Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thân phận bại lộ

Tiểu thuyết gốc · 1945 chữ

Thiên không u ám, phong vân rung động, hạo hạo đãng đãng pháp lực liên miên không dứt.

Nam Cung uyển nhi vốn đang kết ấn lập tức ngừng lại, tay phải nâng lên điểm một cái vào mi tâm mình.

Một cỗ khí tức khủng bố theo động tác của nàng mà bộc phát. Hắc ám quang mang nở rộ nơi mi tâm nàng, vô số phù văn không ngừng bay ra lấp kín cả thiên địa.

"Thiên Ma ấn - Diệt Thế"

Theo phù văn bay ra dần dần ngưng tụ thành một hư ảnh khổng lồ. Hư ảnh dường như không được hoàn thiện khi hắn chỉ có cơ thể mờ ảo chứ không hề có mặt mũi.

Bất quá đây cũng là cực hạn của Nam Cung uyển nhi, nàng sử dụng Thiên ma ấn chỉ mới có thể triệu hoán một phần nhỏ phù văn, bất quá như vậy đã đủ để hình thành lên hư ảnh của Thiên ma rồi.

Hư ảnh thiên ma cao lớn đứng sừng sững giữa thiên địa tựa như hắn chính là chúa tể vùng trời đất này. Nồng đậm lệ khí, oán khí cũng theo hư ảnh xuất hiện mà bộc phát ra toàn trường.

Xung quanh, người quan chiến dù là bất cứ ai trong lòng đều là nâng lên một cỗ bất lực cảm xúc. Giống như đứng trước mặt hư ảnh kia bọn hắn căn bản không có chút khả năng chống cự nào.

Dạ Nguyệt ánh mắt tĩnh lặng chăm chú nhìn hư ảnh thiên ma.

"Từng nghe thiên ma ấn huyền diệu vô cùng, có thể triệu hoán ra phân thân của Thiên ma thực sự, nay gặp được quả nhiên danh bất hư truyền"

"Tỷ tỷ quá lời rồi, bất quá nếu tỷ vẫn không ra tay vậy thì muội muội xin phép mạo phạm rồi~"

Nam Cung uyển nhi nở một nụ cười tuyệt sắc, nàng chậm rãi giơ lên tay ngọc, thiên ma hư ảnh dường như liên kết với nàng cũng nhấc lên cánh tay cao lớn hàng trăm trượng.

Không chút chần chờ, nàng một chưởng đánh xuống, hư ảnh thiên ma cánh tay mang lực lượng hủy diệt đập thắng về phía Dạ Nguyệt.

Trên đường đi qua, toàn bộ liên hoa đều bị bàn tay to lớn hủy diệt không gây ra được chút sóng gió nào.

Ngay lúc thủ chưởng thiên ma chỉ còn cách Dạ Nguyệt vài trượng, nàng thanh sắc bất động nhẹ giọng nói hai chữ "Nghịch chuyển" lập tức khiến thủ chưởng to lớn trăm trượng kia trong nháy mắt tan rã ra.

Nói đúng hơn là vô số phù văn tạo thành cánh tay kia đang lấy tốc độ như thiểm điện biến mất, giống như băng tuyết chạm phải lửa, không hề có chút phản kháng nào.

Này! Nam Cung uyển nhi mắt đẹp nhìn một màn quỷ dị này không khỏi kinh ngạc đến cực độ, nàng thế nào cũng không nghĩ ra tại sao lại xảy ra chuyện này.

Không chỉ có nàng, mà bên dưới vô số quan chiến giả cũng là một mặt sợ hãi nhìn hư ảnh thiên ma đang tan tã từ cánh tay đến thân người.

Bọn hắn chưa từng nghe qua Hạo Thiên tông có một môn pháp thuật nào quỷ dị như vậy, hơn nữa đối thiên ma ấn mạnh mẽ vô song tất cả mọi người đều có ấn tượng rất lớn, mà đây còn là do thánh nữ Thiên ma tông thi triển ra, uy lực còn phải mạnh mẽ hơn vài lần bình thường.

Tuy Thiên ma ấn không phải chưa từng bị người phá, nhưng chỉ dựa vào hai chữ liền khiến hư ảnh thiên ma vô thanh vô tức tan rã, điều này cũng quá đáng sợ đi!

