Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mục đích thật sự của tiền thưởng

Tiểu thuyết gốc · 1499 chữ

Thứ hai. Ngày 15 tháng 08 năm 2016.

Tiết Chào Cờ!

Cũng giống như mọi khi, sau khi thực hiện xong nghi lễ hào hùng ấy, cô Thủy bắt đầu đọc kết quả thi đua tuần vừa rồi của từng lớp:

- Xin lưu ý: Kết quả này đã được cộng và trừ với danh hiệu của mỗi lớp.

- Đầu tiên, xếp hạng 1 là lớp 10a1 và 10a7, vì cả hai đều có cùng 370 điểm học tập. Do không có hạng 2, nên nhà trường đã ra quyết định lấy 1 triệu + 500k, rồi chia cho 2. Vì vậy, mỗi lớp sẽ nhận được 750k tiền thưởng.

- Lớp 10a10 xếp hạng 3 với 350 điểm học tập. Lớp sẽ nhận được 200k VND.

- Lớp 10a9 xếp hạng 4 với 345 điểm học tập. Lớp sẽ nhận được 100k VND.

- Lớp 10a5 xếp hạng 5 với 340 điểm học tập. Lớp sẽ nhận được 50k VND.

- Lớp 10a3 xếp hạng 6 với 325 điểm học tập. Lớp sẽ nhận được 20k VND.

- Lớp 10a4 xếp hạng 7 với 300 điểm học tập. Lớp sẽ nhận được 10k VND.

- Và xếp ba vị trí cuối lần lượt là lớp 10a2, 10a6 và 10a8. Ba lớp này sẽ không nhận được tiền thưởng.

Tiết Sinh Hoạt Chủ Nhiệm!

Vừa vào phòng, Huy thì nằm úp mặt xuống bàn ngủ, còn cả lớp thì nhốn nha nhốn nháo.

Họ luyên thuyên đủ điều, nào là:

- Điểm cá nhân còn bao nhiêu?

- Lớp mình xếp hạng mấy trong tổng kết điểm thi đua hàng tuần?

- Những lớp khác thì như thế nào?

- Bla bla…

5 phút sau, cả lớp lập tức chuyển sang trạng thái im lặng khi thấy cô giáo chủ nhiệm và lớp trưởng bước vào.

Đứng trên bục giảng, Mai Anh chào lớp rồi mới tiến về phía bàn giáo viên.

An vị, nàng không nóng không lạnh nói:

- Tuần vừa rồi, lớp chúng ta xếp hạng 7. Kết quả này còn tệ hơn so với tuần trước.

- Cô cũng không muốn nói nhiều về chuyện này, vì các em cũng hiểu người bị thiệt là ai.

Không bị cô trách phạt, nét căng thẳng trên khuôn mặt của từng người dần vơi đi. Tuy nhiên rất nhanh sau đó, nó lại được thay bằng từng nếp nhăn khi nghe cô nói:

- Được rồi! Kể từ tuần này, mỗi em sẽ đóng 20k tiền quỹ để photo tài liệu và chi trả một số việc khác.

Nhìn thấy vẻ mặt của mấy đứa, Mai Anh nhanh chóng hiểu ý. Nàng liền giải thích:

- Như các em đã thấy trong luật đưa ra, tiền thưởng này được dùng bất cứ việc gì trong phạm vi của nhà trường.

- Tiền này rất rất quan trọng. Vì nó có thể mua được điểm cá nhân của các em. Thế nên, cô nghĩ mấy đứa đừng nên lấy số tiền này làm việc khác.

Nghe cô nói “tiền này có thể mua điểm cá nhân” cả lớp lập tức nhốn nháo.

- Rầmmmm!

Theo thanh âm này phát ra, âm thanh xì xào bàn tán lập tức biến mất, năm mươi cặp mặt liền chuyển dời lên bảng.

Đảo một vòng xuống dưới lớp, Mai Anh nói tiếp:

- Cô hiểu các em đang nghĩ gì. Để cô giải thích luôn một lần.

- Ở trong app và cũng như nội quy đã công bố, nhà trường không đề cập rõ việc này. Nhưng không có nghĩa là nó không có. Không tin thì bọn em mở điện thoại đọc lại một lần đi.

Được sự cho phép của cô, một phần ba học sinh liền móc điện thoại ra và nhấn nhấn.

- Hà! Em đứng dậy đọc nội quy về điểm cá nhân cho các bạn nghe?

Nghe thấy cô gọi mình, Kim Hà đứng dậy và đọc to:

- Học sinh sẽ nhận 500 điểm cá nhân mỗi kỳ.

- Một khi điểm cá nhân bị trừ, học sinh bình thường hầu như không có cách nào gỡ điểm. Chỉ có ban cán sự nhận được số điểm thưởng tương ứng với thành tích của lớp.

Đọc tới đây, Hà đành phải ngừng lại khi giọng nói quen thuộc mang nét uy nghiêm ngân lên:

- Dừng!

- “Học sinh bình thường hầu như không có cách nào gỡ điểm”. Mấy đứa hiểu ý những dòng này chứ?

