Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

T...tôi xuyên không rồi

Tiểu thuyết gốc · 1630 chữ

Tôi, tên là Vũ Đức Huy. Tôi năm nay được 18 tuổi. Và tôi là một công dân lương thiện. Như mọi người nghĩ tôi như thế thì tôi xin nói lại. Tôi không phải goodboy mà tôi là badboy.

Tôi là trùm trường của tất cả trùm trường. Vì sao biết không? Vì tôi luôn dính vào các vụ đánh nhau, tôi mà không dính thì hôm đó trời sẽ có bão. Không chỉ thế tôi còn uống bia, hút thuốc, đánh bài bạc, cúp tiết chơi net, đi bar cộng cả việc chơi gái nữa hahaha và thứ mà tôi làm nhiều nhất đó là nói tục. Nói chung cuộc đời tôi rất chi là bình thường thì bỗng nhiên cuộc đời bình thường của tôi bị cuốn vào một tiểu thuyết.

Hôm đó, tôi cùng mấy bọn đàn em đi đánh nhau với bọn chưa trải sự đờ.

  - Tụi bây lên còn tao về lớp- Tôi lên tiếng ra lệnh cho đàn em mình đánh nhau còn tôi thì về lớp để làm gì? Đương nhiên là để ngủ vì hôm qua tôi thức nguyên khuya để cày game với tụi đàn em đến 5h mới ngủ đấy

  - Rõ đại ca- Tụi đàn em hăng máu nói

Tôi nghe xong thì sảy chân về lớp học của mình. Khi đi trên đường người nào người nấy đều tránh đường cho tôi đi. Biết tại sao không? Tại vì tôi là trùm trường mà. Nên tôi về lớp rất nhanh. Khi tôi mở cửa và bước về chỗ của mình thì tôi thấy đứa bạn thanh mai trúc mã Mai Thanh Nga đang che mặt cười cười như con điên. Tôi thấy lạ và bước tới giực lấy quyển vở mà nó đọc làm nó đứng hình.

  - Gì đây? " Sói Con, Chúng Tôi Yêu Em" và tác giả là tôi đó- Tôi đọc to lên làm cho nó tức giận đến đỏ mặt rồi đứng dậy lấy quyển vở đang nằm trên tay tôi- Vũ Đức y trả vở đây cho tao- Nó hét to và ráng với lấy quyển vở nhưng nó làm không được vì tôi cao hơn nó gấp mấy lần

  - Tại sao chứ? Mày viết thì phải để tao đọc thử có hay không chứ. Và tao sẽ nói ra cảm nghĩ khi đọc xong- Tôi nói là làm tôi bỏ quyển vở vào cặp của mình và ngồi xuống đánh giấc. Còn nó thì tức giận nhưng chẳng làm được gì hết rồi hầm hực ngồi xuống.

Và thời gian trôi qua đến tối. Lúc đó tôi đang tắm xong và bước ra ngoài nằm xuống cầm điện thoại của mình thì sực nhớ ra cuốn quyển truyện tự sáng tác của nhỏ thanh mai trúc mã. Tôi mở cặp ra và lấy cuốn quyển truyện ra đọc. Tôi đã bỏ thời gian quý báo của mình để đọc cuốn truyện của nó. Lúc tôi đọc xong cũng là lúc tôi nổi gân xanh trên trán

  - Cẩu huyết!! Gì mà nữ chính là kẻ trùng sinh nắm trong tay hệ thống đa tài. Kêu là sẽ trả thù mấy thằng nam chính và nữ phụ nhưng chỉ giết nữ phụ còn tụi nam chính thì không thể làm gì được rồi từng lúc mất hết sự trong trắng của mình. Còn nữ phụ thì là bạch liên hoa chính hiệu. Ngây thơ trong sự giả tạo của giả tạo, không chỉ thế còn lăng nhăng nữa chứ. Cẩu huyết!! Cẩu huyết!! Hazz thời gian quý báo của mình. Chắc chắc ngày mai phải lên chửi nó một trận cho nó đã mới được- Tôi chửi một lượt rồi nhìn đồng hồ chỉ 3h rồi thì định cày xí game mà bỗng nhiên buồn ngủ quá mà nằm xuống ngủ.

Thì bỗng có ánh sáng màu đỏ bao bọc lấy tôi rồi khoảng mấy phút thì ánh sáng đó biến mất và đem theo cả tôi đi luôn. Lúc đó tôi tưởng tôi mơ thì cứ nhắm mắt ngủ tiếp thì bỗng thấy gì sai sai. Giường tôi làm chi mềm đến như vậy, không chỉ thế trong phòng ngửi còn mùi nước nữa chứ. Tôi giật mình tỉnh dậy và thấy đây không phải phòng tôi mà phòng của đứa con gái nào đó. Tôi hoang mang nhìn quanh thì...

