Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 425: Đại Kết Cục

Tiểu thuyết gốc · 2233 chữ

Đầu Lôi Hải Vực nhìn hắn một mắt: "Cực Hạn Thủy Lôi Triều." Dứt lời, thân thể Lôi Hải Vực Nhảy lên cao, vô số ánh sáng màu tím bay lên cao.

Giống như nhiều đầu rắn, nghiêng về sau tấn công về hướng phía trước, công kích rơi xuống ầm ầm, thân thể to lớn dài như một đầu rắn.

Bị vô số đạo công kích tấn công tới thân thể, không thể tin vào mắt mình, da thịt cứng rắn bản thân? Đối phương một kích này dễ dàng đánh phá?

Chưa đợi hắn kịp suy diễn, thân thể to lớn ngã vài vòng trên biển, băng vỡ tan, chìm sâu xuống dưới: "Ha Ha Thần cấp lục giai? Thấp bé cảnh giới cũng muốn giết ta?"

"Ngươi trước hết xem lại bản thân a." Thần thú đại ca thân thể dần dần chìm xuống biển, không thể tin được.

Vân Phàm cả kinh, hắn lại muốn mượn nhờ thần sức mạnh sao?

"Vân Phàm ngươi mượn nhờ sức mạnh quá nhiều, đối với ngươi căn nguyên sẽ không tốt."

Vân Phàm biết: "Nhưng mà ta không còn cách nào khác." Hắn nhìn tràng cảnh trước mắt không biết nói ra sao: "Đây chính là thần thú đại ca a, hắn dù sao cũng không thể chết!"

Vân Phàm cúi đầu: "Nếu như có nàng tốt biết bao?" Hắn nói tới chính là Thiên Thanh Mạn Chi, nàng sẽ không lùi bước dù chết.

Đều phải kéo theo đối phương.

Trời cao mây đen, lôi kiếp đánh xuống không ngừng, to lớn thân thể Lôi Hải Vực, một bên cười ha ha, nhìn đáy biển một dầu dài yêu thú.

Không ngừng chìm xuống dưới, làm hắn tâm tình vui vẻ không ngớt, hắn chưa vui vẻ được bao lâu.

Bỗng trên cao, một đạo kéo dài đường thẳng màu vàng, xuyên qua người hắn.

"Lôi Hải Vực ta đã nói, ngươi một lần nữa chạm tới Vân Thiên Quốc, dù chỉ là một nửa để ta cảm ứng được, ngươi mạng cá muốn không sống?"

Một đường kiếm kéo dài, một kích oanh trời.

Bùm.

Oanh.

Xoẹt.

Ba tiếng nổ lớn vang lên, Vân Phàm đôi mắt thấy rõ ràng, tiếng nói vừa dứt.

Trên thân Hải Lôi Hải Vực liền hiện ra, một đường thẳng màu vàng, trên cao một đường kiếm bay qua, đạo kiếm bay qua, da thịt Lôi Hải Vực lại dễ dàng bị chém đứt.

Một vảy cá, chính là cánh chim của đối phương bị chém đứt, thân thể to lớn rơi xuống.

Vân Phàm cả kinh: "Đây quá quen thuộc, là ai?" Hắn quay đầu nhìn kên cao, một thân ảnh màu vàng thiên sứ, lục dục thiên sứ sáu cánh dang rộng.

Trên tay cầm một đại kiếm, ánh mắt kinh thường nhìn Côn Bằng: "Ngươi nên chết."

"Tử Vong Thánh Quang." nàng đưa kiếm lên cao, dù không rõ thân ảnh, lại thấy rõ ánh sáng màu vàng, xua tan mây đen, lôi kiếm gặp vài giây.

Liền tiêu thất.

Côn Bằng Lôi Hải Vực yêu thú, gầm thét lên cao: "Thiên gia, lại là các ngươi, các ngươi ẩn giấu thục lực quá mạnh, siêu thần cấp bậc."

Băng Kiếm Thần, Vân Phàm bên dưới đất giật mình: "Nàng cấp bậc siêu thần? Làm sao có thể?"

