Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhiệm Vụ Thất Bại

Tiểu thuyết gốc · 1526 chữ

Trên Tuyết Sơn.

Thiên không cao xanh, gió thổi mây bay, có hai thân ảnh đang đứng đối diện nhau.

"Bạch Vân, ngươi kêu ta lên đây làm cái gì?".

Một nữ tử thân mặc tử y, ngũ quan tinh xảo, âm thanh băng lãnh hỏi?.

Bạch Vân không trả lời mà dùng ánh mắt nhu tình nhìn nàng, thiếu nữ trước mắt hắn chính là người hắn tâm tâm niệm niệm suốt hơn 30 năm nay, nàng chính là nữ tử hắn yêu nhất.

Hắn xoay người lại, một thân bạch y toát lên khí chất trích tiên,

"Khai màn".

Một âm thanh lớn vang lên, kế tiếp liền xuất hiện từng đạo ánh sáng nhiều màu bắn lên không trung, Những thứ đồ này ở hiện đại được gọi là "pháo hoa". Đây là Bạch Vân dựa theo ký ức kiếp trước để chuẩn bị cho cuộc tỏ tình "Cuối cùng" này.

Từng đạo từng đạo ánh sáng bắn lên, chiếu sáng cả bầu trời với đủ loại màu sắc đẹp đẽ

Dạ Nguyệt ngẩng đầu nhìn, khó hiểu hỏi "Ngươi đến cùng là muốn làm cái gì".

Bạch Vân nhẹ nhàng xoay người, bước lên trước vài bước, hắn cười nhẹ thanh âm dịu dàng nói.

"Dạ Nguyệt ta thích nàng, muốn nàng làm đạo lữ của ta, nàng có nguyện ý không?"

Nghe thấy Bạch Vân lời nói, Dạ Nguyệt không chút ngoài ý muốn, thậm chí nàng có chút đoán trước được việc này.

Cơ hồ mỗi lần gặp nhau Bạch Vân đều hỏi nàng một lần, chỉ là lần này có chút đặc biệt mà thôi.

"Bạch Vân, ngươi không thấy phiền hả? Là do ngươi nhàm chán tới trêu đùa ta, hay ngươi thật sự nghĩ rằng dùng trò lừa bịp này có thể lừa được ta?" Dạ Nguyệt băng lãnh nói tiếp:

"Nếu ngươi gọi ta lên đây chỉ vì mấy lời nhảm nhí đó? Vậy ngươi tìm ngươi khác đi, ta không tiếp"

Dứt lời, Dạ Nguyệt xoay lưng bước đi, chỉ là chưa được vài bước, liền có âm thanh từ đằng sau truyền đến một chữ "ngưng" khiến thân thể nàng liền vô pháp động đậy.

Này có chút khiến Dạ Nguyệt bất ngờ, nhưng gương mặt xinh đẹp vẫn không nổi lên chút gợn sóng.

Bạch Vân từ đằng sau đi đến trước mặt nàng, hai người bốn mắt nhìn nhau không nói một lời.

"Nàng vẫn không đồng ý sao?" Hắn nhẹ nhàng hỏi

Ở khoảng cách gần Dạ Nguyệt có thể nhìn thấy rõ ràng từng chi tiết trên mặt hắn

Không thể phủ nhận, Bạch Vân rất đẹp, lông mày lá liễu, mắt phượng, khuôn mặt tuấn mỹ không điểm tỳ vết. Mái tóc đen tung bay trong gió tựa như trích tiên hạ phàm.

Nếu đổi lại là người khác, có lẽ sẽ liền đồng ý nhưng nàng lại không thể.

Nhìn hắn một hồi, nàng chậm rãi trả lời:

"Ta từ chối"

"Không suy nghĩ lại sao?"

"Không"

"..."

Nhìn nàng trực tiếp từ chối không do dự, Bạch Vân trong lòng thở dài.

Trong đầu hắn bỗng vang lên một âm thanh máy móc.

"Ting, ký chủ nhiệm vụ thất bại, thực hiện trừng phạt bắt đầu".

Bạch Vân không có chút động dung, hắn như không nghe thấy âm thanh hệ thống, ánh mắt vẫn dịu dàng như cũ chăm chú nhìn nàng, tựa như muốn in sâu hình bóng của nàng vào tâm trí mình, để mãi mãi không bao giờ quên.

Một lúc lâu sau, hắn mới chậm rãi nhắm mắt lại, nói nhỏ "khai trận"

Không chút tiếng động, xung quanh trăm mét hình thành một vòng tròn kim sắc, lấy hai người làm trung tâm xoay tròn.

Trên trời cao còn có một trận pháp đang phát ra ánh sáng âm u, hình thành thế đối lập với nhau.

Dạ Nguyệt nhìn trận pháp, giọng nói bình tĩnh nói:

"Ngươi muốn làm gì?"

"Tặng nàng món quà cuối cùng" Bạch Vân mỉm cười

Hắn hai tay bấm quyết đọc một loạt cổ ngữ, trận pháp dưới chân càng phát ra ánh sáng kim sắc chói mắt.

Chỉ nhìn sơ qua, nàng liền nhận ra đây là trận pháp gì

"Tế Thiên Trận?, ngươi muốn đoạt Tiên Cốt của ta!?"

Cốt linh tượng trưng cho thiên phú tu luyện, kẻ có cốt linh mới có thể tu luyện, Tiên cốt chính là trời sinh Tiên thể, là thể chất hiếm gặp mà mạnh mẽ, chỉ cần không chết trẻ sau này liền có cơ hội phi thăng rất lớn.

