Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 367: Thất Khảo

Tiểu thuyết gốc · 1459 chữ

Biến mất hai người, là Ưu Linh cùng với bí ẩn thất ma ảnh, các nàng trước tiên cần giả dạng.

Cũng như là ba đầu Cô Cô, Chu Trúc, Tuyết Đông.

Hắc hắc, nàng nhìn xung quanh lại không có thân thể nữ tử, hơi trầm mặc? Hắn không hấp thu dương khí nữ tử sao? Không phải song tu sao?

Chủ nhân, ngươi đem hắn công pháp tà đạo gì đây?

Thiên Thanh Mạn Chi đành thở dài, nàng phất tay, ba đạo hư ảo thân ảnh giống như Cô Cô, Chu Trúc, Tuyết Đông đi ra.

Cổ Thần ánh mắt sáng, quả nhiên không hổ là sư muội chủ nhân, Liễu Long không nói gì, nàng an bài nhanh chóng Đường Tạm.

Hắn không chết dưới tay các nàng, cũng như trở thành tốt thí chết dưới tay Vân Phàm, để cho chủ nhân kế sách, hoàn thành.

Ba người nhanh chóng an bài cửa động ma vật, đi vào hang động ma vật cấp cao.

Ba ngày sau.

Dương Diệp Thành, Diệp Dương căn bản không có đi dân cư đi đầy đủ, chỉ có ít dân chúng đi mà thôi. Diệp Dương ánh mắt nhìn sau lưng.

Diệp gia binh lính, không có nhiều người thở dài, Vân Phàm bên cạnh, thấy hắn ánh mắt cùng vẻ mặt thất thần buồn bã, bước tới bên cạnh hắn.

"Diệp Dương gia chủ, ngươi không cần buồn bã, tuy chúng ta mất thành, tính mạng vẫn còn, về sau có thể chiếm đóng lại."

Diệp Dương gật đầu, Vô Ngạn bước tới nắm chặt lấy tay Vân Phàm.

Dương Diệp Thành phía nam, một đám người bước đi nhanh chóng, xung quanh là cây xanh, cách đó không xa đỉnh núi.

Một thân ảnh màu xanh băng cười nhẹ.

Nhìn Vân Phàm bên dưới, cũng như Diệp gia binh lính, vài ít dân chúng rời đi.

Ánh mắt nàng hiện ra sát ý, nhanh chóng thu hồi. Thân ảnh màu băng linh khí, uy áp tản ra xung quanh, nhanh chóng thu hồi.

Vân Phàm đang đi, bên cạnh hắn là Tô Hạo, Hạ Cơ, Thiên Uyên, Vô Ngạn, bỗng trong đầu hắn nghe được truyền âm: "Vân Phàm, ngươi thất khảo."

Chưa đợi Băng Kiếm Thần nói hết, Vân Phàm mắt sáng: "Thất khảo của ta là ở đâu?" Vân Phàm thất khảo chính là chiến giáp, hắn muốn có giáp a.

Bị đánh nhiều, bản thân vẫn muốn chống chịu mạnh, cư nhiên bị đối phương đánh mãi không vui a. Băng Kiếm Thần nhanh chóng nói ra!

"Đường gia, gần Ma Nữ Tông khu vực dưới núi một hang động, nhanh chóng đi!" Vân Phàm gật đầu, nhìn sang bên cạnh Diệp Dương gia chủ.

"Gia chủ, tại hạ có việc gấp cáo từ."

Diệp Dương trung niên nam nhân, quay đầu ánh mắt không có nghi ngờ, hắn có việc gấp thì cứ đi, hắn không cần bận tâm. Hạ Cơ, Tô Hạo nhanh chóng chú ý!

"Vân Phàm, ngươi là muốn đi đâu?" Tô Hạo một tay nắm lấy Hạ Cơ tay, nhanh chóng mở miệng, Vân Phàm hóa thành đạo băng linh khí, trên cao.

Hình thành lại bản nguyên cơ thể, trên cao màu xanh băng tóc, ánh mắt xanh băng vẻ mặt tuấn tú, nhìn xuống Tô Hạo: "Ta thất khảo, cần hoàn thành."

Tô Hạo nhìn Hạ Cơ: "Hạ nhi, ngươi về trước." Hạ Cơ ánh mắt nhìn hắn, lắc đầu: "Phu Quân, bằng hữu ngươi cũng là bằng hữu ta, hắn muốn hoàn thành thất khảo."

"Thân là bằng hữu, chúng ta sao có thể để hắn, tự hoàn thành một mình?" Tô Hạo gật đầu, hắn lão bà vẫn là biết quan tâm người khác.

Vô Ngạn nhìn Vân Phàm trên cao, ánh mắt hơi cúi xuống, màu mắt tím hiện ra vẻ u mê: "Vân Phàm, ta không thể đi cùng ngươi."

Vân Phàm tâm tình không vấn đề, thân ảnh từ trên cao đáp xuống, xoa xoa đầu Vô Ngạn. Đang cúi đầu, cảm nhận trên đầu ấm áp bàn tay, Vô Ngạn ngước đầu.

Nhìn Vân Phàm, ánh mắt rưng rưng: "Vân Phàm, ta phải về Tiên Đạo Tông tìm kiếm tỷ tỷ, nàng đã mấy năm, ta chưa có gặp qua."