Bạch vân trầm tư nhìn thân ảnh xinh đẹp bình tĩnh lạnh lùng kia, hắn cảm giác được chiêu thức này có chút quen thuộc, nhưng là nhớ mãi cũng nghĩ không ra rốt cuộc hắn từng gặp qua ở đâu.

Bất quá hắn dám khẳng định trong vân thiên truyện mà hắn đọc không hề có miêu tả qua một chiêu nào giống như vậy.

Trên không, Nam Cung uyển nhi khôi phục sắc mặt cười đùa tựa như một màn quỷ dị ban nãy chưa từng phát sinh qua.

"Hì hì, Nguyệt tỷ tỷ đúng là thần thông cái thế, ngay cả Thiên ma ấn mà muội tự hào nhất cũng có thể dễ dàng phá giải, trận này liền tính là muội muội thua a~"

Thanh âm thanh thúy vang lên, rơi vào tai chúng nhân quan chiến, bọn hắn đều là một vẻ mặt quỷ dị nghe lấy.

Mới vừa rồi còn đánh đánh giết giết, kế tiếp liền xưng hô tỷ muội thân thiết? Này cũng thay đổi nhanh quá đi.

"Nếu Uyển nhi muội đã nói vậy, đương nhiên tỷ tỷ ta đây cũng không phải người có lòng dạ hẹp hòi a" Dạ Nguyệt cười như không cười, thần sắc dịu dàng nói.

Hả? Vậy là liền xong rồi sao, rốt cục đây là tỷ muội giao lưu hay thiên kiêu giao chiến đây?

Bọn hắn đều cảm thấy như vậy có chút quá nhanh đi, hơn nữa hai bên dường như còn chưa tung ra thực lực thật sự.

Bất quá chỉ cần là người cơ trí một chút đều hiểu kỳ thực Thiên ma ấn chính là một trong những sát chiêu của Nam Cung uyển nhi, ngay cả nó cũng có thể bị Dạ Nguyệt hủy diệt một cách dễ dàng.

Cho nên dù có đánh tiếp xuống dưới, khả năng phần thắng của Nam Cung uyển nhi cũng không cao.

Nàng không cần phải lộ ra những sát chiêu khác của mình chỉ vì bức ép Dạ Nguyệt.

Hơn nữa phía bên kia Dạ Nguyệt chắc chắc cũng phải đánh đổi một cái giá nhất định mới có thể đánh ra một chiêu quỷ dị như vậy.

Cho nên cả hai mới đồng ý với quyết định đình chiến. Dù sao thời gian còn dài, hai người về sau cũng còn cơ hội tái chiến a.

Bạch vân đang định rời đi bỗng nhận thấy dường như có ánh mắt đang tập trung vào hắn.

Trong lòng cảnh giác, hắn không lộ ra sơ hở chậm rãi bước đi.

Cũng may ánh mắt kia cũng không có bám theo hắn, Bạch vân chậm rãi hoà vào đám đông, biến mất trong biển người mênh mông.

Chạng vạng tối, Bạch vân vì để bảo mật tin tức hắn còn sống, cho nên không thể ở lại khu vực Hỗn nguyên tông, hắn đành tìm bừa một quán trọ ở tạm.

Đưa vào linh thạch cho chủ trọ về sau, hắn bước lên lầu tìm phòng của mình.

Mở cửa, rơi vào mắt Bạch vân là một căn phòng gọn gàng sạch sẽ, ngoài vài đồ đạc trang trí đơn sơ còn lại liền không có gì.

Ngồi xuống một cái bồ đoàn, hắn bắt đầu nhắm mắt dưỡng thần.

Theo nguyên tác trong truyện, sau trận chiến giữa hai thiên kiêu của nhị tông, sẽ có thượng cổ bí cảnh truyền thừa mở ra, trong đó ẩn chứa cơ duyên lớn lao mà Bạch vân muốn có để đề thăng thực lực bản thân.

Bất quá theo trí nhớ của hắn, bởi vì Hàn minh không có tiến vào bí cảnh này, cho nên hoàn cảnh bên trong đó như thế nào không hề được tác giả nhắc qua.

Hơn nữa trận chiến giữa Dạ Nguyệt và Nam Cung uyển nhi vì hắn mà xảy ra khác biệt, Bạch vân cũng không chắc chắn lắm về việc bí cảnh có mở ra hay không.

Có thể liền là tại nguyên tác bị thay đổi dẫn đến bí cảnh cũng không có mở ra.