"Cảnh giới càng cao, tại sao ta không nhận ra? Đây rốt cuộc là yêu nghiệt phương nào? Thiên gia nàng còn ẩn giấu bao nhiêu a, siêu thần cấp, thần cấp chỉ như rác rưởi."

Vân Phàm sắc mặt càng là vui vẻ, không phải khó coi bởi đối phương là đồng minh.

Hắn đang vui vẻ, Thiên gia lão tổ thân ảnh biến mất, trên tay đại kiếm phát sáng, nàng một hình bán nguyệt chém ra.

Quang minh nguyên tố, ánh sáng bao quanh chiếu sáng toàn bộ biển vực.

Thiên Gia Thành, Thiên Tiểu Nguyền nhìn cách đó không xa, hải ngoại lục dực thiên sứ: "Lão tổ, ta biết, ta nhất định sẽ mạnh bằng người, một thân báo thù."

"Ta thần bát dực thiên sứ sao có thể thua." Nàng khẽ cắn môi, nhìn quanh binh lính không nói gì, quay đầu rời đi.

Thấy nàng đi xuống bậc thang, rời khỏi Thiên Đế Đô tường thành: "Ma Nữ tiểu thư cuối cùng cũng đi, quá sợ hãi nàng."

Binh lính gật đầu, mất người làm sao sợ hãi nàng như vậy? Thiên Uyên dù chết, nàng danh hiệu tướng lĩnh truyền lại cho Thiên Tiểu Nguyệt.

Còn về tại sao Thiên Tiểu Nguyệt lại làm cho binh lính sợ hãi, đương nhiên cảnh giới nàng quá mạnh, tính cách khó hiểu, không có lỗi lầm.

Chỉ có sai phạm, là câu cửa miệng của nàng. Chỉ cần binh lính ai có ý nghĩ phản quốc, nàng không đánh phế đã may.

Hải ngoại lúc này.

Côn Bằng bị một kiếm giết chết, Thiên Gia lão tổ trên tay xuất hiện một đạo ánh sáng, bay xuống dưới.

Thân thể Thần Thú đại ca đang không ngừng rơi xuống dưới, vậy mà bị một đạo màu vàng dây, kéo từ dưới nước sâu lên.

Hắn bừng tỉnh, cảm nhận trên thân Quang Minh nguyên tố không ngừng kéo hắn, đôi mắt thần thú đại ca, nhìn lên cao hắn mơ hồ nhìn thấy.

Một thân ảnh mỹ mạo đứng trên cao, nhìn xuống hắn.

Vừa ra khỏi mặt nước, Thiên gia lão tổ đã nói: "Sáng lập lão tổ chúng ta, từng giúp các ngươi, lần này tàn hồn nàng lại nguyện ra tay, muốn các ngươi trợ giúp."

"Ta đương nhiên sẽ không ngăn cản, các ngươi chỉ cần tiến công Ma Nữ Tông, còn lại gặp phải đối thủ mạnh mẽ, ta nhất định ra tay."

"Nhớ lấy, ngày mai hoặc vài năm sau muốn hủy diệt Ma Nữ Tông, mở ra một thời đại mới."

Dứt lời nàng quay đầu biến mất.

Vân Phàm gật đầu, thần cấp yêu thú hắn vừa gặp chắc chắn do Lăng Thanh dở trò, nên mới như vậy.

Thần thú đại ca cũng cho là như vậy, hai người nhìn nhau: "Chúng ta quay về, bình phục thân thể."

Thân thú đại ca, thân thể dài liền hóa thành một nữ tử, làm Vân Phàm giật mình: "Ngươi?"

Thần Thú đại ca cúi đầu: "Ta bị nàng đá nát huynh đệ, chỉ còn cách trở thành nữ hài tử."

Vân Phàm vỗ mặt.

Bất quá không sao, nhìn Thần thú đại ca nhìn rất không giống nam nhân, cho nên nữ hài hay nam hài đều có thể.

Vân Phàm không oán tránh.

Vài Tháng Trôi Qua.

Vân Phàm nhiều lần mang theo binh lính tiến đánh ngăn chặn yêu thú nổi loạn, yêu thú tập kích hắn chỉ biết rằng.

