Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 380: Vô Nhạn: Ta vừa ra còn không chắc thắng

Tiểu thuyết gốc · 1458 chữ

Bên dưới Vô Ngạn sợ hãi, trong lòng thầm cầu mong.

"Sư tỷ ta tới đây muốn gặp được ngươi, không ngờ người chết trước vẫn là ta."

Nàng cúi đầu, Cổ Nhược Ca đưa tay lên một đạo màu hồng linh khí bay đi, bỗng một đạo uy áp lôi nguyên tố bay từ trên đỉnh núi thứ ba đi ra.

Tất cả các đệ tử nhanh chóng quay đầu lại, Tiên Đạo Tông làm sao còn có lão tổ? Lão tổ đều bị diệt tuyệt? Làm sao còn có uy áp bá đạo?

Cổ Nhược Ca thấy vậy, nghi ngờ? Nhìn lên cao đỉnh núi thứ ba, một thân ảnh chậm rãi bước đi ra, tóc tím uy áp bá đạo tản ra từng đạo lôi nguyên tố đánh xuống.

Trên cao trời mây sấm sét uy áp đánh xuống oanh liệt, Vô Ngạn liền nhận ra: "Tỷ tỷ." trên cao màu tím nữ nhân nhìn xuống nàng, không nói lời nào.

Đưa tay lên cao, một đạo lôi nguyên tố từ bên cạnh Cổ Nhược Ca đánh bay nàng ra xa, thân ảnh Cổ Nhược Ca lùi ra xa Vô Ngạn theo đó mà thoát khỏi ràng buộc màu hồng linh khí.

Nàng rơi xuống đất, ngồi quỳ trên đất ánh mắt rưng rưng nhìn lên đỉnh núi thứ ba trên cao, thân ảnh nữ tử tỏa ra uy áp bá đạo, cảnh giới siêu việt tất cả người ở đây.

Vô Ngạn thấy có người giao chiến, lại nhìn xung quanh bắt đầu dùng nàng tài trí suy nghĩ làm cách nào thoát khỏi đây, lại nhìn lên cao.

Ánh sáng màu vàng vẫn không ngừng chiếu xuống, lôi nguyên tố đánh từ trên cao xuống, từng đạo sấm chớp đánh xuống vẫn không có làm tiêu hủy đi màu vàng quần thể công kích.

Nàng đang suy nghĩ, trên cao màu tím thân ảnh ánh mắt đảo xuống nàng, một tia sát ý nổi ra lôi nguyên tố không ngừng tản mát ra.

Nàng nhìn rõ, nội môn quảng trường một vết nứt do kiếm chém, Ưu Linh lại từ đâu xuất hiện đứng bên cạnh một bên khán đài, nàng nhìn Vô Nhạn ra tay.

May mắn vẫn đi xuống kịp, xung quanh đệ tử càng là mừng rỡ, Vô Ngạn sư tỷ há chẳng phải là Vô Nhạn đại nhân từng là thánh nữ sao?

Chúng đệ tử vui mừng không ngừng.

Cổ Nhược Ca lùi ra xa, một kiếm đâm xuống đất nhìn lên màu tím thân ảnh, hừ.

Màu tím thân ảnh nữ thử trên cao, giọng nói cao lãnh truyền xuống: "Vô Ngạn muội vẫn như xưa, không có mạnh thêm?"

"Vẫn không thoát khỏi ta bảo hộ?" Vô Ngạn bị hỏi bất ngờ không nói gì, nàng biết mỗi lần nàng đi ra đều là điều tra, không có giao chiến nếu có đều là sư tỷ thay nàng.

Nàng Vô Ngạn đều được Vô Nhạn bảo hộ, Vô Nhạn nhìn nàng một mắt nhanh chóng chăm chú nhìn Cổ Nhược Ca, đối phương cũng gần như giống nàng.

Hợp Thể Đỉnh phong nửa bước Đại Thừa, nàng lại là Đại Thừa sơ kỳ vẫn là yếu hơn đối phương, vì đối phương còn có người chưa ra tay cảnh giới cao hơn nàng gấp mấy lần.

Vô Nhạn thở dài, trận chiến này nàng vừa ra tay còn không biết có thể hay không thắng, nàng trầm mặc không nói gì nhiều lĩnh vực chân thân.

Không thể dùng, Vô Nhạn nàng đều không tu luyện lĩnh vực, chân thân đổi thành công kích lôi nguyên tố không có chân thân lĩnh vực vẫn như cũ.

Đổi thành lôi nguyên tố, tụ hội bên cạnh nàng, cũng giống như là lĩnh vực.

Cổ Nhược Ca bên dưới đứng dậy rút ra thanh kiếm, nhìn lên cao: "Kiếm Phạt." dứt lời nàng thanh kiếm một màu hồng linh khí bay quanh.

Trên thân linh khí uy áp tản ra, xung quanh hình thành vô số thanh kiếm mũi kiếm hướng lên cao, hàng ngàn thanh kiếm mũi kiếm sắc bén hướng lên nữ tử.

Nữ tử trên cao ý thức được hừ nhẹ: "Thiên Lôi." dứt lời trên cao sấm sét đánh xuống.

Oanh.

