Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Không chọn vẹn khẩu quyết

Phiên bản Dịch · 1537 chữ

Phía trên Đào Uyên Cảnh, tiếng nổ vang rung động trời đất không ngừng truyền đến,

Nhưng mà động tĩnh trong này lại không hề ảnh hưởng đến bên ngoài Đào Uyên Cảnh,

"Đồ đáng ghét, tưởng bản toạ không trị được ngươi sao?" La Dạ cắn môi tức giận nói,

Bỗng nhiên dùng sức, bàn tay che trời hùng dũng trở lại, thanh kiếm còn đang không ngừng phản kháng, dưới sự hùng dũng của bàn tay khổng lồ, bùng nổ ra ngàn vạn ánh kiếm, tuôn trào vỡ tan trong không gian, lấp lánh như pha lê,

Thấy như vậy, khóe miệng La Dạ nhếch lên, không khỏi thả lỏng cơ thể, sau đó lại lần nữa dùng sức,

Rốt cuộc,

Ầm! Hàng triệu ánh kiếm tuôn trào ra, giống như pháo hoa nổ tung trên không,

Còn thanh kiếm khủng bố bị bàn tay cầm chặt ở đó,

Nhận ra thanh kiếm đã không còn phản kháng, tỏ ra ỉu xìu, lúc này La Dạ mới suy nghĩ,

Chư Thiên Thất Sát hộ tông đại trận tự động tản ra một lỗ hổng, La Dạ kéo thanh kiếm vào trong đình viện,

Vù vù! Thanh kiếm vừa rơi xuống, không gian xung quanh trở nên vặn vẹo,

Nhìn thanh kiếm tỏa ra ánh sáng khủng bố, cảm nhận được huyền diệu đạo vận đang bao quanh thanh kiếm,

trong lòng La Dạ hơi Kinh hãi, năng lực phá vọng vậy mà không thể nhìn thấu thanh kiếm, không biết hình dáng thật sự của thanh kiếm như thế nào,

"Đã bị bản toạ khuất phục, còn giả bộ thiếu nữ e thẹn cái gì? Nhanh cởi đạo vận ra cho bản toạ nhìn xem nào?"

La Dạ hừ lạnh.

Vừa nói xong, ánh sáng quấy nhiễu cùng đạo vận đang bao quanh thanh kiếm đồng loạt tiêu tán,

Một thanh kiếm làm từ gỗ đào xuất hiện, khí tức Kinh khủng trước kia cũng đã hoàn toàn biến mất,

Bây giờ trước người La Dạ, chỉ còn là một thanh kiếm gỗ bình thường, ngay cả bản thân hắn cũng không nhận ra có gì bất thường,

Này, đây có phải thanh kiếm vừa nãy không? Hay có thằng nào đánh tráo mất rồi???

"Keng! Chúc mừng kí chủ thu phục thành công Yên Thiên Kiếm, vì không muốn bên ngoài bị ảnh hưởng, hệ thống đã ngăn cách nơi này với thế giới bên ngoài, bây giờ mọi thứ đã trở lại như cũ!"

Âm thanh hệ thống vang lên,

La Dạ không nhịn được muốn lườm hệ thống một cái, chỉ tiếc không nhìn thấy, chỉ có thể nhịn, hồi nãy hắn hỏi thì không trả lời, vừa thu phục xong Yên Thiên Kiếm thì lập tức lên tiếng,

Nhưng dù sao hệ thống cũng đã giúp hắn bảo vệ thế giới bên ngoài, khiến trong lòng hắn đỡ hơn một chút,

"Này hệ thống, người giúp ta nhìn lại xem, đây có phải Yên Thiên Kiếm không?, Chứ không phải bị người khác đánh tráo à, nhìn chẳng khác gì một thanh kiếm gỗ bình thường" La Dạ nghi ngờ hỏi,

"Đúng là Yên Thiên Kiếm, kí chủ không cần phải nghi ngờ " hệ thống trả lời xong liền không thèm nói nữa,

La Dạ:........ tôi năm nay đã hơn một trăm tuổi, mà chưa gặp cái trường hợp nào nó như thế này, phải là tôi tôi đấm cho mấy nhát.

Ngừng lại suy nghĩ, La Dạ nhìn thanh kiếm gỗ, thấy thế nào cũng là thanh kiếm làm từ gỗ đào hết sức bình thường, chẳng có gì đặc biệt, hắn tiến đến nắm thanh kiếm,

Nhưng hắn còn chưa kịp nắm, thanh kiếm đã tránh ra khỏi tay hắn,

La Dạ bất ngờ Ồ lên:"chẳng lẽ thanh kiếm thành tinh à"

Hắn không tin, muốn nắm thanh kiếm thêm lần nữa, nhưng thanh kiếm vẫn né khỏi tay hắn như trước,

La Dạ lúc này đã có chút không vui, tức giận cau mày "làm sao? Vừa bị bản toạ khuất phục, còn không chịu để bản toạ sờ nắn một cái, có tin bản toạ cho ngươi trở thành tro bụi không?"

