Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thỉnh cầu của quan phấn

Phiên bản Dịch · 1624 chữ

Đồng Hiểu Tiêm nói xong, Sở Vĩnh Du vẫn chưa trả lời, Đồng Ý Yên đã cười nói.

“Hiểu Tiêm, em muốn mở công ty gì?”

“Công ty hỗ trợ liên kết internet, mặc dù bây giờ trông có vẻ bão hòa, nhưng em vẫn có một chút suy nghĩ mới, nhưng cần sự hỗ trợ của anh rể.”

Tân Tằng ở bên cạnh bất lực nói.

“Chị, anh rể, em cũng tiết kiệm được không ít tiền, nhưng Hiểu Tiêm nói không cần của em.”

Tân Tằng sao có thể không có tiền chứ, trước đây nhà họ Tân chính là hào môn, trong tay vẫn có vài trăm tỷ, sau khi đời sau nhà họ Tân trở thành gia tộc thứ nhất Tỉnh Thành, đặc biệt là chuyện lần đó, Tân Tằng đi ra cầu xin tha thứ mới đảm bảo được sự bình an của nhà họ Tân, sau đó ông cụ Tân không nói không rằng đã chuyển cho Tân Tằng ba nghìn tỷ, số tiền này, cuối cùng Tân Tằng cũng vẫn nhận.

Vì vậy chuyện mở công ty, anh ta lấy tiền ra, chắc chắn sẽ đủ.

Thấy Đồng Hiểu Tiêm chớp chớp đôi mắt to tròn nhìn mình, Sở Vĩnh Du xòe hai bàn tay ra.

“Hiểu Tiêm, em đừng nhìn anh, trong nhà ai mới thực sự làm chủ, trong lòng em vẫn chưa rõ sao?”

Câu này vừa nói ra, trong lòng Đồng Ý Yên giống như được bôi mật, một người đàn ông khôn khéo, nuông chiều vợ như vậy, người phụ nữ nào lại không thích chứ?

Do dự một lúc, Đồng Ý Yên mới nhìn Đồng Hiểu Tiêm nói.

“Hiểu Tiêm, em mở công ty chắc chắn chị sẽ ủng hộ, nhưng em vừa mới tốt nghiệp, một chút kinh nghiệm xã hội cũng không có, mở công ty thế nào? Đó không phải là trò đùa, đó là đầu tư một số tiền lớn, tinh thần và sức lực, một khi bị thương lần đầu, sự non nớt thiếu kinh nghiệm này khi lần đầu làm việc của em sẽ bị đánh đến mức không lật người được.”

Đồng Hiểm Tiêm lúc này sớm đã không còn giống như trước kia, ngoan ngoãn gật đầu.

“Chị, vậy ý của chị là?”

“Trước tiên em phải làm việc ở một công ty tương tự một khoảng thời gian, học tập quy trình cụ thể, còn có một chút kinh nghiệm, sau đó em muốn lập nghiệp sẽ nhẹ nhàng hơn rất nhiều, nếu không, bây giờ em hoàn toàn chỉ là một tờ giấy trắng.”

Đồng Hiểu Tiêm hơi nhíu mày, nhưng cũng cảm thấy dường như chính là đạo lý này, mặc dù bản thân có ý tưởng, nhưng cũng chỉ là ý tưởng mà thôi, thật sự cứ cắm đầu lao vào, có lẽ cũng chỉ là một con ruồi không đầu đâm loạn thôi.

“Hình như….hình như Tỉnh Thành của chúng ta không có công ty hỗ trợ và liên kết internet lợi hại như vậy.”

Thấy em gái không từ chối, Đồng Ý Yên cười nói.

“Nhất định phải ở Tỉnh Thành sao? Đi Thiên Hải đi, nhưng, trước đó, chị có chuyện muốn hỏi em, không phải em nói tốt nghiệp sẽ lập tức kết hôn với Tân Tằng sao? Bây giờ tính như thế nào?”

Tân Tằng cũng lập tức cười nói.

“Chị, em với Hiểu Tiêm định lấy giấy chứng nhận kết hôn trước, sau đó cô ấy lập nghiệp, hai năm sau sẽ tổ chức hôn lễ, không biết chị, còn có chú và dì có đồng ý không?”

Theo suy nghĩ ở trong lòng Tân Tằng là muốn gọi ba mẹ, dù sao cũng gọi chị và anh rể rồi, dì và chú cảm thấy có chút không hợp, nhưng thật sự gọi ba mẹ lại sợ có chút không ổn.

“Haha, hai đứa quyết định là được, hai ông bà già chúng ta không vấn đề.”

Tư Phu và Đồng Thế Tân nói, Đồng Ý Yên cũng gật đầu, chuyện này xem như là đã quyết định.

“Được rồi, mấy ngày sau con và Tân Tằng sẽ đi đến Thiên Hải, trước tiên làm việc cho người khác để xem tình hình.”

Nói đến đây, Đồng Hiểu Tiêm đột nhiên nhìn Sở Vĩnh Du nói.

“Anh rể, anh không được phép đi cửa sau cho em đó, bằng không nhận được sự quan tâm, có khả năng sẽ không nhìn ra được nhiều thứ tinh hoa và ẩn giấu của một xí nghiệp.

Sở Vĩnh Du mỉm cười gật đầu.

“Ừ, em có thể có được cái giác ngộ này là tốt, nhưng nếu như có ai bắt nạt em cũng phải gọi điện thoại cho anh.”

Một lúc sau, Sở Vĩnh Du ra khỏi nhà, đến một quán trà, nhìn thấy Ngu Thư Di đã một khoảng thời gian chưa gặp, ngồi bên cạnh là bạn trai nhỏ Quan Phấn, dáng vẻ của hai người vẫn ân ái như lúc đầu.

