Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đến cứu chậm trễ

Phiên bản Dịch · 1540 chữ

Lúc Lăng Mặc cúp điện thoại, sắc mặt bất định một hồi, đột nhiên cười lạnh nói.

"Không có vấn đề, đã xác minh được, Sở Vĩnh Du này là một tay đua chuyên nghiệp."

Hồ Khê lập tức phản bác, bởi vì mọi động tác vừa rồi của Lăng Mặc, chỉ cần anh ta không phải kẻ ngốc, liền nhìn ra là có vấn đề.

"Lăng Mặc, anh nghĩ chúng ta không có số điện thoại của Lão Lí hay sao? Có cần tôi bật loa ngoài lên rồi gọi cho anh ấy một cuộc khác không?"

Vừa nói xong, Lăng Mặc tức đến đỏ mặt.

"Phải! Lão Lý không có điều tra được, không có nghĩa đây là sự thật, trình độ của Sở Vĩnh Du, là người đều có thể nhìn ra là một tay đua chuyên nghiệp, chuyện này không có cách nào ngụy biện, tóm lại là kết quả thắng thua này, Lăng Mặc tôi sẽ không bao giờ nhận. "

Giờ phút này, Hồ Khê cũng lộ ra sự ngang ngược của mình.

"Đó là việc của anh, nếu không có đăng ký, anh ấy không phải là tay đua chuyên nghiệp, dù sao thì lần này anh cũng thua rồi, đừng làm phiền em tôi nữa."

Thấy sự việc đã giải quyết xong, Sở Vĩnh Du gật đầu với anh em Hồ Khê, sau đó nghiêng người nói với Hồ Hân Hân.

"Sau này nếu gặp phải chuyện nguy hiểm, cô có thể gọi điện thoại cho tôi."

Hồ Hân Hân mặt đỏ bừng.

"Ừ! Anh không phải nhìn trúng tôi, muốn cua tôi chứ?"

Sở Vĩnh Du bất lực, không nói lời nào, xoay người đi về phía xe của mình.

Không ai để ý rằng lúc này thân thể Lăng Mặc đang kịch liệt run rẩy, chưa nói đến việc thua cuộc đua, còn bị Sở Vĩnh Du ở trước mặt anh ta thả thính Hồ Hân Hân, loại chuyện này là một sự xúc phạm nhân phẩm tuyệt đối với bất kỳ người đàn ông nào, sao có thể nuốt trôi được cục tức này chứ.

Thằng nhóc, rất thích khoe khoang phải không? Ông đây cho mày khỏi về được nhà.

Lái chiếc BMW X3 mới đi được hai mươi phút, xe đột nhiên dừng lại, Sở Vĩnh Du không còn cách nào khác, đành phải đậu ở bên đường, lấy điện thoại di động ra gọi cho Báo Đốm.

"Báo Đốm, xe tôi bị hỏng trên đường Lãng Duyệt, cậu cho người đến đón tôi, nhân tiện đưa xe đến tiệm 4S sửa đi."

Báo Đốm ở bên kia phấn khích, Sở Vĩnh Du có thể gọi điện cho anh, đó tuyệt đối là một vinh dự, vừa hay có thể tiếp tục bù đắp cho lỗi lầm cho người em họ ngốc nghếch nhà mình.

"Anh Sở chờ một chút, tôi cách chỗ anh nói cũng không xa, tôi sẽ tới ngay."

Thực ra sở dĩ gọi cho Báo Đốm là vì tiết kiệm thời gian, nói về cấp dưới, ai có nhiều ngươi hơn Báo Đốm chứ, địa bàn cũng rộng, cho nên đây là cách giải quyết nhanh nhất.

Nếu kịp giờ, có thể quay lại kể cho Hữu Hữu nghe một câu chuyện trước khi con bé ngủ.

Đang dựa trước mui ô tô chờ đợi, khoảng hai mươi phút sau, hai chiếc xe thể thao bất ngờ dừng lại phía sau BMW X3, cùng lúc đó, ở làn bên kia, ba chiếc xe MVP đều rẽ ngoặt, sau đó đều ngay ngắn dừng lại trước đầu chiếc BMW X3.

Lúc đầu, Sở Vĩnh Du còn tưởng là Báo Đốm đến, nhưng khi Lăng Mặc xuống xe mới biết là phiền phức lại kéo đến.

Tuy rằng lúc đi giúp đỡ nhóm Hồ Hân Hân, anh cũng nghĩ đến xảy ra chuyện như thế này, nhưng anh sẽ không để tâm đến, dù sao mấy chuyện này thật sự đều là chuyện vặt vãnh.

"Thằng kia! Không ngờ phải không? Mày tưởng mọi chuyện kết thúc rồi sao? Hôm nay ông đây cho mày biết không phải chuyện gì mày cũng có thể tùy tiện ra mặt, huống hồ không phải cô gái nào mày cũng có thể thả thính ở trước mặt ông đây đâu, không tự mình soi lại xem mình là cái thá gì, lăn qua đây, quỳ xuống cho ông!”

Trong lời nói của Lăng Mặc trong vẻ kiêu căng còn mang thêm mười phần ngạo mạn, bởi vì người trong ba chiếc xe thương vụ đều là do hắn gọi đến, lúc này, bọn chúng cầm gậy gộc mã tấu vây lấy Sở Vĩnh Du.

