Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cha ngươi không phải đối thủ của ta

Phiên bản Dịch · 1511 chữ

"Bạch cô nương, đây là sư tôn của ta, ngươi nói chuyện tôn trọng một chút,"

Nghe được trong lời nói Bạch Vân Tuyết không hề có chút tôn trọng, Tiêu Trần không vui nói, Thiên Ngữ lúc này cũng trợn hai mắt, tức giận nhìn Bạch Vân Tuyết.

Lúc này La Dạ nghe được suy nghĩ của Thiên Ngữ:" nếu ngươi dám nói vậy thêm lần nữa, đừng trách ta ra tay"

Nhìn hai người đệ tử vì mình mà lên tiếng, La Dạ vui vẻ nở nụ cười,

Khoát tay:"không có chuyện gì đâu"

Lúc này mới nhìn về Bạch Vân Tuyết:"không sai, ta chính là tông chủ Dạ Thiên Tông, La Dạ "

Lông mày Bạch Vân Tuyết hơi cau lại, đang nhìn La Dạ mà đánh giá,

Nàng cảm nhận được, khí tức trên người La Dạ cực kỳ giản dị, giống như một người bình thường vậy, căn bản là không cảm nhận được tu vi.

"Ta nghe hai người đệ tử nói ngươi rất mạnh, vậy ngươi có tu vi gì?"

Bạch Vân Tuyết hiếu kì hỏi.

Bạch Vân Tuyết vừa nói xong, hai người Tiêu Trần cùng Thiên Ngữ cũng lộ ra vẻ tò mò, không biết tu vi của sư tôn là gì?.

Ngay cả những người xung quanh trước kia còn nghị luận rôm rả, lúc này cũng đã yên lặng không còn ai nói nữa, cả đám đang vểnh tai lên nghe ngóng.

"Ngươi đúng là không kiêng dè chút nào!"

La Dạ nhìn thiếu nữ nhí nhảnh cười nói.

"Ta chỉ là hiếu kì thôi" Bạch Vân Tuyết cao ngạo đáp.

"Thực ra, ta cũng không biết tu vi của mình là gì?"La Dạ cười.

"Ngươi nói dối, làm gì có chuyện tu vi của chính mình cũng không biết, huống chi ngươi còn là tông chủ của một tông!"

Bạch Vân Tuyết không tin, hung hăng nhìn La Dạ nói.

"Tin hay không kệ ngươi, có điều, ngươi nhìn thấy đằng kia không, chắc cũng đoán sơ sơ được ta mạnh hay yếu nhỉ?"

Hắn cười nói, cũng không có tức giận, chấp con nít để làm cái gì?.

Thiếu nữ nhíu mày, không hiểu La Dạ nói có ý gì?, Nhưng bởi vì hiếu kì, nàng vẫn nhìn về hướng mà La Dạ chỉ,

Không nhìn thì không biết, vừa nhìn thấy thì sắc mặt nàng lập tức thay đổi,

"Thượng Quan trưởng lão!"

Thiếu nữ kinh hô, vội vàng chạy tới, thứ nàng vừa nhìn thấy chính là thi thể của Thượng Quan Hồng.

Mà Thượng Quan Hồng vốn dĩ đến đây, chính là vì mang theo nàng đến đây để rèn luyện.

Nhưng bởi vì Thượng Quan Hồng cảm thấy nhớ ông bà tổ tiên, nên La Dạ vì lòng tốt mà giúp đỡ hắn, cũng không cần trả ơn.

Nhìn Thượng Quan Hồng nằm trên mặt đất, cơ thể sớm đã cụ đi chân lạnh toát, Sắc mặt Bạch Vân Tuyết trắng bệch, trong mắt khiếp sợ khó có thể tin nổi.

Thượng Quan Hồng chính là trưởng lão Thiên tông của họ, tu vi đã đạt đến Nguyên Đan Cảnh trung kỳ, làm sao cứ như vậy chết rồi?.

"Sư tôn, hắn là ai?"

Nhìn bộ thi thể, Tiêu Trần cùng Thiên Ngữ hiếu kì nhìn La Dạ hỏi.

"Là một người cảm thấy sống quá nhàm chán mà thôi" La Dạ cười nói.

Ách!

Hai người sửng sốt, đưa mắt nhìn nhau, sau đó lại nhìn La Dạ, tựa như đã nghĩ ra điều gì đó.

"Sư tôn, là ngài giết hắn sao?"

Tiêu Trần ngừng lại một lúc, cuối cùng không nhịn được hỏi.

"Đúng vậy,"

La Dạ cũng không che giấu, chỉ lạnh nhạt trả lời.

"Ngươi nói cái gì?"

La Dạ vừa dứt lời, thì một tiếng kêu đột ngột vang lên,

Giờ phút này, hai mắt Bạch Vân Tuyết trừng lớn, khiếp sợ lại phẫn nộ, tràn ngập sát khí nhìn La Dạ.

Nhìn thấy dáng vẻ Bạch Vân Tuyết Như vậy, La Dạ thở dài:

"Ta không muốn gây sự, nhưng cũng không sợ phiền phức, chỉ là hắn muốn tìm đường chết như vậy, cũng không trách được ta."

"Ngươi " hai mắt Bạch Vân Tuyết đỏ bừng

Xoẹt! Nàng lao nhanh về phía La Dạ, để lại phía sau một vệt dư ảnh.

