Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hai kẻ bại hoại

Phiên bản Dịch · 1340 chữ

“...... Ngay từ đầu là Xuân Lệ tới tìm con, nói Lý đội trưởng sẽ cho kẹo ăn, cái gì cũng không cần làm, chính là chỉ cởi quần cho chú ấy xem, còn chạm chạm...... con không dám, chú ấy nói nếu không đồng ý với chú, chú ấy sẽ khấu trừ ruộng đất, khấu trừ tiền công của nhà mình, cuối năm cũng không cho thịt ăn, buổi tối có tiếng mèo kêu liền bảo con ra ngoài!”

Có mấy câu này cũng đã đủ rồi!

Mẹ của Bành Xảo Anh tức giận đến cả người phát run, tiện tay nhặt trên mặt đất que củi khô, xông tới đánh loạn trên người Lý Bảo Gia kia : “Ông trời ơi, giết Lý Bảo Gia đi, bà đây đánh chết loại súc sinh như mày! Đó vẫn chỉ là một đứa trẻ, vậy mà mày cũng ra tay được!”

Mặc kệ Lý Bảo Gia bị đánh thảm đến mức nào, dù sao bắt đầu từ sự kiện của Bành Xảo Anh, thì liên tiếp các trường hợp đào ra như đào củ cái, hết bé gái này đến bé gái khác lần lượt lên tiếng.

Cuối cùng, Hoắc Quốc An âm trầm ước tính con số, tổng cộng có mười mấy bé gái, lớn nhất cũng chưa qua mười bốn tuổi, nhỏ nhất cũng chỉ mới sáu bảy tuổi!

Việc này đã phát sinh được hai năm, chính là bắt đầu từ khi Lý Bảo Gia trở thành phó đội trưởng bị Hà Thắng Lợi điều đi quản lý trường tiểu học trong thôn!

“Chuyện này giải quyết đôi bên không được nữa, phải đưa đến đồn công an!” Hoắc Quốc An nghiến răng nghiến lợi nói.

Trong đội xảy ra chuyện lớn như vậy, còn có hai đứa trẻ là người của nhà họ Hoắc, anh ta làm đại đội trưởng nói toạc ra thì cũng không thể thoái thác trách nhiệm của mình.

Xử lý kẻ bại hoại là chuyện quan trọng, việc kế tiếp là trấn an người nhà của các nạn nhân cũng là chuyện đau đầu không kém, ai cũng không nghĩ sâu trong chuyện này lại có thể ác liệt và xấu xa như thế.Ngay từ đầu đã không bưng bít, hiện tại đại đa số người trong thôn nên biết đến hay không nên biết thì toàn bộ đều đã biết.

Chuyện này khiến cho những đứa trẻ đã phải chịu thiệt thòi kia về sau làm sao bây giờ? Mấy đứa trẻ đó sau này gả đi như thế nào đây?!

Nghĩ tới chuyện này, thậm chí Hoắc Quốc An còn có xúc động muốn cầm dao đâm cho Lý Bảo Gia vài nhát.

Đối với tên Hà Thắng Lợi trọng dụng Lý Bảo Gia, chèn ép vượt cấp anh ta trước đây, cũng không có đối xử hoà nhã.

Từ lúc Hà Thắng Lợi bị bắt vì gian dâm đến bây giờ này đã nửa ngày, anh ta cũng không để người kia có cơ hội tìm chút đồ che đậy, cứ như vậy để hắn trần truồng nghênh đón ánh nhìn chăm chú đầy phẫn nộ và khinh thường của thôn dân.

Khẳng định không thể cứ như vậy được, Hoắc Quốc An lắc lắc tay, âm thầm đưa mắt ra hiệu, đều không cần phải nói thành lời, hai kẻ này đã bị thôn dân ấn xuống mặt đất phẫn nộ mà đánh đến hơi thở thoi thóp.

Thấy tình hình cũng đủ rồi, Hoắc Quốc An mới ra mặt ngăn cản: “Đừng có đánh chết, để lại cho công an thẩm vấn sau đó thì bắn chết! Hiện tại đánh chết bọn chúng cũng gây ra phiền toái!”

Có vài gia đình nạn nhân vì thanh danh bé gái nhà mình, cũng không muốn báo cho công an xử lý, nhưng mà không còn cách nào khác, che đậy không được, càng đừng nói Hoắc Quốc An cũng không dự định sẽ ém chuyện này lại.

