Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ta có tuyệt học, thỉnh quân thử một lần(1)

Phiên bản Dịch · 1069 chữ

Chương 347: Ta có tuyệt học, thỉnh quân thử một lần(1)

Vù!

Khí lãng Âm hỏa u lục rơi xuống.

Nháy mắt đã bao phủ toàn bộ con thuyền.

Ngay khi mọi người đều nghĩ đã kết thúc thì có một tiếng động lớn truyền đến từ trong hỏa diễm.

Ầm!

Tia lửa u lục bùng lên, quả cầu màu vàng xé toạc không khí, tạo ra đuôi lửa vàng.

Trong nháy mắt xuyên qua thời không, chĩa thẳng vào đầu Hàn Nha.

Ầm!

Kiếm khí mạnh mẽ cuồn cuộn xé gió, biển Âm hỏa hiển lộ giữa chân không.

“Kiếm tu?” Nội tâm Điển Nha hơi ngạc nhiên.

Kiếm tu có sở trường giết người, nữ từ này vừa nhìn đã biết là mới vào đạo kiếm tu.

So với sải cánh dài hai mươi trượng của Hàn Nha, kiếm tu thậm chí còn không bằng một sợi lông, nhưng sức mạnh ấy khiến ông ta là một Dưỡng Thần hậu kỳ cũng cảm thấy kinh ngạc.

Ầm!

Âm hỏa Hàn Nha vẫy cánh, Âm hỏa Cương Sát tạo thành một chiếc hộ thuẫn bằng phỉ thúy.

Kiếm tu đánh vào chiếc hộ thuẫn phỉ thúy.

Răng rắc!

Hộ thuẫn bị nứt vài đường giống như mạng nhện, ngăn chặn kiếm hoàn có hai cánh này.

Đúng lúc này, thân ảnh Mạc Sầu hóa thành độn quang, biến mất ở chân trời phía xa.

“Đuổi theo!” Âm thần Phương Tố phun ra một làn khói Cương Sát màu xanh.

Khói dài như một con rắn lục, uốn éo trên không trung, hóa thành một đám mây xanh có chu vi đến mười dặm.

Vù!

Âm thần Phương Tố bay lên, trong mây xanh có thể lờ mờ thấy một con Thiên Xà vảy xanh dài trăm trượng, răng nanh dữ tợn cùng đôi mắt oán độc.

Đôi mắt to như cái đấu của cự xà bắn ra lục quang dài nghìn trượng, vạn vật đều khô héo mục nát.

Thông U Quan tổng cộng được chia thành ba trường phái: Âm Quỳ Chân Thủy, Hoàng Tuyền Uế Thần và Hàn Nha Âm Hỏa.

Phương Tố chính là quan trưởng của Thiên Xà, ngưng tụ Hoàng Tuyền Uế Thần quang Dưỡng Thần hậu kỳ.

Còn Bồ Phong bị hắc vụ cuốn lấy, bóng người lóe lên, giây tiếp theo liền xuất hiện cách đó hơn mười dặm.

Khí thế ba người đều vô cùng hung hăng, cách xa mấy chục dặm cũng có thể nhận ra sát khí của bọn họ.

Thủ lĩnh của các thế lực bên dưới vô cùng chấn động, nghĩ thầm từ khi nào mà đảo Vạn Tượng có mấy quá giang Long này.

Toàn bộ Nam Linh vực chia làm nam bắc cùng mấy bộ phận của hải vực.

Số lượng các cao thủ thượng tầng Đan Kiếp cảnh không đủ đếm trên đầu ngón tay, là rồng thấy đầu không thấy đuôi.

Tất cả đều không can thiệp vào sự việc của nhân gian, mấy trăm đến hơn ngàn năm cũng không thấy xuất hiện một lần, không biết còn sống hay đã chết.

Cao thủ đứng đầu gọi là Đạo Cơ, bình thường đều là nhân vật chủ chốt của các phái hoặc là thủ lĩnh của các thế lực lớn. Tọa trấn trọng địa, sẽ không dễ dàng xuất sơn.

Những cao thủ hoạt động nhiều chủ yếu là Dưỡng Thần hậu kỳ. Ba loại cao thủ này đủ để huỷ diệt một số thế lực, người ngoài đều né tránh, sợ trêu vào mấy tên sát tinh này.

“Hả? Tại sao lại chạy vào bên trong đó?” Bồ Phong kinh ngạc.

Thân là cấp dưới trung thành, không phải nên dụ kẻ địch mạnh rời đi chỗ khác giúp chủ nhân ư.

“Chẳng lẽ nàng ta cho rằng Lục Khiêm sẽ cứu được mình?” Điển Nha giống như nghe thấy chuyện gì đó cực kì buồn cười.

Gần mười năm trước, Lục Khiêm là Dưỡng Thần trung kỳ giai đoạn Ngưng Sát.

Cho dù hắn có vận khí hay thiên phú cao siêu thế nào đi chăng nữa, trong ngắn ngủi mười năm dù Luyện Cương thành công thì cũng không thể nào so được với những người đã có kinh nghiệm nhiều năm.

“Như thế cũng tốt, coi như dẫn đường cho chúng ta.”

Ba người Phương Tố đuổi theo Mạc Sầu từ xa, thỉnh thoảng lại công kích, khiến nàng cảm thấy áp bách.

“Chẳng lẽ đằng sau Lục Khiêm thực sự có chuẩn bị?” So với hai người khác, Phương Tố cẩn thận hơn nhiều.

Con người của Lục Khiêm rất biết tạo ra kỳ tích.

Chỉ riêng thị nữ đã có tu vi không tầm thường, khẳng định hắn không thể kém hơn quá nhiều.

Tuy nói hơn mười năm, dù có tài năng đến đâu cũng không đến mức có được sức mạnh và thế lực mạnh mẽ như vậy.

Nhưng Phương Tố vẫn có cảm giác tiếp theo sẽ có ‘bất ngờ’.

Nghĩ đến đây, thân thể lặng lẽ tụt về sau một chút.

Mọi người phi hành một lát. Phía trước là một ngọn núi cao đen kịt.

Ngọn núi lúc nào cũng hắc ám, mây đen mịt mù.

“Đây là nơi ẩn thân của Lục Khiêm ư?” Bồ Phong nhìn ngọn núi đen nói.

Ngọn núi này nhìn qua cũng được.

“Lão gia nhà ta chính là chủ nhân của Hắc sơn, các ngươi còn không mau nhận lấy cái chết đi?”

Mạc Sầu đột nhiên ngừng lại dưới chân núi, cười khanh khách nhìn ba người.

Ánh mắt Điển Nha nhìn sang Mạc Sầu, nếu đã tìm được địa điểm, người cũng không còn giá trị lợi dụng.

Hỏa vân nóng cháy mà âm trầm rủ xuống từ biển mây, bao phủ nghìn trượng.

Ở tầng cấp cao của Thông U Quan, mỗi người đều đa mưu túc trí, sẽ không làm chuyện ngu ngốc như để kẻ địch thừa cơ, vừa ra tay đã là sát chiêu.

Ầm!

Phía xa bay tới một đám mây đen.

Mây đen rơi xuống màn mưa màu vàng.

Dưới sự cọ rửa của nước mưa, Âm hỏa phụt tắt.

Chỉ thấy một đạo sĩ mặc áo bào đen đạp lên ma vụ.

Nhìn tướng mạo là một đạo sĩ tuổi trẻ, khuôn mặt tái nhợt, khóe môi nở nụ cười hời hợt bất cần.

Bạn đang đọc Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái của Thái Kiếm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi niemhuongnhatnhat
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 58

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.