Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tuyệt đối là kẻ điên

Phiên bản Dịch · 1573 chữ

Chơi đồ hàng? Đừng nói Lăng Mặc, đến Hồ Khê cũng nhíu mày, làm người mãi mãi đều phải biết khiêm tốn, ngông cuồng, chỉ có thể thay đổi tâm thái của một người, cuối cùng nói sai lệch.

Người em gái tìm tới này, mới đầu thì thấy rất không tệ, bây giờ lại đột nhiên nói ra lời lẽ khoác lác này, quả thật có hơi vượt ngoài dự liệu của người khác.

“Ha ha! Anh ta tên hề mà Sư Tử mời tới sao? Nếu như anh chỉ khiến tôi cười, vậy thì nói cho anh biết, anh thành công rồi.”

Lăng Mặc ôm bụng cười ngặt nghẽo, cho dù là hai tên đàn em ở đằng sau, cũng cười không ngừng, anh tuy giỏi, có thể khiến Báo Đốm dễ dàng quỳ trước mặt anh, nhưng trò đua xe này, cho dù anh là ai, cao quý cỡ nào cũng không có chút quan hệ gì, đừng thấy chỉ có hai khúc cua hình chữ S bình thường, chuyện đó cũng cần phải có thực lực rất lớn.

Đối với điều này, Sở Vĩnh Du không có tranh luận gì cả, sự tàn khốc trên chiến trường nơi này sao có thể so bì, nơi đó rất nhiều tay đua, tùy tiện lôi ra một người cũng rất mạnh rồi, không dám nói đi đua xe công thức một có thể dễ dàng giành quán quân gì đó, nhưng cũng tuyệt đối không phải là người mà đám thiếu gia ăn chơi chỉ biết vài chiêu này có thể so sánh, càng huống chi là người xuất sắc trong đó như Sở Vĩnh Du.

“Oa! Sự ngông cuồng này của anh, tôi thích, vậy nếu như anh có thể giành được hạng nhất, Hồ Hân Hân tôi cho anh cơ hội qua lại với tôi.”

Lời của Hồ Hân Hân khiến nụ cười của Lăng Mặc lập tức cứng đờ, hừ lạnh một tiếng.

“Nằm mơ đi, Hân Hân, anh ta nếu như có thể giành hạng nhất, tôi tự tát mình hai cái, có điều, rõ ràng đây là chuyện không thể, chuẩn bị gả cho tôi đi, ha ha!”

Lúc này, xe đã sắp xếp xong, Hồ Hân Hân lấy mũ bảo hiểm cho Sở Vĩnh Du, nhưng lại bị từ chối.

“Không cần, rất nhanh thì sẽ kết thúc thôi.”

Thấy Sở Vĩnh Du lên một chiếc xe Jetta màu vàng, Hồ Khê cuối cùng lạnh giọng nói.

“Hân Hân, em quá xúc động rồi, tay anh bị thương, em vậy mà còn đồng ý cá cược của Lăng Mặc, đây rõ ràng là tự mình đưa tới tận cửa.”

Hồ Hân Hân bĩu môi, bất lực nói.

“Em có thể làm sao? Em nếu như không đáp ứng, Lăng Mặc sẽ loan tin khắp Tỉnh Thành, nói anh sợ quá mà trốn tránh, cố ý làm tay của mình bị thương, hừ! Anh trai anh là đối tượng mà em sùng bái từ bé tới lớn, em làm sao cho phép tên tiểu nhân như Lăng Mặc nói xấu sau lưng anh được chứ.”

Thật ra Hồ Khê cũng đoán được nguyên nhân này, cưng chiều xoa đầu của Hồ Hân Hân, dịu giọng nói.

“Đồ ngốc, gì mà danh tiếng với không danh tiếng chứ, làm sao có thể so với chuyện lớn cả đời của em, bỏ đi, bây giờ chỉ có thể đặt hy vọng vào Sở Vĩnh Du đó, nhưng anh vẫn không ôm hy vọng quá lớn.”

Hồ Hân Hân không lên tiếng, thật ra lời trước đó của cô ta đều là tự an ủi mình, quả thật, cũng chỉ thấy pha quay xe đẹp mắt của Sở Vĩnh Du thì cô ta ma xui quỷ muốn nhờ Sở Vĩnh Du giúp, lúc đó, ngay cả bản thân cô ta cũng không biết nghĩ như nào nữa.

Mấu chốt nhất là các tay đua khác ở Tỉnh Thành, rất dễ sẽ bị Lăng Mặc mua chuộc, tìm người có tính ổn định quá tệ, mà người bên ngoài, lại vì nguyên nhân thời gian tới không kịp, cho nên chỉ có thể cho tay mơ như này xuất trận.

Trên chiếc Jetta màu đỏ đã qua cải tiến, Lăng Mặc đã đạp ga, sau đó hạ cửa sổ xe, nhìn sang Sở Vĩnh Du ở trên chiếc Jetta màu vàng, trực tiếp giơ ngón tay giữa lên.

“Đồ ra vẻ, sau khúc cua đầu tiên, anh ngay cả đèn sau xe của ông đây cũng sẽ không nhìn thấy.”

Sở Vĩnh Du trực tiếp kéo kính cửa sổ lên, đối với loại chó sủa này, anh là một con người, lẽ nào còn mắng ngược lại? Nếu đã là đua xe, tự nhiên dùng thực lực nói chuyện.

