Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Xem được rồi sao

Phiên bản Dịch · 1444 chữ

Giờ phút này, tám người cảm giác chết điếng, mồ hôi lạnh chảy khắp người,

Nhìn mảnh không gian bị cắt làm hai nửa, trong mắt bọn họ tràn ngập sự sợ hãi.

Trên bầu trời Thanh Vân Tông, La Dạ hờ hững nhìn thi thể Thượng Quan Long bị cắt làm hai, hắn đã nói từ trước rằng không muốn gây sự, nhưng cũng không sợ phiền phức,

Muốn giết hắn sao?, Vậy thì cũng nên chuẩn bị giác ngộ bị giết ngược!

Toàn bộ sự việc xảy ra quá nhanh, những người đang quan sát ở phía dưới, mặt đều đã dại ra, đứng đơ tại chỗ.

Đặc biệt là Bạch Phong, lúc này đã hoảng sợ đến cực độ, nhất thời khó có thể tiếp thu được những gì đang xảy ra trước mặt.

Vừa rồi La Dạ tùy ý vạch một ngón tay, lại để cho bọn họ cảm thấy như là ngón tay tử thần đang kề ngay bên cổ.

Giờ khắc này, không gian đã khôi phục lại bình thường, còn cơ thể của Thượng Quan Long đang không ngừng tiêu tán, vẻ mặt hắn vẫn hiện lên vẻ ngơ ngác, sợ hãi cùng không cam lòng, trừng lớn hai mắt,

Chỉ trong chớp mắt, một vị cao thủ Nguyên Anh Cảnh cứ như vậy tan biến trong trời đất, ngay cả Nguyên Anh mà Thượng Quan Long khổ luyện ra cũng không thể thoát khỏi.

"Đây chính là thực lực của hắn sao?"

Cố Phong Kiếm nhìn chằm chằm vào thanh niên áo trắng trên trời cao, trong lòng cuộn trào như sóng thần.

Giờ khắc này, hắn mới biết được, hóa ra đêm qua khi chiến đấu với hắn, La Dạ không hề sử dụng toàn lực,

Cho dù là hiện tại, hắn cũng không dám khẳng định La Dạ đã dùng hết sức hay chưa,

Hắn rốt cuộc là ai? Thanh Châu lại có thể tồn tại loại khủng khiếp đến như vậy!

Lúc này, không chỉ mỗi Cố Phong Kiếm khiếp sợ suy nghĩ, mà tất cả mọi người đều ngơ ngác, nghi hoặc trong lòng.

Nhìn về phía La Dạ lúc này, ánh mắt mọi người toát ra vẻ sùng bái cùng kiêng sợ.

"Sư tôn Thắng!"

Đang quan sát từ nãy tới giờ, Thiên Ngữ thấy vậy kích động hô to, tràn đầy vui sướng, sùng bái nhìn La Dạ

Sau khi giết chết Thượng Quan Long, La Dạ cũng không có lập tức bay xuống, mà quay đầu sang một hướng, nhìn về phía rất xa đường chân trời,

"Xem đủ chưa?"

Một âm thanh lạnh như băng phát ra từ miệng La Dạ.

"Không được!"

Ở một ngọn núi cách xa mấy vạn dặm, tám người thanh niên nam nữ thấy La Dạ nhìn về phương hướng của bọn họ, trong lòng thót tim, giật nảy mình sợ hãi.

Mà hình ảnh đang chuyển động, cũng theo câu nói của La Dạ mà vỡ tan như pha lê,

Ầm! Sóng âm xung kích trong nháy mắt truyền đến, khiến cả thể xác lẫn linh hồn của bọn họ run rẩy, sắc mặt khiếp sợ không thể tin nổi.

"Hắn vậy mà phát hiện ra chúng ta, điều này thật khó tin!"

Sắc mặt của tám người đã có chút tái nhợt, tám cặp mắt nhìn nhau, đều thấy được sự sợ hãi bên trong đối phương,

"Tuyệt đối không thể đắc tội người này!"

Đúng lúc này, thanh niên tuấn lãng mở miệng nói.

Bảy người còn lại cũng nghiêm nghị, không dám phản bác,

Bọn họ thật không ngờ đến, Thanh Châu lại tồn tại một vị cao thủ tuyệt thế như vậy, còn buồn cười hơn nữa là, bọn họ vậy mà không cảm nhận ra, còn đi thăm dò đắc tội đối phương.

"Ta cũng mặc kệ người này có phải là người Thanh Châu hay không, chờ trận thi đấu này kết thúc, ta sẽ tự mình đi bái phỏng một chuyến!" Một thanh niên khác cũng mở miệng nói.

Những người còn lại nhìn nhau, đều gật đầu tỏ ra đồng ý.

Chỉ một ánh mắt liền có thể nhìn thấy bọn họ ở cách xa vài vạn dặm, chỉ một câu nói đã có thể khiến bọn họ run rẩy không thôi, còn phá mất hình ảnh chuyển động của bọn họ,

Chỉ dựa vào những điểm này, bọn họ không thể không thừa nhận, thực lực của đối phương hơn xa bọn họ.