Nhờ thiên sứ lão tổ, mọi chuyện đều dễ dàng, hắn gặp qua Lăng Liên cùng nàng đụng độ, nàng có thể thắng hắn.

Cảnh giới độ kiếp cảnh đã đem mấy đầu yêu thú lên chém, còn lại đều đem giết.

Thiên Sứ Lão Tổ không ra tay mà nói, không nói không thể giết được nàng.

Một bên khác.

Vân Phàm đang không ngừng tích tụ bản thân băng nguyên tố.

Hắn dĩ nhiên đang đột phá.

Một năm lại qua đi, Thiên Sứ người đã đánh tới Ma Nữ Điện, đứng trên đại điện Lăng Thanh nhìn xuống dưới đông đúc người.

Nàng không biết nói gì, nhìn nhau một cái, nàng đã thay đổi cải biên kết cục. Theo như sư tôn duy đoán bây giờ Vân Phàm hắn phải đứng trên cao.

Nói Thiên Thanh Nhi phải quay đầu là bờ, nàng sẽ chém ra một đạo mạnh mẽ kiếm khí, nhưng giờ thì sao? Người đứng trên đại điện cao ngất ngưởng là nàng.

Nhìn xuống Vân Phàm, xung quanh hàng vạn hàng ngàn người, thành một đốm nhỏ, mỗi người trên thân đều toát ra lượng lớn nguyên tố.

Hay kiếm ý. Lăng Thanh bên cạnh xuất hiện Lăng Liên, Tiêu Nhiên: "Các ngươi một mực muốn chết như vậy?"

Vân Phàm bên dưới, sau lưng hắn là binh lính, đứng lên hét to: "Hừ các ngươi, Ma Nữ Tông muốn chết, chúng ta mấy năm này chiến đấu, hy sinh rất nhiều binh lính."

"Không thể để ngươi sống sót hảo."

Lăng Thanh cười nhẹ: "Bớt nói nhiều, ngươi nên chết."

Ma Nữ Tông khư vực.

Trước Ma Nữ Điện lộng lẫy, nguy nga bên dưới lại là hàng vạn binh lính, xung quanh rừng cây đều bởi vì hàng vạn người, làm cho cây xanh đều không nhìn rõ.

Người trên người đếm không thể được, Lăng Thanh khí thế ngạo nghễ, nàng đứng trên cao khinh thường nhìn xuống dưới: "Chỉ là một đám nhóc con?"

"Muốn giết ta?"

Vân Phàm không nói nhiều, phất tay vô số người bay lên cao lao tới hướng Lăng Thanh: "Kém cỏi, Phán Quyết Tử Vong."

Dứt lời, sau lưng ma điện to lớn hiện ra một hình cây dây leo, mỗi dây leo phủ xuống từng bông hoa nở ra.

Phát nổ không ngừng, từng binh lính, lao tới không hiểu chuyện gì đều chết ngay tại chỗ.

Vân Phàm nghiến chặt răng, một thân nhảy lên cao, Thiên Sứ thần đột nhiên từ đâu xuất hiện, nàng không rõ ràng giống như bị ai thâu tóm.

Bắt buộc phải giết chết Lăng Thanh nhanh chóng.

Đây chính là do có người ép buộc nàng.

Thiên Sứ Thần nhìn hàng vạn thi thể từ trên cao rơi xuống, trong mắt nàng không cảm thấy đáng tiếc, mà một thân nhảy lên cao.

Đứng ra chiến đấu: "Các ngươi lui lại." Nàng dứt lời trên thân bộc phát lượng lớn quang minh nguyên tố.

Vân Phàm bay trên cao, nhìn lại nàng, Băng Kiếm Thần bỗng truyền âm: "Cùng nàng song kiếm, chiến đấu giết Lăng Thanh, ngươi bắt buộc phải nhanh chóng!"

Vân Phàm tay phải xuất hiện thanh kiếm, hai người bay lên cao, nhìn dây leo phủ xuống từng bông hoa, không ngừng nổ chết người.

Hắn cùng Thiên Sứ Thần hét to: "Đại Kiếm Song Hợp Băng Quang Trảm Thần." Hai người mỗi người một hướng, Vân Phàm sau lưng sáu cánh băng.