Chỉ là? Tiên cốt không thể dùng cách bình thường đoạt lấy.

Đương nhiên, nếu dùng Tế Thiên Trận thì hoàn toàn có thể dễ dàng làm được. Nhưng điều khiến Dạ Nguyệt bất ngờ chính là Tế Thiên Trận đã bị thất truyền từ lâu rồi, tại sao hắn lại có thể có được nó?

Cho dù biết được Bạch Vân muốn làm gì, nhưng trong lòng nàng vẫn bình tĩnh không chút gợn sóng.

"Ngươi sẽ thất bại"

Dạ Nguyệt không sợ hắn đoạt cốt, trong người nàng có thần niệm của sư phụ để lại, sẽ ra tay bảo vệ lúc nàng nguy cấp. Hơn nữa nơi này cách Hạo Nhiên Tông rất gần đi, nếu thần niệm bị kích hoạt thì trong nháy mắt sư phụ nàng có thể tới đây ngay.

Trừ phi hắn đánh lại sư phụ nàng?

Bạch Vân sắc mặt không đổi nhìn nàng, chỉ là trong mắt giống như mất dần ánh sáng, giọng nói dịu dàng:

"Chắc chắn sẽ thành công"

Dạ Nguyệt Nhíu mày nhìn hắn, nhưng chưa đợi nàng kịp suy nghĩ.

Hắn một tay chọc thủng ngực mình, móc ra một mảnh xương màu đen, một trận khí tức âm u đáng sợ bộc phát ra, thiên không rung chuyển, uy áp đế cấp mênh mông cuồn cuộn tuôn ra khắp thiên địa, khiến hai trận pháp bắt đầu run rẩy, gần như lúc nào cũng có thể vỡ tan, nhưng đến cùng vẫn không không có sụp đổ.

Hành động của Bạch Vân khiến nàng hoảng sợ, mắt phượng mở to không nói lên lời.

Tự móc lấy Tiên cốt? Hắn muốn chết à??

Không hiểu sao trong lòng nàng lại xoẹt qua một cảm giác đau nhói, tuy chỉ là thoáng qua nhưng nàng vẫn cảm nhận rõ ràng.

Nhưng bây giờ không có thời gian suy nghĩ, bởi vì Bạch Vân đang tiến lại gần nàng, máu trên ngực hắn tuôn ra như suối, nhiễm đỏ một thân bạch y, chỉ là trên gương mặt tái nhợt của hắn vẫn nở nụ cười dịu dàng nhìn nàng, tựa như dù phong vân biến đổi, cho dù là nghìn năm trôi qua nụ cười của hắn vẫn dịu dàng như vậy

Bạch Vân tiến đến, nhẹ nhàng ôm nàng, nhiệt độ máu ấm thấm qua y phục làm cho Dạ Nguyệt cảm nhận được.

Mặc dù sẽ hơi đau một chút nhưng nàng cố chịu nhé, âm thanh của hắn có phần yếu ớt nhưng lại đầy ôn nhu, nói nhỏ.

"Tế Thiên Trận, lấy máu của ta làm dẫn, cốt của ta làm chủ, tiến nhập thân thể Dạ Nguyệt".

Theo âm thanh của Bạch Vân vang lên, trận pháp kim sắc phát ra quang mang càng mãnh liệt toàn bộ chuyển động như sinh vật sống từ từ rút lấy huyết dịch từ lỗ hổng ở ngực hắn, ngưng tụ rồi bao bọc lấy mảnh cốt đen kia, rồi mau chóng tiến vào thân thể Dạ Nguyệt

Theo tình tiết trong truyện, Dạ Nguyệt trời sinh Quang Minh Tiên Cốt, Tiên thể, sau này chính là Tiên đế một phương ở tiên giới, nhưng thể chất của nàng quá mạnh, trong quá trình đột phá hợp đạo sẽ bị Tiên cốt phản phệ, nam chính vì cứu nàng liền quyết chiến một trận với phản diện Bạch Vân, cướp lấy Hắc ÁmTiên Cốt của hắn, giúp nàng dung hợp rồi thuận lợi đột phá Hợp đạo cảnh.

Một Âm một Dương vừa hay bù trừ cho nhau, Dạ Nguyệt mới có thể sống sót

"Dù có thể thay đổi tình tiết nhưng dù sao sau này Dạ Nguyệt cũng có được Tiên Cốt của mình, bây giờ cho trước cũng không thay đổi quá nhiều" Bạch Vân thầm nghĩ

Hắn chậm rãi đẩy Tiên cốt vào trong cơ thể nàng, tuy rất đau đớn nhưng đối với nàng vẫn là trong phạm vi chịu đựng được

Sau khi Tiên cốt hoàn toàn dung nhập vào cơ thể nàng, Bạch Vân vô lực ngã xuống dưới đất, khí tức của hắn đã biến mất, hắn đã chết, trên gương mặt hắn nở một nụ cười thỏa mãn, giống như hoàn thành được tâm nguyện lớn nhất đời mình

Trong tâm thức của Bạch Vân liên tục vang lên âm thanh của hệ thống

"Ting, ký chủ nhiệm vụ thất bại"

"Tình trạng: đã chết"

"Hệ thống bắt đầu chuyển ký chủ về địa cầu, Bắt đầu chuyển đổi.. 1%.......14%........27%....

Bạn đang đọc Bạch Nguyệt Vân Thiên sáng tác bởi Tue_Nguyet
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Tue_Nguyet
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 48

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.