Đối mặt với một vị cường giả tuyệt thế như vậy, bọn họ cũng chỉ có thể cúi đầu kết giao, nếu không thể trở thành bạn, cũng tuyệt đối không thể trở thành thù.

...

"Không nghĩ đến thái thượng trưởng lão của tám đại tông môn, đều là cao thủ Độ Kiếp, chẳng trách!"

Đưa mắt nhìn về phương hướng tám người, La Dạ nói thầm.

Ngay lúc La Dạ nhìn tám người, hắn đã sử dụng năng lực phá vọng khám phá ra được thân phận cùng tu vi của bọn họ.

Để hắn cũng có chút kinh ngạc, tám người vậy mà có vẻ ngoài trẻ trung như vậy, nhìn qua cũng chỉ như thanh niên hai mươi ba , hai mươi bốn tuổi thôi, hơn nữa tám người đều rất đẹp trai xinh gái.

Nghĩ đến đây, hắn cũng lười tiếp tục suy nghĩ, cười nhạt,

Mặc kệ tám người này có thân phận ra sao, muốn làm gì?, Chỉ cần không đụng chạm đến hắn, hắn cũng lười quan tâm,

Đúng lúc này, một tiếng vang lớn truyền đến từ phía dưới, La Dạ cuối xuống nhìn,

Trên chiến đài, Vương Xung, thiên tài của Thể Tông đang không ngừng lui về phía sau,

Cho dù Vương Xung cố gắng để ngừng lại, nhưng một chân của hắn vẫn bước ra ngoài chiến Đài,

"Ta thua!"

Nhìn Tiêu Trần, Vương Xung cuối cùng cắn răng nói.

Tiêu Trần thu hồi Giao Long Kiếm, giờ phút này, sắc mặt của hắn cũng đã tái nhợt, trên trán mồ hôi tuôn ra,

Vì có thể chiến thắng tên Vương Xung này, hắn đã sử dụng hết sức mạnh có thể,

May mà hắn đã thắng, nếu lại kéo dài thêm một chút kết quả lại khó nói.

"Ngươi rất mạnh, nếu như ngươi muốn, ngày sau chúng ta lại tái chiến!" Tiêu Trần nhìn Vương Xung nói.

"Thật sao?" Trong mắt Vương Xung nhất thời lộ ra vẻ hưng phấn,

Có thể gặp được người cùng trang lứa còn mạnh hơn mình, cùng đối phương giao lưu võ thuật chính là điều mà Vương Xung mong đợi.

"Đương nhiên là thật!" Tiêu Trần cười nói.

Đột nhiên, Tiêu Trần nhớ ra gì đó, vội vàng ngẩng đầu lên trời, vừa nãy chiến đấu quá mức nhập tâm, quên hết sự vật xung quanh, lúc này mới nhớ ra vội vàng nhìn xem, nhưng bầu trời lúc này đã khôi phục lại bình yên như lúc đầu, cũng không thấy bóng dáng của La Dạ đâu,

Này?!

Trong lúc nhất thời, Tiêu Trần có chút không hiểu chuyện gì xảy ra, trong lòng không hiểu sinh ra khó có thể tin hình ảnh, cảm giác bi thương không nhịn được trào ra, sắc mặt dần dần trở nên trắng bệch,

"Nhất định là ta suy nghĩ nhiều, sư tôn làm sao có chuyện gì được!"

Tiêu Trần không ngừng lắc đầu nói.

"Tiểu Trần, đang suy nghĩ gì đấy?"

Một âm thanh sau lưng Tiêu Trần vang lên, cả người Tiêu Trần run lên, liền vội vàng xoay người lại,

Liền nhìn thấy một thanh niên mặc áo trắng đang mỉm cười nhìn mình,

Nhìn thấy La Dạ không có chuyện gì đứng trước mặt mình, trong mắt Tiêu Trần bắt đầu ướt lên:" sư tôn không sao chứ?"

"Thế ngươi thấy vi sư có bị làm sao không?"

La Dạ nở nụ cười, hắn tự nhiên biết được trong lòng Tiêu Trần đang nghĩ gì, cũng cảm thấy rất vui mừng vì đệ tử quan tâm lo lắng cho mình đến vậy.

Nhìn La Dạ hoàn hảo không bị chút tổn thương nào, Vương Xung ở bên cạnh cũng cảm thấy kinh ngạc,

La Dạ không phải cùng với đại trưởng lão Thiên tông đánh nhau một trận sao, bây giờ La Dạ lại không chút tổn thương nào đứng đây, như vậy.....

"Vậy còn đại trưởng lão Thiên tông ở đâu?"

Tiêu Trần hiếu kì hỏi.

"Bị vi sư giết rồi!"

La Dạ cười nhạt, tựa như đang nói đến chuyện nhỏ bé không đáng kể.

Bạn đang đọc Bắt Đầu 100 Triệu Năm Tu Vi của Đạo Như Thị
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi longtaiuy
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 76

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.