Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đan Kiếp pháp tướng, danh phận chữ Niệm

Phiên bản Dịch · 1956 chữ

Răng rắc!

Chấn động từ cuộc chiến bên ngoài truyền đến.

Thế giới Thủy Nhãn bắt đầu vỡ vụn, ngay cả bên cạnh Lục Khiêm cũng xuất hiện vết nứt.

“Mạnh quá, đây chính là cao thủ Đan Kiếp ư?” Lục Khiêm kinh ngạc nói.

Ầm!  

Đột nhiên, một cầu lửa u lục cao hơn mười trượng nổ tung ở bên cạnh mọi người.

Âm hỏa quét qua, phá hủy vạn vật.

“Tránh ra!”

Vô Sinh quát lớn, tóc dài lay động, hai tay chỉ về phía Âm hỏa.

Ầm!  

Lòng bàn tay bắn ra ánh sáng trắng lóa mắt, lấy Vô Sinh làm trung tâm, xung quanh hình thành một vòng sóng chấn động màu trắng.  

Chấn động lập tức quét qua cơ thể của mọi người.

Lục Khiêm mới vừa phản ứng lại đã bị cơn sóng quét qua.

Khoảnh khắc nó quét qua cơ thể, thế giới như chợt im lặng.

Mọi âm thanh đều biến mất, trong thiên địa chỉ còn một lại một sắc thái tái nhợt.

Đầu tóc, quần áo, mặt đất, cung điện tất cả đều trắng xóa.

Giống như cơn sóng chấn động này đã đưa mọi người đến một thế giới khác vậy.

Một thế giới màu trắng không có sức sống, bao gồm cả bản thân Lục Khiêm cũng không cảm nhận được sự sống.

Âm hỏa xuyên qua cơ thể không tạo ra bất cứ ảnh hưởng gì, nhanh chóng bị dập tắt, không còn chút sóng động nào nữa.

“Vô Sinh…… Đây là ý nghĩa của Vô Sinh ư?” Trong lòng Lục Khiêm thầm nghĩ.

Vô Sinh Âm soái có tu vi rất cao, ít nhất là cao thủ Đạo Cơ hậu kỳ.

Hơn nữa còn có pháp thuật cực kỳ sắc bén, chỉ sợ còn mạnh hơn Đạo Cơ hậu kỳ bây giờ một chút.

Thế giới Thủy Nhãn không ngừng chấn động. Cuộc chiến ở bên ngoài vẫn chưa kết thúc.

Mọi người không dám thả thần niệm ra để điều tra, chỉ đứng tại chỗ cũng có thể cảm thấy thần hồn đau đớn. Nếu còn dám tiến lên góp vui, chỉ sợ sẽ bị dư âm của cuộc chiến làm cho vô tình chết oan.

Thỉnh thoảng dư âm trong cuộc chiến lại truyền tới.

Kiếm khí, Âm hỏa, Thi độc, lôi điện,...

Chúng Âm soái ai nấy đều thi triển đại thần thông, Lục Khiêm chú ý thấy Tà Lực Âm soái cũng ra tay.

Chỉ thấy y vươn tay phải, phá vỡ tầng mây, một chưởng lớn được tạo thành từ ánh sáng màu vàng ép xuống.

Ầm! 

Lòng bàn tay bao trùm phạm vi năm dặm, lực trấn áp mạnh mẽ, trấn áp một con Âm ma chín đầu thân cao trăm trượng, ép thành mảnh nhỏ chỉ trong một giây.

Nhờ sự bảo vệ của mọi người, Thủy Nhãn mới ổn định trở lại. Lục Khiêm thậm chí còn chưa ra tay.

Đương nhiên, nếu có thể không ra tay chắc chắn hắn sẽ không ra tay, hắn vẫn khá khiêm tốn.

Bên ngoài.

Phạm vi chiến đấu của rất nhiều cao thủ từ Thông Thiên Hà đánh tới phía nam, lại từ phía nam đánh tới phía bắc.

Phạm vi chiến đấu lan đến mấy vạn dặm.

U lục âm vụ tràn ngập ngàn dặm, bên trong mây mù mơ hồ có thể thấy được Thiên Xà vảy xanh dữ tợn khủng bố. Đây là Thông U chân nhân của Thông U Quan.

Cửu Thiên ngang trời, kiếm ý như cầu vồng, tiếng vọng của kiếm âm ngân vang, thần bí khó lường. Đây là Kiếm chủ của Trảm Kiếp Bảo Uyển.

Tử Khí Đông Lai*, Huyền môn mở rộng, Âm hỏa và Tử lôi cùng nhau nhảy múa, bên trong vạn quỷ lục thi có thể mơ hồ thấy được một lão nhân mặc áo bào bát quái thần bí.

