Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thích Khách Cảm Thấy Hoảng Sợ, Cho Chó Ăn

Phiên bản Dịch · 1500 chữ

"Chắc sẽ không có chuyện gì, bên người Tam Hoàng tử căn bản không có cường giả bảo vệ."

"Mà chúng ta đều làm việc cho hoàng tử, cấm vệ trong cung chắc sẽ không dính vào."

"Còn nữa, sát thủ chúng ta phái đi cực kỳ mạnh mẽ, dù cấm vệ nhúng tay bắt bọn họ thì cũng sẽ gây ra một số động tĩnh, không thể bình tĩnh như vậy được."

"Bây giờ yên tĩnh như vậy, rất có khả năng là do Tam Hoàng tử biết được nguy cơ tối nay, cố ý lẩn trốn đi, làm các sát thủ không tìm được tung tích!"

Vô số người trong hoàng đô không thể chợp mắt, nhìn chằm chằm về phía hoàng cung.

Chỉ tiếc, hoàng cung thủ vệ nghiêm ngặt, tuy bọn họ lo lắng, nhưng căn bản không rõ bên trong đã xảy ra chuyện gì.

Nhưng đã rõ ràng nội tình của Tam Hoàng tử, vì thế chắc sẽ không xuất hiện sai lầm gì, chuyện này làm cho mọi người đang lo lắng âm thầm thở phào nhẹ nhõm.

"Chờ! Việc này không vội vàng được!"

Sau đó, chủ nhân các thế lực lớn dồn dập ra quyết định.

Bọn họ tin tưởng thực lực sát thủ mình phái đi.

Cũng định chắc Tam Hoàng tử sẽ không tránh được trường kiếp nạn này.

. . .

Hoàng cung!

Địa lao thao trường.

Dưới ánh đèn, toàn bộ địa lao sáng chưng.

Một đám cấm vệ hoàng cung nhìn chăm chú vào đám sát thủ bị giam giữ ở trong địa lao, da mặt hơi co giật.

Tối nay!

Trong hoàng cung lại có hơn ba trăm sát thủ trà trộn vào!

Chuyện này làm cho bọn họ cảm thấy rất hoang đường!

Hoàng cung Thần Huyền là nơi nào chứ?

Được xưng là nơi nghiêm ngặt nhất Nam Châu đại lục cũng không quá đáng.

Nhưng dưới sự thủ vệ của bọn hắn, lại có nhiều con chuột trà trộn vào như vậy. Nếu không có Đại thống lĩnh mới nhậm chức trực đêm, e sợ sáng mai bọn họ sẽ có thể nghe được tin tức hoàng đế chết bất đắc kỳ tử ở Huyền Hoàng Điện!

Đây là một sự sỉ nhục trần trụi đối với cấm vệ hoàng cung.

Là tội thất trách nghiêm trọng!

"Nói, chủ nhân sau lưng ngươi là ai!"

Trên mặt Phó thống lĩnh Cấm vệ Lữ Thiên Tinh hiện lên vẻ lạnh lùng.

Nếu không thể tra ra thế lực sau lưng của những người này!

Hoàng đế trách tội xuống, những cấm vệ nho nhỏ như bọn họ sẽ không thể gánh được!

"Chủ nhân gì chứ? Ta thấy Tam Hoàng tử không hợp mắt nên mới tới giết hắn!" Sát thủ mặc đồ đen bị hỏi, mỉm cười trả lời.

Làm sát thủ, không thể bại lộ cố chủ là điểm cơ bản nhất!

Xoẹt!

Máu tươi hiện lên từ nơi cổ, lưỡi dao sắc bén cắt ngang!

Mười mấy tên cấm vệ cùng tiến lên, loạn đao chém chết tên sát thủ này!

Sát thủ mặc đồ đen, xong!

Mùi máu tanh tràn ngập toàn bộ địa lao.

Thấy cảnh này, 299 tên còn lại đều nhíu mày.

Có điều, phần lớn sát thủ bảo vệ điểm mấu chốt, sắc mặt rất bình tĩnh.

Từ giây phút bọn họ lựa chọn lẻn vào hoàng cung.

Cũng đã có dự định chịu chết.

"Đưa chó đến!"

Nhưng mà, chết cũng chưa kết thúc.

Lữ Thiên Tinh lạnh lùng nói.

Lúc Tiên đế tại vị, không có bất kỳ người nào dám xông vào hoàng cung.

Nhưng chuyện này không hề mang ý nghĩa, trong tay bọn họ không có thủ đoạn tra tấn.

Tối nay, dù những sát thủ này chết chín phần mười, bọn họ cũng nhất định phải biết được một phần cố chủ từ đối phương.

Nếu không thì, không thể nào bàn giao với bên trên!

Đến lúc đó chết sẽ là là bọn họ!

"Phó thống lĩnh, chó tới rồi!"

Rất nhanh, một tên cấm vệ đưa đến một bầy chó.

"Quét dọn một chút." Lữ Thiên Tinh vung tay áo, đi tới trước mặt một tên sát thủ khác.

Mà tên cấm vệ dắt theo bầy chó kia buông dây thừng ra.

Bầy chó ngửi được mùi máu tanh, chỉ trong nháy mắt đã lao tới thi thể của tên sát thủ lúc nãy, bắt đầu gặm nuốt cắn xé. Cảnh tượng như vậy, khiến cho một số sát thủ ở đây hơi biến sắc.

