Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 330: Thiên Thanh Mạn Chi thay đổi

Tiểu thuyết gốc · 1417 chữ

Vô Ngạn cười ha ha, che miệng, Nhân Yên nhìn hắn: "Vân Phàm đối phương muốn đột phá, vậy mà không bằng ta đột phá, dẫn đến ba đạo lôi kiếp đánh ta gần chết."

Vân Phàm giật mình, ngay cả vừa che miệng Vô Ngạn thấy vui vẻ thiếu nữ, như vậy càng làm nàng tê. Đột phá Xuất Khiếu cảnh ít khi dẫn đến lôi kiếp.

Nhân Yên sư tỷ, trực tiếp dẫn liền ba đạo: "Không thể tin vào mắt mình!" Vô Ngạn thầm nghĩ trong lòng, sợ rằng Nhân Yên sư tỷ nói vui mà thôi.

Vân Phàm cũng có suy nghĩ ngư vậy, nhưng mà Nhân Nhã, Nhân Nhu bước tới vả mặt mấy người: "Sư tỷ, không phải nói cho vui, chúng ta ai đều dẫn tới ba đạo lôi kiếp."

"Đánh gần chết hai người."

Vân Phàm, Vô Ngạn tê.

Nhân Yên nhìn hai vị sư muội: "Các ngươi tới nha." Nhân Nhã, Nhân Nhu ánh mắt nhu thuận nhìn sư tỷ: "Sư tỷ."

Hai người đồng loạt nhào tới ôm lấy Nhân Yên, Nhân Yên cười hì hì ôm chặt hai người, thân thế của Nhân Nhã thật bí ẩn, Nhân Yên một bên ôm hai nàng suy tư.

Trên núi.

Cự Hùng, đầu gấu ánh mắt đỏ ngầu, vô số đạo linh khí bay quanh hắn cơ thể: "Xuất Khiếu cảnh, ha ha kinh mạch cuối cùng cũng thông, một năm rồi haha."

Cự Hùng cảm nhận toàn thân kinh mạch, khônh ngờ tới bản thân vẫn là bước vào ngưỡng cửa Xuất Khiếu cảnh, Đại Bàng bay đến nhìn Cự Hùng.

Uy áp trên người khác hẳn, thân thể cũng to hơn. Không phải dị biến nên chỉ thân thể to hơn là điều đương nhiên, dị biến tăng cao về khả năng khác.

Đại Bằng vẫn là bình thường màu nâu trắng đại bàng, phần đầu màu trắng lông, Sói Lang thân thể cao năm mét bước tới, nhìn hắn lông xanh nhạt, uy áp mạnh mẽ hơn trước.

Gầm thét, Cự Hùng nhìn hai lão nhân gia bằng hữu: "Hừ, chỉ có thay đổi như vậy, các ngươi vẫn là bé nhỏ, không bằng biến dị."

"Trước hết chúng ta, muốn xuống núi." dài ba mét gấu, cân nặng không biết bao nhiêu, cao ba mét gấu, đầu hướng xuống bên dưới núi.

Không qua bao lâu.

Mấy người bước tới cây xanh Vân Phàm, thấy ở đây thấp nhất chỉ là Nguyên Anh cảnh, bản thân mới đột phá không thơm rồi.

"Các ngươi, các ngươi tu luyện nhanh như vậy?" Nhân Yên bĩu môi: "Ta vẫn là Xuất Khiếu cảnh tam giai, tu luyện nhanh cái rắm."

Ba đầu đại yêu nhìn thấy quen thuộc thân ảnh nữ tử tê, nàng vẫn như vậy, quả nhiên bọn ta không phải phế vật. Nàng không cách nào tu luyện, một năm một cảnh giới nhỏ.

Chẳng lẽ, yêu tộc có thể sống ngàn năm tu vi tăng tiến rất chậm a? Vân Phàm thấy vậy đứng dậy: "Chư vị, trước hết chúc mừng các ngươi."

"Các ngươi vừa bước vào cánh cửa Xuất Khiếu cảnh, ngày mai trực tiếp xuất phát, đem các ngươi vững chắc, cảnh giới trước hết cần lịch luyện?

Ba đầu đại yêu gật đầu, Thiên Thanh Mạn Chi nàng khoanh tay dưới ngực lớn: "Các ngươi thanh công đột phá chúc mừng." mấy đầu yêu thú quay lại.

Run nhẹ Xuất Khiếu cảnh đỉnh phong, nửa bước Hóa Thần cảnh, đại nhân uy áp mạnh như vậy, thân thể cao lớn không khác biệt trưởng thành người.

Mà nàng từ trước, thân thể cao cũng đã là trưởng thành rồi, cho nên lần này khá biệt là nàng ngực to hơn trước, Thiên Thanh Mạn Chi ánh mắt sắc bén nghiêng đầu?

"Các ngươi có dị nghị?" một cỗ uy áp đánh tới, xung quanh ai nấy đều cảm nhận uy áp, riêng biệt ba đầu nhân ngư vẫn là bình thường, uy áp của nàng. Các nàng nhân ngư hợp lại là Hóa Thần cảnh hậu kỳ.

Ở gần nhau cảnh giới thấp nhất cũng là Hóa Thần cảnh sơ kỳ, không để đối phương tấn công đầu xà trên cổ Nhân Yên ngáp: "Các ngươi nha, mới vừa gặp lại là uy áp đánh nhau."