Một đạo sấm sét đánh xuống, vô số thanh kiếm đang công kích nàng rơi xuống từng đạo, Cổ Nhược Ca vẫn không ra tiếp theo công pháp.

Thay vào đó trên đầu Vô Nhạn hàng ngàn thanh kiếm hình thành hàng vạn đạo kiếm đâm xuống. Vô Nhạn không nhìn vẫn biết kiếm đang rơi xuống nàng như mưa!

Vô Ngạn tay đưa lên cao: "Lưu Ảnh." dứt lời một đạo lôi nguyên tố hình thành, giống như nàng thân ảnh bay lên cao trên thân toát ra lôi nguyên tố.

Lưu Ảnh công pháp, chính là lôi nguyên tố màu tím mờ mịt hệt như nàng thân thể, bất quá thân thể là màu tím lôi xung quanh tản mát ra lôi điện mạnh mẽ.

Lưu Ảnh thân phận bay lên cao, từ xung quanh nàng từng đạo lôi điện đánh ra, đánh gãy kiếm đến, bất quá nàng không ngờ tới.

Hàng ngàn hàng vạn thanh kiếm, do Cổ Nhược Ca tự thân đánh ra nàng dễ dàng né tránh sao? Không đời nào chỉ thấy Lôi Phạt từ trước của nàng.

Đánh xuống, bị Cổ Nhược Ca nhảy lên cao, chém lưỡi kiếm, một đạo màu hồng kiếm khí bay đi Lôi Phạt lôi điện tiêu thất, nàng kiếm từ dưới hướng tới nữ tử.

Muốn giết chết đối phương, Vô Nhạn đứng trên lôi nguyên tố dưới chân hình thành lôi điện, đôi mắt màu tím nhắm lại từ từ đưa tay lên cao.

Nàng tay đang đưa lên cao dần dần, một đạo màu vàng ánh sáng chiếu tới nàng thân ảnh, Lưu Ảnh trên cao đang dần công kích thanh kiếm.

Trên cao Lôi nguyên tố bao phủ gần như toàn bộ Tiên Đạo Tông, lôi nguyên tố tuy mạnh lại rất yếu bên trong màu vàng ánh sáng chiếu xuống.

Một đạo màu vàng dần dần chiếu đến người nàng, vừa chiếu đến nàng thân ảnh, một đạo tiếng nổ vang trời. Tiên Đạo Tông đệ tử nằm trên đất hoặc bị đánh bay.

Tiên Đạo Tông trên cao bây giờ là lôi nguyên tố bao phủ to lớn vùng trời, hàng vạn kiếm hướng tới một thân ảnh.

Thân ảnh nữ tử lại không rõ, bởi thân ảnh nữ tử bị ánh sáng chiếu qua một đạo to lớn tiếng nổ vang. May thay là chiến trận trên cao, nếu không Tiên Đạo Tông thật sự bị hủy diệt!

Cổ Nhược Ca nhìn ra Lưu Ảnh lôi nguyên tố toát ra, có thể đánh ra như vậy, tuy để sót vài thanh kiếm nàng nhưng lại là không đánh chúng Vô Nhạn.

Nàng vẫn nhận ra đối phương thân phận, kiếm của nàng cũng gần như tiêu hao toàn bộ.

Mây mù trên cao, khói tản đi Vô Nhạn thân thể vẫn như cũ, bên dưới đệ tử nằm trên đất nhìn không ra nàng bị thương.

Cổ Nhược Ca cách xa nàng lại nhìn ra, nàng bị thương, bị thương không hề nhỏ quần áo lấm lem bụi bẩn, trên miệng còn vết máu nhỏ.

Nàng tay phải đưa lên, tay áo nhanh chóng lau đi vết máu: "Nếu như ta không nhanh chóng, dùng hộ thuẫn sợ rằng mạng không còn."

Nàng thở dài một hơi, kiếm do Cổ Nhược Ca đánh ra đều tan biến Lưu Ảnh trên đầu nàng không còn phóng ra lôi điện, mà lơ lửng trên đầu nàng.

Vô Ngạn nhìn xung quanh, nàng lôi điện tụ tập lại đã tiêu thất rất nhiều. Nhìn Cổ Nhược Ca vẫn bình thường bay cách xa nàng, không có phi hành hay là có cánh vẫn có thể đứng trên cao.

Đối phương công pháp thật hảo, nàng công pháp không có như đối phương, phải nhờ đến lôi điện bên dưới mới có thể khống chế dễ dàng.

Đứng trên cao, giờ lại bị đánh ra như vậy cao thâm hơn nàng cảnh giới cũng chính là đạo ánh sáng màu vàng, do cao thâm cảnh giới tạo ra a.

Nàng chắp tay, thu liếm lại bản thân khí tức: "Không biết vị nào ma Nữ Tông tiền bối, có thể hay không để tiểu nữ cùng Cổ Nhược Ca so tài?"

Cổ Nhược Ca hơi giật mình, Nguyệt Sa Sa ra tay nha, đạo ánh sáng đó là Sa Sa Khống chế không để đối phương ra tuyệt kỹ.

Nàng không ngốc nên dễ dàng nhận ra.

Bạn đang đọc Huyền Tiên: Vừa Xuyên Qua, Ta Thế Nhưng Không Có Hệ Thống? sáng tác bởi Khuynhnhiem
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Khuynhnhiem
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.