Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Luyện tập 1

Tiểu thuyết gốc · 1521 chữ

Chương 38: Luyện tập 1

Trưa hôm đó, rất đông học sinh đứng tập trung tại nhà thi đấu của trường.

Nơi này có một vùng không gian cực kỳ rộng lớn và được bố trí theo phong cách giống như sân vận động.

Xung quanh nó là vô số ghế ngồi, ở chính giữa là một khoảng sân hình chữ nhật lát gạch nền.

Dưới sự dẫn dắt của cô Mai Anh, lớp 10a4 đã giành lấy một lãnh địa.

Sau đó, bốn thằng con trai cầm lấy cái bàn cờ tướng trải lên khoảng sân này.

Bàn cờ tướng là một tấm bạc có màu trắng, bên trên đó là một ô vuông có diện tích 100 mét vuông.

Trên ô vuông này, người ta chia làm hai mảnh đất. Và chúng nó đã bị ngăn cách bởi một con sông có chiều rộng 2 mét.

Chiều dài và chiều rộng của mỗi mảnh đất lần lượt là 8 mét và 4 mét.

Bên trên mỗi mảnh đất này là 32 ô vuông nhỏ khác và mỗi ô có cạnh bằng 1 mét.

Nhìn lấy bàn cờ tướng khủng bố này, mắt của tất cả mọi người đều muốn lòi ra.

Thấy vậy, Mai Anh khẽ mỉm cười và nói:

- Tốt lắm! Bây giờ, các em hãy mang những chiếc mũ này vào.

- Cán sự lớp lên cầm mũ phát cho các bạn nào.

Dứt lời, nàng mở cái bao ra và đứng sang một bên.

Nghe vậy, mười người lên và cầm lấy từng cái mũ phát cho các bạn.

Trong đó có Huy.

Nhìn cái mũ màu đỏ có ghi chữ Mã, hắn quay xuống lớp và hô to lên:

- Ai làm quân Mã thế? Mũ nè.

Ngay khi thanh âm của hắn vừa dứt, một giọng nữ vang lên:

- Tuiiii…Huy ơi…Thu nè..

Men theo giọng nói, hắn tách đám đông ra thì thấy đây là một cô gái có gương mặt tựa tựa như các idol Kpop.

Lê Thị Thu cao khoảng 1m55, nàng sở hữu dáng người khá múp (no fat, múp ở đây là ấy ấy ý).

- Của Thu nè. Mà sao cậu lại chọn quân Mã? Trong số 7 loại quân, thì quân Mã là loại khó đi nhất đó.

Nhận lấy cái mũ từ tay hắn, Thu cười “hì hì” nhe ra một phần của hai cái răng cửa và đáp:

- Hi! Tại mình thấy cái tên Mã nó ngầu ngầu..

Hắn đang tính hỏi thăm thêm vài ba câu thì giọng của cô gào to lên:

- Anh Huy kia, đây không phải là giờ tán gái. Nhanh cái tay lên, lớp đang chờ mỗi em đó.

Nghe vậy, hắn chỉ biết gãi đầu cười cười và cầm bốn cái mũ phát cho các bạn còn lại.

Thấy lớp đã phát mũ xong, Mai Anh quay sang Vân và nói:

- Em muốn chọn cờ đen hay đỏ?

Hải Vân nhanh chóng hiểu ý.

Vân bước tới và cúi người theo phong cách một tay để sau, một tay thì chìa hai chiếc mũ ra trước người của cô. Sau đó, nàng ngẩng đầu lên và mỉm cười đáp lại:

- Với tư cách là một chàng trai lịch lãm, em xin nhường cho quý cô xinh đẹp chọn trước.

Chứng kiến viễn cảnh hai đại mỹ nhân trong màn tỏ tình fake này, cả lớp “ồ” lên một cái to. Điều này khiến cho tất cả học sinh ở trong nhà thi đấu đều phải giương mắt nhìn sang.

Mặc dù vậy, nhưng sắc mặt của Mai Anh vẫn tỏ ra như thường. Nàng bắt lấy cái mũ màu đỏ và nói:

- Cảm ơn Vân vì đã nhường.

- Em hãy thay cô điểm danh những bạn mũ đen nhé.

- Dạ!

Thấy vậy, Mai Anh quay xuống lớp và gọi:

- Em Linh và Nhi lên đây cô bảo.

Tức thì, hai thân ảnh bập bẹ đi lên.

Khi Nhi và Linh đã tới nơi, Mai Anh cầm ra cái còi và cái máy bấm giờ có hai công tắc.

Sau đó, nàng chỉ chỉ chỏ chỏ vào hai vật này và nói:

- Vào hôm thi, hai giáo viên sẽ làm công việc này.

- Tuy nhiên để các em có thể quen được tiếng còi và cũng như thích nghi với khoảng thời gian của mỗi ván đấu, cô đã phân công hai bạn như sau.

- Linh thổi còi cho đội đen. Còn Nhi sẽ thổi còi cho đội đỏ.

- Vì hôm đó sẽ rất là ồn và không chỉ có mỗi tiếng còi trong trận đấu chúng ta, nên cả lớp hãy tập trung và chú ý lắng nghe cho thật rõ nhé.

