Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

danh chấn thanh châu

Phiên bản Dịch · 1430 chữ

Đối với việc đám người Diệp Thanh tuyên bố Dạ Thiên Tông trở thành đại tông môn thứ chín của Thanh Châu, La Dạ không thèm để ý chút nào,

xoay người nhìn đám người Tiêu Trần:''đi về tông môn thôi!"

"tông chủ chậm đã!"

Ngay lúc mấy người chuẩn bị rời đi, một âm thanh bỗng nhiên vang lên, nhìn thấy ba người đàn ông trung niên đi tới, La Dạ cười nói:"Diệp tông chủ còn có việc gì sao?''

Ba người đi tới chính là Diệp Thanh, Xích Vũ và Phong Nguyên,

ba người đi đến trước mặt La Dạ, trên mặt hiện lên đầy cung kính cùng sùng bái,

'' tông chủ cùng mấy vị vừa mới đến tông môn của chúng ta, không bằng ở lại chơi thêm mấy ngày!'' Diệp Thanh cười cung kính nói.

''Đúng đấy tông chủ, ngài hiện tại nhưng là cấp trên của chúng ta!''

Xích Vũ cũng vội vàng nói theo, dáng vẻ sùng bái kia giống như một tiểu đệ trung thành vậy.

Nhìn thấy ba người nhiệt tình như vậy, La Dạ mỉm cười, bỗng nhiên nhớ ra điều gì đó, nói:''đúng rồi, xét thấy các ngươi dâng lên Tu Di Giới cho ta, ta sẽ đáp ứng các ngươi một yêu cầu, muốn gì cứ nói!''

''Tông chủ nói gì vậy, đây là điều chúng ta nên làm," Diệp Thanh vội vàng đáp.

Xích Vũ cùng Phong Nguyên cũng đang muốn nói, lại bị La Dạ xua tay ngăn lại:''được rồi, ta đã nói ra liền sẽ giữ lời, các ngươi cứ từ từ suy nghĩ cho kỹ, còn bây giờ ta có chút việc bận không thể ở lại, lúc nào rảnh ta lại đến,''

ba người thấy vậy cũng không miễn cưỡng nữa:''đã tông chủ quyết định như vậy, chúng ta cũng không giữ lại nữa, chỉ có điều, tông chủ khi nào rảnh phải nhớ đến tông môn của chúng ta chơi đấy,'' Diệp Thanh nói.

''được, nếu các ngươi rảnh cũng có thể đến Đào Uyên Cảnh chơi, Dạ Thiên Tông lúc nào cũng chào đón các ngươi!'' La Dạ cười nói.

nghe thấy vậy, ba người lập tức vui vẻ ra mặt, có thể đi đến ẩn thế tông môn như Dạ Thiên Tông chơi, bọn họ tất nhiên vui mừng hết sức.

''Được rồi, việc nơi này đã xong, chúng ta cũng nên rời đi, sau đó nếu nghĩ ra yêu cầu gì, thì cứ đến Dạ Thiên Tông, ta nói lời giữ lời!''

La Dạ để lại một câu, lập tức vung tay, bốn người trở nên mơ hồ rồi biến mất.

Thật mạnh, thật là khủng khiếp!

trên đài cao, đám người thấy bốn người La Dạ biến mất, quay sang nhìn nhau, đều có thể thấy được vẻ mặt khó tin của đối phương,

có thể trốn vào hư không mà không tạo ra chút gợn sóng nào, bọn họ căn bản không làm được.

''Không nghĩ tới lần thi đấu này lại có kết quả như vậy, các vị, chúng ta cũng nên về thôi!''

một trưởng lão Huyền Tông than thở nói, La Dạ không trách tội bọn họ, còn cho ba ngày thời gian, đối với bọn họ đã là một chuyện may mắn, hắn muốn nhanh chóng trở về tông môn, báo cáo tình hình lại cho thái thượng trưởng lão biết.

mà theo cái nhìn của hắn, chỉ sợ thái thượng trưởng lão cũng không thể làm gì được La Dạ,

mấy người còn lại cũng nhìn nhau thở dài, mang theo các đệ tử của mình trở về, lần thi đấu tại Thanh Vân Tông đến đây cũng kết thúc.

mà tên tuổi của mấy người La Dạ cùng Dạ Thiên Tông nhanh chóng lan truyền khắp toàn bộ Thanh Châu.

.......

Ở một ngọn núi không biết tên của Thanh Châu, có một căn nhà gỗ đơn sơ mộc mạc,

bên ngoài nhà gỗ có một mảnh vườn được rào lại bởi các cành cây đơn sơ, bên trong trồng các loại rau xanh.

Giờ phút này, chỉ thấy một ông lão ăn mặc giản dị đang tưới rau

bỗng nhiên,

hả?! ông lão ngẩng đầu nhìn về phía chân trời, trong đôi mắt thâm thúy lóe lên một tia kinh ngạc

''Dạ Thiên Tông, La Dạ?, vì sao bản tôn chưa từng nghe tới?''