Sau đó năm cô gái vóc dáng cao ráo mặc váy siêu ngắn đứng ở đằng trước khoảng trống của sáu chiếc Jetta, lá cờ cầm trong tay bắt đầu tung bay trong gió đêm.

Lúc này, tất cả đám Hồ Hân Hân, đều nhìn sang máy tính xách tay mỗi người đem tới, trong đó, vậy mà là từng hình ảnh của camera, gần như lắp kín nơi đua xe, có thể quan sát tiến độ cuộc đua một cách rõ ràng hơn.

Đèn vừa đổi màu, cờ trong tay các cô gái bỗng hạ xuống, cùng lúc nghe thấy tiếng súng bắt đầu vang lên, sáu chiếc xe gần như cùng lúc lao đi.

“Oa! Sở Vĩnh Du đã dẫn đầu rồi?”

Hồ Hân Hân bất ngờ phát hiện, tuy mới đầu trông như ngang nhau, nhưng việc tăng tốc ở giữa... cũng là khảo nghiệm rất lớn đối với tay đua, cách biệt tuy rất nhỏ, dưới tình huống xe như nhau, cái khảo nghiệm chính là trình độ của tay đua.

Bây giờ, chiếc Jetta màu vàng mà Sở Vĩnh Du lái, rõ ràng nhanh hơn nửa thân xe so với chiếc Jetta màu đỏ của Lăng Mặc.

“Đừng vui mừng quá sớm, trình độ cua của Lăng Mặc, ngay cả anh cũng không dám đảm bảo 100% có thể đánh bại, mà khúc cua, mới là nơi thật sự kéo dãn khoảng cách.

Sắc mặt của Hồ Khê vẫn ngưng trọng, dẫn đầu ở đoạn đường thẳng, thật ra không mang lại bất kỳ nghĩa lý gì, nếu như trình độ cua kém, sau một khúc cua, rất có thể sẽ bị hoàn toàn ném lại đằng sau.

“Nào! Dù sao em bây giờ càng lúc càng có lòng tin.”

Sau cuộc nói chuyện đơn giản, hai người tiếp tục nhìn vào máy tính, trên những mắt camera này, cái càng tiên tiến hơn là vậy mà còn đo được tốc độ, có thể nhìn thấy được tốc độ thực của mỗi chiếc xe.

“Đây... Sở Vĩnh Du tại sao không giảm tốc!”

Thời gian trôi qua thì Hồ Hân Hân sững ra, mà Hồ Khê cũng không hiểu, khúc cua sắp tới rồi, Sở Vĩnh Du lại vẫn duy trì tốc độ chạy như trên đoạn đường thẳng trước, không hề có dấu hiệu giảm tốc độ.

Mà trong đường đua, Lăng Mặc suýt nữa bất cười thành tiếng, anh ta đã bắt đầu giảm tốc độ rồi, như thế này, chiếc xe Jetta màu vàng mà Sở Vĩnh Du lái, đương nhiên sẽ nhanh hơn anh ta, nhưng vấn đề mấu chốt là khúc cua sắp tới, tốc độ như này mà vượt qua khúc cua hình chữ S, chuyện đó không khác gì với tự sát.

Đồ ngu, ông đây tưởng loại có chút trình độ, té ra là đồ ngu chỉ biết thể hiện trước mặt phụ nữ, ngay cả mạng cũng không cần, loại tốc độ này, anh có thể bình an vô sự vượt qua, ông đây ăn vô lăng.

Bây giờ tốc độ của xe anh ta là 90, mà xe của Sở Vĩnh Du, tốc độ vẫn duy trì ở 140, chưa từng có ai dùng tốc độ này vượt qua khúc cua hình chữ S cả.

Đừng nói những kẻ nghiệp dư chơi xe như bọn họ, cho dù là tay đua chuyên nghiệp, cũng tuyệt đối không được.

Không chỉ Lăng Mặc cho rằng như vậy, Hồ Hân Hân và Hồ Khê, còn có những người khác đang dùng máy tính xách tay quan sát cuộc đua, cũng cho rằng như vậy, thậm chí, có một vài người đã không nhịn được mà thốt lên.

“Trời ạ! Tuyển thủ xe màu vàng điên rồi sao? Tốc độ này sao có thể vượt qua được khúc cua hình chữ S?”

“Đồ điên! Người này không phải đồ điên thì anh ta chính là đồ ngốc, thật sự là muốn tự sát mà.”

“Này! Hồ Hân Hân, cô từ đâu tìm được một kẻ như này vậy, có phải là đã mắc bệnh nan y không, trực tiếp cho xe hủy người chết sau đó tìm cô đòi bồi thường?”

Từng giọng nói truyền vào tai của Hồ Hân Hân và Hồ Khê, Hồ Hân Hân điên cuồng giữ chặt tai nghe, quát.

“Sở Vĩnh Du! Anh điên rồi sao? Mau giảm tốc độ, mau!”

Tuy nhiên, trong tai nghe truyền ra giọng nói của Sở Vĩnh Du, hoàn toàn là kiểu điềm nhiên.

“Yên tâm đi, không phải là đã nói phải lấy hạng nhất hay sao?”

Bạn đang đọc Bản Lĩnh Ngông Thần (Dịch) của Ngự Dụng Cuồng Thần
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Long_Hoang91
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.