Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

5:hồn Đạo Khí

2094 chữ

“Nhưng mà trước đó hãy nói cho ta biết vì sao ngươi lại chạy?, người bên phía chúng ta đã xác nhận là ngươi đã đồng ý đến tham gia chương trình học của học viện rồi mà?”

Chưa trả lời vấn đề ngay, Vương Ngôn vẫn còn khó hiểu trước hành động quay người bỏ chạy của Bạch Dạ.

Nghe được câu hỏi của hắn khiến Bạch Dạ hơi ngẩn ra,cẩn thận suy ngẫm lại.

Bỗng chốc Bạch Dạ nhớ ra điều gì, thầm mắng đáng chết, tại sao hắn lại quên được là vài ngày trước hắn đã tham gia một lần thức tỉnh vũ hồn và chấp nhận lời mời của vị hồn sư kia chứ.

Quái lạ? Có điều gì đã xảy ra với mình? Chẳng lẽ trí nhớ của mình kém vậy sao? Chả nhẽ là do dung hợp với linh hồn của đứa trẻ này?

“Ngươi đoán sai, việc dung hợp linh hồn với chủ nhân cũ không phải là lí do, nguyên nhân là ở linh hồn ngươi”

“Ý cô là sao Chu Tước ?”Bạch Dạ càng nghi ngờ hơn khi nghe Chu Tước nói, bỗng nghĩ đến điều gì, hắn thử hỏi”Chẳng lẽ là do trận…”

“Đúng, là do trận bão thời không ấy, số ngươi cũng khá là xui xẻo, cơn bão thời không rất hiếm gặp, hầu như là nghìn năm mới có một lần, chúng ta đi xuyên thời không không biết bao nhiêu làn mà tới lượt ngươi thì lại…..”

Nghe được sự phiền não trong giọng của Chu Tước, Bạch Dạ vẫn chưa có được đáp án như muốn, hắn lại hỏi”Như vậy nó có ảnh hưởng gì đến linh hồn ta ?”

“Có, rất lớn à đằng khác, nó sẽ ảnh hưởng đến khả năng ghi nhớ của ngươi, kiểu như người ta chỉ gặp một lần là nhớ thì ngươi sẽ phải lên đến 4 hoặc 5 lần!!”

Giọng nói nghiêm túc của Chu Tước khiến Bạch Dạ hơi run, thì ra trên người của hắn vẫn giấu một quả bom nổ chậm, vì sao lại gọi là bom nổ chậm thì phải nghe đến câu kế tiếp của Chu Tước

“Không những thế mà nó sẽ còn khiến ngươi mất dần những kí ức….bao gồm cả kí ức kiếp trước!!”

Tới đây thì hắn triệt để lạnh cả người, nghĩ đến từng khuông mặt, từng kỉ niệm mà những người quan trọng nhất trong cuộc đời hắn lại phải biến mất đi.

Không được! Nhất định phải có cách!

Hắn gấp gáp hỏi Chu Tước”Bộ không còn cách nào à?”

Chu Tước thở dài,”Chúng ta đã giúp ngươi giảm mạnh sức tàn phá của cơn bão thời không lên linh hồn ngươi, nếu muốn chữa trị cho linh hồn ngươi thì ta cần máu của phượng hoàng, không, chỉ cần có huyết mạch gần giống phượng hoàng là được, tới lúc đó ta có thể triệt để chữa trị cho ngươi!”Chu Tước chém đinh chặt sắt nói ra, giọng có vẻ tự tin vô cùng.

Vẫn còn có hi vọng. Ít nhất chưa phải là tình huống xấu nhất !

Bạch Dạ đã có thể thở ra một hơi, trái tim nhảy bịch bịch cũng đã buông lỏng rất nhiều. Thế là hắn mở miệng hướng phía Vương Ngôn nói:

“Đó là lỗi của ta, ta đã quên mất việc đó! Thành thật xin lỗi!”

Hắn cũng không phải là loại có sai không biết nhận, huống chi Bạch Dạ à bên có lỗi trước.

Vừa nói hắn vừa đứng lên, gập người 45 độ để thể hiện thành ý. Động tác với giọng nói nghiêm túc này thể hiện trên người của một đứa bé thì có vẻ hơi buồn cười.

Nhưng Vương Ngôn phía bên kia với khóe miện giật giật lại không cười nổi. Nhất là khi nghe đến chữ quên được tuôn ra từ miệng một tên nhóc với chất giọng nghiêm túc nhưng lạo hơi fail vì quá non nớt.

Thật sự chính Bạch Dạ cũng khá khó chịu vì cái giọng này, nó khiến hắn không được tự nhiên.

Lạo nói về Vương Ngôn khi nghe đến câu vừa nãy, hắn thật sự muốn phun một ngụm máu vì tức..

