Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

chém giao

Phiên bản Dịch · 1842 chữ

Chương 8: chém giao

Sau ba ngày, đám người La Dạ đi đến nơi, trước mặt họ là dãy núi cao hùng vĩ đâm xuyên qua những tầng mây,

"Đây chính là hộ Sơn đại trận bao quanh Đào Uyên Cảnh, vân vụ sơn mạch"

Nhìn thấy những đám mây vờn quanh tràn ngập dãy núi, La Dạ không khỏi nhíu mày,

“Vâng” Bên cạnh Thạch đại, Thạch nhị gật đầu , trong mắt hiện lên sự phẩn hận,

Nếu hắc giao không xuất hiện, hai huynh đệ bọn họ đã không phải lang thang xứ người, người Đào Uyên bộ lạc bọn họ cũng không chịu cảnh thảm họa diệt vong,

Đối với Đào Uyên Cảnh bây giờ , bọn họ vừa tưởng niệm vừa là phẩn hận.

Nhìn đến dãy núi này, trong lòng Tiêu Trần cùng Thiên Ngữ tràn đầy choáng ngợp,

"Tiên thiên đại trận hộ Sơn này xác thực có chút mạnh"

Lúc này La Dạ cười nói,

Trong thần thức cảm ứng của hắn, có thể cảm nhận được sự phân bố huyền diệu những ngọn núi này, do đó sản Sinh ra một loại lực hút không tên,

Lực hút này gần giống với một loại mà kiếp trước La Dạ biết đến là lực từ.

Cũng chính loại lực hút này, khiến cho mây mù tích tụ hàng năm mà không tan, chỉ cần đi vào bên trong, sẽ bị lực hút này ảnh hưởng, khiến người ta mất cân bằng trọng lực, hoa mắt chóng mặt, dẫn đến lạc đường, thậm chí là chết ở bên trong,

Tuy rằng dãy núi này là tạo hóa của thiên địa, sản Sinh sức mạnh huyền diệu, nhưng đối với La Dạ thì không tạo thành bất cứ uy hiếp nào,

Chứ đừng nói đến những tia khói độc đang xen lẫn trong mây mù kia,

Bây giờ chỉ cần hắn hơi suy nghĩ, liền có thể dễ dàng san bằng toàn bộ dãy núi Thành bình địa, nhưng hắn sẽ không làm như thế, mà vung tay ,

Vù! Một luồng năng lượng vô hình trong nháy mắt đem tất cả mọi người bao phủ, trong khi mọi người còn chưa kịp chuẩn bị,

La Dạ bước ra một bước, liền mang theo mọi người tại chỗ biến mất,

Một giây sau, mọi người lần nữa xuất hiện , xung quanh là cánh đồng hoa anh lạc rực rỡ, phong cảnh đẹp tựa tiên cảnh trong tranh,

Trước mặt là mảnh hoa thơm chim hót, có rừng đào, có suối nhỏ, có thác nước, có tiên hạc vỗ cánh trên mây, có ruộng bậc thang xanh miết ( của Việt Nam đếch nói nhiều), lần lượt từng khung cảnh xuất hiện trong tầm mắt,

Tất cả mọi người Kinh ngạc đến ngây người,

Liền trong lòng La Dạ cũng tràn ngập Kinh diễm,

So sánh mảnh đất này với bất luận mảnh đất nào mà hắn biết từ trước đến nay, đều ưu mỹ hơn rất nhiều, so với tiên cảnh chiếu trên các bộ phim tiên hiệp còn chấn động, mê ly chớ lỵ

"Đây là tiên cảnh sao?"

Lúc này, Tiêu Trần không nhịn được thở dài nói, như còn đang chìm ngập trong cơn phê trong cơn mê,

Đứng cạnh đó, Thiên Ngữ cùng mấy người Tần Thiên cũng đang say mê, chỉ có Thạch đại cùng Thạch nhị trên mặt tràn đầy nước mắt,

Thời gian trôi qua năm mươi năm, bọn họ rốt cuộc có thể chở lại cố hương, nơi họ đã từng Sinh ra,