Vân Phàm xoa đầu đối phương, thấy ánh mắt màu tím chứa đầy nước mắt. Vân Phàm hắn cười nhẹ, nghiêng đầu: "Vô Ngạn, không sao ngươi chưa gặp sư tỷ."

"Cuối cùng vẫn nên, gặp nàng một lần." Vô Ngạn gật đầu ân, Thiên Uyên càng là không chú ý, bĩu môi ta còn muốn gặp Tiểu Hoa, muốn cùng ngươi nói chuyện?

Giúp ngươi? Không có khả năng, thân ảnh màu đỏ vàng tóc, đứng trên ngựa nhanh chóng rời đi, nàng có thể mở ra hư không, một bước rời đi, nhưng mà.

Ánh mắt nhìn sau lưng, thở dài rời đi đối phương khả năng sẽ bị ám sát. Thiên Uyên với nàng tài trí, biết rõ cũng như minh bạch Ma Nữ Tông tài trí, không có khả năng.

Để Diệp gia rời đi trong vui vẻ, mà nàng ở đây, đối phương đánh vẫn có thể ngăn cản, đối phương nếu như thông minh mà nói...

Nàng cười nhẹ, bất quá Na Na, Băng Huyền hai nữ nhân này, hình như chỉ muốn Diệp gia khu vực, đang vội vàng điều gì đó?

Nàng vẻ mặt cười nhẹ, màu đen mắt tỏa ra sát ý: "Hừ, nếu như ngươi chạm đến Thiên gia, Thiên Thanh Mạn Chi cũng như Thiên Thanh Nhi hai nàng sẽ không tha."

Nàng tin chắc, Thanh Nhi muội muội, cảnh giới không hề thấp các nàng.

Có cao nhân cảnh giới yểm hộ, cảnh giới không tăng cao sao?

Thiên Uyên hừ nhẹ.

Vân Phàm, Tô Hạo, Hạ Cơ nói chuyện hồi lâu, nhanh chóng rời đi không để lỡ thời gian. Vân Phàm bay đi sau lưng là hai đạo linh khí, màu đỏ huyết Hạ Cơ, màu nâu linh khí Tô Hạo!

Dẫn trước là Vân Phàm.

Hắn nhìn xuống dưới, thở dài.

Trận chiến này, rốt cuộc kéo dài bao lâu?

Hắn không rõ, nhưng biết được chưa thể kết thúc nhanh như vậy.

Với tốc độ ba người, cảnh giới cao thâm không bao lâu, tới trước đỉnh núi ngăn cách Đường gia, Ma Nữ Tông khu vực.

Bất quá đều là nàng khu vực, vẫn là xâm nhập trái phép nàng khu vực, Vân Phàm nhờ Băng Kiếm Thần tìm kiếm, nhanh chóng phát hiện hang động.

Đáp xuống, trước tiên cẩn thận, phát ra tinh thần xem xét xung quanh, không có ma thú thở dài. Tô Hạo, Hạ Cơ hai thân ảnh quay đầu, cảnh giác.

Hạ Cơ nàng là giao thủ nhiều lần, nắm giữ cơ bản chiến đấu phòng bị, không cẩn thận dễ dàng bị ám sát, chết không nói nhiều.

Một khi bị ám sát, nàng không dễ dàng ngăn chặn được.

Tô Hạo nhờ vào thổ nguyên tố, hay còn gọi là nham nguyên tố, cảm nhận bên dưới đất xung quanh không có ma vật, ánh mắt màu nâu khối đất.

Nhìn vào hang động: "Vân Phàm, bên trong tuy có đất, ta lại không thể khống chế."

"Một khi bước vào, chúng ta chú ý cẩn thận."

Vân Phàm gật đầu, hắn tay chạm xuống đất, thấy rõ dấu chân đi qua, quang minh nguyên tố quen thuộc.

Vẻ mặt bỗng nhiên trầm mặc: "Sợ rằng?"

Tô Hạo nghiêng đầu, hắn đứng thẳng người, lam y phục cùng Hạ Cơ hai đôi phu thê nghiêng đầu.

Trước đỉnh núi, xung quanh không có nhiều đặc sắc cây xanh, ba thân ảnh đứng trước một hang động tối đen. Màu xanh băng thân ảnh, đứng trước hai thân ảnh phu thê!

Hắn bình tĩnh chạm tay xuống đất, đưa lên ánh mắt trầm mặc: "Quang minh khí tức, Tô Hạo ngươi biết, chúng ta gặp qua ai có quang minh khí tức? Trừ thân cận người?"

Tô Hạo suy tư: "Lăng Thanh, Thiên Thanh Mạn Chi, và ngươi Vân Phàm là ta gặp qua, ngoại trừ các nàng còn có thiên gia."

Vân Phàm gật đầu: "Bên trong, một là Lăng Thanh, hai Mạn Chi." hắn lại lắc đầu: "Mạn Chi là không có khả năng, hoặc là nàng chưa chết."

Tô Hạo, Vân Phàm hai người đều hơi tức giận, bất quá nhanh chóng giảm xuống. Bọn hắn lúc đầu quá phế, Mạn Chi sư muội gánh vác hết tất cả.

Từ một vui đùa thiếu nữ, trở thành thông minh tài trí nữ tử, không còn đáng yêu hài tử, chạy quanh mấy người.

Bạn đang đọc Huyền Tiên: Vừa Xuyên Qua, Ta Thế Nhưng Không Có Hệ Thống? sáng tác bởi Khuynhnhiem
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Khuynhnhiem
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.