Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 287: Hoa Hạ Thành chiến trận (11)

Tiểu thuyết gốc · 1430 chữ

Cổ Nhược Ca gật đầu: "Cái đó chỉ có ngươi nghe, ngươi đừng tưởng rằng nhị sư tỷ là ngươi có thể gọi?"

Thiên Thanh Mạn Chi bĩu môi: "Ngươi chém ta một kiếm, ta còn không nói gì?Ngươi bây giờ lại muốn đoạt ta sư tỷ?"

"Cổ Nhược Ca ta chưa bao giờ nhận ngươi, sư tỷ cũng không nói qua ngươi là nàng sư muội."

Thiên Thanh Mạn Chi hai tay dương cao: "Hừ, ngươi không phải nàng sư muội thì có, ta mới là nàng sư muội."

Cổ Nhược Ca hừ nhẹ: "Nàng quang minh nguyên tố, là Hoa Ánh Dương không phải Thiên Sứ."

Cổ Nhược Ca bĩu môi, Mà Thiên Thanh Mạn Chi nàng lông mày tức giận: "Ta muốn hỏi ngươi, sư tỷ ta sao rồi ngươi như vậy là không được."

Nàng bay tới gần Cổ Nhược Ca trực tiếp đem đối phương bắt lại, Nhược Ca nghi ngờ, lại thấy nàng ngửi ngửi ta thân thể?

"Chính xác là sư tỷ mùi." Cổ Nhược Ca nghi ngờ? Ngươi cùng ta so tài bây giờ lại muốn ôm ta? Cổ Nhược Ca thấy thân ảnh màu vàng ôm chặt lấy nàng tâm tình bất ổn.

Đẩy mạnh đối phương, đáng tiếc đều không thể: "Mạn Chi ngươi cách xa ra ta, không được ôm ta."

Mạn Chi không lay động, tóc nàng bay qua sau lưng ôm chặt lấy thân ảnh Cổ Nhược Ca: "Sư tỷ mùi, ngươi không được rời đi!"

Nhược Ca không biết nói gì cho phải, đã không đẩy ra được dịch chuyển căn bản không thể. Đối phương dùng Xuất Khiếu cảnh nhị giai toàn bộc thực thực.

Phong bế nàng kinh mạch, bay trên trời như vậy cũng coi như may mắn.

Cách đó không xa, Vân Phàm Thanh Vũ hai bên muốn chấm dứt, Thanh Vũ nắm chặt quệt bay lên cao: "Tuyệt Kỹ, Long Nộ Chiến."

Thanh Vũ bay lên cao mây xanh, xung quanh nàng nhiệt độ tăng cao, toàn bộ thân ảnh nàng đều hóa thành màu đỏ lửa.

Chân thân to lớn sau lưng, tiêu thất hóa thành một màu đỏ lửa, bao phủ lên nàng thân thể, từ màu đỏ cơ thể trên đầu bỗng dưng mọc dài ra một sừng long.

Sừng long hiện rõ màu đỏ uy áp đánh bay Vân Phàm, Vân Phàm đưa tay lau vết máu trên miệng: "Tuyệt Kỹ ư? Không thể nói ngươi thật mạnh, nên ra đòn quyết định."

"Tuyệt Kỹ quên mất, ta không có tuyệt kỹ Hàn Băng Lộ." Vân Phàm ánh mắt sắc bén, vừa dứt lời, từ trên đầu hắn một hình tròn băng tinh bay lên cao.

Mở rộng dần dần, băng tinh vừa mở rộng trên trời cao đầu bị bao phủ bơi hình tròn băng tinh, băng tinh trên cao dần dần rơi xuống.

Vân Phàm chán nản một điều là, chân thân không có hiệu quả nếu như có hiệu quả không phải bé như vậy băng tỉnh rơi xuống.

Mà to lớn băng tinh, như Mạn Chi sư muội nàng thánh kiếm.

Nhưng như vậy là đủ, giờ đây hắn có thể dịch chuyển đến băng tinh nếu như muốn, băng tinh hình tròn trên cao vừa rơi xuống từng đạo sắc nhọn băng tinh.

Thanh Vũ thân ảnh đỏ lửa biến mất xuất hiện bên cạnh Vân Phàm, nàng vượt qua băng tinh sao? Vân Phàm không hề thấy rõ chỉ thấy một đạo màu đỏ bay đến trước mắt hắn?

Vân Phàm không thể tin nổi, nhanh chóng dịch chuyển đến bên trong băng tinh rơi xuống một đạo, vừa dịch chuyển đến Thanh Vũ một quyền đã đem hắn mặt đánh sưng vù.

Vân Phàm sờ nhẹ mặt, xung quanh là băng tinh rơi xuống đây giống như là bảo vệ hắn kết giới. Vân Phàm ánh mắt không ngờ tới đối phương xuyên phá qua băng tinh rơi xuống?

Vân Phàm chỉ thấy, một thân ảnh màu đỏ vượt qua băng tinh lướt qua, né tránh từng đạo linh khí. Vân Phàm ánh mắt không thể tin nổi.

"Rốt cuộc là sao?" Vân Phàm ánh mắt không thể tin nổi, chỉ thấy màu đỏ lửa bao quanh nàng thân thể, sừng trên đầu nàng càng làm nàng vẻ đẹp mỹ lệ tăng cao.

