Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 208: Ngọc Thần Châu

Tiểu thuyết gốc · 1427 chữ

Đại trưởng lão quay trở về cáo trạng, Tiên Tông thiệt hại cùng Lăng Thần bộc phát cảnh giới Nguyên Anh cảnh.

Tiên Tông ngồi trên ghế suy tư: "Lăng Thần có thể bộc phát ra Nguyên Anh cảnh, làm sao mà?"

Đại trưởng lão liền nói thêm: "Ta nghe nói qua, hắn bị yêu thú đoạt xá, nhưng tâm tính vẫn thiện lượng, ta ra ý kiến giữ hắn lại, Lăng Thần hắn vẫn có ơn với chúng ta đệ tử."

"Ngay cả ta mạng." Tiên Tông nhìn xuống dưới hai vị đại trưởng lão lắc đầu, Lăng Thần hắn muốn truy cứu, đại trưởng đã nói đỡ.

Vậy thôi a, dù sao tâm tính thiện lượng, Lăng Thần không ra tay, hắn cũng không gặp được hai vị đại trưởng lão!

Tiên Tông gật đầu: "Hai vị đại trưởng lão đứng dậy, không cần như vậy quỳ, hai vị là ta lớn hơn cấp bậc."

"Tiên Tông ta còn phải gọi hai vị là tiền bối a." đúng vậy, hắn nếu như không phải là Tiên Đạo Tông chưởng môn.

Cũng không cùng hai vị đại trưởng lão cùng gia tộc, mà là khác xa ngoại lai, gọi tiền bối chuẩn tiêu mực.

Tiên Tông nhìn Cô Cô cách đó đại điện, đứng dựa trước của không xa. Nàng cảnh giới bộc lộ là Kim Đan cảnh.

Tiên Tông cũng giật mình mấy phút đầu tiên gặp nàng, Cô cô sư muội ẩn dấu cảnh giới.

Tiên Tông như hắn còn không rõ, đáng buồn vẫn là đệ tử vẫn lạc bảo vật xuất thế. Thiên kiêu thương vong hơn nửa, vẫn lạc cũng rất nhiều.

Tiên Tông thở dài, hai vị Đại trưởng lão cũng đứng dậy: "Tiên Tông ngươi ý như vậy, chúng ta cũng rời đi trước!"

Tiên Tông gật đầu: "Hai vị đại trưởng lão đi thong thả!" Hai Vị đại trưởng lão gật đầu, thân ảnh biến mất chỉ thấy hai đạo linh khí màu xanh bay đi.

Tiên Tông nhìn Cô Cô: "Sư muội? Ngươi ẩn giấu thực lực?" Cô Cô hừ nhẹ: "Sư huynh, ngươi thấy còn hỏi?"

Nàng ánh mắt lạnh lẽ nói ra, hai tay khoanh lại đặt trước ngực! Bước từ từ đi vào trong đại điện.

Cô Cô nói thẳng ra ngoài: "Tuyết Đông nữ nhân, cảnh giới tăng cao, ta không thể báo thù, sư tôn đồ nhi bất hiếu!" nàng cúi đầu!

Tiên Tông hiếu kỳ, hắn từ trên cao ghế ngồi nhảy xuống trước mắt nàng: "Cô Cô, muội không cần nản lòng, chúng ta cảnh giới không cao thâm!"

"Có thể bồi tiếp ra đệ tử, thay chúng ta báo thù!" Tiên Tông biết, bản thân hắn cảnh giới không cách nào tăng cao nhanh chóng!

Kế sách tuy hèn hạ, nhưng cũng vì mối thù giết sư tôn. Cô Cô ánh mắt nhìn Tiên Tông suy nghĩ: "Ta cũng suy đoán như ngươi, ta chỉ còn cách như vậy!"

Cô Cô nàng nhìn như mảnh mãi thiếu nữ, tuổi thật của nàng cũng hơn sáu mươi tuổi a. Ngay cả nàng tuổi tác nàng còn không rõ.

Huống chi là muốn báo thù, Cô Cô không nói nhiều lời: "Sư huynh, ngươi phong sắc ta trở thành nội môn trưởng lão, ta còn việc!"

Tiên Tông gật đầu, Cô Cô không nói nhiều lời, nàng quay đầu rời khỏi. Tiên Tông giọng nói truyền ra nàng vừa đi ra khỏi đại điện nghe rõ ràng!

"Chấp sự Cô Cô, nàng có công lớn trong Hồ Ly Nữ nhiệm vụ, tăng tiến làm nội môn trưởng lão, Lăng Thần cứu giúp chúng ta Tiên Đạo Tông!"

"Ta đích thân phong sắc hắn làm đệ tử chân truyền." Lăng Thần một bên trước động phủ giật mình: "Sư phụ ta được sắc phong chân truyền đệ tử không thể nhận!"

Sư tôn Lăng Thần gật đầu: "Ngươi nói có lý, chân truyền đệ tử không thể nhận." Lăng Thần gật đầu, bản thân liền bay đi hướng đại điện tới.

Lăng Thần vừa đi đến ,thấy được Cô Cô chấp sự cùng lúc bay đi. Lăng Thần cúi người chắp tay: "Đệ tử Lăng Thần tham kiếm chưởng môn!"