Bạch vân đang suy nghĩ, bỗng có một giọng nói thanh thúy bất ngờ rơi vào tai hắn.

"Ngươi lá gan cũng lớn lắm, tu vi chưa khôi phục mà cũng dám đến đây hóng chuyện sao, không một khi bị phát hiện liền bị mấy kẻ thù của ngươi tìm tới sao?"

Bạch vân mở mạnh mắt ra, hắn vốn có chút bất ngờ vì đối phương có thể vô thanh vô tức xuất hiện trong phòng hắn, phải biết bên cạnh hắn luôn có ảnh vệ tu vi hoá thần kỳ bảo vệ đấy?

Nhưng ngay lập tức khi nhìn thấy một tuyệt sắc mỹ nhân đang ngồi trên ghế đối diện nhìn hắn, Bạch vân lập tức thả lỏng tâm thần.

"Không biết Nguyệt tiên tử tới thăm, tại hạ đón tiếp có chút thất lễ rồi" Bạch vân chậm rãi đứng dậy, tiến đến ngồi lên ghế đối diện nàng"

Hắn lấy trong nhẫn trữ vật vài lá trà thượng hạng, lại dùng linh lực khiến nước sôi rồi bắt đầu pha trà.

Đây là do Bạch vân lúc mới tới thế giới này cũng vì quá nhàm chán cho nên mới học các loại kỹ nghệ như trà đạo, thư hoạ, không ngờ hiện tại lại có đất dụng võ.

Một cỗ hương thơm thanh nhẹ lan toả khắp phòng, Bạch vân liền rót một chén cho đối mỹ nhân.

Dạ Nguyệt cũng không khách khí chậm rãi nhấp một ngụm trà, nước trà ngọt ngào, hương vị thấm đẫm ruột gan.

"Nguyệt tiên tử không sợ ta bỏ độc vào trong trà sao" Bạch vân cười cười nửa thật nửa giả nói

"Ngươi dám sao?" Nàng chỉ lạnh giọng đáp một câu.

Bạch vân triệt để im lặng, trong lòng cảm khái vô hạn, nữ nhân a, tính cách thực sự rất thất thường, chỉ khi họ đối với nam tử mình yêu mới có thể trở nên ôn nhu dịu dàng.

Mà Bạch vân còn chưa ảo tưởng tới độ nghĩ nàng đã thích hắn đi.

Đang lúc Bạch vân không biết nói gì, Dạ Nguyệt bỗng lên tiếng trước.

"Ngươi nói chuyện không thể bỏ mặt nạ ra sao?"

A! Bạch vân sửng sốt, hắn đích thực quên mất hiện tại bản thân vẫn đang đeo thiên huyễn mặt nạ.

Cởi mặt nạ ra lúc sau, dung mạo và khí tức trở lại nguyên bản, hắn mới tò mò lên tiếng.

"Nàng làm sao phát hiện ra ta vậy?"

"Do khí tức của ngươi"

Dạ Nguyệt mắt phượng nhìn hắn, cảm thấy tên này dường như không hề có chút nào gọi là đề phòng nàng, tuy là nàng biết trước mà đến, nhưng Bạch vân lại thật không chút do dự cởi bỏ mặt nạ ra mà không nghi hoặc nàng đang thăm dò hắn.

"Nguyên lai là vậy" Bạch vân vừa nghe được liền hiểu ra, có lẽ là do tiên cốt của hắn trong cơ thể Dạ Nguyệt vẫn còn đang trong quá trình dung hợp, cho nên nàng rất mẫn cảm với khí tức của hắn.

Nói đúng hơn là do liên kết giữa tiên cốt và Bạch vân cho nên nàng mới có thể cảm nhận được rõ ràng khí tức của hắn.

Cho dù Bạch vân có thể thay đổi khí tức nhưng dù sao đó cũng chỉ là bề ngoài, chỉ cần có người có được đồ vật lây nhiễm đậm đặc khí tức của hắn thì đối phương hoàn toàn có thể dựa vào thứ đó để truy ngược tung tức tìm ra hắn.

Đây cũng coi như một loại kinh nghiệm hữu ích với Bạch vân, trong lòng hắn thầm ghi nhớ lại.

Bạn đang đọc Bạch Nguyệt Vân Thiên sáng tác bởi Tue_Nguyet
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Tue_Nguyet
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.