Ánh mắt nàng màu đỏ lửa đưa quyền lên một quyền đánh, Vân Phàm dịch chuyển qua bên ngoài băng tinh, đáng tiếc nàng quyền tốc độ quá nhanh.

Một quyền đánh xuống, hắn mới có thể dịch chuyển né tránh, hai bên mặt đều sưng vù, không thể tin nổi.

Vân Phàm ánh mắt vừa đảo qua, hắn vừa dịch chuyển lại không ngờ tới. Nàng thân ảnh đã gần tới hắn, một quyền đánh ra lại thuấn di lại không cách nào phòng bị?

Vân Phàm tê, cứ như vậy hắn bị đánh mà băng tinh rơi xuống không cách nào làm nàng bị thương, Quang Minh Kiếm Kỹ, thanh kiếm trên tay hắn phát sáng.

Muốn ngăn cản nàng quyền, lại không ngờ tới quyền trực tiếp đánh bay hắn kiếm, Vân Phàm trực tiếp vị đánh ra xa. Linh khí náo loạn, không cách nào phục hồi.

Vân Phàm lơ lửng trên cao, sau lưng chân thân vì hắn linh khí toàn bộ dùng đến dịch chuyển. Nhưng đều vô vị đều bị nàng đánh trúng!

Vân Phàm nuốt một ngụm khí lạnh, hắn bây giờ chỉ cách trăm bước về phía đông Hoa Hạ Thành.

Bây giờ thình thế không ổn, thân thể đang rơi xuống dưới, không cách nào phòng hộ. Chỉ sợ rằng nàng một quyền đem hắn diệt!

Quả nhiên như hắn đoán, Thanh vũ bay lên cao, đưa tay lên cao song sừng từ nàng đầu bay ra ngoài, từ bé nhỏ nối liền với nàng đầu sừng.

Bay lên cao, thành hai đầu sừng long Thanh vũ thân ảnh biến mất.

Chỉ thấy từ trên trời cao, một đạo màu đỏ chói mắt từ trên trời cao, đâm xuống thân ảnh màu xanh băng Vân Phàm.

Vân Phàm tay trái nắm lấy băng nguyên tố, tạo thành một to lớn băng tinh hướng lên cao muốn phản đòn: "Băng tinh cầu ngươi có thể ngăn cản nàng."

"Chút linh khí còn lại, ta chỉ có thể nhờ vào ngươi." Vân Phàm tay trái tạo ra băng tinh linh khí cạn kiệt, từ xung quanh màu băng xanh thân thể.

Toàn bộ tiêu thất, hóa thành hư vô, Vân Phàm thân ảnh rơi xuống dưới.

Y phục màu xanh băng rách nát, bị gió thổ bay thân thể rơi xuống dưới. Màu xanh băng nguyên tố băng tinh bay lên trời cao, Thanh Vũ không rảnh mà đánh vỡ băng tinh.

Nàng màu đỏ linh khí, né tránh băng tinh chỉ thấy trên cao băng tinh vừa bay lên, màu đỏ linh khí bay sang một hướng, trực tiếp né tránh băng tinh bay lên trời cao.

Không quay đầu lại, mà Vân Phàm thân ảnh rơi xuống dưới, thấy băng tinh không cách nào trúng.

Vân Phàm mắt nhắm mắt mở, nhìn màu đỏ thân ảnh bay xuống dưới công kích hắn, to lớn sừng long cũng đâm đến thực lực không hề yếu thế.

Vân Phàm chỉ đành thở dài: "Băng Kiếm Thần, nhờ ngươi."

Băng Kiếm Thần truyền âm lại: "Vân Phàm, uyên nghỉ lần này ta giúp ngươi ngăn chặn."

Màu đỏ bay đến, cùng với to lớn song sừng.

Gần sát đến Vân Phàm rơi xuống đất, bên dưới là xanh cỏ. Thanh Vũ cười nhẹ, kẻ thù phải chết.

Nàng cười nhẹ, bỗng nhiên vẻ mặt ưu nhìn của nàng lấm lem vừa cười nhẹ, bỗng một hình tròn từng đường vân băng tinh ngăn chặn trước Vân Phàm thân ảnh.

Lại là màu xanh băng hình tròn băng tinh này? Ba lần bảy lượt ngăn chặn ta, hôm nay ta muốn giết ngươi, băng tinh bí ẩn.

Nàng song sừng long, từ trên cao sau lưng nàng tốc độ nhanh chóng, đâm qua băng tinh.

Băng tinh chống đỡ lấy to lớn hai đầu sừng màu đỏ, băng tinh lúc đầu còn thấy mạnh, bỗng dưng Băng Kiếm Thần vẻ mặt biến sắc.

"Long Thần, làm sao có thể đây là sừng của Long Thần? Ta chưa từng gặp qua cấp thần linh, chỉ thấy độ kiếp cảnh đã đủ mạnh, không ngờ tới!"

"Bây giờ lại gặp Long Thần."

Chưa đợi hắn nói xong, to lớn hai đầu long sừng.

Bạn đang đọc Huyền Tiên: Vừa Xuyên Qua, Ta Thế Nhưng Không Có Hệ Thống? sáng tác bởi Khuynhnhiem
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Khuynhnhiem
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.