Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đây là cái em gọi là chia tay sao?

Phiên bản Dịch · 714 chữ

Hơi thở người đàn ông càng lúc càng gần. Quân Khinh nằm trên gối, căng thẳng siết chặt các ngón tay. Không biết tứ ca sẽ hôn chỗ nào.

Nếu hôn nhẹ lên tóc hoặc lên mặt, vậy thì không thể nói rõ được, còn nếu là môi ….

Đèn đột nhiên sáng lên.

Chú ý thấy dưới gối của Quân Khinh có ánh sáng, Đế Lâm nghi hoặc nhíu mày, luồn tay xuống dưới gối cô, lấy ra chiếc điện thoại đang phát sáng. Hắn đã tịch thu của cô một cái, vậy mà cô lại lặng lẽ giấu thêm một cái nữa bên người. Ánh mắt Đế Lâm dừng trên màn hình điện thoại, nhìn thấy cuộc gọi đến hiện lên bốn chữ “A Tuần thân ái”, người đàn ông tức giận nắm chặt tay.

“Quân, Khinh!”

Trong tình huống này, cô sao có thể tiếp tục giả vờ được nữa? Mở to mắt, Quân Khinh làm bộ như vừa tỉnh dậy.

“Tứ ca, anh … sao anh ở phòng em?”

Hừ!

Nếu không phải hắn đến đây tận mắt nhìn thấy thì cô còn muốn lừa hắn đến khi nào? Đế Lâm giơ màn hình điện thoại ra trước mặt cô.

Ngón tay người đàn ông nắm chặt chiếc điện thoại, đến nỗi các đốt ngón tay như phát ra âm thanh nhỏ vụn, lớp plastic bên ngoài điện thoại ma xát vào tay nghe kin kít thật thảm thương, tựa hồ giây tiếp theo, nó sẽ bị hắn bóp nát.

“Đây là cái em gọi là chia tay sao?!”

Quân Khinh hơi nheo mắt lại, nhìn về phía ánh sáng phát ra. Trên màn hình là ảnh chụp một người con trai anh tuấn, khuôn mặt kia có chút quen mắt …

Vừa mới mở to mắt nên chưa quen với ánh sáng, cô định nheo mắt lại để nhìn cho kỹ nhưng Đế Lâm đã xoay người, tức giận quăng điện thoại ra xa.

Rầm ---

Điện thoại đập vào tường vang lên một tiếng nặng nề, bể chỗ này nát chỗ kia rồi rơi xuống đất, màn hình tối đen.

“Tứ ca, anh nghe em giải thích đi!”

Quân Khinh quay sang, bắt lấy cánh tay hắn.

Giải thích? Người đàn ông nhìn cô, vì tức giận mà cơ ngực phập phồng lên xuống.

“Em muốn gạt tôi lần nữa ư?”

Trong giọng điệu của hắn có sự tức giận, hơn hết vừa có sự thất vọng lại vừa có sự đau lòng. Nhìn thấy vẻ mặt của Đế Lâm, trái tim Quân Khinh đã sớm đau nhói.

“Tứ ca, em thật sự …”

Bỏ tay cô ra, Đế Lâm bước nhanh ra khỏi cửa. Lúc này Quân Khinh mới sực nhớ đến. Người con trai trong tấm ảnh chụp kia chính là cậu hotboy trong học viện âm nhiên của cô - “bạn trai của cô” Hoàng Phủ Tuần.

Điện thoại đó chắc do người xuyên không kia lặng lẽ giấu đi, vì đề phòng bị Đế Lâm phát hiện, cô ta mới tắt âm đặt dưới gối nằm, ai ngờ vừa đúng lúc Hoàng Phủ Tuần gọi tới.

Trí nhớ hai năm nay của cô rất nhiều nên bị loạn, cô lại bỏ qua chi tiết này, nếu không đã sớm cắt đứt liên hệ với Hoàng Phủ Tuần, sao có thể để hắn gọi điện tới chứ?

“Tứ ca!”

Quân Khinh đuổi theo phía sau hắn, một đường thẳng tới phòng tập thể thao.

Rầm --

Chào đón cô chính là tiếng cửa phòng đóng sầm lại, cô theo bản năng lùi về sau mới không bị cửa đập trúng mũi.

“Cút!”

Bên trong cánh cửa là âm thanh tồi tệ đến cực điểm của người đàn ông. Cô biết Đế Lâm đang rất nóng giận, cho dù cô nói gì cũng sẽ không lọt vào tai hắn. Quân Khinh không gõ cửa giục hắn nữa, cô lặng lẽ đứng chờ bên ngoài.

Sống cùng Đế Lâm lâu như vậy, cô biết thói quen của hắn, khi nào tức giận, hắn sẽ nhốt chính mình vào phòng để phát tiết. Chờ hắn phát tiết xong rồi, cô sẽ giải thích lần nữa thì hẳn là có thể nghe vào.

Đứng ngoài cửa, Quân Khinh kiên nhẫn chờ đợi.

Bạn đang đọc Bảo Bối Của Lão Đại Xuyên Trở Về của Công Tử Như Tuyết
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi khanguyethoay
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 143

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.