Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mượn đao giết người(1)

Phiên bản Dịch · 1035 chữ

Chương 384: Mượn đao giết người(1)

Thượng du sông lớn.

Hai bên bờ là mấy chục tòa thành đứng sừng sững. Trong đó có một tòa thành lưng tựa vào núi, một bên chân núi là một tòa đại điện hùng vĩ được xây dựng lên.

Công trình chỉ mới được tiến hành mới một nửa thế nhưng đã thấy được quy mô vĩ đại của nó.

Đây là Giải Thoát đại điện, là nơi mà Âm soái Giải Thoát tu hành.

Ba người Vu Từ, Đường Băng, Vương Minh đi đến nơi này, trong lòng ai nấy đều có chút thấp thỏm lo âu.

Không biết vì sao có người điều họ đến đây.

Hai người trước thì chỉ là Dưỡng Thần sơ kỳ bình thường, thuộc về loại chọn xong còn dư ra đó.

Còn Vương Minh thì càng bối rối hơn, hắn mới chỉ đột phá Luyện Khí là nhân vật được xếp vào nhóm bia đỡ đạn.

Không nghĩ đến chỉ chớp mắt đã trở thành Âm tướng, đại nhân vật nắm trong tay mấy trăm Đạo binh, chấp chưởng sinh tử của mấy tòa thành.

Ai lại không có mắt như vậy?

Mọi người chờ đợi bên trong cung điện đã lâu, chính chủ đội đấu bồng màu đen, xốc màn sa của đấu bồng lên, dáng vả khiến ai nấy đều sợ ngây người.

“Lục huynh, ngươi là điện chủ Giải Thoát điện sao?”

“Lục huynh?” Vương Minh và Đường Băng trăm miệng một lời nói.

“Đúng vậy.”

Lục Khiêm nhìn về phía Đường Băng, cô gái này da dẻ xanh sẫm, hai mắt là đồng tử dựng thẳng đứng, hàm răng sắc nhọn giống như là một con ác quỷ.

Có người nói người này tu hành đại thân pháp Quỷ Mẫu, mỗi một giây phút đầy phải chịu đựng nỗi thống khổ của Âm phong đến từ Hoàng Tuyền địa ngục.

Trong ba người, trái lại Lục Khiêm đánh giá cao Đường Băng hơn một chút.

“Không biết Điện chủ tìm chúng ta có chuyện gì?” Vương Minh hỏi.

Dưới tình huống này thì tốt nhất là xưng hô theo chức vụ, thể hiện tình cảm thân thiết với cấp trên ngược lại không tốt.

Đây là kinh nghiệm mà nhiều năm gã rút ra được.

“Nơi này có tổng cộng mười hai thành, năm Âm tướng các ngươi chọn hai thành, ngoài xuất binh thì mỗi tháng phải nộp vật tư nhất định cho Minh phủ.”

Thành trì ở đây không giống với đảo Vạn Tượng. Đảo Vạn Tượng mỗi một miếng gạch rớt xuống là có thể đập chết ba, năm tên tu sĩ.

Thành trì nơi này, ngoài những nơi có địa mạch đặc thù thì mười vạn nhân khẩu có mười tên tu sĩ cũng đã tính là nhiều rồi.

Sau đó mọi người phân phát ngọc ấn, mỗi một ngọc ấn đều có hai trăm tên Đạo binh.

“Đa tạ Điện chủ.”

Ba người cũng tìm đúng vị trí của mình.

Giới tu sĩ lấy thực lực là chuẩn xác nhất, mặc dù trước đây là đồng đội thế nhưng người ta bây giờ là cao thủ cấp bậc Đạo Cơ. Dù trước kia có giao tình thì cũng không thể chống lại sự khác biệt lớn như vậy.

“Ừ, Vương Minh ngươi đến đây, ta bàn giao cho ngươi một chuyện.”

Lục Khiêm chào hỏi.

“Điện chủ đại nhân, ngài có gì dặn dò?”

Hai người đi tới nội điện, vẻ mặt của Vương Minh thả lỏng hơn nhiều nhưng xưng hô thì vẫn giữ nguyên là Điện chủ.

Cái tên này có chút khôn vặt, đối với phương diện này tính ra lại rất là tinh thông.

Dù sao muốn dùng Huyết Trì để luyện pháp khí, làm cho tiêu hao và chi ra bình thường một chút tránh để cho người khác tra ra được.

“Ban đầu ta ở Linh viên chính là làm cái này, nhất định sẽ làm cho rõ ràng hết thảy.” Vương Minh khẽ mỉm cười.

Giải Thoát điện và Luyện Binh đàn đang xây dựng, Lục Khiêm thân ở phòng khách của động phủ tạm thời, hai mắt khép hờ không biết đang suy nghĩ điều gì.

Yêu Nguyệt ở sau lưng bóp vai cho hắn, Tập Nguyệt rót thêm trà, Mạc Sầu đút bánh ngọt, tất cả rất có ý cảnh của lão gia nhà giàu đang hưởng thụ.

Lục Khiêm không quan tâm đến gã ghé tới, tâm thần đang ở Đại Giải Thoát Luân.

Âm Thần giao long bay lượn ở trời xanh huyết sắc.

Vong Tình thủy ở trên người đã đạt đến cực hạn như nước sông bình thường chảy ở trong lân phiến ố vàng.

Trán Giao Long hơi nhô ra cục u, tựa như có thứ gì đó muốn phá kén chui ra.

Việc cấp bách nhất là đột phá Đạo Cơ. Cho đến bây giờ vẫn chưa tìm thấy manh mối gì.

Tà Lực hao tổn tâm cơ điều mình đến đây nhất định sẽ không để cho mình được an ổn tu luyện, phải tìm cơ hội giải quyết người này mới được.

Đơn đả độc đấu thì quá sức, vậy thì cần phải mượn lực.

Nếu không thì sẽ vẫn phải chịu cảnh bị người này phiền nhiễu căn bản chẳng có tâm tư tu hành.

Nửa tháng sau, Giải Thoát điện đã xây dựng xong xuôi.

Ngoài đàn Luyện Binh Hắc Sơn và ngũ đại Âm tướng thì không còn kẻ nào khác.

Có chút vô vị.

Phỏng chừng biết được quan hệ của mình và Tà Lực cho nên không người nào dám đến chúc mừng.

“Như vậy ngược lại càng thoải mái.” Lục Khiêm cười đắc ý, sau đó hắn đuổi mọi người đi, lại lấy ra một lá bùa.

Búa chú này là phù lấy máu chim bồ câu làm mực vẽ ra phù văn huyền ảo.

Đây gọi là Trát Tấn Linh phù. Mà người truyền tin chính là Xích Âm.

Sở dĩ không liên hệ với Thông Thiên Hà bởi vì ở dưới mí mắt của Thiên Hà khi truyền tin khó tránh khỏi có chút sơ hở.

Bạn đang đọc Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái của Thái Kiếm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi niemhuongnhatnhat
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 55

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.