Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sửa Lại Tác Phong Của Ngươi Một Chút, Huyền Tử Cái Gì, Ta Là Cha Ngươi!

Phiên bản Dịch · 1808 chữ

Nàng và Nữ Đế Huyền Tuyết, có thể gọi là tử địch.

Trong thời gian Huyền Tuyết tính toán làm sao để trấn áp nàng thì nàng cũng ở trù tính thủ đoạn tăng cường thực lực. Chỉ hy vọng đến lúc đó có thể dành một đòn trí mạng cho Huyền Tuyết.

Nhưng cách này khá khó, hai người bọn họ đều là Thần Ma trong lĩnh vực, là sự tồn tại hết sức cổ xưa lại mạnh mẽ.

Sừng sững đứng đầu trung tâm thế giới.

Cho dù có một số cấm địa cổ xưa, thì trên thế giới này người mạnh hơn các nàng cũng có thể đếm được trên đầu ngón tay mà thôi.

Mặc dù bây giờ bị trở thành phàm nhân thì cũng chưa chắc sẽ bị những người phàm trần này ảnh hưởng đến.

Ít nhất, Lâm Ngưng tự phụ rằng mình có đủ năng lực để chống lại kẻ mạnh nhất ở Nam Châu, còn vị Nữ Đế Huyền Tuyết kia cũng có một số lá bài tẩy.

"Có điều, có lá bài tẩy tốt như vậy, sao bản tôn lại không sử dụng đây?"

Khóe miệng Lâm Ngưng hơi nhếch lên, thầm nghĩ.

Biểu ca đời này của nàng chính là chủ nhân của Nam Châu, cho dù không giết được Nữ Đế Huyền Tuyết kia thì ít nhiều cũng có thể khiến nàng ta gặp phải chút phiền phức.

Vì vậy, thứ có thể giúp cho nàng chiếm được một chút thế thượng phong khi tranh đấu với Nữ Đế, có lá bài tẩy tốt như vậy sao lại không dùng.

Theo thời gian dần trôi, Lâm gia bắt đầu từ từ có hành động.

Đương nhiên, Lâm Quy Huyền không ngốc.

Hoàng đô thành, đó là nơi như thế nào chứ. Nơi đó là nơi cường hào trong thiên hạ hội tụ, mà chuyến này của bọn họ lại là tham dự vào vòng xoáy quyền lực thiên hạ, dựa vào chút thực lực của Lâm gia hiện giờ, chỉ cần hơi bất cẩn một chút chính là nguy cơ diệt tộc.

Tất nhiên Lâm Quy Huyền không thể đem tất cả sức mạnh của Lâm gia vào Hoàng đô thành.

Sau một đêm người cao tầng họp bàn, cuối cùng bọn họ quyết định chia Lâm gia làm hai phần. Một phần lấy những người già là bọn họ làm dẫn đầu, đi đến Hoàng đô thành. Một phần thì lấy một vài người trẻ tuổi làm dẫn đầu, mang theo gia sản ẩn nấp vào khắp Hoàng triều, tích trữ thực lực và sức mạnh.

Nếu như Lâm gia ở Hoàng đô thành có thể đứng vững gót chân, những người trẻ tuổi này của Lâm gia tất nhiên cũng có thể cùng trở thành quý tộc. Nhưng nếu nhue ngày nào đó Lâm gia bị diệt, nhà họ cũng không đến nỗi đứt đoạn hương hỏa.

"Con gái à, vũng nước ở Hoàng đô thành quá sâu, cho dù có là cường giả Tiên Thiên cảnh viên mãn cũng khó mà nắm bắt được, huống hồ là con."

"Vẫn nên nghe lời khuyên của vi phụ, lui ra đi."

"Đi ẩn nấp với đường ca của con, trốn ở chỗ hắn, dựa vào thiên phú của con, tương lai không chừng còn có thể lên cấp Bán Thánh, nhưng bây giờ con còn quá trẻ." Lời nói Lâm Quy Huyền ý vị sâu xa, nói lời khuyên nhủ.

