Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Người trẻ tuổi ở cái tuổi này, ngộ nhỡ làm ra mạng người thì làm sao bây giờ? (2)

Phiên bản Dịch · 1033 chữ

“Để một cô gái mười mấy tuổi trong sạch là con gái tôi đây ở cùng nhà với một nam sinh xa lạ ư?”

“Vẫn còn để hai người họ ở chung một mình mấy ngày?”

“Ha hả, nếu như xảy ra chuyện gì thì làm sao bây giờ?”

“Nhỡ đâu hai người trẻ tuổi giống như tôi năm đó.”

“Không kìm nén bản thân được và làm ra một mạng người, vậy ai đi chịu trách nhiệm đây?”

Dưới tình huống bình thường, nếu có người chất vấn bác sĩ Từ như thế khi đang livestream, vô số fans bên trong phòng live đã sớm bật lại gấp bội rồi.

Có điều lúc này đây.

Khi [Hoa Hồng Âm Vang] nói chuyện, khí thế thuộc về nữ cường nhân xông ra một cách tự nhiên, hù cho một đám khán giả xem live trong phòng nhất thời không dám lên tiếng gì hết.

Hơn nữa lời chị nói quả thực cũng có lý.

Thân là một người mẹ đơn thân, lo lắng cho con gái mình hoàn toàn không có gì sai cả.

Đến lúc đó khi hai thiếu nam thiếu nữ làm ra mạng người rồi, cả đời của cô gái đều sẽ chịu ảnh hưởng. Trên màn hình phòng live khó được có lúc vắng lặng...

Từ Huyền không hề chịu ảnh hưởng chút nào từ vị nữ cường nhân này.

Trên mặt hắn vẫn là nụ cười nhàn nhạt bình tĩnh như nước trước đó, lắc đầu nói: “Chuyện này chị đã sai rồi.”

“Nếu như con gái của chị không có đến nhà nam sinh kia ở.”

“Vậy mới sẽ làm ra mạng ngươi...”

Vô số khán giả xem live trong phòng nghe thấy Từ Huyền nói như vậy, nhất thời mờ mịt.

Cái gì gọi là, không đi đến nhà nam sinh kia ở, mới có thể làm mạng người chứ? Lẽ nào người trẻ tuổi bây giờ đều có thể thoải mái bên ngoài đến thế à. Hai người ở với nhau một mình, trái lại còn sẽ khắc chế?

[Hoa Hồng Âm Vang] cũng cau mày: “Bác sĩ Từ, tôi không hiểu ý của ngài.”

Từ Huyền sâu kín nói: “Ý của tôi là, nếu như không có bạn học nam kia.”

“Chỉ sợ bây giờ con gái của chị đã chết từ lâu rồi...”

Vãi thật!

Các khán giả xem live trong phòng đều kinh ngạc.

Lúc này bọn họ mới phản ứng kịp, thì ra cái ‘làm ra mạng người’ mà bác sĩ Từ nói không phải cùng một ý với ‘làm ra mạng người’ bọn họ nghĩ.

Sắc mặt [Hoa Hồng Âm Vang] cũng nhất thời hoàn toàn thay đổi: “Cái gì cơ?”

“Bác sĩ Từ, van cầu cậu nói cho tôi biết đi, con gái của tôi làm sao vậy?”

“Con bé gặp phải nguy hiểm gì thế?”

Giờ này khắc này, khí thế nữ cường nhân trên người chị tan biến hết, hoàn toàn biến thành một người mẹ đáng thương lo lắng cho con gái mình...

Từ Huyền thản nhiên nói: “Nguy hiểm thì cũng không có.”

“Vài ngày trước, chính là ngày chị phát hiện con gái mất tích đấy.”

“Cô bé vốn chuẩn bị tự sát.”

“Sau đó vẫn là nam sinh kia nói với cô bé vài câu, cô bé mới hồi tâm chuyển ý.”

[Hoa Hồng Âm Vang] nóng nảy: “Đang yên đang lành, sao con bé lại muốn tự sát chứ?”

Từ Huyền sâu kín nói: “Cô bé muốn tự sát, là bởi vì chị đấy...”

“Mấy tháng này, lẽ nào người làm mẹ là chị đây không có phát hiện ra cảm xúc của con gái chị có chút không đúng ư?”

“Ai bảo chị thuê cho cô bé một gia sư làm gì.”

“Vậy còn chưa tính.”

“Lúc chị thuê còn không lựa chọn kỹ càng, tìm phải một tên có bụng dạ xấu xa.”

“Hai tháng này, lần nào học bổ túc người gia sư chị mời đến đều tiến thành pua tinh thần với con gái của chị.”

“Đồng thời còn nghĩ cách sàm sỡ cô bé nữa...”

“Ngay một ngày trước khi cô bé bỏ nhà ra đi, tên gia sư kia còn suýt chút nữa làm ra một ít chuyện chán ghét với con gái của chị nữa cơ.”

Vẻ mặt [Hoa Hồng Âm Vang] không thể tưởng tượng nổi: “Không thể nào!”

“Tôi nhìn người rất chính xác, gia sư kia trông cũng không phải là người như thế!”

“Hơn nữa.... ông ấy cũng đã hơn năm mươi, vẫn còn là giáo sư được mời đặc biệt của một người nổi tiếng.”

“Người như vậy, có thể làm ra loại chuyện đó ư?”

Từ Huyền thản nhiên nói: “Vậy chị không có nghĩ qua một việc.”

“Một giáo sư hơn năm mươi tuổi, còn đang tại thời điểm đỉnh cao, lại còn chưa đến tuổi về hưu.”

“Tại sao lại không ở trong trường học thế?”

[Hoa Hồng Âm Vang] không khỏi sửng sốt.

Từ Huyền: “Tôi có thể nói cho chị biết.”

“Người mà chị mời làm trong trường học hơn ba mươi năm.”

“Ra tay với khoảng chừng hơn hai mươi nữ sinh!”

“Hơn nữa ông ta vô cùng giảo hoạt.”

“Lần nào cũng chọn mục tiêu là nữ sinh nhát gan, nhu nhược để ra tay.”

“Những người này, tuyệt đối không dám nói với bên ngoài.”

“Sau đó cũng bởi vì một lần ngoài ý muốn, suýt nữa thì làm mọi chuyện bại lộ, ông ta sợ quá nên mới từ chức.”

“Sau khi từ chức, ông ta được chị mời về nhà với số tiền lớn.”

“Con gái của chị có người mẹ có tính cách cường thế.”

“Mấy năm nay chuyện gì cô bé ấy cũng nghe theo lời chị nói.”

“Tính cách của cô bé tự nhiên cũng sẽ tương đối nhu nhược, dễ bị bắt nạt ức hiếp.”

“Cho nên...”

“Lấy kinh nghiệm ra tay đối với học sinh nữ nhiều năm qua của vị kia, liếc mắt cái là nhìn ra tính cách của con gái chị chính là loại mục tiêu thích hợp nhất để ra tay...”

Bạn đang đọc Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ của Bản Mệnh Điêu Thiền
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nhatanhchi5517
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 35

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.