Nhưng khi nhìn đến hành động gập người xin lỗi chân thành của tên nhóc trước mặt, hắn cũng hơi mềm lòng.

Dù gì nó mới sáu tuổi ! Vương Ngôn chỉ biết tự an ủi như thế.

Thật lòng mà nói thì con tác cũng khá mong chờ vẻ vẻ mặt của Vương Ngôn khi biết trong cơ thể “đứa bé” đó là một linh hồn trưởng thành với cái “não cá vàng”

Vừa mới tự an ủi mình thì Vương Ngôn lại sắp hộc máu tới nơi khi nghe câu kế tiếp.

Chỉ thấy nơi đó Bạch Dạ hai mắt tỏa sáng nhìn về phía đũng…. À không lại bậy nữa! Là nhìn về phía hông của Vương Ngôn, nơi đó đang treo một thanh kim loại với chất liệu không biết với dạng ống phóng.

Còn Bạch Dạ thì nhìn chăm chú vào nơi đó mà hỏi một câu

“Ngài có thể cho ta biết đó là cái gì không ?” Hoàn toàn là bộ dạng một đứa trẻ hiếu kì với món đồ chơi mà

Trả cho ta 5 giây cảm động! NHANH!!

Vương Ngôn gào thét, tội nhân vật số khổ của chúng ta, số đen gặp phải tên ôn thần Bạch Dạ, có ngày hắn chết vì nổ phổi.

Có nén phun máu xúc động, Vương Ngôn nói:

“Đây là Hồn Đạo Khí.Về cơ bản thì nó được chia làm hai loại:Cận Thể Hồn Đạo Khí và Viễn Trình Hồn Đạo Khí(chắc ae cũng biết là nó chia làm 2 loại đánh gần với đánh xa rồi).Đa số những hồn đạo khí chúng ta sử dụng thuộc loại Cận Thể Hồn Đạo Khí.Sau khi nhận đủ hồn lực sẽ phát huy ra sức mạnh khổng lồ.Hồn Đạo Khí rất đa dạng, từ những việc đơn giản như cung cấp nước, ánh sáng cho đến những công tác phục vụ chiến đấu như dò tìm, thăm dò,kiểm tra, lục soát hay những Hồn Đạo Khí quân sự có khả năng thay đổi bố cục của một trận chiến lớn.Những Hồn Đạo Khí đó thường là loại Viễn Trình. Nếu phải so sánh thì trong những trận chiến nhỏ chúng ta sẽ ưu tiên dùng những loại Cận Thể Hồn Đạo Khí.Còn những trận với phạm vi rộng thì Viễn Trình Hồn Đạo Khí sẽ là quân bài chủ lực của cả một quân đội.”Nói rồi hắn lại chỉ về phía eo của mình,nói:”Còn đây là một món Viễn Trình Hồn Đạo Khí cỡ nhỏ, có khả năng gây choáng, chuyên dùng để truy kích. Ta đã dùng cái này để khiến ngươi bị hôn mê, tầm bắn cũng khá xa, nhưng độ chính xác lại không quá cao.Vốn ta định bắn vào cổ ngươi(Conan and Mori @@) nhưng lại bị lệch vào vai”

Bạch Dạ ánh mắt lom lom, hắn hưng phấn không thôi. Đồng thời nhắc nhở chính mình phải tự làm một ít chơi mới được.(Tên này tự dưng trẻ con ghê)

Vương Ngôn vốn định nói tiếp thì lại thấy hơi lạc đề,hắn ho khan một tiếng để đánh thức Bạch Dạ từ suy nghĩ, hắn nói:”Ta đã trả lời xong vấn đề của ngươi, còn ngươi? Ngươi có đồng ý đến học viện để tham gia chương trình học không ?”

Bạch Dạ mắt sáng lên, hưng phấn nói:”Ta đồng ý, đi nhanh nào, ta muốn đến đó ngay bây giờ”.(Thật sự chả giống người trưởng thành chút nào)

Nói rồi hắn quay người xuất phát luôn, nhưng sau 2 giây, hắn lại quay đầu nhìn hướng Vương Ngôn, ngượng ngùng hỏi:”Cho hỏi...Học viện đi hướng nào vậy ?”

Vương Ngôn ôm mặt, chẳng phải mới 2 giây trước còn hùng hổ xông lên đó sao? Giờ mới nhớ đến ta mà hỏi đường đấy à ?

Chẳng thể trách được Bạch Dạ,kiếp trước hắn đúng là một tên “Não cá vàng”.Tuy được huấn luyện chuyên nghiệp để làm lính nhưng cái bản tính “quên” suy nghĩ, làm trước nghĩ sau khiến hắn luôn luôn bị đồng đội khinh bỉ, cấp trên ôm mặt vì không biết mắng tên này như thế nào.Có nói nặng thế nào thì 3 giây sau hắn lại quăng ra sau đầu.