Ở vào trăm năm về trước, thời Gian mà Đào Uyên bộ lạc bị diệt vong, hai người họ vẫn chỉ là đứa nhỏ, ẩn núp trong Đào Uyên bộ lạc sinh tồn mấy chục năm, sau đó mới có thể chạy ra bên ngoài mai danh ẩn tích, sinh hoạt một lần nữa,

"Hoàn cảnh như vậy, mới xứng với Dạ Thiên Tông của ta"

La Dạ cười nói, đánh thức mọi người còn trong cơn phê,

Trong ánh mắt chờ mong của mọi người, cuối cùng nói:" từ này về sau, nơi này chính là địa chỉ Dạ Thiên Tông, Tông môn sẽ xây dựng ở đây "

Tất cả mọi người nghe xong, đều kích động không thôi, đặc biệt là hai người Thạch đại, thạch nhị đang sắp nhịn không được mà run rẩy,

Có thể được tiếp tục Sinh sống ở đây, là một chuyện mà bọn họ khát vọng nhất,

Mọi người còn đang kích động,

"Người phương nào tự tiện xông vào Đào Uyên Cảnh của ta?"

Một âm thanh phẩn nộ vang lên, toàn bộ không gian xung quanh bị âm thanh vang dội cho chấn động mạnh,

"Không xong, là hắc giao đó"

Thạch đại cùng đám người Tần Thiên giật mình hoảng sợ,

Một luồng sáng màu đen rơi xuống trước mặt mọi người, hóa thành một ông lão gầy gò mặc áo đen,

Cả người ông lão tỏa ra khí tức khủng bố tà ác, trong ánh mắt lập lòe huyết quang ,

Nhìn thấy ông lão, ngoại trừ La Dạ, còn lại tất cả mọi người mặt đều xám ngoét,

Bị ánh mắt ông lão nhìn chằm chằm, mấy người cảm thấy dường như linh hồn đang từ từ bị cắn nuốt, trong lòng vội vàng niệm chú:" không nhìn thấy ta, không nhìn thấy ta!"

Cho dù ba người Tần Thiên đã đạt đến Khí Hải Cảnh trung kỳ, nhưng khi đứng trước mặt ông lão, đều cảm thấy vô lực cùng tuyệt vọng,

Đây tuyệt đối là nhân vật so với cao thủ Chân Nhân Cảnh còn khủng bố hơn,

"Tám con tôm tép nhãi nhép, vừa vặn đủ nhét kẻ răng!"

Ông lão áo đen sợ rằng sẽ giống nhân vật phản diện, chết vì nói nhảm quá nhiều, nên không nói thêm lời nào, lập tức biến mất trước mặt mọi người,

"Không tốt!"

Thấy ông lão biến mất, đám người Tần Thiên hoảng sợ kêu to,

Sắc mặt La Dạ vẫn bình tĩnh, tiện tay vung một cái,

Ầm!, Không Gian lập tức chấn động,

Mọi người lập tức trợn mắt, trong mắt mọi người lúc này, một người bị đánh bay ra ngoài như đạn pháo,

Chính là ông lão mặc áo đen,

"Không thể nào, bù khừa nứa"

Trong khi bay, ông lão còn không thể tin nổi phát ra tiếng, nhưng rất nhanh có một luồng năng lượng kinh khủng khóa chặt lấy, khiến ông lão dừng lại đột ngột trên không trung,

"Ngươi, ngươi đến cùng là ai?"

Ánh mắt ông lão trừng lớn, như không thể tin nổi nhìn chằm chằm khuôn mặt hờ hững của thiếu niên,

Thời khắc này, hắn rốt cuộc bắt đầu cảm thấy sợ hãi,

Sự việc xảy ra rất nhanh, đám người Tần Thiên cùng Thạch nhất thời trợn mắt há hốc mồm kinh ngạc,

La Dạ không nói gì, chỉ lẳng lặng nhìn ông lão mặc áo đen,

Nhìn sâu vào nhân quả của ông lão, hắn thấy được xung quanh ông ta tràn đầy núi thây biển máu, ngàn vạn Linh hồn như đang vùng vẫy gào thét,

" Tội nghiệt sâu nặng, không biết đã tàn sát bao nhiêu sinh mạng, ngươi vẫn cứ là nên chết đi "

