn, một điểm bằng một vạn, một trăm điểm bằng một trăm vạn, ở mức lương năm 2000, nhiều người cả năm cũng không thể kiếm được một điểm.

Việc của Tôn lão đại là truyền bá và tiêu thụ.

Chỉ cần không có tình huống gì, bình thường hắn sẽ không nói chuyện trên bộ đàm. Ngược lại, nếu Tôn lão đại chủ động nói chuyện trên bộ đàm lúc làm việc thì chắc chắn là có người lạ ở gần.

“Thủ lĩnh, đây mới chỉ ở nhĩ thất tây, còn nhĩ thất đông, điều này mẹ nó cũng lạ, lại không thấy ngôi mộ chính, tôi thấy chúng ta phải xây căn cứ địa ở đây thôi, mộ chính vẫn chưa tìm được, có trời mới biết bên trong còn có bao nhiêu bảo bối, chuyến này, 8 ngày 10 ngày cũng không thể làm được."

"Căn cứ địa," trong nghề trộm mộ đặc biệt đề cập đến một tình huống gặp phải mộ lớn, không thể dọn sạch sau một hai ngày, phải thiết kế một căn cứ địa xung quanh ngôi mộ lớn này."

Những năm đầu, người quen trong nghề trộm mộ gặp nhau thường sẽ hỏi: “Người đó là ai, nghe nói năm ngoái nhóc cậu đã xây hai căn cứ địa lớn?"

Người nọ trả lời: "Nào có nào có, chỉ là may mắn thôi, xây hai căn cứ địa nhỏ thôi."

Dựng căn cứ địa có rủi ro, vì dễ bị phát hiện, nếu buổi sáng có ông già hay bà già nào đó bất chợt lên núi tản bộ mà vô tình rơi vào đạo động của chúng tôi thì chúng tôi coi như xong.

Do đó, lợi nhuận và rủi ro tỷ lệ thuận với nhau, muốn lợi nhuận cao thì phải chấp nhận rủi ro.

Vương thủ lĩnh gật đầu nói sau khi cân nhắc: "Mấy năm nay hàng Tây Chu ở chợ đen ngày một tăng, đến mức điên rồ, tôi cho rằng đáng để chấp nhận rủi ro này, cứ làm căn cứ địa đi."

Biết chúng tôi đắc thủ, Tôn lão đại bên đó lập tức liên lạc với Nốt Ruồi, bảo Nốt Ruồi cử người tới dọn đồ, tiện thể giúp che giấu đạo động.

Nốt Ruồi cũng là một người phụ nữ có tài, sau này qua vài lần tiếp xúc tôi được biết, hầu hết các anh trai mưa và anh em mà Nốt Ruồi quen biết đều rất có bối cảnh, người này không chỉ làm văn phòng hậu cần cho Vương thủ lĩnh, nghe nói còn kiêm chức lo liệu hậu cần cho các băng nhóm khác.

Theo lý mà nói, làm như vậy chắc chắn không hợp quy củ, nhưng Nốt Ruồi rất có năng lực, Vương thủ lĩnh cũng coi như không thấy, cố ý mở một mắt nhằm một mắt.

Điều này giống như những nhà quản lý chuyên nghiệp ở những công ty lớn, những người này thường nằm giữ những vị trí quan trọng trong nhiều công ty.

Nốt Ruồi nuôi một vài thanh niên, bọn họ cam tâm tình nguyện, dốc lòng đi theo Nốt Ruồi. Ban đêm mang máy phát điện, máy bơm nước cho chúng tôi, giúp chúng tôi giấu đi đạo động, tất cả đều do mấy thanh niên tay chân này của Nốt Ruồi làm.

Băng nhóm của chúng tôi khi đó nếu không có Nốt Ruồi, thật đúng là không thể xoay sở.

Đất quán đính dính bùn thạch cao xanh đó quá rõ ràng, thời gian cấp bách không dám tùy tiện vút, nên cũng được chúng tôi mang về.

Loại đất này giống như những quả bom hẹn giờ, trong nghề chúng tôi không biết đã có bao nhiêu người đã lật xe trên loại đất này. Năm đó nhóm trộm mộ núi Bát Bảo của Bắc Kinh chính vì để lại một đống đất xanh trắng nhỏ trên núi, bị bà già tản bộ phát hiện, mới khiến toàn bộ băng nhóm bị diệt, ăn cơm tù mười mấy năm.

Ngày hôm sau.

Trở lại khách sạn nhỏ ở Thuận Đức, tôi ngồi xổm bên bồn nước đánh răng, nghĩ xem một lát đi đâu rải hết chỗ đất xanh trắng kia.

Ngay lúc này.

"Bách!" Một cái tát nặng nề đánh vào mông tôi từ phía sau.

Đang đánh răng thì bị tát như thế, khiến đống nước súc miệng chưa kịp nhổ ra lại nuốt vào bụng.

Tôi giận dữ quay lại thì thấy Nốt Ruồi mặc áo dây, đang mỉm cười.

Nốt Ruồi tuy lớn hơn tôi một giáp, nhưng dáng người bảo dưỡng rất đẹp, lại vì có tiền, lúc đó chị ta dùng toàn những mỹ phẩm dưỡng da tốt nhất, cặp đùi lộ ra dưới chiếc áo dây hồng trắng nõn, thẳng tắp, khiến cổ họng tôi khô khốc.

"Haha." Nốt Ruồi lẳng lơ nói với tôi: "Tiểu Vân Phong, hôm qua tôi nghe lão nhị nói, cậu thậm chí còn chưa chạm vào tay con gái? Phải không?"

Khi đó tôi đỏ mặt nói một câu: "Liên quan gì chị."

Nốt Ruồi thấy tôi ngượng ngùng thì càng cười suồng sã hơn, sóng biển cuộn trào.

Chị ta móc ngón tay tôi: "Tiểu Vân Phong à, có muốn trở thành người đàn ông thứ 45 của chị không hả?"

Lúc đó tôi còn nhỏ, không hiểu nhân tình thế thái, nên thuận miệng nói một câu: "Tôi không thèm, đến khi chị 40 tuổi, không phải tôi đã đội 99 chiếc mũ xanh à. Người phụ nữ không biết liêm sỉ như chị, đừng hòng hại Hạng Vân Phong tôi!"

Nốt Ruồi bị tôi mắng, nhất thời tức giận, chị ta giơ cao cây lau nhà trong khách sạn, đuổi tôi chạy khắp sân.

Buổi trưa, tranh thủ giờ ăn, tôi mang cặp sách đen, ăn mặc như học sinh cấp 3, đi khắp thành phố Thuận Đức.

Trong cặp sách chứa đầy đất xanh trắng, tôi phải tìm một nơi thích hợp để rải hết chỗ đất này.

Đi mãi đi mãi, trong đầu tôi cứ nghĩ về một chuyện.

Không biết chuyện ra làm sao, cái chum lớn đậy nắp trong góc nhĩ thất phía Tây đêm qua.

Tôi luôn cảm thấy có điều gì đó không ổn.

Bạn đang đọc Bắc Phái Đạo Mộ Bút Ký (Bản Dịch) của Vân Phong

Truyện Bắc Phái Đạo Mộ Bút Ký (Bản Dịch) tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cinnie
Phiên bản Dịch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.