Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

16:huyết Thệ Chú Ấn

2190 chữ

“Ngay bây giờ á ?”Bạch Dạ nhướng mày nói. Hoàn toàn không để ý tư thế của họ vô cùng mờ ám.

Bạch Dạ vòng tay qua lưng Thiên Xích, còn người kia lại hay tay ôm lấy cổ hắn, nàng cầu xin nói:”Ngay lúc này”

Bạch Dạ thở dài,nói:”Thôi được rồi”.Nói rồi hắn cởi hai nút áo phía trên (không có gì bậy bạ đâu nhá),kéo cổ áo làm lộ ra phần cổ khỏe mạnh.

“Xin lỗi, Bạch Dạ” Thiên Xích nhìn cổ hắn mà cả người nóng lên,há môi khiến đôi răng nanh của nàng lộ ra, cắn lên cổ khiến máu Bạch Dạ chảy ra, nàng uống nó ngon lành.

Bạch Dạ nén nhịn đau đớn từ cổ truyền tới,ôm nàng vào lòng, cười khẽ nói với Thiên Xích:”Giữa ta với ngươi mà còn cần những lời đó nữa sao ?” Bạch Dạ hơi oán trách nói, nhưng phần nhu tình trong đó không lẫn vào đâu được.

6 năm qua, nàng lâu lâu lại hút máu của hắn để duy trì năng lượng trong cơ thể, tuy rằng có thể thông qua ăn uống để tiếp năng lượng nhưng cách đó cho quá ít năng lượng, hoàn toàn không đủ 1 phần mười năng lượng cần dùng.(Vụ này ta chém chủ yếu để lấy cái chú ấn phí dưới)

Khoảng thời gian đầu, Bạch Dạ vì cho nàng “ăn” mà liên tục lâm vào tình trạng thiếu máu, Chu Tước đề nghị để nàng ngủ nhiều một chút, ít vận động một chút để tiết kiệm năng lượng.

Nhưng Bạch Dạ cũng không yên lòng, lỡ như nàng không có hắn lại đi hút máu người khác thì sao ? Như vậy thì nàng sẽ bị người khác truy sát mất !

Thế là một chú ấn đỏ chót với hình ảnh hai thanh đao trong lòng bàn tay trái của Bạch Dạ và bàn tay phải của Thiên Xích xuất hiện.

Huyết Thệ Chú Ấn.

Đây là một lời thề được đặt lên máu và linh hồn của hai người với lời thề từ Thiên Xích:”Sẽ không hút máu ai ngoài Bạch Dạ” và từ Bạch Dạ:”Sẽ không để cho Thiên Xích hút máu ai ngoài ta, nếu làm trái với lời thề, chết ngay tức khắc”

Với lời thề này, một khi Bạch Dạ chết đi Thiên Xích cũng sẽ không sống nổi vì không có ai để hút máu. Bạch Dạ thì thấy như vậy không công bằng nên đã tự ý thêm vào phần sau của lời thề.

Cách làm của Bạch Dạ quả thực rất ngu ngốc, nhưng ai bảo hắn yêu Thiên Xích đâu này ?

Hành động của Bạch Dạ khiến cho Tứ Linh dỗi suốt thời gian 1 năm ròng.

Ngoài ra chú ấn này còn tạo lập nên một liên kết tinh thần lên cả hai, khiến cả hai có thể nói cho đối phương nghe suy nghĩ của mình nếu muốn.

Linh hồn được kết nối khiến tinh thần lực của cả hai tăng lên trên diện rông, việc này còn tạo điều kiện cho một đòn công kích dung hợp linh hồn của cả hai.

Nhưng đó là chuyện của sau này.(Tác sẽ dùng đòn này làm lá bài tẩy của bộ đôi này)

Thiên Xích hút xong, khóe miệng vẫn còn vết máu, chỉ thấy nàng sinh khí tăng cao, không còn vẻ mơ màng như lúc trước.