Trời còn chưa sáng, anh ta đã leo lên xe đạp đi công xã, sau đó cùng với mấy lãnh đạo ở công xã chia làm hai đường, một đường đi trấn trên, một đường trực tiếp đến thẳng thị xã, không có biện pháp, công xã Hồng Tinh của bọn họ có khoảng cách tới thị xã còn gần hơn trấn trên.

Chuyện này đã rầm rộ trong cả thôn, thời gian một đêm gần như có thể lan truyền khắp thôn, Lý Bảo Gia đã trở thành sự tồn tại vô liêm sỉ còn hơn đám người phần tử xấu sống ở bờ đê cuối sông của làng.

Người nhà của những nạn nhân trực tiếp xông tới Lý Gia Bảo mà đánh đập túi bụi, sau khi đánh đấm xong còn chưa hả giận, người có tính tình hiền lành hơn thì về nhà ôm con gái, em gái mà vừa khóc vừa mắng, dạy dỗ chúng, mất bò mới lo làm chuồng, người tính khí kém chút, trực tiếp đem mấy cô con gái ngày thường lơ là quan tâm dạy dỗ ra đánh đòn, vừa đánh vừa mắng.

Nhà nào may mắn tránh được một kiếp, cũng hung hăng giáo huấn con gái nhà mình hết lần này đến lần khác, cần phải để cho chúng khắc sâu bài học lần này.

Mẹ của Lý Bảo Gia khóc sướt mướt đến cửa thôn quỳ nửa ngày, bị người ta nhổ nước bọt khinh bỉ nửa ngày, lúc đầu bà ta ướt rượt toàn là nước miếng thì bị anh trai và chị dâu của Lý Bảo Gia tới kéo về, cả nhà đều thề cùng Lý Bảo Gia đoạn tuyệt quan hệ, hắn có chết cũng không đi nhặt xác cho hắn.

Sau khi người trong thôn dần bình tĩnh trở lại, liền trói vợ của Lý Bảo Gia là người đàn bà dâm đãng Lưu Thúy Chi ra tới để tiếp tục xả giận, người nhà họ Lý so với những người khác còn hận ác liệt hơn, sau đó vẫn là người của huyện Cục Công An tới đưa Lưu Thúy Chi mang về để điều tra, mới thôi chuyện.

Nhưng chuyện này hiển nhiên vẫn còn chưa kết thúc.

Người nhà họ Lý cùng Lý Bảo Gia tuy rằng đã đoạn tuyệt quan hệ, nhưng tất cả đám thân thích họ hàng của họ Lý ở toàn bộ đại đội đều rụt đầu mà đi, tận lực hạ thấp cảm giác tồn tại, sợ một lần không cẩn thận liền đụng tới thùng thuốc súng, chỉ cố gắng chọn việc nặng nhất dơ bẩn nhất để làm.

Thẩm Hoa Nùng rất ít khi ra cửa, cũng nghe được hàng xong mấy bên trái phải bàn tán xôn xao không ít chuyện.

Mấy chuyện kia cũng không có liên quan gì tới cô, cô vừa không tò mò hóng chuyện cũng không có lòng đồng cảm dư thừa mà đi đồng tình với người khác, nếu nói có liên quan, thì đó chính là có thêm được vài người chia sẻ những công việc mệt nhọc và bẩn thỉu trong tay cha và anh, cũng xem như chuyện tốt.

Vì thế, Thẩm Minh Trạch hơi chút rảnh rỗi liền có thời gian tới tìm Thẩm Hoa Nùng, mỗi lần anh tới đều là nghe được chút tin tức, vừa lo lắng sốt ruột lại tức tốc chạy lại đây, sau đó tâm tình nhẹ nhàng nhưng trong lòng vẫn theo phức tạp rời đi.

Sau liên tục mấy lần như vậy, anh xem như đã nhìn rõ, em gái xấu xa chính là cố ý chọc mình, biết rõ anh đang lo lắng đến muốn chết, nhưng mà cũng không chịu chủ động nói rõ hoàn toàn, thế nào cũng phải để anh hỏi, con bé kia mới trả lời.

Tuy nhiên, cũng có thể xác định là chỉ có con bé đi bắt nạt người ta, anh liền thật sự yên tâm.

Bạn đang đọc Bạch Phú Mỹ Thập Niên 70 của Nhục Nhiên Nhiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Rora
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 356

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.