Sở dĩ lúc trước không xảy ra chuyện đó là bởi vì anh em Hồ Khê có mặt, nếu chặn lại cũng không dễ xử lý, cái khác là do Sở Vĩnh Du một đạp đạp lên mui xe sức cũng không nhỏ, tuyệt đối là người có luyện tập, thiếu người, nói không chừng không giải quyết được.

Ngay lúc Sở Vĩnh Du đang chuẩn bị hoạt động một chút, đột nhiên hai người đứng sau Lăng Mặc trước mũi xe đua chạy ra vài bước, vẻ mặt lo lắng.

"Anh! Đều là Lăng Mặc muốn chọc tức anh, không liên quan gì đến chúng tôi."

"Đúng vậy, chúng tôi không thể khuyên được, anh phải phân biệt rõ ràng, thật sự không liên quan gì đến hai chúng tôi, không có chút xíu liên quan gì."

Đừng nói Lăng Mặc ngẩn người, ngay cả Sở Vĩnh Du cũng sửng sốt một hồi, đây là tình huống gì? Lâm trận làm phản? Xem ra anh còn chưa phóng ra một chút khí tức cùng sát khí, thật sự là bắt đầu vô hình xuất hiện một loại khí thế bá vương rồi sao?

Giờ phút này, Sở Vĩnh Du thật sự quên mất ở trong Phẩm Vị Nhất Hào, hai người trẻ tuổi đi ra thu dọn đồ sau khi Hồ Hân Hân bước ra ngoài, dù sao đến sự có mặt mãnh liệt như Ngô Siêu của Gia tộc Gran anh còn quên mất, sao có thể nhớ hai nhân vật nhỏ xíu chứ.

"Mẹ kiếp! Hai đứa mày làm cái mẹ gì vậy? Điên rồi rồi?"

Hai người trực tiếp mặc kệ tiếng gầm của Lăng Mặc, sau đó nhanh như chớp chạy tới một trong những chiếc xe thể thao.

"Chặn chúng lại!"

Lăng Mặc ra lệnh, lập tức năm sáu người tách ra ngăn hai người kia lại ở giữa, nhưng không ai để ý đến vẻ đắc ý trong mắt họ, có như vậy lát nữa Sở Vĩnh Du mới không làm khó bọn họ, dù sao chuyện này cũng rất rõ ràng,

"Hai đứa mày, nói cho ông đây nghe coi, đột nhiên phát khùng lên là như thế nào?"

Đúng lúc này, một chiếc BMW MINI két một tiếng dừng lại, Hồ Hân Hân và Hồ Khê lập tức xuống xe.

"Lăng Mặc! Anh muốn làm gì?"

Hồ Hân Hân là người hét lên, lúc Lăng Mặc đang rời đi, anh trai Hồ Khê của cô đề phòng nên đi theo, nhưng dù sao người ta cũng là một chiếc xe thể thao Ferrari, bị cách xa mất một khoảng, bây giờ nhìn cảnh này, quả nhiên là đến tìm Sở Vĩnh Du báo thù.

"Lăng Mặc, nếu anh là đàn ông, thì để cho Sở Vĩnh Du đi, Hồ Khê tôi gọi người đến chơi với anh, không ngờ rằng anh lại là người thua không phục."

Lúc này, Lăng Mặc cũng không quan tâm lắm, lạnh lùng nói.

"Không liên quan gì đến anh, tôi thua, tôi thừa nhận, nhưng hắn ta dám quấy rầy Hân Hân trước mặt ông đây, đây không phải là chuyện đàn ông có thể chịu được. Hồ Khê, hai nhà chúng ta ngang tài ngang sức. anh đừng có chém gió, đợi được người tới, Sở Vĩnh Du đã bị ông đây đánh gãy tứ chi rồi. "

Sau đó, anh ta cũng không thèm nhìn đến hai anh em một cái, phất tay với đàn em trên ba chiếc MPV của mình.

"Lên! Đánh gãy tay chân hắn cho ông, sau này xem mày con mẹ nó còn khoe khoang không!"

Ngay khi những người này vừa mới bước một bước, một tiếng nổ bất ngờ ập đến khiến mọi người hoảng sợ.

Quay đầu nhìn, làn đường bên kia, hơn chục chiếc ô tô ầm ầm lao tới. chiếc Mercedes-Benz G500 đi đầu, cửa sổ ghế phó lái, một người thò đầu ra, trong tay cầm một khẩu súng, tiếp theo là Land Rover, BMW, Lexus cùng các loại xe hơi hạng sang triệu đô, ước chừng mười lăm sáu chiếc.

Giây tiếp theo, tất cả những chiếc xe này đều xoay thành một vòng tròn lớn, sau khi dừng lại, một đám người xông ra, đứng chỉnh tề cùng nhau, sau đó, Báo Đốm cũng xuất hiện, vẻ xấu hổ đến không nói nên lời, nhưng vẫn là cúi người nói.

"Anh Sở, Báo Đốm đến muộn, việc còn lại cứ giao cho em đi."

Bạn đang đọc Bản Lĩnh Ngông Thần (Dịch) của Ngự Dụng Cuồng Thần
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Long_Hoang91
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.