Nhân vật chính của chúng ta là một kẻ như thế đây, một tên đậu bỉ chính hiệu ! Điển hình không tim không phổi !

(Lời con tác: lúc đầu ta dự định xây dựng một nhân vật chính lãnh tĩnh, biết suy xét nhưng nó quá chán, nhân vật chính ngáo ngáo chút mới vui.Nhưng ta sẽ thây đổi dần)

Vương Ngôn khóc không ra nước mắt,nghiêm mặt lạnh giọng quát: “Đi theo ta!”Nói rồi quay đầu đi mà không ngoảnh mặt lại.

Bạch Dạ cười hì hì chạy theo phía sau. Mồm líu ríu hỏi về thế giới này.

Lúc đầu Vương Ngôn còn kiên nhẫn giải thích đôi chút, dù gì một đứa bé 6 tuổi cũng chả biết gì nhiều.

Nhưng càng về sau mặt hắn càng đen lại, thiếu kiến thức thì cũng thôi đi, đằng này thì Bạch Dạ lại làm như kiểu mới từ trên trời rơi xuống, chả biết cái gì cả!

Được một hồi lâu thì Vương Ngôn quyết định : Im lặng là vàng.

Vương Ngôn ngậm miệng,Bạch Dạ hỏi gì cũng không nói, làm gì cũng không phản ứng, một bộ sống chết mặc bay dáng vẻ.

Thấy hắn như vậy, Bạch Dạ cũng không rãnh tới mức đưa mặt nóng úp vào mông lạnh.

Nhưng mà im quá cũng buồn ! hắn quyết định kêu người ra nói chuyện.

Tứ Linh đáng thương, vốn là bốn vị bán thần đáng tôn kính giờ thì bị lôi ra nói chuyện vì tên nhóc Bạch Dạ buồn + ngứa miệng.

“Ngươi muốn học chế tạo hồn đạo khí ? Tại sao ngươi lại có ý nghĩ đó?”Chu Tước có vẻ rất hứng thú trước đề nghị của Bạch Dạ.

“Không được à ?”Bạch Dạ có vẻ rất thất vọng, hắn thật sự bị cuốn hút bởi Hồn Đạo Khí. Kiếp trước hắn cũng muốn thử làm một người chế tạo vũ khí, nhưng đồng đội không cho phép vì sợ hắn làm hỏng việc với cả đã có cả một viện khoa học để chế tạo vũ khí cho quân đội nên sự góp mặt của hắn là dư thừa.

Trên thực tế đông đội cũ của Bạch Dạ cũng sợ hết hồn trước đề nghị của Bạch Dạ, phải biết hắn là một tên “não cá vàng”, ôm việc nào là hỏng việc đó, ngoài chiến đấu ra thì hắn là một tên phế vật Ở MỌI PHƯƠNG DIỆN từ nấu cơm, giặt giũ đến quét tước nhà cửa, hắn PHẾ TOÀN TẬP.

Đây là tổng kết của cả quân đoàn đối với Bạch Dạ.

Chu Tước cũng từng là đồng đội của Bạch Dạ nên biết rất rõ chuyện này.Nhưng nàng cũng chả quan tâm, hắn học gì cũng được nhưng chỉ cần không bỏ bê tu luyện là được.

Thế là nàng đáp lời:”Ngươi học cũng không sao, không học chế tạo cũng được, có chút kiến thức kết hợp sử dụng cũng không phải là một chuyện xấu.Tuy Nhiên !” Giọng Chu Tước nghiêm lại “Chơi cũng không nên vui quá trớn, mục tiêu của ngươi là trở thành một vị thần,đừng vì hứng thú mà bỏ cả một mục tiêu lớn, phải chắc chắn rằng việc tu luyện không bị bỏ lại phía sau !!”

“Ta hiểu, ta sẽ học chế tạo Hồn Đạo Khí nhưng sẽ có chừng mực được chứ? Ta sẽ không bỏ bê tu luyện !”Bạch Dạ chém đinh chặt sắt mà nói.

Hài lòng với kết quả này, Chu Tước cũng im lặng, có vẻ như là nàng đang nghỉ ngơi.

Bạch Dạ cũng không làm phiền nàng nữa, hắn im lặng đi phía sau Vương Ngôn, lòng vẫn không ngừng nghĩ về Hồn Đạo Khí của riêng mình.

Bỗng nhiên, Vương Ngôn dừng lại, nhìn chăm chú phía trước, nhẹ giọng nhắc nhở:

“Âm thanh nhỏ một chút, phía trước có biến !”

Giọng của Vương Ngôn rất nhỏ nhưng cũng khiến Bạch Dạ nghiêm túc hẳn lên, quan sát mảnh đất phía trước.

Bạn đang đọc Bạch Dạ Ở Thế Giới Mới của [email protected]
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.