La Dạ lạnh lùng nói ra, trong mắt tràn ngập lạnh lẽo,

Từng tia từng tia vô hình kiếm khí đột nhiên xuất hiện, ông lão còn không kịp phát ra âm thanh nào, liền bị vô vàn kiếm khí cắt chém, trong nháy mắt liền ngay cả cặn bã cũng không còn,

Cho đến khi chết, giao long còn không hiểu, tại sao mình đã rút kinh nghiệm không nói nhảm quá nhiều, mà vẫn chết như phản diện trong phim, xuất hiện chưa được mấy chữ liền xong, đời như... , Thằng lol tác giả,

"Keng, chúc mừng kí chủ đã thành công chém giết hắc giao, đã nhận được cơ sở hạ tầng tông môn cùng giao long kiếm, có muốn lấy ra khoe hay không?"

Ngay khi vừa chém giết xong giao long, âm thanh hệ thống liền vang lên trong đầu La Dạ,

"Không vội," Lạ Dạ nở nụ cười nói,

Tưởng chừng như còn đang trong cơn phê, đám người Tần Thiên cố dụi dụi mắt cho tỉnh, trong lòng ngoại trừ khiếp sợ thì chính là khiếp sợ,

Dù sao đi nữa cũng là một vị độ lôi kiếp, hắc giao có thể so với đại cao thủ Nguyên Đan Cảnh, nhưng cứ như thế bị La Dạ giết, hơn nữa nhìn còn nhẹ nhõm như vậy!

Tiêu Trần cùng Thiên Ngữ giờ phút này kích động không thôi, nhìn về phía bóng lưng bạch y nam tử, trong mắt tràn ngập sùng bái,

Sau khi hắc giao chết, hắc khí vờn quanh Đào Uyên Cảnh cũng theo đó mà tiêu tán theo,

Mọi người chỉ cảm thấy, thời khắc này, toàn bộ không khí Đào Uyên Cảnh trở nên tươi mới, thành mát hơn, ánh sáng mặt trời tỏa ra càng thêm long lanh,

"Các ngươi trước tiên đem nơi này thanh lý một phen, sau đó, nơi này chính là trụ sở Dạ Thiên Tông của chúng ta"

Lúc này La Dạ mới xoay người, nhìn về phía mọi người còn chưa tỉnh cơn phê cười nói,

"Đúng, đúng, tất cả đều đúng"

Mọi người nhanh chóng tỉnh hồn lại, cung kính nói, nhanh chóng lập tức hành động, mười phần nhiệt tình,

Nhưng lúc này hai người Thạch đại cùng Thạch nhị vẫn đứng đó,

Nhìn hai người, trong mắt La Dạ tỏ ra nghi hoặc,

Chỉ là còn chưa kịp để hắn suy nghĩ thêm, Ầm! Hai người đột ngột quỳ trước mặt hắn,

"Đa tạ đại nhân vì bộ lạc của chúng ta báo thù, xin nhận huynh đệ chúng ta bà bái,"

Hai người nói xong, liền trực tiếp lễ bái, mỗi cái dập đầu như có thù với mặt đất, hiện ra hết sức chăm chú cùng long trọng,

"Không quan tâm lúc trước các ngươi có dụng ý gì, nhưng dù sao các ngươi đã vì tông môn tìm trụ sở, đứng lên đi!"

Hai người bái xong ba bái, La Dạ vung tay lên, đem hai người nâng dậy,

" Đại nhân, đây là linh thạch của chúng ta, tổng cộng 1600 khối,"

Được La Dạ nâng dậy, hai người vội vàng hướng La Dạ đưa túi trữ vật,

La Dạ cười nhạt, cũng không thèm đếm liền đem túi cất đi,(tưởng không thèm thu chứ=.=)

"Đại nhân, vậy bây giờ chúng ta..."

Hai người mặt đầy căng thẳng trông mong nhìn về La Dạ,

"Bản toạ nếu đã đáp ứng các ngươi, đương nhiên sẽ giữ lời, từ nay về sau, các ngươi sẽ là ngoại môn đệ tử của Dạ Thiên Tông, làm tốt, bản toạ sẽ không bạc đãi các ngươi "

La Dạ cười nói,

Bạn đang đọc Bắt Đầu 100 Triệu Năm Tu Vi của Đạo Như Thị
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi longtaiuy
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 232

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.