Tiên Tông gật đầu: "Vào đi." đại điện cửa lớn mở ra, Lăng Thần bước vào trong đại điện, vẫn tráng lệ không kém băn Lăng gia.

Xung quanh có nhiều cột gỗ, được trải một lớp thảm, đi về phía trước là bậc thang trên cao có ghế ngồi chưởng môn.

Lăng Thần tiến vào trong cúi thấp người: "Chưởng môn, đệ tử không muốn tăng tiến chân truyền đệ tử."

Tiên Tông ngồi trên cao, hắn tóc màu trắng phủ dài, vẻ mặt nhiều nếp nhăn do già nua. Mắt nâu, lông mày màu đen hơi nhíu!

Không có tức giận mà nghi hoặc? "Ngươi vì sao không muốn tăng tiến chân truyền đệ tử?" Tiên Tông giọng nói bình thường lão nhân truyền xuống.

Lăng Thần chắp tay: "Đệ tử, thân là tây vực người, cũng không phải chuyên tâm ở đây, cho nên cũng không muốn bị ràng buộc."

Lăng Thần cúi thấp nói, Tiên Tông thở dài, hắn nhìn qua Lăng Thần cũng không có cảm nhận được yêu thú đoạt xá. Tiên Tông suy đoán.

Cảnh giới hắn cũng không đích thực là Kết Đan cảnh viên mãn, cảnh giới hằn nằm trong Kim Đan cảnh.

Tiên Tông nhìn Lăng Thần: "Ngươi thật sự không muốn trở thàng chân truyền đệ tử!" Lăng Thần gật đầu: "đệ tử thật sự không muốn!"

Tiên Tông gật đầu, không ép buộc. Yêu thú đoạt xá có hay không phản bác. Hắn không có rõ: "Ngươi đã không muốn trở thành chân truyền đệ tử!"

"Vậy ngươi nhận lấy cái này!" Tiên Tông phất tay, từ trên cao bay xuống một đạo ánh sáng xanh, lơ lửng trên cao rơi xuống tay Lăng Thần.

Lăng Thần hắn không rõ màu xanh linh khí là cái gì? Trước hết phải đa tạ: "Đệ tử đa tạ chưởng môn."

Tiên Tông phất tay: "Ngươi rời đi trước!" Lăng Thần cúi đầu, tay đang chắp thu hồi lui ra, quay người rời khỏi: "Đệ tử cáo lui!"

Lăng Thần vừa đi vừa hỏi hắn sư tôn: "Sư tôn đồ này là?" Sư tôn Lăng Thần truyền âm: "Đây là đồ tốt, ngươi về sau cẩn thận sử dụng!"

"Chưởng môn Tiên Đạo Tông, hậu hĩnh cũng không tồi. Vậy mà đưa ngươi một món cao giai như vậy, không hổ là Tiên Đạo Tông!'

Sư tôn Lăng Thần cảm thán, Lăng Thần hắn rời khỏi đại điện.

Một bên khác.

Lăng Thanh trước cánh rừng, nàng ngồi xuống đứng dậy bước vào động phủ, kế sách nàng đặt ra quá hoàn hảo. Tuyết Đông có được bảo vật xuất thế.

Không cần đến đoạt lấy bảo vật thiên giai, Lăng Thanh suy nghĩ. Không đoạt, là không thể nào, thân là nơi thần thú từng ở!

Ngươi nghĩ không có cao giai sao? Nàng cũng muốn rời khỏi đây. Lặng lẽ cướp, là hảo!

Lăng Thanh mở ra thần thức của nàng, cảnh giới sư tôn ta mượn nhờ. Lăng Thanh không sợ hãi chỉ là một xuất khiếu cảnh lão tổ, ngăn cản nàng ý thức sao?

Xuất Khiếu cảnh lão tổ một vị, bên trên cũng không cao cấp lão tổ a. Lăng Thanh linh khí thành một hình màu vàng thành vòng.

Xuyên phá ra ngoài, không ai có thể nhìn thấy nàng tinh thần, Lăng Thanh tinh thần xung kích.

Dần dần đến, đỉnh núi thứ ba nơi. Lăng Thanh cảm nhận được linh khí quen thuộc là nàng linh khí, đang trong một sơn động tỏa sáng!

Là Vô Nhạn, Lăng Thanh lắc đầu, nàng phát hiện một nhà gỗ? Tinh thần lực đưa vào trong, là một vị lão tổ cảnh giới Xuất Khiếu cảnh ở dưới đất không xa.

Không quan hệ, Lăng Thanh nhìn qua nhà gỗ, một hình tròn to lớn, tỏa ra màu xanh linh khí, đang liên tục lan tỏa.

Lăng Thanh tinh thần lực thu lại, đây là? Lăng Thanh nàng cảm nhận màu xanh linh khí. Đây đây vậy mà là một trong ngọc thần châu.

Đây chính là thần vật a, vậy mà bị vứt xó như vậy, nàng cướp không có đặc hệ đi.

Lăng Thanh nhìn Lăng Liên: "Tuyết Liên, ta tìm thấy Ngọc Thần Châu!" Lăng Liên kinh ngạc, chủ nhân nói ra tên nàng.

Bạn đang đọc Huyền Tiên: Vừa Xuyên Qua, Ta Thế Nhưng Không Có Hệ Thống? sáng tác bởi Khuynhnhiem
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Khuynhnhiem
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.