Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Giấu vũ khí trong người, chờ thời cơ hành động(2)

Phiên bản Dịch · 1002 chữ

“Bên cạnh người kia là chấp sự của Thiếp khố, cứ giao cho gã là được.” Vương Minh nhìn tên chấp sự kia, vẻ mặt cổ quái.

Lục Khiêm đi lên chắp tay, trao tín vật rồi giải thích rõ mục đích đến đây của mình.

Hắn không thèm để ý đến Lý Lâm đang tức giận đến mức tái xanh cả mặt.

Điều Lý Lâm không biết là Lục Khiêm đã âm thầm đột phá lên Luyện Khí trung kỳ, chỉ mất vẻn vẹn có vài tháng. Để tránh gây kinh hãi thế tục nên hắn mới không nói cho người khác biết.

Nếu Lý Lâm biết trước, chỉ sợ cũng phải thận trọng hơn ít nhiều.

“Lấy Hỏa chủng à?” Bồ An đánh giá Lục Khiêm từ trên xuống dưới, ánh mắt như đang quan sát con mồi, “Thiên phú được đấy, nhưng đáng tiếc.”

“Cớ gì chấp sự đạo trưởng lại nói ra lời ấy?” Lục Khiêm mặt không biểu tình hỏi.

Xem ra gia hỏa này cùng bọn với Lý Lâm.

“Thật là không đúng lúc, hiện tại không có Hỏa chủng." Bồ An đưa lệnh bài cho Lục Khiêm, mỉm cười đắc ý: “Lần sau lại đến đi. Hoặc tự ngươi có thể xuống núi đến U Minh cốc mà lấy, chân thành nhắc nhở ngươi là nơi đó rất nguy hiểm đấy."

Lý Lâm ở phía sau lưng gã nở một nụ cười giễu cợt, ánh mắt như muốn nói: đang gây khó dễ cho ngươi đó.

“Đa tạ đã chỉ dẫn.” Lục Khiêm lấy lại tín vật, dứt khoát xoay người rời khỏi.

“Ngọc An đạo huynh, đệ cũng muốn lấy Hỏa chủng, chúng ta vào đi thôi.” Lý Lâm cố ý nói lớn.

“Người này… thật thú vị.” Bồ An lộ ra vẻ mặt rất hứng thú.

Rõ ràng biết gã cố ý không đưa ra, cũng không làm liều.

Rốt cuộc là đang sợ hãi hay thanh cao đây?

Trên đường đi, Vương Minh chợt oán hận nói: "Tên chấp sự đó là Bồ An, phụ thân của gã là một trong tám đại chấp sự, chính gã đã hành hạ Hàn Lỵ đến chết."

Lúc mới nhập môn, trong tiểu đoàn thể, Hàn Lỵ là một trong những cô gái có dáng dấp xinh đẹp nhất.

"Thì ra là thế, quả nhiên là cá mè một lứa."

Lục Khiêm cười cợt, dáng vẻ vô cùng tự nhiên, không có chút cảm xúc tiêu cực nào.

Lời hung ác nói ra lúc không có thực lực thật sự thì sẽ yếu ớt vô nghĩa.

Nhẫn nhục là thứ hắn thành thạo nhất.

Lục Khiêm đã thấy những người lương thiện phải nhẫn nhịn ở Đạo quan trong nửa năm, nhưng cuối cùng họ đã có kết cục gì chứ?

Đối phương đã cố tình làm khó dễ thì cho dù có lấy được cũng chỉ là Hỏa chủng kém nhất.

Còn chẳng bằng tự mình xuống núi lấy mà dùng.

Tóm lại hắn đã nhớ kỹ chuyện này.

Hắn giống như rắn độc, ẩn nhẫn nhìn chằm chằm vào con mồi, giấu vũ khí trong người, chờ thời cơ hành động.

Đợi sau khi Lục Khiêm rời đi, Bồ An quay lại nhìn Lý Lâm cười nói: "Như ý của ngươi rồi đấy, sau khi người này xuống núi, các ngươi có thể bố trí người đi giết hắn."

“Đa tạ đạo huynh.” Trong mắt Lý Lâm lộ vẻ ghen tỵ.

Đây mới gọi là quyền thế, năng lực và đạo hạnh quả thực sẽ mang tới quyền lực khiến bao kẻ mê đắm.

"Đúng rồi, Lục Khiêm có một sư tỷ rất xinh đẹp, diện mạo đó đúng là vưu vật trong thế gian. Đạo huynh có muốn..." Lý Lâm chợt nhớ ra điều gì.

“Ngươi muốn dùng ta làm cây thương à?” Bồ An liếc Lý Lâm một cái khiến hắn ta chảy mồ hôi lạnh ròng ròng.

"Tiểu đệ nào dám, chỉ là vì suy nghĩ cho đạo huynh mà thôi."

Bồ An hừ lạnh một tiếng, nhưng vừa nhắc đến vưu vật, ngược lại gã bỗng có hứng thú.

Chỉ là một đạo sĩ Luyện Khí gã còn chưa để vào mắt, nhưng gã không nguyện ý trở thành cây thương mặc người tùy tiện sử dụng.

Trong Dược phòng, cây cỏ tươi tốt, ánh sáng loang lổ xuyên qua rừng cây.

Dược sơn âm u, đáng sợ trong quá khứ, giờ trái lại chợt thấy vô cùng yên tĩnh và ấm áp.

Trong Thông U quan, lợi ích phức tạp, lòng người khó dò.

Ngay cả cái gọi là Tiên môn cũng hục hặc lẫn nhau như vậy.

“Dù là Luyện Khí trung kỳ, thực ra cũng chẳng là cái thá gì.” Lục Khiêm trầm ngâm thở dài.

Đạo đồng và tạp dịch không phải là đệ tử chân chính.

Luyện Khí trở lên cộng lại đã có đến hơn nghìn người.

Luyện Khí kỳ chỉ được coi là tầng có năng lực cơ bản nhất, chí ít phải đến Dưỡng Khí kỳ mới có vốn liếng, không bị kẻ khác thèm muốn.

"Viêm Dương Khí công, Cửu Thiên Nguyệt Hoa Luyện Huyết pháp..." Lục Khiêm tự lẩm bẩm.

Trước kia vẫn còn có suy nghĩ được ngày nào hay ngày ấy, hắn cho là pháp thuật của mình đã đủ rồi.

Âm Phù kiếm, Hóa Xà pháp, người giấy ba thủ đoạn này đã được xem là rất mạnh rồi.

Nhưng để đối phó với một Dưỡng Thần cường giả như Bồ An thì vẫn chưa đủ.

Thậm chí ngay cả sức lực để tự vệ cũng không có.

Viêm Dương Khí công và Luyện Huyết pháp lấy luyện thể là cơ sở của pháp môn, nhưng trên cơ sở nhục thân cường đại vốn có thì chỉ cần tăng cường thêm lần nữa đồng thời tu bổ nhược điểm, cùng tu luyện cả trong lẫn ngoài thì sẽ là một con át chủ bài mạnh mẽ.

Bạn đang đọc Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái của Thái Kiếm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi niemhuongnhatnhat
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 186

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.