Lộ Xà nàng ra khỏi vết nứt, cảnh giới vẫn là tam giai bên ngoài, không có linh khí cao thâm như bên dưới vết nứt.

Thiên Thanh Mạn Chi thở dài, thu hồi uy áp: "Các ngươi vững chắc cảnh giới?" nàng thả ra uy áp, cũng là để ba đầu thủ lĩnh vững chắc cảnh giới, không có gì sợ hãi.

Ba đầu yêu thú cúi đầu đa tạ: "Đại nhân, chúng ta đều vững chắc cảnh giới." Không vững chắc mới lạ, Xuất Khiếu cảnh đỉnh phong, toàn bộ đè ép ngươi.

Không sợ sao?

Không dùng toàn bộ thực lực ngăn cản sao? Có a không dùng toàn bộ bản thân đã không như vậy đứng, mà nằm dưới đất. Thiên Thanh Mạn Chi tay khoanh dưới ngực vẫy bình thản.

"Trước hết chúng ta nói chuyện."

"Chúng ta tấn công chỉ có thể từ hướng đông mà vào, đi qua phía bắc vẫn là có thể nhưng Phong Ma Sâm Lâm cho các ngươi sao? Khả năng gần đó có Hóa Thần cảnh."

"Trước hết không muốn gặp thêm rắc rối, một năm trước cũng là vì Hóa Thần cảnh đi xuống, chúng ta khu vực cũng nát tan."

Ba đầu Xuất Khiếu cảnh thủ lĩnh không hiểu rõ, nhưng thấy xung quanh không có ai dị nghị, nhìn phía tây bắc minh bạch.

Từng có Hóa Thần cảnh giao thủ.

"Tấn công từ phía đông, đối phương khu vực đã đi lên khỏi trung tâm khu vực, Huyết Thổ Long ba trăm năm mươi đầu, trước đó chúng ta đã giết măm mươi đầu!"

"Chúng ta quân số vẫn là hơn, ta Cùng Nhân Ngư nhất tộc bay tới cây đại thụ lớn, cùng Rừng Rậm Chi Vương kéo dài thời gian. Khả năng một năm này đối phương đột phá đỉnh phong."

"Hay là đi lên Luyện Hư cảnh không rõ, nhưng trước hết. Các ngươi bắt buộc phải giết nhanh chóng Huyết Thổ Long thấp nhất kết Đan, cao nhất là hai đầu Huyết Thổ Long Xuất Khiếu cảnh nhị giai."

"Còn lại là Kết Đan, Kim Đan không có nhiều, Nguyên Anh không cần lo lắng." Thiên Thanh Mạn Chi nói vậy, càng làm mấy người lo lắng, tuy chỉ có hai đầu Xuất Khiếu cảnh nhị giai.

Đối phương hai đầu Nhân ngư cảnh giới vẫn không rõ sao? Thiên Thanh Mạn Chi hai tay khoanh trước ngực vẫn không rời đi, ngồi xuống ghế do nàng tự tạo.

"Hai đầu Nhân Ngư khả năng rằng Xuất Khiếu cảnh đỉnh phong, Nhân Ngư thuộc Rừng Rậm Chi Vương là Hóa Thần cảnh đi dưới chướng không thể thấp."

Mấy người tê, không thể tin nổi, Xuất Khiếu cảnh đỉnh phong mấy người làm sao giao thủ nổi. Vân Phàm đưa tay lên: "Mạn Chi sư muội, ta tuy là Xuất Khiếu cảnh nhị giai có thể ứng chiến."

Mạn Chi nghiêng đầu: "Ngươi đâu phải là Xuất Khiếu cảnh nhị giai?" Vân Phàm không phải, nàng nói tới bản thân ẩn dấu cảnh giới mà tên gọi là Ngươi.

Không còn là Vân Phàm ca ca, Nàng tại sao đổi cách xưng hô? Vô Ngạn thấy Vân Phàm thất thần đứng dậy: "Vân Phàm ta đã nói, hóa ra ngươi không phải Xuất Khiếu cảnh nhị giai."

"Cảnh giới của ngươi là bao nhiêu?" Vô Ngạn ánh mắt sắc bén nhìn hắn, Vân Phàm bối rối. Thiên Thanh Mạn Chi thở dài: "Vân Phàm hắn đã không muốn nói, các ngươi cũng không cần hỏi."

"Biết được hắn có thể giải quyết, hai đầu nhân ngư đỉnh phong Xuất Khiếu cảnh là được. Còn về phần Xuất Khiếu cảnh nhị giai, các ngươi ba đầu Yêu tộc có thể giải quyết?"

Ba đầu thủ lĩnh hơi bối rối, nhưng nhìn còn bên cạnh lôi nguyên tố thuộc tính nữ tử, Nguyên Anh cảnh đỉnh phong khả năng cũng có thể: "Có thể."

Thấy vậy Thiên Thanh Mạn Chi thở dài: "Các ngươi nghỉ ngơi trước, muốn xem đối phương trận doanh, ta đi thám thính một chút các ngươi cứ ở đây."

Bạn đang đọc Huyền Tiên: Vừa Xuyên Qua, Ta Thế Nhưng Không Có Hệ Thống? sáng tác bởi Khuynhnhiem
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Khuynhnhiem
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.