Mai Anh liếc nhìn từng khuôn mặt vẫn còn đang nhăn nhó ấy khoảng vài giây và nói tiếp:

- Ban giám hiệu nhà trường đã quy định “nếu như không có học sinh thắc mắc và ý kiến, giáo viên chủ nhiệm có quyền phổ cập luật này vào bất cứ thời điểm nào”.

- Đáng lý, cô sẽ nói luật này khi lớp có một học sinh sắp bị đuổi học. Nhưng thấy các em vẫn còn mơ hồ một vài điều, nên cô sẽ nói luôn ngay bây giờ.

- Học sinh muốn mua bao nhiêu điểm cũng được. Tuy nhiên, số tiền được chi trả sẽ khác nhau theo từng vùng.

Vùng 1, học sinh có khoảng điểm cá nhân từ 101 – 500 điểm: 1 điểm sẽ bằng 20k VND.

Vùng 2, học sinh có khoảng điểm cá nhân từ 40 – 100 điểm: 1 điểm sẽ bằng 40k VND.

Vùng 3, học sinh có khoảng điểm cá nhân từ 11 – 39 điểm: 1 điểm sẽ bằng 80k VND.

Và cuối cùng là vùng 4, học sinh có khoảng điểm cá nhân từ 0 - 10 điểm. Đây là vùng đặc biệt tiệm cận với việc đuổi học, nên lớp không thể chi tiền mua từng điểm cá nhân được. Thuộc vùng này, học sinh đó chỉ có cách duy nhất là dùng 10 triệu để mua 500 điểm.

- Các em có thắc mắc gì không?

- Dạ không ạ!

Nghe lớp đồng thanh đáp, Mai Anh gật đầu một cái rồi nói tiếp:

- Bây giờ là việc bài thi Kỳ Nhân.

- Hà! Em hãy cho các bạn biết đối thủ đầu tiên mà lớp chúng ta gặp nào?

Bị cô réo tên, Hà lại lần nữa đứng lên, thở dài và nói:

- Chúng ta sẽ gặp lớp 10a1.

Vừa nghe thấy cái tên này, tất cả mọi người há hốc miệng sững sờ.

Sau 1 tuần luyện tập, có lẽ ai ai cũng hiểu đối thủ này mạnh đến cỡ nào.

Với đầu tàu là Nguyễn Thùy Trang, một Đại Sư, nàng ta cùng với binh mã của mình đã đánh Đông dẹp Bắc khắp khối 10.

Chỉ có lớp 10a5 là đối trọng của họ, vì trong đội quân này cũng có một Đại Sư.

Lớp nào bốc trúng một trong hai đối thủ trên thì chả khác gì chấp một mạng.

Một đối thủ rất nặng ký cho chức vô địch.

Vân là người tỉnh đầu tiên. Nghĩ lại trận đấu tập hôm trước, gương mặt tuyết sắc liền xuất hiện nét cau có và căng thẳng.

- Rầmmmm!

Lại một tiếng vỗ bàn nữa vang lên.

- Chưa đánh mà quân đã sợ?

- Nếu đã vậy, thì để cô xin đầu hàng trận này cho các em khỏi tốn sức.

Tiếng quát của cô Mai Anh đã khiến cho cả lớp từ trong trạng thái ảo não và chán nản bừng tỉnh.

Thu hồi nét cau có, Vân đứng lên, nhìn cô và nói:

- Em xin lỗi cô và cả lớp vì trình độ của em không bằng người ta.

- Nhưng cô yên tâm. Còn 1 tuần nữa, em sẽ cố gắng hết sức để tiếp thu những chiến thuật mới.

Có Vân là người mở đường, cả lớp lập tức nhốn nháo nói theo:

- Đúng! Có thua thì chúng ta cũng phải khiến cho lớp họ trầy da tróc vảy.

- Phải! Tui tin Vân sẽ làm được.

Nhìn tụi nhỏ chiến ý hừng hực thế kia, khóe môi đỏ của Mai Anh cong lên.

Nàng khẽ đảo mắt tới vị trí bàn 3 dãy 1 ấy.

Nhưng đáp lại ánh mắt của nàng chính là một cái nhìn hờ hững và mang đậm tính xuyên thấu.

Hừ một cái, Mai Anh dời mắt tới vị trí của Vân và nói:

- Tốt! Cô cũng biết thực lực của đôi bên có sự chênh lệch.

- Có thua thì thua ngẩng cao đầu, đừng có thua quá bạc nhược. Cô mong em sẽ làm được.

Vân nghe vậy bèng thở phào một cái nhẹ nhõm và nghiêm trang nói:

- Dạ cảm ơn cô. Em sẽ cố gắng hết sức.

Gật đầu một cái và quay sang nhìn Hà, Mai Anh nói tiếp:

- Ừ! Trận với 10a1, tỉ lệ thua của chúng ta rất cao. Vì vậy, lớp chỉ còn một mạng.

- Binh pháp Tôn Tử có câu “biết địch biết ta, trăm trận không nguy”. Thế nên lớp ta sẽ tập trung vào trận đấu thứ hai.

- Hà! Em hãy lên bảng và ghi các cặp đấu còn lại cho cả lớp tính kế

Bạn đang đọc Bạn Gái Trong Game Là Cô Giáo Chủ Nhiệm sáng tác bởi lauren
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi lauren
Thời gian
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.