Lần này đi Hoàng đô, có thể nói là cửu tử nhất sinh, hắn thuyết phục gần như tất cả những người trẻ tuổi ở lại. Duy chỉ có nữ nhi nhà mình chẳng hiểu làm sao lại nhất quyết phải cùng theo bọn họ đi đến Hoàng đô. Điều này khiến Lâm Quy Huyền vô cùng bất đắc dĩ.

Hoàng đô thành là nơi nào cơ chứ, sao hắn có thể cho phép nữ nhi của mình hồ đồ!

"Huyền tử, người lại mà xem đây là gì!"

Lâm Ngưng nghe vậy thì tỏ vẻ hơi xem thường, suy nghĩ một chút rồi nhấc tay phải lên, đồng thời từ đó có bay lên một luồng chân khí!

"Chân khí phóng ra ngoài!! Tiên Thiên cảnh!!"

Lâm Quy Huyền con rút ngươi lại, không quan tâm đến xưng hô của Lâm Ngưng, trên mặt hiện lên vẻ khiếp sợ.

"Con đạt đến cảnh giới này lúc nào!" Trong ánh mắt Lâm Quy Huyền hiện rõ vẻ hoảng sợ.

Tiên Thiên cảnh nếu tính toàn bộ đại lục Nam Châu thì chẳng là cường giả gì nhưng nếu ngươi nhìn vào độ tuổi đạt đến cảnh giới này.

Lâm Ngưng con gái hắn, năm nay mới vừa tròn 16 mà đã đột phá Tiên Thiên cảnh, thiên phú nhường này e là thiên kiêu một vài đại tông môn hàng đầu cũng chưa chắc đã được như thế ấy chứ.

Lâm Quy Huyền nuốt ngụm nước miếng, hắn có hơi kinh ngạc.

Mới vừa rồi hắn còn ở khuyên can con gái mình tuổi đời còn quá trẻ, không thể nào sinh tồn ở trong Hoàng đô đầy rẫy cạnh tranh, nhưng hiện tại chính con gái ông lại cho ông một đòn cảnh tỉnh.

16 tuổi, Tiên Thiên cảnh!

E rằng đến cả triều đình cũng sẽ đích thân hàng mình đi mời chào đi!

"Sao nào, bản tôn có thể cùng các ngươi đến Hoàng đô hay không?"

Lâm Ngưng như thể dự liệu được Lâm Quy Huyền sẽ có phản ứng như thế, cười cợt nói.

Cảnh giới Tiên Thiên đối với nàng, người đã từng là Đại năng giả ở kiếp trước mà nói chỉ là nằm trong lòng tay.

Không chỉ có như vậy, Bán Thánh cảnh sau Tiên Thiên cảnh, đến Thánh cảnh và rồi thậm chí là Thần Ma. Bởi vì kiếp trước đã từng trải qua nên đã giúp cho Lâm Ngưng kiếp này nắm giữ con đường tắt nhanh chóng hơn, không cần giống như những người bình thường đang trên con đường cầu đạo như thế, phải từng bước tu hành.

Chỉ là, đường tắt có nhanh hơn nữa cũng không thể rời khỏi việc nắm giữ năng lượng đất trời.

Trước đây nàng dựa vào nội tình của Lâm gia, đột phá Tiên Thiên cảnh, nhưng lên trên nữa thì không thể tiếp tục chống đỡ cho nàng bước vào Bán Thánh, đây cũng là một trong những nguyên nhân nàng muốn đi theo đến Hoàng đô.

Hoàng đô là nơi trung tâm Nam Châu, tất nhiên có đủ năng lượng cần thiết thỏa mãn quá trình đột phá của nàng.

"Có thể thì có thể, thế nhưng Ngưng Nhi, con nhất định phải sửa lại tác phong thường ngày một chút đã."

"Ta là phụ thân con, con không gọi phụ thân cũng thôi đi, thế nhưng đừng tiếp tục gọi Huyền tử này, Huyền tử nọ."

"Còn nữa, ở nhà con tự gọi mình là bản tôn cũng thôi đi, mọi người đều là người nhà, nhưng ở Hoàng đô thành đều là quan to quyền quý, con tự gọi mình là bản tôn dễ khiến người khác không thích. . ." Lâm Quy Huyền hít một hơi thật sâu, cuối cùng nói.

