Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 266: Thân phận thật sự

Tiểu thuyết gốc · 1399 chữ

Ở đây cây đào được trồng nhiều, cùng với màu đỏ hoa. Xung quanh dân chúng y phục đều khác biệt, nhìn thật đặc sắc, từng đường vân.

Không giống với Hoa Hạ thành trang phục, dân chúng thấy là cận vệ dẫn theo quen thuộc thân ảnh, tất cả trang phục kéo dài thẳng xuống trở thành váy.

Nối liền với váy áo, còn nam nhân là quần khác biệt, có nhiều hoa văn quỳ xuống, đưa tay ra trước ngực, mấy người đi được hồi lâu.

Đến trước một đại điện lớn, xung quanh cũng không có dân chúng đi qua, nam nhân cận vệ cúi thấp đầu, một tay đưa trước bụng: "Công chúa, ngươi tự vào trong a."

Hoa Vũ không ngoắc đầu lại, một bước đi lên cầu thang, mở ra cửa lớn. Lăng Thần mắt ngước nhìn đại điện này, tuy không có lớn.

Mái nhà đại điện, lại có một tượng phượng hoàng, xung quanh đều tỏa ra một màu đỏ khí tức, cửa lớn mở ra, một màu đỏ linh khí truyền vào trong.

Hoa Vũ mở cửa bước vào, nàng nhìn xung quanh từng cột đỏ, từng hướng lại nhìn trước mắt thảm đỏ kéo dài, xung quanh là từng bức tượng phượng hoàng.

Hoa Vũ chân phải vừa chạm xuống, trong đại điện, trên cao một cỗ màu đỏ uy áp sóng xung kích, xung quanh nến thắp sáng.

Lăng Thần đi sau lưng Hoa Vũ, sau lưng hắn lại là Lăng Uyên, Lưu Vân: "Ở đây đáng sợ quá, ta thấy nhiệt độ không ngừng tăng cao, Lưu Vân A di mẫu thân nàng không sợ sao?"

Lưu Vân bị nàng hai tay nhỏ ôm chặt, khó thở: "Uyên nhi, ngươi tay muốn nghẹn chết a di a?"

Lăng Uyên không có bỏ ra mà nắm chặt lấy, Lưu Vân chỉ đành để như vậy, Hoa Vũ nàng ánh mắt nhìn lên đài cao, ngồi trên ghế lớn hình phượng hoàng nữ tử.

Nàng tóc đỏ phủ qua sau lưng, vẻ mặt ưu nhìn. Ánh mắt đỏ ngầu, chân trái đặt lên chân phải một tay đặt xuống bên cạnh ghế, chống đỡ lấy đầu.

Tóc đỏ ánh mắt đỏ ngầu nhìn xuống dưới, bên cạnh vai nàng, còn có màu trắng lông, khoác lên vai. Hoa Vũ ánh mắt rưng rưng: "Mẫu thân, ngươi nói cho ta biết tất cả?"

Hoa Vũ hai chân run run, ngay cả Lăng Thần sư tôn cũng sợ hãi: "Lăng Thần cẩn thận, nàng căn bản không phải là người thường."

"Cảnh giới một chưởng có thể vỗ chết chúng ta, dù cho ta có xuất thân hay Thiên Thanh Mạn Chi đều bị nàng một chưởng vỗ chết."

Lăng Thần tê: "Sư tôn, ngươi có thể cảm nhận nàng cảnh giới sao?" Sư tôn Lăng Thần lắc đầu: "Bên dưới Đại Thừa là ta có thể nhìn ra, mà nàng căn bản đã độ kiếp hoặc chính là thần."

Lăng Thần tê, mồ hôi chảy ròng rã, Hoa Vũ ngươi thế lực sau cùng mạnh cỡ nào? Lăng Thần sư tôn lại truyền âm: "Mà nàng nếu như người thường, không phải cao thâm bên trên độ kiếp."

"Không ai có thể phát hiện ra nàng mạnh mẽ cảnh giới." Lăng Thần gật đầu.

Tình thế trước mắt, đến đâu hay đến đó.

Nữ nhân trên cao, mở miệng giọng nói cao lãnh: "Vũ nhi, ngươi ủy khuất, Hoa Quốc hắn căn bản không phải ngươi phụ thân." một từ từ phía nàng giọng nói truyền đến.

Hoa Vũ run nhẹ, thân ảnh váy dài đỏ, bên cạnh bông hoa châm cài tóc, thân hình mảnh mai, ánh mắt màu đỏ không kìm nổi run nhẹ ngồi quỳ xuống thảm đỏ.

"Hắn không phải cha ta?" Hoa Vũ cũng không ngu ngốc, nếu như hắn là nàng phụ thân, mẫu thân nhốt nàng hắn sao lại không cứu vãn nàng, còn muốn đem nàng bán?

Hoa Vũ giọng nói run rẩy: "Mẫu thân, vậy ta phụ thân hắn là ai?" Mẫu thân nàng gọi Long Phượng: "Phụ thân ngươi, về sau ngươi sẽ biết, mà trước khi ngươi đến Hoa Quốc."