Trái lại với nàng, Bạch Dạ vẻ mặt hơi trắng, nhưng làn da hơi ngâm của hắn lại che dấu rất tốt điều này.

Thiên Xích nhìn qua thì biết hắn có vẻ rất mỏi mệt, nàng kề môi lướt nhẹ trên khuôn mặt hắn.

Chỉ một hành động nho nhỏ này cũng khiến cho con tim ai kia đập rộn ràng, thần sắc vui vẻ hoàn toàn không nhìn ra sự mỏi mệt vừa nãy.

Không cho Bạch Dạ phản ứng, Thiên Xích tránh khỏi vòng tay hắn, giọng nói lạnh nhạt nói ra:”Đi thôi, đừng để mọi người chờ”

Bạch Dạ buồn cười nhìn vành tai đã biến thành màu hồng của nàng.

Nàng quay lại, chìa tay về phía hắn, cười nhẹ nói:”Nắm lấy tay ta”(Nắm lấy tay anh phiên bản nữ à ?)

Nụ cười của nàng, không đẹp đến mức hoa gặp hoa nở, không tươi đến mức khiến lòng người vui sướng, đó chỉ là một nụ cười nhạt nhòa, nhưng lại ánh sáng trong đêm dễ thấy, như là ánh trăng giữa trời đêm.

Bạch Dạ ngẩn ngơ nhìn nàng, đầu óc hắn lâm vào trì trệ, ánh mắt say mê nhìn nàng, như muốn khắc hình ảnh này vào trong thâm tâm.

Mặt của Thiên Xích ngày càng hồng, cáu gắt nói:”Nhanh lên hoặc ta bỏ lại đấy”.Nhưng sự vui vẻ trong giọng vô cùng dễ thấy.

Bạch Dạ cũng không vạch trần, nắm lấy tay nàng, mặc cho nàng lôi kéo.

Đây có lẽ là lần đầu tiên, hắn là người được dẫn đi, từ phía sau nhìn lấy thân ảnh người hắn yêu phía trước, Bạch Dạ nở nụ cười hạnh phúc.

“Ta cảm thấy may mắn khi năm đó ta đã gặp được ngươi” Thiên Xích nói ra một câu khiến Bạch Dạ không tự chủ nhớ lại cảnh cô bé năm đó hắn gặp.

Thời gian đã trôi qua nhanh như vậy rồi à ?

Bạch Dạ cảm thán, không tự chủ nói ra:”Có lẽ ta vốn đến nơi này chỉ để gặp được ngươi”

Thiên Xích mặt không cảm xúc nhưng tim lại đập nhanh mấy nhịp.

Hắn đang tỏ tình với ta đấy à ?

Tâm loạn như ma, Thiên Xích chỉ cảm thấy Bạch Dạ cầm ngược tay nàng.

“Để ta dẫn đường” m thanh nhẹ nhàng từ tính, khiến cho Thiên Xích cảm thấy cứ để tất cả cho Bạch Dạ lo đều ổn.

Rất nhanh cả hai đều đã đến nhà ăn(tất nhiên là sau khi hỏi đường).

“Chết tiệt, thì ra nhà ăn nằm ngay sau lưng kí túc xá” Bạch Dạ buồn bực lẩm bẩm.Ánh mắt đánh giá nơi này.

Vì đã qua giờ ăn nên cũng không còn nhiều người lắm,tương đối là trống trãi, chỉ có một nơi rửa tay, một dãy cửa chắn, phía trên là menu với giá các món tăng dần từ trái sáng phải.

Không tốn quá nhiều công sức, Bạch Dạ liền tìm được bàn của bọn Hoắc Vũ Hạo.

Chỉ thấy đồ ăn trên bàn chỉ mới vơi đi 1 phần 3, có vẻ như bọn hắn cố ý ăn chậm lại chờ hai người họ.

Bạch Dạ và Thiên Xích ngồi xuống ghế.