*Câu thành ngữ với bốn từ "Tử khí đông lai" nghĩa là tía khí tức "sắc tím" từ phương Đông đến. Đây là loại khí tốt lành, mang lại bình an và may mắn. Hơn nữa, mặt trời mọc ở hướng Đông, nên từ sáng sớm, bình minh đã chiếu rọi, ấm áp, dịu êm, tinh thần con người phấn chấn.

Đây là lão nhân Vạn Thế Âm Trủng, cầm trong tay Thiên Địa Huyền môn cổ xưa.

Cách đó không xa, một cặp mắt lớn tuần tra thiên địa, đây là Quan Thái Tể của Cửu Tiêu Đạo Minh.

Huyết khí xông lên tận trời, yêu khí bao trùm ngàn dặm, mơ hồ có thân ảnh của Độc Giác Giao Long, Kim Sí đại bàng, Bạch tượng đi tới.

Uy thế rung trời, không phải Đạo Cơ thì không thể chống đỡ được thanh thế lớn như vậy.

Rất nhiều pháp tướng vây đánh một thân ảnh che khuất bầu trời, đó là Đế Giang.

Ngắn ngủn nửa canh giờ đã có vô số sinh linh chết thảm. Bên trên bầu trời quanh mấy chục dặm là Tiên Thiên Quỳ Thủy Cự Xà. 

Vù!  

Cự xà há to miệng, phun ra một cái thác nước màu xanh tối, mục tiêu là Đế Giang đang che trời trên cao.

Thác nước bay qua ngọn núi, nhưng lại bị hủy đi nhanh chóng.  

“Tiên Thiên Quỳ Thủy? Vậy mà lại là U Minh đạo thống? Nhưng vẫn còn kém một chút đấy, Thông U!”

Trên đầu Đế Giang hiện ra Luân Hồi bàn.

Luân Hồi bàn tựa như sao trời, chuyển động từ cổ chí kim không hề thay đổi.

Lực lượng vô hình mạnh mẽ làm tan rã Tiên Thiên Quỳ Thủy.

Cùng lúc đó, sắc trời ảm đạm đi.

Xung quanh đen nhánh, chín ánh sao trời màu sắc khác nhau sáng lên, từ độ cao hơn chín nghìn trượng rơi thẳng xuống.

“Hỗn Độn Hoá Sinh kiếm ý? Cửu Thanh Tiên Quang kiếm hoàn, đây chắc hẳn là bản nhân của Trảm Kiếp Kiếm chủ.”

“Thôn Thiên Ma quang? Giao Long Đạo chủ? Tiểu Giao này có phong phạm rất giống nãi tổ.”

Đế Giang vừa tiếp chiêu một cách ổn định vừa có tâm trạng nói ra lai lịch của các cao thủ.  

Ầm!  

Luân Hồi Bàn từ từ chuyển động, sừng sững không ngã.

Chỉ một chiêu này, chỉ một chiêu này đã ngang địa vị với các đại cao thủ.

Đương nhiên, giữa các lão tổ cũng có thù oán riêng, vẫn còn đề phòng lẫn nhau.

Cho nên phối hợp không được chặt chẽ, ai làm việc của người nấy, vẫn giữ một phần lực lượng để đề phòng những người khác.

Ầm ầm!

Hai bên lại lần nữa đánh nhau. Đế Giang và những người khác rất ăn ý, phân công nhau rút về, hai bên không có thương vong. Giống như đang thử sức mạnh của mình, chẳng qua lần thử ngắn ngủi này đã dẫn tới vô số sinh linh chết thảm.

Tại Thủy Nhãn.

Hình ảnh Thiên Hà chợt xuất hiện.

“Bái kiến phủ chủ!” Mọi người vội vàng khom mình hành lễ.

“Tốt!” Thiên Hà gật đầu.

“Phủ chủ, tình hình chiến đấu như thế nào?” Vô Sinh tiến lên một bước, hỏi.

“Đánh đến giới hạn là dừng, bổn tọa muốn nghỉ ngơi, tháng sau xuất quan. Tháng sau bổn tọa muốn thấy được các ngươi đã lấy lại được đảo Vạn Tượng.”

Dứt lời, ánh mắt nhìn về phía Lục Khiêm: “Nếu ngươi gia nhập Minh phủ, vậy thì theo bối phận ở Minh Phủ, ban cho ngươi chữ lót là ‘Niệm’. Khen thưởng cụ thể thì chờ ngươi hoàn thành thử thách rồi nói.”

Bối phận ở Minh Phủ chia làm: Minh Hoàng Đạo Niệm Tự Chúng Sinh, Địa Ngục Hàm Thính Đại Đạo m.

