Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quy thuận

Phiên bản Dịch · 1566 chữ

Trong đại điện Dạ Thiên Tông

La Dạ vừa nói xong, đám người Diệp Thanh kinh ngạc, đồng thời cũng cảm thấy bất ngờ,

Nếu La Dạ nói là sự thật, vậy ý nghĩa sự việc sẽ khác hoàn toàn, còn có hi vọng

"Chuyện này là thật sao?"

Một phụ nữ trung niên lúc này cũng mở miệng nói, nàng là Nam Cung Ngọc, tông chủ của Ngọc Nữ Tông,

"Bản tọa không muốn nói lại lần hai, nếu các ngươi không muốn, bản toạ cũng không ép buộc, nhưng một chút trừng phạt là không thể tránh khỏi, mỗi người giao ra một vạn Linh Thạch, mới có thể bình yên rời đi,"

La Dạ nhìn quét qua đám người, lạnh lùng nói,

Coi như nhiệm vụ thất bại, hắn cũng phải bắt những người này, bồi thường tiền tổn thất tinh thần cho hắn,

Không có đem bọn họ giết hết, đã là ta đại từ đại bi lắm rồi,

Mà nghe được La Dạ nói, bọn họ nhìn người thanh niên trước mắt, không nhịn được liên tưởng tới quan tham thời kì bao cấp,

Một vạn Linh Thạch, sao không đi ăn cướp đi?

Coi như là lãnh đạo tối cao của tông môn Trung đẳng, có bán nhà bán cửa cũng không đủ tiền,

Nhưng lại không một ai dám nói ra, coi như là lỗ nhị cũng không dám hé, đây là đang đánh cược mạng sống, sự tồn vong của tông môn,

"Giao thì giao, chỉ là một vạn Linh Thạch mà đòi làm khó được ta?"

Nam Cung Ngọc cùng đại hán đeo trường đao bên hông nói,

La Dạ nhìn hai người, lông mày hơi nhíu lại

Xem ra ngọc Nữ Tông cùng Thiên Đao Tông rất giàu vitamin tiền, biết thế đào mỏ thêm nhiều chút rồi,

Trong lòng La Dạ bây giờ hối hận khôn ngần, muốn hờn dỗi cả bản thân,

Nhìn hai người lấy ra nhẫn trữ vật, mặt không chút nào quan tâm, hơn nữa trong ánh mắt hiện ra chút khinh thường, đưa về hướng La Dạ như biếu ăn mày nói:

"La tông chủ, trong nhẫn trữ vật này vừa vặn có đủ một vạn Linh Thạch, ngài cứ đếm lại thoải mái"

Sau đó vung tay, ném về phía La Dạ

Thần thức quét qua chiếc nhẫn, La Dạ thấy được bên trong chồng chất linh thạch xếp thành núi nhỏ, tỏa ra mùi tiền nồng nặc, không nhìn thấy thì tim mình không đau, nhưng đã nhìn thấy thì hối hận như lướt tóp tóp lỡ gặp Trần Đức Bo,

Nhưng mà vừa đúng một vạn Linh Thạch, không nhiều không ít hơn một viên, rất vừa vặn, quá vừa vặn?

Trong lòng hắn lúc này bỗng nhiên phát ra một câu-tuổi trẻ chưa trải sự đời-

Hắn bất cẩn rồi,

Những tông môn này còn rất nhiều chất béo

Nhưng đã lỡ nói ra rồi, làm sao mà rút lại được,

La Dạ có chút không cam tâm đem nhẫn trữ vật cất đi, nhìn Nam Cung Ngọc gật đầu nói:"bản toạ nói được làm được, nhất ngôn cửu đỉnh, ngươi có thể rời đi"

Nam Cung Ngọc chắp tay, xoay về sau nhìn hai nam trưởng lão nói:"Đi thôi,"

"Vâng, tông chủ"

Hai nam tử gật đầu cung kính nói,

Nhưng bọn họ vừa mới bước đi, một âm thanh vang lên từ phía sau bọn họ

"Là ta nói không rõ, hay là các ngươi không hiểu, một người nộp một vạn Linh Thạch, ngươi mang theo hai người khác rời đi là có ý gì?"

Sắc mặt Nam Cung Ngọc thay đổi, quay về phía thanh niên đang ngồi trên bảo tọa, nhíu mày:"La tông chủ, hai người họ là trưởng lão Ngọc Nữ Tông, không phải mỗi tông môn nộp một vạn Linh Thạch sao?"

"Bớt nói nhảm, một người nộp một vạn Linh Thạch, đừng để bản toạ nói lần thứ ba, cũng đừng để bản toạ mất kiên nhẫn, nếu không...."

Vừa dứt lời, La Dạ phát ra dâm uy, nháy mắt lan tới, Nam Cung Ngọc chỉ cảm thấy như có năng lượng cuồn cuộn đánh tới, thân thể không ngừng lùi lại phía sau, lùi mãi mười hai bước mới dừng lại,

Giờ phút này, sắc mặt Nam Cung Ngọc tái nhợt, nhìn Lạ Dạ đầy sợ hãi

"Tông chủ" hai trưởng lão Ngọc Nữ Tông sợ hãi kêu lên,

Mấy người Diệp Thanh thấy cảnh này cũng bị doạ cho sợ hãi, không dám lên tiếng,

Nam Cung Ngọc có chút không cam lòng, nhưng vẫn cắn răng lấy ra từ trong ngực một chiếc nhẫn trữ vật,