- Vâng ạ!

Thấy cả lớp đồng thanh đáp, Mai Anh nghiêm túc nói tiếp:

- Quân đỏ sẽ đi trước, nên Nhi cần phải thổi còi để báo hiệu. Sau khi thấy quân đỏ đi xong nước cờ, em cần phải bấm công tắc này. Khi đó, đồng hồ của bên đen sẽ bắt đầu nhảy số.

- Bên đỏ vừa bấm công tắc, thì Linh cũng phải thổi còi để báo hiệu cho quân đen biết. Thấy quân đen đã đi xong nước cờ, em cũng cần phải bấm công tắc này. Khi đó, đồng hồ của bên em sẽ dừng, còn đồng hồ bên đỏ thì nhảy số.

- Cứ như vậy, cho tới khi một bên thua cuộc hoặc hết thời gian. Hai em hiểu chứ?

Linh và Nhi gật gật đầu như gà mổ thóc khi nghe cô nói.

- Cả lớp cũng đã nghe rõ rồi chứ?

- Dạ rõ!

Nhìn vào những gương mặt đang đần ra kia, Mai Anh cười mỉm nói:

- Không sao, sau một vài lần luyện tập thì các em cũng sẽ hiểu mà thôi.

Dứt lời, nàng ngẩng đầu lên nhìn lớp và nói to:

- Những bạn cầm mũ đỏ thì đi theo cô.

- Dạaaa!

Sau khi đồng thanh hô, một nửa lớp đi theo cô tới mảnh đất của mình.

Tới nơi, Mai Anh xoay người lại và nói to:

- Các em chú ý. Cô gọi tới tên ai thì em đó đứng sang bên tay phải nhé.

- Vâng ạ!

- OK! Trước tiên là Xe 1. Bảo và Sơn, em nào có mặt ở đây?

Nàng vừa hô xong thì giọng của thằng Bảo liền vang lên:

- Có em.

- Ừ! Em qua bên này đứng đi.

- Dạ.

Thấy thằng Bảo đã đứng bên tay phải của mình, nàng nhìn vào trong quyển sổ và nói tiếp:

- Tiếp theo là Mã 2. Ngọc và Thu, em nào có mặt ở đây?

- Có em. (Thu)

- Ừm! Tiếp theo là Tượng 3. Nhân và Dũng, em nào có mặt ở đây?

Sau vài phút chờ đợi, Huy cũng nghe thấy tên của mình cất ra từ miệng của cô.

- Tốt 9. Huy và Thảo.

Thanh âm của Mai Anh liền im bặt lại, bởi vì nàng đã thấy gương mặt ngăm đen ấy ở đây.

Không biết vì sao, cứ hở thấy thằng nhóc này, lòng nàng bỗng sinh ra một cảm giác rất khó hiểu.

Ghét thì cũng không tới nỗi ghét cay ghét đắng. Còn thương thì thôi, nàng chưa chạm tới chữ T. Còn đối xử như một học sinh bình thường thì nàng lại không thể.

Lườm thằng nhóc một cái, nàng quay sang bên tay phải và nói:

- Được rồi! Vậy là đội hình của chúng ta đã đầy đủ. Bây giờ, các em hãy vào CH Play và tải ứng dụng Zoom.

- Đây là ứng dụng tạo cuộc họp trực tuyến. Trong bài thi thử thách này, chúng ta sẽ hoàn toàn liên lạc qua điện thoại.

- Hôm sau, các em nhớ mang theo dây phone nhé.

- Dạ!

Nghe vậy, nàng gật đầu một cái. Sau đó, nàng quay lại nhìn những gương mặt còn đang đứng ở giữa sông và nói:

- Những bạn khác thì làm đội hậu cần.

- Khi mỗi ván đấu kết thúc, lớp sẽ thay đội hình. Bọn em cần phải mang theo nước, khăn và mát-xa thư giãn cho những bạn vừa rời sân nhé.

Lập tức, hơn chục người còn lại đồng thanh hô.

- Vâng ạ!

Chứng kiến việc này, Huy thầm lắc đầu.

Đúng như dự đoán của hắn, cô Mai Anh sẽ không để những đứa còn lại ngồi không.

Hắn quyết định chọn làm con Tốt 9 là điều hoàn toàn đúng đắn.

Bởi vì đây là một trong hai vị trí ít bị động chạm và có thể quan sát thế trận tốt nhất.

Nhà trường cũng đâu có cấm người làm quân cờ không được ngồi. Nên hắn thích thì đứng xem, còn không thích thì ngồi nghỉ ngơi. Tốt quá còn gì.

Sau khi tải xong phần mềm Zoom, hắn im lặng ngắm cô Mai Anh.

Kể từ khi phát hiện ra bí mật của cô, hắn không chỉ tăm tia body của nàng nữa, mà còn ngắm thêm gương mặt bị phong ấn kia.

Và rồi, câu hỏi ấy lại lần nữa xuất hiện trong não của hắn:

- Vì sao cô lại đeo chiếc kính này?

Bạn đang đọc Bạn Gái Trong Game Là Cô Giáo Chủ Nhiệm sáng tác bởi lauren
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi lauren
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.