"Cũng đã từng gặp qua hắn ẩn dấu thân phận." Hoa Vũ ngạc nhiên ánh mắt nhìn lên Long Phượng, nàng đã không còn dùng tay chống cằm.

Mà đứng dậy, chân đang đi là một màu đỏ giày cao gót, từ từ bước xuống ba bậc thang, bước đến trước mắt đang ngồi trên đất, Hoa Vũ ánh mắt nhìn nàng.

Hoa Vũ thân thể run rẩy, mẫu thân nuôi nàng như súc sinh, nhưng chưa từng đánh qua nàng, khoan đã. Từ đầu tại sao nàng không nghĩ đến cái này?

Đứng vậy nàng bị thù hận bao phủ con mắt, Hoa Vũ nhìn thân ảnh cao nữ tử đứng trước mắt nàng: "Ngươi, đứng dậy."

Hoa Vũ thân thể không tự nhủ đứng dậy: "Theo ta." Long Phượng tay nắm lấy Hoa Vũ tay, đi đến bên cạnh một tượng đá phượng hoàng.

"Ngươi họ cũng không phải là Hoa, mà là Thanh, ngươi tên đầy đủ Thanh Vũ." Thanh Vũ run rẩy, không thể tin vào mắt mình.

"Đây là phụ thân ta gia tộc sao?" Long Phượng gật đầu, nàng tay áo dài chiến bào màu đỏ, nhìn ánh mắt không thể tin nổi Thanh Vũ.

"Ngươi rất căm hận ta?" Thanh Vũ tuy không muốn đầu nhỏ không tự nhủ gật nhẹ: "Ta cần ngươi giải thích, tại sao nhốt ta trong cung?"

Long Phượng: "Ngươi muốn biết?" Thanh Vũ gật đầu: "Ta nói cho ngươi biết, phụ thân ngươi biết ngươi thánh thể là Hỏa Long, còn gọi là Long Thần chính là giống như ta hỏa thuộc tính."

"Ta nhốt ngươi, chính là đem ngươi hỏa long trên người áp chế, bên trong cung chính là đại trận mà phụ thân ngươi đặt, không đến mười tám tuổi không thể ra."

"Ngươi sinh ra dù hắn là thần, tinh huyết của hắn cùng ta căn bản hòa hợp làm một, mà hắn tinh huyết bị ta hấp thu, tạo nên ngươi hỏa long thánh thể."

Thanh Vũ run nhẹ người, ánh mắt không thể tin nổi. Cảm nhận bên trong đan điền, vậy mà thật sự có một đầu to lớn long, không khác nàng công pháp Hóa Long đang bị khóa chặt.

Bằng riềng xích, Thanh Vũ không thể tin nổi hơn nữa là, phụ thân nàng chưa hề gặp qua, vậy mà là thần cấp, ngay cả cách đó không xa Lăng Thần tê.

"Nàng phụ thân là thần?" sư tôn hắn khinh thường nói: "Chính mẫu thân nàng nói, còn là giả sao? Không ngờ tới ngươi sư muội, thế lực đã bá."

"Ngươi lão bà, còn không ngừng bá hơn." Lưu Vân sau lưng Lăng Thần không quan tâm truyện này, nàng suy nghĩ là, bản thân tên thay đổi.

Hoa Vũ tỷ tỷ gia tộc căn bản không phải Hoa gia mà là Thanh gia, thay luôn họ, không thể tin nổi.

Thanh Vũ ánh mắt nhìn mẫu hậu: "Như vậy ít ỏi, ngươi tại sao không nói cho ta?" Nàng biết trong đan điền đầu long, mẫu hậu lời nói, không có lừa nàng.

Giọng nói khóc lóc, hai tay nắm chặt đánh nhẹ trước mắt chiến bào nữ tử, Long Phượng ánh mắt nhìn nàng, giọng nói không còn là cao cao tại thượng.

"Vì phụ thân ngươi, Thanh Tiêu hắn không muốn ngươi biết quá sớm, nói ngươi lớn sẽ nói cho ngươi, lúc đó từ hắc hóa thiếu nữ trở lại làm vui vẻ thiếu nữ."

Long Phượng cười khặc khặc, hai tay còn không ngừng hoa tay múa tay, vẻ mặt không che giấu nổi nụ cười.

Thanh Vũ đôi tay siết chặt nắm đấm: "Phụ thân hắn, vậy mà như vậy làm như vậy. Ô Ô mẫu thân, hắn tuy không ở đây lại muốn khi dễ ta?"

Ô ô.

Giọng nói nữ tử ôm chặt lấy Long Phượng, Lăng Thần nhìn thấy nàng quá khứ, chỉ vẹn vẻn là phong ấn hỏa long quá bá đạo nàng thân thể không chịu nổi.

Nên mới mà thành, tâm tình ổn thỏa hai nữ tử bên cạnh hắn, việc đều giải quyết còn hắn nữa thôi giúp sư muội giải quyết.

Bạn đang đọc Huyền Tiên: Vừa Xuyên Qua, Ta Thế Nhưng Không Có Hệ Thống? sáng tác bởi Khuynhnhiem
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Khuynhnhiem
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.