Thiên Sứ Thần sau lưng sáu cánh thiên sứ, nàng nhìn Lăng Thanh, Lăng Liên, Tiêu Nhiên nghiêng đầu.

"Các ngươi rốt cuộc phạm phải cái gì? Ngay cả tiếng nói hư vô, vô số thế giới đều muốn giết các ngươi?"

Nàng không rõ ràng, chỉ biết bản thân kiếm này chém ra, nhất định tiêu diệt ba người.

Hai đạo ánh sáng bay thẳng lên trời cao, Lăng Thanh cười nhẹ, Lăng Liên một tay ấn mạnh xuống đất, Tiểu Hoa bay trên cao cười nhẹ.

Xung quanh giống như đứng im.

Đây là do các nàng tạo ra, Khống Chế Không Gian Và Thời Gian.

Thiên sứ Thần hừ nhẹ, một kiếm chém ra, Vân Phàm giống như vậy.

Một kiếm uy lực mạnh mẽ nổ ra.

Oanh.

Làm Lăng Thanh Lăng Liên Tiêu Nhiên định thần lại, một đường kiếm, hai đạo kiếm cùng một đường kiếm chém tới.

Ma Nữ Điện To lớn chia làm đôi, ba người bị hai đạo kiếm quét qua.

Oanh.

Bùm.

Khói tan bay lên cao, xuất hiện trước mắt mấy người, là Ma Nữ Điện hoang tàn cảnh tượng, còn lại Lăng Thanh các nàng sinh mệnh không còn.

Vân Phàm nhìn xuống: "Vậy là kết thúc?" Thiên Sứ Thần cười nhẹ: "Kết thúc." Nàng quay đầu bay đi, từ trên cao ánh sáng chiếu xuống, trên hoang tàn Ma Nữ Tông khu vực.

Vô số thi thể, người người hét lớn chiến thắng.

Vân Phàm đưa tay lên cao: "Chúng ta chiến thắng Tây Vực thống nhất."

Binh lính đồng loạt hét to: "Ma Nữ Tông thất bại chúng ta chiến thắng."

Binh lính đồng loạt hét to.

Vân Phàm quay đầu, nhìn quen thuộc tất cả thân ảnh.

Tiên Đạo Tông người, Thiết Ngưu, Đậu Phụ...

Cổ Gia người, Diệp gia người.

Tô Hạo Hạ Ca.

Vô Ngạn nàng không có tới, hắn muốn xong chiến trận đều cùng càng nàng kết phu thê.

Hắn quay đầu nhìn cảnh trước mắt: "Thiên Thanh Mạn Chi, muội rốt cuộc đi đâu? Chúng ta còn gặp lại hay không, ta không rõ."

Hắn quay đầu.

Đem tất cả binh lính lui ra sau.

Một năm Sau.

Vân Phàm kết hôn, hắn dĩ nhiên là lục vị nữ tử, năm nữ nhân hắn từng gặp.

Cùng với Vô Ngạn, còn Mộng Liễu, Lý Phương hắn đích thân bản thân xây tượng đá cao nhất chính giữa Thiên Đế Đô.

Hắn nghĩ trăm phương ngàn cách, tăng tiến thế giới hiện tại, đi tới hơi nước thời đại.

Một góc nào đó Thiên Gia.

Thiên Tiêu Nguyệt nàng bây giờ mười mấy tuổi, nhìn xuống: "Ha Ha Vân Phàm a Vân Phàm ngươi hài tử muốn chào đời, chúng ta ân oán nên trả bằng đời ngươi nhi tử?"

Huyền Tiên 1 Tạm Kết Thúc Tại Đây.

Đây là kết mở, ta muốn một khi đi ra nước ngoài, muốn thử viết tiếp ước trở thành tác giả có thể kiếm ra thu nhập.

Bạn đang đọc Huyền Tiên: Vừa Xuyên Qua, Ta Thế Nhưng Không Có Hệ Thống? sáng tác bởi Khuynhnhiem
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Khuynhnhiem
Thời gian
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.