Là phụ thân của Lâm Ngưng, sao hắn có thể không biết gần đây Lâm Ngưng xuất hiện đủ các hành vi quái lạ. Có điều hắn từng kiểm nghiệm huyết thống lẫn thần hồn của Lâm Ngưng sau khi biến hóa nhưng kết quả là không có bất cứ vấn đề gì. Bởi vậy hắn không hoài nghi Lâm Ngưng là bị người ta giả mạo. Chỉ cho rằng là thiên tư thông minh cùng với tính cách kiêu ngạo gây nên, dùng sao trước giờ ở Lâm Thành, Lâm gia chính là trời.

Hắn tất nhiên mặc kệ, nhưng ở Hoàng đô thành thì khác.

Nếu thói quen xấu này của con gái còn không thay đổi, e rằng sẽ gặp phải nhiều điều thiệt thòi.

"Con biết rồi, phụ thân." Đáy mắt Lâm Ngưng lóe qua vẻ khác lạ, gật đầu rồi nói.

Lâm Quy Huyền cho rằng Lâm Ngưng đã nghe vào, xoay người đi thu dọn đồ đạc.

"Quan to quý nhân?"

"Xem ra Ma giáo của bản tôn cũng có thể cắm rễ ở Hoàng đô thành. Những người được gọi là quan to quý nhân này, bản tôn có thể dành cho họ một vài chỗ tốt, để bọn họ làm việc cho Ma giáo ta!" Đôi mắt Lâm Ngưng khẽ động, câu nói của Lâm Quy Huyền đã cho nàng một lời nhắc nhở.

Quan to quý nhân ở Thần Huyền Hoàng triều, tám, chín phần mười tập trung ở Hoàng đô thành.

Những quan to quý nhân này, tuy rằng có một số lượng nhỏ đã rời khỏi Hoàng đô thành, nhưng họ cũng nắm giữ vận thế thiên hạ, nàng dùng để xây dựng lại Ma giáo là không gì có thể thích hợp hơn.

Còn việc những quan to quý nhân này không đồng ý ấy hả.

Ha ha, lấy tu vi và thân phận trước kia của Lâm Ngưng, nàng chỉ cần tùy tiện bỏ ra một ít lĩnh ngộ hoặc là công pháp, phương pháp luyện đan, đều có thể khiến cả Thần Huyền Hoàng triều rung chuyển, huống chi đây chỉ là thu mua lòng người?

Thời gian chậm rãi trôi qua.

Hai đời người Lâm gia mỗi người đi một ngả. Lâm Quy Huyền mang theo một nhóm người già của Lâm gia, cùng với Lâm Ngưng đi đến hoàng đô. Còn một nhóm người trẻ tuổi Lâm gia, thì lại mang theo một phần gia sản đi tứ tán khắp nơi.

Bọn họ dựa vào miêu tả của Lâm Quy Huyền, chính là mồi lửa của Lâm gia.

Một khi những người già là bọn họ xảy ra vấn đề thì những người trẻ tuổi của Lâm gia cũng có thể ở khắp hoàng triều khai chi tán diệp.

Chỉ cần mai danh ẩn tích, hương hỏa của Lâm gia về căn bản sẽ không đoạn tuyệt.

"Ta đã nhờ một vị đại nhân triều đình gửi thư bẩm báo lại cho Bệ hạ."

"Không bao lâu nữa Bệ hạ sẽ biết tin tức chúng ta vội vàng tới Hoàng đô." Lâm Quy Huyền nhìn lướt qua người Lâm gia, nói.

Tất nhiên hắn không thể mù quáng đâm đầu đến Hoàng đô. Nếu như không thông báo bệ hạ từ trước, vậy thì tất cả nỗ lực bọn họ làm ra đều chỉ là uổng phí.

. . .

Hoàng cung, nơi ở của Cấm vệ!

"Lừa đảo."

Lữ Thiên Tinh nhìn ngọc phù không còn phát ra tiếng, hơi thở phào nhẹ nhõm.

—--

Dịch: MB

Bạn đang đọc Bắt Đầu Hoàng Triều Chi Chủ, Từ Chư Thiên Triệu Hoán Thần Ma (Dịch) của Ly Hoa Miêu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi OverLordKing
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 105

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.