Minh, Hoàng, Đạo chỉ đến cảnh giới Đạo Cơ mới được truyền cho, chữ lót “Minh” chỉ có các thủ lĩnh như Âm soái, Thủy phủ mới có.

‘Niệm Tự Chúng Sinh’ là giai đoạn Dưỡng Thần.

Bối phận của Lục Khiêm bình thường chỉ có cao thủ Dưỡng Thần có thể một mình đảm đương một phía mới có.

Nghe thấy Lục Khiêm được ban cho chữ lót này, các Âm tướng còn lại đều nhìn qua, không thể tin được Lục Khiêm lại may mắn như vậy.

Trên không trung ngưng tụ ra một ngọc bài phỉ thúy, bên trên có chữ “Niệm”, phía dưới có khắc mấy chữ to ‘Bàng Thủy Thành chủ, Hắc Sơn âm chủ’.

“Đa tạ phủ chủ.” Lục Khiêm cung kính nói.

Mặc dù không cho lợi ích thực tế gì, nhưng có được tên tuổi như vậy cũng đủ để làm rất nhiều chuyện rồi. Mọi người ai nấy lần lượt rời đi.

Ở một nơi khác.  

Xích Âm khống chế độn quang, hóa thành Giao Long màu trắng, di chuyển giữa các dãy núi. Bởi vì đại chiến cho nên nàng bị tách khỏi tông môn. Nơi đây cao thủ khắp nơi tề tụ, có một số người có ý xấu muốn giết người đoạt bảo.

Chỉ ngắn ngủn hai canh giờ, Xích Âm đã đấu mấy trận với người khác. Nhưng kẻ địch thật sự quá nhiều, chỉ có thể tránh xa.

“Thiên Hà chân nhân, Minh phủ xuất thế… Chẳng lẽ những chuyện này là biến số trong lời của Ti Thiên Đài ư?” Xích Âm thầm nghĩ.

Việc Thái Sử Ti Thiên Đài điều tra biến số rồi bị giết được lưu truyền rộng rãi ở các đại môn phái, đến nay vẫn không tìm thấy hung thủ. Bây giờ nghĩ lại chắc là do Thiên Hà làm, cũng chỉ có ông ta mới đủ gọi là biến số.

“Haiz, không quản được nhiều như vậy, đi về trước rồi nói.” Xích Âm vứt bỏ những suy nghĩ linh tinh trong đầu đi.

Đảo Vạn Tượng ở trung tâm vòng xoáy. Cũng không biết tiểu tử Lục Khiêm sao rồi, tuyệt đối đừng bỏ mạng.

Mọi người trong Thủy Nhãn ra hết, mấy trăm thế lực đường khẩu ở tám thành của đảo Vạn Tượng gây nên một trận sóng gió lớn.

Bàng Thủy Thành.

Một bóng người áo đen đứng trước cửa thành.  

“Ta đã trở về.” Lục Khiêm xốc áo choàng lên .

Hắn đã từng nói, một Hắc Sơn không tính là gì, chỉ cần người còn, muốn một ngọn núi dễ như trở bàn tay.

Đương nhiên, bây giờ vẫn chưa phải lúc đắc ý. Thiên Hà cho mình địa vị cao như thế cũng có yêu cầu. Không lấy được nơi này thì không thể thật sự vào được trung tâm của Minh phủ.

Bàng Thủy Thành có hai thế lực lớn.

Một là Tam Gia Quỷ Thị, hai là Vân Thủy Động.

Mặc dù Vân Thủy Động đã nửa phế, nhưng ít nhất còn có cao thủ Đạo Cơ.

Chúc Quỷ Vương và Thận Chủ khá may mắn, đều không tiến vào Thủy Nhãn, xem như tránh được một kiếp. Điều này thế nhưng lại tăng thêm khó khăn để hắn lấy được thành này.

Ầm!  

Gần Sơn Thành truyền ra một tiếng nổ vang. Lục Khiêm quay đầu lại theo bản năng, chỉ thấy một bàn tay khổng lồ chụp nát một phần ba tòa thành.

Đây là cách mà bọn họ thu phục à?

Âm Thổ quỷ tộc.

Nghe cấp dưới báo lại, Quỷ Vương mặt xanh tóc đỏ, giống như tượng thần đèn cầy, mặt mày tái mét.  

Thiên Hà chân nhân, Minh Hà bí phủ…

Không nghĩ đến mọi chuyện nghiêm trọng đến mức như vậy.

“Báo, Hắc Sơn âm chủ Lục Khiêm đến bái phỏng!”

Lúc này, thủ hạ lại tới báo.

Bạn đang đọc Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái của Thái Kiếm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi niemhuongnhatnhat
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 61

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.