Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Huyết mạch ràng buộc(1)

Phiên bản Dịch · 1044 chữ

Chương 310: Huyết mạch ràng buộc(1)

Trong lần tu hành này, hai nàng đã chính thức bước vào Dưỡng Thần sơ kỳ, Hắc Bạch Âm Dương Luyện Thần Chương vừa bước vào nhập môn.

Tập Nguyệt cũng đã tỉnh lại.

Ánh mắt nàng chạm vào ánh mắt Lục Khiêm.

Chẳng biết từ lúc nào nam tử trước mặt đã mặc một chiếc hắc bào, cơ bắp cân đối, khóe miệng còn vương nét cười.

Bầu trời đầy ma vân, lơ lửng trên người đạo nhân, bóng tối xung quanh đều là mặt quỷ.

Trong ma vụ, đạo nhân trông càng có vẻ quỷ dị vô cùng, khiến người ta sợ hãi, Tập Nguyệt nhìn thấy cảnh này thì không khỏi mụ mị.

Cho dù lão gia là ma vậy thì nàng cũng muốn trở thành nô lệ của ma.

“Đa tạ lão gia.” Tập Nguyệt thật lòng cảm ơn hắn.

Lục Khiêm nhìn hai người, đánh giá nói: "Biểu diễn thử xem nào."

Vù!

Hai tia sáng một đen một trắng bay ra từ đỉnh đầu của hai thiếu nữ.

Đây là Âm Dương Nhị Khí.

Dưỡng Thần sơ kỳ chỉ có thể ký thác trên một vật thể, nhưng một công pháp này lại khác.

Sau khi nhập môn thì sẽ ngưng luyện ra Âm Dương Nhị Khí, Âm thần có thể ký gửi trên Âm Dương Nhị Khí.

Ầm!

Hai tia sáng đánh xuống mặt đất.

Không có khói súng, không có ánh lửa, mặt đất trống trải xuất hiện một cái hố sâu to.

Dưới ánh mắt Lục Khiêm, lớp đất trống trải bị một lực lượng bí ẩn hủy diệt, không để lại dấu vết.

Vạn vật được sinh ra bởi sự kết hợp của âm dương và ngũ hành, hai khí có sức mạnh hủy diệt cực mạnh, có thể trực tiếp hủy diệt tận gốc rễ, sức mạnh vô cùng vô tận.

Con đường tu luyện sau này sẽ xoay quanh Âm Dương Nhị Khí, phương pháp tuy đơn giản nhưng lại rất mạnh mẽ.

"Tốt lắm! Hắc Sơn ta lại có thêm hai đại tướng rồi." Lục Khiêm rất hài lòng.

Mặc dù hai người mới vào cảnh giới Dưỡng Thần, nhưng sức mạnh hợp thể không thua gì Dưỡng Thần trung kỳ.

Ngoài ra còn có nhị lão của Hư gia và ba cặp đầu trâu mặt ngựa Hoàng Tuyền Âm Ma.

Sức mạnh hợp lại của Hắc Sơn có thể so sánh với Thông U Quan năm đó.

"Các ngươi đi ra ngoài thu thập tư liệu, ta muốn bế quan, ngoại trừ chuyện lớn không thì còn lại các ngươi cứ tự mình giải quyết đi."

Lục Khiêm nhìn hai nữ tử nói.

"Vâng lão gia."

Hai tỷ muội rời đi.

“Nhân tiện, các ngươi đem thứ này giao cho Mạc Sầu.” Lục Khiêm đưa cho Yêu Nguyệt một chiếc vòng tay màu đỏ sẫm.

Đây là Dung Hạch Chân Hỏa Trạc, có thể phóng ra Chân Hỏa chống lại kẻ địch, sức mạnh không hề tầm thường.

Lúc Lục Khiêm rời đi, thứ để lại cho Tập Nguyệt chính là một Cương Phong Nguyên Khí Châu, Yêu Nguyệt là Cang Long Giác, Mạc Sầu là pháp khí phổ thông.

Hắn không muốn thiên vị người này hơn người kia, huống hồ gia đình Mạc Sầu đã bị giết trong trận chiến giữa Lăng Ba Lâu và Thiên Hà hội thế nên đây xem như là một chút an ủi.

Sau khi đuổi hai người đi.

Lục Khiêm ngồi khoanh chân, Vong Tình Chân Thủy tự động lưu chuyển, đồng thời mang theo cả Nguyên Nhất Chân Thủy.

Nguyên Nhất Chân Thủy không có công pháp sau này, tối đa chỉ có thể lấp đầy một lỗ hổng, tu luyện pháp thuật này chỉ là tiện thể mà thôi.

"Bước tiếp theo là chuyển hóa Vong Tình Chân Thủy trước, sau đó hợp nhất Cương Sát, sau đó nữa là Luyện Thể..."

Trong đầu Lục Khiêm đã lên kế hoạch cho mục tiêu tu luyện tiếp theo.

Nâng cao tu vi chắc chắn là điều quan trọng nhất tiếp theo sau đó là hấp thụ huyết khí Phục Ba để Luyện Thể.

Ngoài ra còn có tế luyện Kiếm Nang và Thanh Đồng chiến mâu.

Nghĩ đến đây, Lục Khiêm phun ra một Kiếm Nang.

Lỗ hổng màu vàng khẽ mở ra, một sợi kim khí màu vàng nhỏ bằng sợi tóc bay ra.

Kim khí ngưng tụ thành một cây Tú Hoa châm.

Sát khí sắc bén trực tiếp xuyên qua lông mày.

Lục Khiêm liếc nhìn cây kim, chợt buông tay.

Cạch!

Tú Hoa châm chìm vào trong đất.

Sau đó tiếp tục thâm nhập sâu hơn, dưới sự cảm ứng của Lục Khiêm, nó đi xuống cách mặt đất mấy nghìn trượng mới dừng lại.

Kim khí bên trong Kiếm Nang giống như đại dương, nếu phóng hết ra ngoài, ít nhất cũng phải bay xa mười dặm.

Trong đó ngưng tụ ra mấy ngọn núi vàng rất có sức nặng, tốn trăm vạn Pháp tiền.

Một cây Tú Hoa châm vừa rồi đã nặng tựa vạn quân.

Kiếm Nang là pháp khí mạnh nhất trên người Lục Khiêm, cho đến bây giờ, nó vẫn chưa từng dùng toàn lực để đấu với kẻ địch.

Người duy nhất được hưởng đãi ngộ này là Phục Ba.

Còn có bảy tám năm nữa Thủy Nhãn mới mở ra, trước đó Kiếm Nang đã tu luyện đến cấp thứ tám viên mãn.

Đến lúc đó dù không có đột phá, khi đối đầu với cao nhân Đạo Cơ cũng đủ sức đánh một trận.

Tất nhiên, trước khi bế quan phải làm một việc trước.

Lục Khiêm lại lấy nội đan của Giao Thái úy ra.

"Hừ, lại tới nữa rồi. Cứ giết ta đi, chỉ cần nhíu mày một chút thì cũng coi như ta thua." Giao Thái úy nói một cách mỉa mai.

"Sao ngươi không thể ngậm miệng vào vậy..." Lục Khiêm bất lực, Âm thần Giao Long phun ra một ngụm Cửu U cương khí bay vào bên trong nội đan Giao Long.

"A..."

Giao Thái úy kêu lên thảm thiết, nhưng vẫn không hề có ý khuất phục.

Bạn đang đọc Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái của Thái Kiếm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi niemhuongnhatnhat
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 64

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.