  - Anh là ai thế?- Có một giọng phụ nữ vang lên làm cho anh không thể kìm được mà quay lại thì bỗng cậu rung động vì người phụ nữ trước mặt cậu quá xinh đẹp. Gương mặt ngũ quan tinh xảo, làn da trắng mịn, đôi mắt màu xanh biếc của cây nhưng cái buồn là vòng 1, vòng 2, vòng 3 quá nhỏ. Nói chung cô ta giống như loli vậy. Cô thấy tôi nhìn mình không chớp mắt mà sợ hãi hỏi- Anh là ai? Không lẽ anh là trộm sao?- Tôi nghe xong thì bừng tỉnh

  - Anh thực sự là trộm. Người đâu có trộm, người đâu- Cô gái hét to lên kêu người thì bên ngoài mở cửa vào và cất tiếng nói- Cô có thể im lặng cho chúng tôi được không hả?- Người đó rất giống người giúp việc nhưng cái giọng tôi nghe là tôi muốn phán cho vỡ hàm rồi. Giọng gì nghe chua thấy bà

  - Có trộm- Cô gái loli giơ tay chỉ tôi làm tôi hoảng loạn giơ tay quơ qua quơ lại lắc đầu- K...không phải- Nhưng cô gái loli đó không nghe mà còn nhìn tôi bằng ánh mắt như: Anh nói thế có chó mới tin. Có người nào vào phòng con gái mà không phải là trộm đâu chứ. Tôi khóc không ra nước mắt nhìn cô loli đó mà không biết nói gì vì họ nói quá đúng luôn. Nhưng cái cô giống giúp việc đó nói một câu làm cho tôi và cô nàng loli đó xém té vì bất ngờ

  - Cô điên à? Có ai đâu hay mê trai nhiều quá làm đầu cô chỉ nghỉ tới trai?- Cô gái đó định phản bác lại thì cô ta quay người bỏ đi chỉ còn tôi và cô nàng loli đó mà thôi. Cô nàng loli đó quay lại nhìn tôi còn tôi thì qua nhìn gương thử để biết có chuyện gì với mình không thì bỗng trong gương chẳng có ai hết kể cả cô nàng loli đó cũng nhìn và cả hai chúng tôi nhìn nhau thật lâu rồi tôi mở miệng lên tiếng

  - Cô thấy tôi đúng không?- Tôi hỏi câu hỏi đó làm cho cô gái đó không hẹn gật đầu. Tôi tiếp tục hỏi- Vậy cô biết tại sao trong gương không nhìn thấy tôi không?- Cô gái đó nghe xong thì chủ động lắc đầu. Rồi không khí rơi vào suy tư. Tôi nghĩ: Không thể nào, mình còn sống sờ sờ vậy tại sao trong gương không thấy mình vậy? Lão thiên, ông đã làm gì tôi vậy hả? Huhuhu Tôi khóc không ra nước mắt nhưng giờ vắt chất xám ra cũng chẳng nghĩ được cái quái gì hết rồi tôi bỏ qua một bên và hỏi cô gái loli đó

  - Cô tên gì?- Cô gái nhìn tôi trong sợ hãi nhưng vẫn cố bình tĩnh mà hỏi lại- Anh không biết lịch sự là gì à? Trước khi hỏi con gái tên gì thì phải nói tên mình trước đã. Vậy anh tên gì?- Tôi nghe cô gái loli đó nói mà chẳng cãi được gì. Cô gái đó là người đầu tiên dạy đời tôi mà tôi chẳng cãi được gì hết

  - Tên tôi là Vũ Đức Huy, thế còn cô?- Tôi trả lời rồi nhìn vào người con gái dạy đời tôi

  - Tên tôi là Thiên Như Nguyệt- Khi cô gái đó nói tên xong thì gương mặt tôi xuất hiện sự bất ngờ. Thiên Như Nguyệt không phải là nữ phụ trong " Sói Con, Chúng Tôi Yêu Em" sao. Cái quái gì vậy? Không lẽ mình xuyên không rồi sao. Khi tôi nghĩ đến nó thì bỗng tôi nghe một tiếng ó

  - Đúng vậy, cậu xuyên không rồi- Tôi và cô gái tên Như Nguyệt đó không hẹn nhìn lại. Đó là một người phụ nữ sinh đẹp khoác trên mình bộ trạng phục cổ trang thời cổ đại. Nhưng thứ tôi bất ngờ nhất đó là cô gái Như Nguyệt đó

  - Mẹ- Cô gái Như Nguyệt đó bỗng chảy nước mắt nhìn người phụ nữ đó. Còn người phụ nữ đó cười rồi giơ tay ra ôm chính cô gái Như Nguyệt đó. Tôi nghĩ nó thật cảm động xém khóc nhưng sực nhớ chuyện này không quan trọng thứ quan trọng nhất là tại sao mình lại ở đây?

  - Tôi biết cậu muốn hỏi tại sao cậu lại ở đây? Nhưng trước khi đó tôi sẽ nói cái này cho cậu và Tiểu Nguyệt cùng nghe- Người phụ nữ đó đẩy cô gái đó ra và nói làm cho tôi và cô gái đó rất tò ò

  - Thật ra cậu không còn là con người mà giờ là quỷ và thứ quan trọng hơn là cậu và con gái tôi đều dính phải lời nguyền. Đó là hai người không thể rời khỏi nhau trong 10 phút và luôn luôn ở gần nhau ở độ dài là dưới ở 5cm mà thôi. Nếu cách xa trên 5cm quá 10 phút thì hai đứa sẽ chết- Người phụ nữ đó nói xong làm cho tôi và Thiên Như Nguyệt đứng hình mất 5s và không hẹn cùng...

  - Hể!!!!!!- Và từ đó cuộc đời tôi bắt đầu dính vào những phiền phức giữa tôi và cô gái Thiên Như Nguyệt này.

Bạn đang đọc Xuyên Không - Nữ Phụ Mau Đổi Xác sáng tác bởi RoseMama

Truyện Xuyên Không - Nữ Phụ Mau Đổi Xác tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi RoseMama
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.