"Không được tổn thương đến sư tôn của ta"

Một tiếng hét vang lên, Tiêu Trần cũng hóa thành một vệt dư ảnh, lao nhanh về phía Bạch Vân Tuyết,

Thiên Ngữ đang định ra tay, thì đã bị La Dạ ngăn lại,

"Sư tôn, nàng....."

"Không có chuyện gì, cứ nhìn trước đã"

La Dạ bình tĩnh nói.

Ầm! Một tiếng động vang lên, Tiêu Trần cùng Bạch Vân Tuyết va chạm vào nhau,

"Cút ra" Bạch Vân Tuyết quát lên, một luồng ánh kiếm loá mắt chém về phía Tiêu Trần.

Đối mặt với ánh kiếm, sắc mặt Tiêu Trần thay đổi, hắn cảm nhận được nguy hiểm cực lớn, cỗ nguy hiểm này không hề giống với khi hắn đối mặt Hổ răng kiếm,

Ánh kiếm này cho hắn cảm càng mảnh liệt, càng khiếp sợ hơn, Tiêu Trần cũng không dám tiếp tục bảo lưu sức mạnh nữa, nổi giận hét lên một tiếng,

"Nhất sát thập phương" lập tức sử dụng vô địch kiếm quyết,

Một con rồng ánh sáng lao nhanh về phía kiếm quang chói mắt kia, hai bên đụng vào nhau, một tiếng nổ lớn vang lên, mặt đất chấn động nhẹ một cái.

Lúc này, ở trong mắt còn đang khiếp sợ của mọi người xung quanh, có một bóng người rút lui ra, người đó chính là Tiêu Trần.

Ngay tại Tiêu Trần còn đang lui về sau, một bóng trắng lại tiếp tục lao tới, tốc độ cực kỳ nhanh, đã đến trước người Tiêu Trần,

Đúng lúc này,

"Dừng tay"

Một âm thanh hùng hậu đột nhiên vang lên.

Bạch Vân Tuyết nghe được âm thanh này, đột nhiên ngừng lại, trong mắt lộ ra vẻ vui mừng,

"Phụ thân"

Bạch Vân Tuyết vừa mới nói ra, một bóng trắng đã xuất hiện bên cạnh nàng, hiện ra một nam tử trung niên mặc áo trắng.

Nam tử chính là Bạch Phong, tông chủ Thiên Tông,

Nhìn thấy Bạch Phong xuất hiện, La Dạ vẫn rất bình thản.

Bởi vì ngay từ rất sớm, hắn đã cảm nhận được khí tức của đối phương, cũng như biết được thân phận của hắn.

"Phụ thân, Thượng Quan trưởng lão chết rồi!"

Bạch Vân Tuyết vừa nhìn thấy phụ thân, liền lập tức nói, vành mắt đã đỏ hoe, cực kỳ đau lòng.

"Ta biết" Bạch Phong gật đầu nói.

Liếc nhìn thi thể Thượng Quan Hồng nằm trên mặt đất, đã sớm lạnh ngắt, lông mày hắn hơi nhíu lại.

Vừa nhìn liền biết được, Thượng Quan Hồng là bị một đòn giết chết, hắn lại nhìn về phía xa, nơi một thanh niên mặc áo trắng đang bình tĩnh đứng đó.

Vừa nhìn thấy La Dạ, trong lòng Bạch Phong không còn bình tĩnh nổi, không ngờ tông chủ Dạ Thiên Tông lại trẻ tuổi đến như vậy, chỉ như một thanh niên hai mươi tuổi bình thường, hắn vậy mà cũng không nhìn ra được tu vi của La Dạ, phảng phất đang đứng đó là một phàm nhân chứ không phải tông chủ của một tông.

Với tu vi bây giờ của hắn, cũng không nhìn ra được tu vi La Dạ, có thể khẳng định, tu vi của đối phương còn cao hơn hắn.

"Phụ thân, chính là hắn đã giết Thượng Quan trưởng lão, ngài phải vì trưởng lão tông môn báo thù,"

Bạch Vân Tuyết chỉ về phía La Dạ hung hăng nói.

Nhìn hai cha con, La Dạ nói:"cha ngươi không phải đối thủ của ta"

La Dạ từ trước đã biết tu vi của Bạch Phong, là cao thủ Nguyên Đan Cảnh hậu kỳ, nhưng đối với La Dạ cũng không là gì.

"Ngươi nói cái gì?"

Nghe được La Dạ nói như thế, Bạch Vân Tuyết tức giận đến khuôn mặt đỏ bừng, trong đôi mắt như muốn phun ra lửa.

Mà Bạch Phong nghe đến, thì không chút nào tức giận, chỉ cười nhạt mở miệng nói:

"Danh tiếng của La tông chủ, ta đã được nghe từ lâu, trong lòng cũng rất là ngưỡng mộ, chỉ là không nghĩ đến, lần đầu tiên ra mắt, La tông chủ đã tặng món quà lớn đến như vậy?"

"Bạch tông chủ không cần khách sáo, ta vốn không thích gây chuyện thị phi, nhưng cũng không sợ hãi phiền phức, đã có người muốn đến thiên đường nhìn xem có đẹp như trong lời đồn không, ta đây liền tặng cho hắn một vé xem miễn phí" La Dạ khẽ cười nói.

Nghe được La Dạ hờ hững nói như vậy, cơ mặt của Bạch Phong không nhịn được giật giật mấy cái.

Bạn đang đọc Bắt Đầu 100 Triệu Năm Tu Vi của Đạo Như Thị
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi longtaiuy
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 79

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.