Bạch Dạ mở miệng:”Các ngươi chờ lâu chưa ?”

Ngay lập tức hắn cảm thấy có gì đó hơi sai sai.

“Có gì không ?” Bạch Dạ thấy mọi người nhìn hắn và Thiên Xích, ngờ ngợ hỏi thăm.

Mọi người bỏ qua câu hỏi của hắn, nhìn chằm chằm vào Bạch Dạ.

Bạch Dạ quần áo xốc xếch, trên cổ vẫn còn dấu son môi cùng màu với màu của Thiên Xích, mà môi người kia lại có vẻ hơi nhạt đi một chút, khuôn mặt tươi tỉnh, đầu dựa vào vai Bạch Dạ.

Nói thật với hình tượng này mà nói hai người không có quan hệ gì thì hơi khó tin.

“Rốt cuộc thì hai ngươi có quan hệ gì” Vương Đông đứng lên,nói ra nghi ngờ của tất cả mọi người, vẻ mặt hưng phấn nhìn hắn và Thiên Xích.

Ngươi không làm con gái đúng là có lỗi với cha mẹ ngươi !

Bạch Dạ im lặng với mức độ nhiều chuyện của hắn.

Thở dài, Bạch Dạ nói ra:”Ta nói lại một lần nữa, chúng ta….”

“Là người yêu !!”

!!!!!!!!!!!!!!!!!!

Như sợ mọi người không hiểu, Thiên Xích lập lại một lần nữa:”Chúng ta là người yêu”

Cả bàn ăn như an tĩnh lại, tiếng kim rơi cũng có thể nghe được.

Tiêu Tiêu một mặt không ngoài dự đoán.

Hoắc Vũ Hạo hơi bất ngờ nhưng cũng không nói gì.

Vương Đông...trực tiếp bỏ qua tên này đi. Hắn đang hưng phấn nhìn chằm chằm hai người.

Hoàng Vũ vẻ mặt ghen tức- đúng chuẩn FA cay cú.

Thiên Xích lại vùi đầu vào lòng Bạch Dạ, có vẻ như nói ra câu đó là một việc vô cùng phí sức đối với nàng.

Bạch Dạ vẫn đang hóa đá, một hồi sau, hắn mới cà lăm hỏi lại người con gái đang ở trong lòng hắn:”Thật thật thật thật thật chứ ?!?”

Bạch Dạ lúc này sốt sắng vô cùng, bởi vì đây là lần đầu tiên nàng thể hiện tình cảm với hắn trước mặt người ngoài, đã vậy còn nhận nàng là người yêu của hắn nữa.

Hôm nay số lần não Bạch Dạ ngừng hoạt động tương đối nhiều.

“Tất nhiên là thật rồi ! Tên ngốc !” Nàng ngẩn mặt lên nhìn hắn, gương mặt đã hồng thấu lên, yếu ớt nói:”Chẳng lẽ ngươi không muốn ?” Nàng bắt đầu thẹn quá chuyển thành giận dữ.

Nhìn nàng đã có dấu hiệu bùng nổ, Bạch Dạ nào dám lắc đầu, gật như chưa từng được gật nói:”Không không không, tất nhiên là ta muốn rồi”

Từ trước đến nay Bạch Dạ chưa từng vui như ngày hôm nay, thế là hắn hét lớn:”Hôm nay anh mày bao hết”Với số tiền mỗi tháng Bạch Dạ nhận từ việc buôn bán với Huyền lão , trừ số tiền phải dùng ra thì hắn luôn để dành, đến nay cũng đã được một số tiền lớn, nên là một bữa ăn cũng chả thấm vào đâu.

Ngày hôm đó, chính là một trong những ngày vui nhất cuộc đời Bạch Dạ.

Vài ngày sau.

Hôm nay là ngày học viện Sử Lai Khắc chính thức nhập học, từ sáng sớm, các tân sinh đã ăn mặc chỉnh tề, tóc tai chải chuốc gọn gàng nhằm tạo ấn tượng tốt với bạn cùng lớp và giáo viên.