"Ngươi thì sao, trả lời ta, là ai phái ngươi lẻn vào hoàng cung?"

Lữ Thiên Tinh nhìn chăm chú tên sát thủ thứ hai, lạnh lùng nói.

? ~?

"Ta muốn nói là chính ta, đại nhân ngài tin không?"

Người sát thủ thứ hai đang đấu tranh giữa nói và không nói, sắc mặt cực kỳ phức tạp.

"Cắt hắn cho chó ăn!"

Lữ Thiên Tinh liếc nhìn người này đầy coi thường, tiếp tục đi tới trước mặt tên sát thủ khác.

Cắt cho chó ăn?

Sát thủ bị Lữ Thiên Tinh hỏi có chút mờ mịt.

Nhưng rất nhanh, hắn liền biết có ý gì!

Aaaa!

Một tiếng kêu thảm thiết, sát thủ ôm nửa người dưới, đau đớn lăn lộn trên mặt đất.

Chuyện này. . .

Lúc này, tất cả sát thủ đều biến sắc.

Thân thể bỗng cảm thấy một trận buồn nôn.

Không cần nghi ngờ, hình pháp này đã chân chính chạm tới điểm mấu chốt của bọn họ.

"Ngươi thì sao?" Lữ Thiên Tinh giống như ma quỷ, lần lượt dò hỏi.

"Là Hội trưởng Thương hội Vương thị Vương Đức Phát!"

Sát thủ thứ ba há mồm khai.

"Nhớ kỹ."

"Dẫn hắn xuống!"

Khóe môi Lữ Thiên Tinh hơi nhếch lên.

Đương nhiên cũng không phải buông tha tên sát thủ này.

Mà chỉ tạm gác lại để ngày sau chỉ ra cố chủ ngay trước mặt.

Dù sao, Lữ Thiên Tinh cũng không thể bảo đảm tên sát thủ này không nói ra tên cố chủ một cách tùy tiện.

Có người thứ nhất mở miệng đáp, sau đó đã đơn giản hơn nhiều.

Dù cho vẫn có một số sát thủ trung thành tuyệt đối với cố chủ.

Lữ Thiên Tinh cũng không phí lời, trực tiếp thả chó cắn chết.

Sau đó liền đơn giản hơn nhiều.

"Hừ! Trò xiếc trẻ con."

Bên trong góc địa lao, trung niên Bán Thánh bị Lữ Thiên Tinh đặt ở vị trí cuối cùng.

Nhìn thấy cách làm của Lữ Thiên Tinh, khóe môi trung niên Bán Thánh hiện lên một nụ cười lạnh lùng.

Con đường tu hành, Hậu Thiên tu thể, Tiên Thiên tu linh, Bán Thánh tu hình thức ban đầu của ý cảnh, Thánh giả tu ý, Thần Ma tu pháp tắc.

Mà mỗi lần lên cấp một cảnh giới, thân thể sẽ theo đó vượt qua.

Hắn tu thành Bán Thánh, trình độ nào đó đã đao thương bất nhập.

Hàm răng của chó càng không thể cắn phá cơ thể hắn.

Vì thế, hắn rất xem thường cách làm của Lữ Thiên Tinh.

Nhưng hắn cũng không vì vậy mà bình tĩnh lại, trái lại còn rất trầm trọng.

Hắn đã xác định, bên người Tam Hoàng tử có một vị Kiếm đạo Thánh giả che chở.

Một vị Thánh giả.

Mang ý nghĩa vô địch trong các hoàng tử.

Chỉ cần Tam Hoàng tử muốn, Đế vị của Thần Huyền Hoàng triều trừ hắn ra không còn có thể là ai khác.

Hoàng tử khác, thậm chí là Đại Hoàng tử, đều không có tư cách cạnh tranh.

"Aizz, tất cả mọi người đều sai rồi, Tam Hoàng tử mới là người ẩn giấu sâu nhất."

Trung niên Bán Thánh thở dài, sắc mặt âm trầm.

Đối với người đã đứng đội như hắn, đây không phải là một chuyện tốt.

"Là sống hay chết, e sợ phải xem ý của Tam Hoàng tử."

Trung niên Bán Thánh híp mắt lại, khí thế trên người đột nhiên tiết lộ.

Câu nói này không chỉ đại diện cho chính hắn.

Còn bao gồm tất cả người tham dự trận ám sát này.

Ví dụ như Đại Hoàng tử sau lưng hắn.

Trung niên Bán Thánh yên lặng liếc nhìn ba trăm sát thủ đã chết hoặc còn sống, âm thầm nghĩ đến, chỉ sợ tất cả hoàng tử đều ở bên trong.

Một vị Thánh giả che chở, có thể giúp Tam Hoàng tử Huyền Minh mặc sức làm việc.

Hơn nữa, còn không cần lo lắng hậu quả.

Bởi vì, một vị Thánh giả có thể lắng lại hầu hết sức mạnh phản kháng.

Còn có thể vững như Thái Sơn.

Hả?

Khi khí thế của trung niên Bán Thánh tiết lộ ra ngoài.

Lập tức bị Lữ Thiên Tinh đang tra hỏi nhận ra được.

—--

Dịch: MB

Bạn đang đọc Bắt Đầu Hoàng Triều Chi Chủ, Từ Chư Thiên Triệu Hoán Thần Ma (Dịch) của Ly Hoa Miêu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi OverLordKing
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 128

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.