“Thư Di, cậu mời tôi uống trà? Thật lạ nha.”

Ngu Thư Di lườm Sở Vĩnh Du.

“Sao nhiều lời vô nghĩa như vậy, có uống không, không uống thì biến!”

Câu nói này khiến cho Quan Phấn ngồi bên cạnh phải lau mồ hôi lạnh, dám nói chuyện với Sở Vĩnh Du như vậy, có lẽ chỉ có bạn gái của mình thôi.

“Uống, tại sao lại không uống, nhưng cậu lại uống trà, quả thật có chút khó mà tưởng tượng được.”

“Dẹp đi, gần đây uống hơi nhiều rượu, đổi khẩu vị không được sao?”

Sau khi ngồi xuống, Sở Vĩnh Du cười nói.

“Thế nào? Nhà hàng sắp khai trương?”

Ngu Thư Di lập tức giống như quả cà bị sương giá, ỉu xìu bập môi.

“Này! Một chút ngạc nhiên và vui mừng cũng không có, đúng rồi, ngày mai chính thức mở cửa, cũng may cậu cho tôi mượn nhiều tiền như vậy, vật liệu sử dụng đều là cao cấp bảo vệ môi trường, không cần phải làm thế nào để tản mùi, thế nào, quá bận rộn, có thời gian đến tham gia buổi khai trương của nhà hàng tôi không?”

“Có, đương nhiên là có rồi.”

Khẽ cười, Ngu Thư Di nói.

“Nhưng tiếc là tên khốn Phương Cao Hải kia về Thiên Hải rồi, hơn nữa ngày mai cũng không đến được, mẹ nó, tức chết tôi rồi.”

Nói chuyện một lúc, Sở Vĩnh Du nhìn Quan Phấn.

“Có chuyện gì? Nói đi.”

Câu nói này, đã khiến Ngu Thư Di sững sờ, quay đầu nhìn Quan Phấn nói.

“Anh có việc tìm Vĩnh Du?”

Quan Phấn đã bị dọa cho đến hỏng rồi, vội vàng xua tay.

“Không…không có.”

Vẻ mặt Ngu Thư Di trở nên lạnh lùng.

“Sao có thể không có, ánh mắt của Vĩnh Du rất độc, biểu cảm hoặc hành động tùy ý của anh, cậu ta cũng có thể nhìn ra một vài thứ, chuyện gì? Không phải em đã nói, chuyện gia đình của chúng ta không được phép làm phiền Vĩnh Du sao?”

Nói xong, Ngu Thư Di vừa nói với Sở Vĩnh Du vừa đứng lên.

“Được rồi, Vĩnh Du, tôi đưa Quan Phấn đi trước, ngày mai nhớ đến đó.”

Ngu Thư Di chính là có tính cách như vậy, cô ấy cảm thấy mình làm phiền Sở Vĩnh Du đã nhiều rồi, sao có thể để Quan Phấn đi làm phiền chứ, đây là thật sự muốn đi, không phải là giả bộ.

“Đừng gấp Thư Di, để Quan Phấn nói đã, nếu như là chuyện nhỏ, tiện tay có thể giúp, không có gì, cậu cũng đừng chuyên quyền độc đoán như vậy, tình cảm là phải từ hai bên.”

Câu nói này khiến Quan Phấn cảm thấy không được, anh ta thích dáng vẻ chị gái như Ngu Thư Di, nhưng sau khi thật sự ở bên nhau, phát hiện tính cách của Ngu Thư Di quá mạnh mẽ, dường như tất cả mọi chuyện đều là tự mình làm chủ, không hề thương lượng với anh ta dù chỉ một chút.

Ngu Thư Di cứng đờ, từ từ ngồi xuống, không nói một câu, dường như đang suy nghĩ ý tứ trong câu nói kia của Sở Vĩnh Du.

“Quan Phấn, nói đi, nhà các người gặp phải chuyện khó khăn gì?”

Do dự một lúc, cuối cùng Quan Phấn cũng lên tiếng.

“Ừm, anh Sở, gần đây anh trai tôi đắc tội với một thuộc hạ của Báo Đốm, đối phương dẫn người đến chặn xưởng vật liệu đá của chúng tôi, đã chặn một tuần rồi, nói anh tôi không bồi thường cho anh ta 30 tỷ, xưởng vật liệu đá đừng mong làm việc.”

Hả? Nghe câu nói này, Sở Vĩnh Du cau mày.

“Nhà họ Quan các cậu mặc dù không đứng trong top đầu ở Tỉnh Thành, nhưng chắc cũng không thiếu tiền, những nhân mạch bao nhiêu năm kia chắc chắn tích lũy được không ít, lại sợ một tên bất lương của xã hội như vậy sao?”

Mặc dù Sở Vĩnh Du cũng chưa từng nghe thấy nhà họ Quan, nhưng chiếc xe mà Quan Phấn lái, v.v, chắc chắn chủ cũng không thiếu tiền, gia đình như vậy, lại bị một tên bất lương của xã hội làm khó sao? Sao lại cảm thấy có chút nực cười.

Quan Phấn ngượng ngùng cười hai tiếng.

“Trước đây chắc chắn không có ai dám đối xử với nhà họ Quan chúng tôi như vậy, nhưng…nhưng bây giờ ai cũng biết, Báo Đốm là người của anh Sở, vì vậy…”

Bạn đang đọc Bản Lĩnh Ngông Thần (Dịch) của Ngự Dụng Cuồng Thần
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Long_Hoang91
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.