Nghe thấy La Dạ mở miệng hù doạ, thanh kiếm run rẩy giống như là đang sợ hãi,

La Dạ nhếch mép cười dâm, dụ dỗ:" ngươi yên tâm, chỉ cần ngươi đi theo ta, ta sẽ cho ngươi ăn sung mặc sướng, mang ngươi giết khắp thế giới, giết đến trên trời không còn ánh sáng, xuống đất không còn sinh linh, đánh đến tận cửu trọng thiên, giết từ trong ra ngoài, lại từ ngoài vào trong, cho ngươi biết cảm giác độc cô Cầu đối (đối thủ), vô địch là cỡ nào tịch mịch,"

Ong ong! Kiếm gỗ phát ra chấn động giống như đang có chút kích động,

"Mà thôi, nếu ngươi đã không muốn, ta cũng không miễn cưỡng, bây giờ ngươi có thể rời đi, cũng có thể ở lại đây, tùy ngươi vậy "

Thấy kiếm gỗ còn tỏ ra do dự, La Dạ giả bộ than thở nói.

Yên Thiên Kiếm rất mạnh, có thể trợ giúp được cho hắn rất nhiều, nhưng,

hắn không muốn ép buộc người khác, bắt họ làm những gì không muốn,

Đây chính là nguyên tắc làm người, là bản tâm của hắn, hơn nữa hắn còn có ngạo khí của mình

Hắn tin chắc, dựa vào sức mạnh bây giờ của hắn, cùng sự trợ giúp từ hệ thống, hắn sẽ còn tiến xa hơn, đi đến đỉnh cao nhân sinh,

La Dạ cũng không còn lưu ý đến Yên Thiên Kiếm, mà bước đi ra ngoài,

Vừa mới mở cửa, đã thấy đám người Tiêu Trần đứng đó từ bao giờ,

"Sư tôn, vừa nãy......?"

Tiêu Trần còn chưa kịp hỏi xong, La Dạ ngắt lời:" là vi sư trong lúc tu luyện, không cẩn thận để một chút khí tức tiết ra bên ngoài, xin lỗi đã làm ảnh hưởng tới mọi người "

Mọi người nghe vậy khiếp sợ, chỉ một chút khí tức, đã làm ra động tĩnh lớn như vậy, hít hà, quả thật quá khủng bố, trong lòng đám người cuộn trào sóng thần,

Trước kia mọi người còn tưởng tông chủ có tu vi Nguyên Đan Cảnh, nhưng bây giờ suy nghĩ đó đã hoàn toàn biến mất,

Cảnh tượng trời đất hủy diệt hồi nãy còn hiện ở trong đầu, đám người hoài nghi tông chủ của bọn họ, có khả năng là tiên nhân trong truyền thuyết,

Đám người nhìn La Dạ với ánh mắt mê đắm, không đúng, là sùng bái, là thần tượng, trong lòng đầy kích động,

"Không sao rồi, đi về nghỉ ngơi đi"

Nhìn ánh mắt sùng bái của mọi người, La Dạ chịu không được nói.

"Vâng, sư tôn"

"Thuộc hạ xin cáo lui"

Đám người lần lượt khom người, sau đó phấn khởi rời đi,

Nhìn thấy sự mạnh mẽ của La Dạ, để sự trung thành trong lòng đám người trở nên mạnh mẽ hơn, đồng thời, để bọn họ trước kia quyết định gia nhập Dạ Thiên Tông, lấy đó làm kiêu ngạo,

Sau khi gặp mọi người, La Dạ cũng không còn hứng thú ra ngoài, đóng cửa lại, quay trở lại vào trong,

Nhìn thấy thanh kiếm đang chạy loạn khắp nơi, giống như một đứa trẻ hiếu kì, không ngừng chạy nhảy, quan sát mọi thứ,

Thấy vậy, La Dạ cũng chỉ mỉm cười, không nói gì, tiến vào trong nhà trúc, đi đến trước bàn rồi ngồi xuống, La Dạ lấy ra một chiếc nhẫn, chính là Tu Di Giới mà Nam Cung Ngọc đã cầm cố cho hắn,

Nghe đám người Diệp Thanh nói, chiếc nhẫn này quý giá bởi vì có không gian rộng lớn gấp mười lần loại nhẫn bình thường, hơn nữa còn có thể trồng trọt một ít thực vật, như cỏ cây hoa lá, một ít cây cối cũng có thể,

Nhưng đối với La Dạ, đây không phải là điều hắn quan tâm, hắn chú ý tới chính là cỗ lão phù văn bị phong ấn bên trong,

Hắn có hỏi qua Diệp Thanh, những chiếc nhẫn Tu Di Giới là bảo vật bọn họ lấy được trong di tích thời thượng cổ, ngoài trừ không gian bên trong rộng lớn hơn, với trồng trọt được ít thực vật, còn lại bọn họ không biết gì thêm,

"Phù văn trong này rốt cuộc là cái gì?"

La Dạ hiếu kì, hai mắt khép hờ lại, đưa ý niệm tiến vào trong chiếc nhẫn,

Hắn nhìn thấy được phù văn đang bị phong ấn kia,

Trong lòng hơi suy nghĩ, sức mạnh tinh thần tràn đến tấn công nguồn năng lượng phong ấn, trong nháy mắt như pha lê vỡ tan, một phần khí tức cỗ lão cùng phù văn huyền diệu hiện ra rõ ràng trước mắt,

Sử dụng năng lực phá vọng, La Dạ đã biết được những phù văn này là gì,

" Thì ra là khẩu quyết để mở ra Tu Di Giới, nhưng không trọn vẹn."

Bạn đang đọc Bắt Đầu 100 Triệu Năm Tu Vi của Đạo Như Thị
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi longtaiuy
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 149

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.