Bạch Dạ đã chuẩn bị từ sớm, kiếp trước làm lính khiến hắn có thói quen luôn luôn đúng giờ giấc.Hắn cố gắng đánh thức Hoàng Vũ nhưng dường như không có hiệu nghiệm, thế là hắn mặc kệ con sâu lười này tự sinh tự diệt.

Dường như hắn quên là còn có một con sâu lười nữa.

Trên lầu

Lúc này Tiêu Tiêu vô cùng chật vật với việc đánh thức Thiên Xích.Đã thử hết mọi cách:từ việc đặt chuông báo thức cạnh tai nàng cho đến hét thẳng vào tai,... Và tất cả đều vô hiệu.

Thiên Xích vẫn vẻ mặt yên bình mà ngủ, còn Tiêu Tiêu thì đang vò đầu bứt tai nghĩ cách.

“Quả nhiên là nàng vẫn chưa dậy” Lúc này một âm thanh ôn hòa vang lên.

Tiêu Tiêu cả kinh:”Bạch Dạ ?! Làm sao ngươi…?”

“Đừng la, ta lén vào đấy. Nội quy chỉ nói là “Đuổi học ngay lập tức khi bị phát hiện” vậy thì nghĩa là ta không bị phát hiện thì chả sao cả”

Tiêu Tiêu câm lặng,chỉ mặc cho Bạch Dạ tiến về phía giường của Thiên Xích.

Bạch Dạ khẽ cười, nhìn cô gái vẫn đang cuốn chăn mặc cho mái tóc đỏ lộ ra khỏi chăn, hắn ngồi xuống mép giường,”hung dữ” nói:

“Dậy ngây hoặc ta sẽ bỏ ngươi lại”

Dường như nghe được âm thanh quen thuộc, người trong chăn ngọ ngậy, khuôn mặt Thiên Xích đang mơ màng thì nhìn thấy Bạch Dạ, mặc kệ bản thân vẫn đang cuốn chăn, với tay ôm lấy hắn.Giọng nói mơ màng không rõ ràng nói:”Buổi sáng ở đây ồn áo quá”

Rầm !!

Tiêu Tiêu tức giận đóng của phòng.Để lại Bạch Dạ và Thiên Xích vẻ mặt mơ hồ.

Bạch Dạ nín cười:”Đi thay đồ rồi ra ta chải tóc cho”.Tay hắn nhẹ nhàng vuốt những sợi tóc màu máu tán loạn trên mặt nàng.

Thiên Xích “ưm” một tiếng rồi đứng dậy thay quần áo tại phòng, hoàn toàn không quan tâm đến việc có 1 tên con trai ở đây.

Bạch Dạ dường như cũng quá quen với việc này, hắn mặc kệ thân thể đang bại lộ ra trong không khí kia mà xếp lại cái chăn bị Thiên Xích ném sang một bên.

Bạch Dạ xếp xong lại thấy Thiên Xích cầm lược nhìn hắn,hiểu ý, hắn cũng lặng yên mà chải lại tóc cho nàng.

Lúc xuống lầu thì hắn cũng thấy Vương Đông một mặt khó chịu đi ra, trong miệng còn lẩm bẩm:”Đúng là điên”Dường như đang nói Hoắc vũ Hạo.

Bạch Dạ cũng không để ý nhiều, hắn và Thiên Xích hướng về tòa Giáo Học Lâu(Hồi trước ta cũng định đổi tên thuần Việt nhưng mà ta quên mịa hồi trước ta đổi tên nó là gì nên thôi) màu trắng.Trước cửa liên tục có các học viên mặc đồng phục màu trắng lên tục tiến vào.

Bạch Dạ và Thiên Xích rất nhanh liền tìm được phòng học của Ban 1.

Bạn đang đọc Bạch Dạ Ở Thế Giới Mới của [email protected]
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.