Vừa nhìn thấy chiếc nhẫn, La Dạ liền cảm thấy được không tầm thường,

Trong mắt bỗng phát ra ánh sáng lấp lánh, nhìn vào chiếc nhẫn, hắn thấy được bên trong có một phần phù văn cổ xưa, chỉ là những phù văn này bị một năng lượng cổ xưa phong ấn,

Nếu hắn không thức tỉnh năng lực phá vọng, cũng sẽ khó mà nhận ra,

"Tu Di Giới"

Mấy người Diệp Thanh cũng kinh ngạc khi nhìn thấy chiếc nhẫn,

Trong tông môn bọn họ cũng có Tu Di Giới, nhưng chỉ có một chiếc, hình như toàn bộ Thanh Châu cũng chỉ có 9 chiếc như vậy,

Mà giá trị mỗi một chiếc đều là một vạn Linh Thạch

Nam Cung Ngọc ném chiếc nhẫn về phía La Dạ,

Không Gian bên trong Tu Di Giới lớn gấp mười lần so với chiếc nhẫn trước đó, khiến La Dạ cảm thấy thỏa mãn trong lòng,

Đặc biệt là những phù văn bị phong ấn kia, khiến La Dạ rất tò mò,

"Bên trong Tu Di Giới có một vạn Linh Thạch, cộng thêm giá trị của nó vừa đủ hai vạn, bây giờ chúng ta có thể đi chưa?"

Nam Cung Ngọc nhìn La Dạ có chút không vui nói

Dự định của nàng là đến đây để xem trò vui, nếu có cơ hội thì vào hít ké chút đồ,

Nhưng không ngờ trộm gà không được còn mất nắm thóc, đi vào nhà người ta ăn trộm mà còn mất cái quần,

Không nghĩ đến bên trong Đào Uyên Cảnh tồn tại tuyệt thế ẩn thế tông môn,

"Đi đi" La Dạ cười gật đầu.

"La tông chủ, đây là linh thạch của chúng ta, ngài đếm lại đi," đại hán treo kiếm bên hông nói xong liền ném về phía La Dạ,

Nhìn thấy số lượng linh thạch trong chiếc nhẫn, La Dạ nhịn không được nhìn về phía đại hán, bề ngoài người này có chút xấu xí, nhưng bây giờ nhìn lại cũng đẹp trai đấy chứ, trong nhẫn chứa đủ ba vạn Linh Thạch, cũng không cầm cố Tu Di Giới như Nam Cung Ngọc, rõ ràng là nhà giàu rồi,

Hắn chợt nhận ra, bản thân mình trước giờ rất nghèo, số tiền trong mắt người khác không đáng bao nhiêu, còn hắn thì cứ như người nhà quê nhìn thấy đống tiền tưởng rằng nhiều lắm,

Ngừng lại suy nghĩ, sau khi cất đi chiếc nhẫn, hắn nhìn đại hán nói:"được rồi, ngươi cũng có thể rời đi"

"Đa tạ La tông chủ"

Tông chủ cùng trưởng lão Thiên Đao Tông vội vã cúi đầu, giọng nói đầy kích động

Bây giờ, đã có hai tông môn lựa chọn giao nộp Linh Thạch, La Dạ nhìn về những người còn lại

"Còn các ngươi tính như nào?"

Nghe La Dạ hỏi, đám người giật mình, quay sang nhìn nhau, trong lòng có chút do dự, giãy dụa,

Nếu so về tài chính, bọn họ không bằng Ngọc Nữ Tông cùng Thiên Đao Tông, nhưng hai, ba vạn Linh Thạch, bọn họ có gắng vẫn có thể lấy ra được,

Điều khiến bọn họ do dự là sự xuất hiện của ẩn thế tông môn Dạ Thiên Tông, cùng với sự khủng bố của La Dạ

Bọn họ không giống Ngọc Nữ Tông cùng Thiên Đao Tông chỉ nhìn thấy cái trước mắt, bọn họ muốn nhìn xa hơn,

Các cậu có cu nhầm các cụ có câu -trong phúc có họa, trong họa mi có phúc,-

Đặc biệt là lời giải thích cuối cùng của La Dạ, khiến trong lòng bọn họ có chút do dự

La Dạ nhìn thấy suy nghĩ của đám người cũng có chút kinh ngạc,

Hắn lúc này đã hiểu, tại sao Ngọc Nữ Tông cùng Thiên Đao Tông lại xếp cuối trong năm tông,

Chỉ cần thấy khả năng nhìn xa trong rộng của đám người Diệp Thanh, liền biết mạnh mẽ hơn đám người Nam Cung Ngọc rất nhiều.

Trong sự ngỡ ngàng của đám người Nam Cung Ngọc, Diệp Thanh đi đến, hướng về phía La Dạ quỳ xuống bái

"Ta Thanh Vân Tông đồng ý quy thuận"

"Ta Xích Vân Tông đồng ý quy thuận"

"Ta Huyền Nguyên Tông đồng ý quy thuận "

Hai tông chủ của Xích Vân Tông cùng Huyền Nguyên Tông cũng lần lượt quỳ gối,

"Rất tốt, sau này các ngươi sẽ biết, đây chính là lựa chọn sáng suốt nhất trong cuộc đời của các ngươi" La Dạ cười, rất hài lòng đối với sự lựa chọn của mấy người Diệp Thanh.

Bạn đang đọc Bắt Đầu 100 Triệu Năm Tu Vi của Đạo Như Thị
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi longtaiuy
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 164

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.