ông lão khẽ cau mày, nhưng rất nhanh lại cười nhạt, không muốn suy nghĩ nữa, mặc kệ bên ngoài xảy ra chuyện gì, đối với hắn đều không có ảnh hưởng chút nào.

cùng lúc đó,

Ở sâu trong một khu rừng núi, có một vệt sáng nháy mắt bay xuyên qua bầu trời, chớp mắt liền không thấy đâu, nhưng hướng di chuyển của nó lại là phương hướng của Đào Uyên Cảnh,

''Không thể có chuyện người của Thanh Châu mà ta không biết, người này tám mươi chín mươi phần trăm là người của châu khác, bản tôn phải đi đến nhìn xem!''

một âm thanh như thể kích động không chờ được nữa từ trong vệt sáng phát ra,

không chỉ những người này, còn có rất nhiều đại năng lánh đời cùng các đại thế gia, thế lực, bởi vì danh tiếng của La Dạ mà cảm thấy hiếu kì cùng nghi hoặc.

có mấy người không nhịn được muốn dò xét xem co thật như lời đồn đại không, cũng có người thì lựa chọn tiếp tục lánh đời không ra, mặc kệ thế sự.

nhưng dù vậy, tên tuổi của La Dạ cùng Dạ Thiên Tông đã được người trong Thanh Châu nhớ kỹ,

''Ẩn thế đại tông môn?, cũng không biết còn thu đệ tử hay không, nhưng mà mặc kệ, phải thử mới biết được!''

trên một cánh đồng cỏ rộng lớn, có một thiếu niên áo trắng đang kiên định bước đi về hướng Đào Uyên Cảnh,

lúc này trong nội viện Dạ Thiên Tông, trên quảng trường,

không gian bỗng nhiên rung động, bốn người La Dạ từ trong hư không hiện ra.

''cuối cùng cũng trở về!''

nhìn hoàn cảnh quen thuộc xung quanh, Tiêu Trần cùng Thiên Ngữ nở nụ cười vui vẻ,

chỉ cần ở trong Dạ Thiên Tông, trong lòng bọn họ liền cảm thấy bình an.

mấy người xuất hiện, hai vị trưởng lão Ngô Phong đều chưa phát hiện ra

''vẫn là ở tông môn tốt nhất!''

Thiên Ngữ cười tươi nói, sau đó nhìn về phía La Dạ cắn răng nói:''sư tôn, ta có thể về phòng ngủ một giấc hay không?''

La Dạ sững sờ, nhìn ánh mắt mệt mỏi của Thiên Ngữ cười nói:'' đương nhiên là được, đi đi"

''Đa tạ sư tôn'' Thiên Ngữ cười tươi như hoa, lập tức chạy về phòng của mình, nhìn dáng vẻ kia như đang rất nhớ cái giường của mình vậy.

''hai người cũng về nghỉ ngơi đi!'' La Dạ nhìn về phía hai người Tiêu Trần và Tần Thiên nói.

''vâng'' hai người cung kính cuối đầu, sau đó đều đi về phòng của mình nghỉ ngơi.

''nếu để cho thế nhân biết, bây giờ Dạ Thiên Tông cũng chỉ có tám người, cũng không biết họ cảm tưởng thế nào?''

nhìn tông môn to lớn hùng vĩ như vậy, nhưng người lại quá ít, trong lòng La Dạ không khỏi cảm thán.

thực ra, ngay lúc sắp đến Thanh Vân Tông thi đấu, La Dạ từng có suy nghĩ thu thêm vài tên đệ tử, nhưng khi đến nơi, không người nào làm cho hắn thỏa mãn, ngay cả vị thiên kiêu Thể Tông là Vương Xung, số mệnh đều không mạnh bằng Bạch Vân Tuyết.

Đương nhiên, La Dạ cũng không chỉ xem mỗi số mệnh, còn phải xem cả phẩm hạnh lẫn ý chí nghị lực,

nhưng quan trọng nhất vẫn là, những người có mặt trong trận thi đấu đều là tông môn đệ tử nhà người ta, hắn cũng không thể giành giật đệ tử của người ta được,

nghĩ đến đây, lại không nhịn được lắc đầu cười:''xem ra sau này muốn thu đệ tử, chỉ có thể tìm những người chưa gia nhập tông môn nào, hoặc có người chủ động tìm đến bái nhập''

lấy danh tiếng bây giờ của Dạ Thiên Tông, hắn cũng không tin sẽ không có người tìm tới cửa xin gia nhập!

vừa mới nghĩ tới đây, lông mày hắn không khỏi nhíu lại, ánh mắt nhìn ra bên ngoài Đào Uyên Cảnh...

Bạn đang đọc Bắt Đầu 100 Triệu Năm Tu Vi của Đạo Như Thị
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi longtaiuy
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 79

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.