Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chẳng Trách Ám Sát Thất Bại, Thì Ra Đại Thống Lĩnh Cấm Vệ Là Thánh Cảnh

Phiên bản Dịch · 1486 chữ

Thực lực của Đại thống lĩnh Vô Danh vượt xa hắn.

Cho nên không thể nào bị thương tổn được.

Nhưng từ nhỏ Lữ Thiên Tinh đã ở cấm vệ, hắn rất rõ ràng việc nào nằm trong chức trách.

Huống hồ, những người này vốn nên bị tru diệt.

Tất nhiên Lữ Thiên Tinh ra tay không chút do dự.

Theo một đao của Lữ Thiên Tinh, mùi máu tanh tràn ngập toàn bộ lâm viên, khiến người ở đây biến sắc.

"Là cấm vệ! Nanh vuốt của tân đế giết tới!"

"Chúng ta bị vây quanh!"

Không biết là ai hô một tiếng, trên mặt tất cả mọi người lộ ra vẻ bối rối.

Lúc này, toàn bộ hoàng triều không có ai kiêng kỵ cấm vệ hơn bọn họ.

Giờ nghe được câu này, không khác nào đang báo cho bọn họ giờ chết đã đến.

"Phái sát thủ đi giết hoàng đế chính là do một mình bọn họ, chúng ta căn bản không biết. Nếu bọn họ đã chết, cớ gì lại chém tận giết tuyệt?" Lão tổ Thiên Hợp thế gia nhìn về phía Vô Danh, lạnh giọng hỏi.

Dựa vào tu vi Bán Thánh trung kỳ của hắn, nhạy cảm biết được sự bất phàm của Vô Danh.

Không thể nghi ngờ, đối phương chính là Đại thống lĩnh cấm vệ thần bí được nghe đồn bấy lâu nay.

"Thực lực của ngươi là Bán Thánh viên mãn, ở hoàng đô không có nhân vật tiếng tăm nào như ngươi, tính toán ra thì ngươi chính là chủ nhân toà lâm viên này đúng không?" Vừa bắt đầu ánh mắt Vô Danh đã rơi vào trên người Lý Thiên Thu.

Thánh cảnh là chí cường của Nam Châu.

Bán Thánh viên mãn chỉ đứng sau Thánh cảnh, tất nhiên không phải là nhân vật vô danh gì.

Bán Thánh viên mãn trong hoàng đô có thể đếm được trong một tay.

Những người này, dựa vào điều tra hai ngày nay Vô Danh đã biết được hết.

Vì thế, ngay lập tức Vô Danh đã biết được thân phận.

Chủ nhân lâm viên này đến từ bên ngoài hoàng triều.

Lão tổ Thiên Hợp thế gia thấy vấn đề của mình không được đối phương trả lời chắc chắn, trên mặt hiện lên một tia tức giận.

Thiên Hợp thế gia tốt xấu gì cũng là một trong tứ đại thế gia sinh sôi ở hoàng đô mấy trăm năm.

Thân là lão tổ Thiên Hợp, trước đây ở hoàng đô có ai mà không nể mặt mũi.

Bây giờ lại lưu lạc tới mức độ này, để hắn cảm nhận được một tia nhục nhã.

Lập tức nhìn về phía Vương Ngưu Mã đứng ở bên cạnh Lý Thiên Thu, hàm ý lộ rõ trên mặt.

"Sứ giả đại nhân, cấm vệ hoàng cung vây quét, nếu ngài không ra tay nữa thì sẽ đưa tới thêm rất nhiều cấm quân, e sợ rất khó chạy trốn được." Vương Ngưu Mã còn nóng nảy hơn so với lão tổ của Thiên Hợp thế gia, khom người nói với Lý Thiên Thu.

Tuy rằng bọn họ cũng là Bán Thánh, nhưng thực lực kém hơn quá nhiều so với Bán Thánh viên mãn như Lý Thiên Thu.

Hơn nữa, Đại thống lĩnh cấm vệ thần bí khó lường và đông đảo cấm vệ.

Nếu Lý Thiên Thu không ra tay đánh chết đối phương, để lâu chỉ sợ bọn họ không trốn ra được, dù sao nơi này cũng là địa bàn của triều đình.

Lời vừa nói ra, trong lòng tất cả mọi người ở đây hơi động.

Phải biết, bọn họ tụ tập ở đây và ôm hy vọng có thể chạy ra khỏi hoàng đô, chính là vì vị sứ giả thần bí này.

Hy vọng của bọn họ đều ở trên người đối phương.

Nếu đối phương ra tay. . .

Nhưng mà!

Sau một giây.

Theo lời nói của Lý Thiên Thu, tất cả mọi người ở đây đều kinh hãi.

"Không nghĩ đến Đại thống lĩnh cấm vệ thần bí kinh chấn hoàng đô, lại là một vị cường giả Thánh cảnh!"

"Nếu như sớm biết tiền bối ở đây, vãn bối nào dám tụ tập những người này, sợ rằng ngay cả tiến vào hoàng đô cũng không dám." Lý Thiên Thu lộ vẻ bất đắc dĩ, hơi khom người thi lễ.

Từ lúc Vô Danh tiến vào lâm viên và đưa mắt đặt ở trên người hắn.

Hắn đã vô cùng chấn động.

Bởi vì hắn phát hiện, chính mình lại không nhìn thấu cảnh giới của Vô Danh.

Mà trên người Vô Danh cũng không có gợn sóng của dị bảo, vậy thì có nghĩa hắn không nhìn thấu Vô Danh, tuyệt đối không phải là do dị bảo che lấp.

Mà là do tu vi của bản thân Vô Danh vượt qua hắn.

Cũng chỉ có như vậy mới có thể giải thích được.

Chuyện này làm hắn cảm thấy hoảng sợ.

Thiên hạ có tổng cộng bảy vị Thánh giả.

Tiên đế của Thần Huyền Hoàng triều ngã xuống, cũng chỉ còn dư lại sáu vị.

Mà trong sáu vị này, trừ Giáo chủ Thánh giáo của mình và Man thánh Man tộc.

Toàn bộ Thần Huyền Hoàng triều cũng chỉ có bốn vị.

Theo tin tức bản thân hắn biết, bốn vị Thánh giả này bị tiên đế ra lệnh tọa trấn phủ địa bốn phía của hoàng triều, chống đỡ hung thú và sự xâm lấn của ngoại địch, căn bản không thể xuất hiện ở hoàng đô.

Nhưng mà, tu vi không làm giả được.

Đại thống lĩnh cấm vệ trước mắt chính là một vị Thánh giả!

Vào lúc này Lý Thiên Thu đã triệt để mất đi tự tin lúc mới đầu.

Tư thái của hắn hạ xuống thấp nhất.

Bởi vì hắn rõ ràng, dù mình làm cái gì cũng sẽ không phải đối thủ của một vị Thánh giả.

Nếu như Thần Ma là Thần của thế gian.

Như vậy Thánh giả chính là tồn tại chỉ đứng sau Thần.

Tuy vẫn còn thuộc phàm nhân, nhưng cũng nắm giữ một phần thần uy.

Phần thần uy này có thể giúp Thánh giả toàn thân trở ra trong vạn quân, việc mà Bán Thánh căn bản không làm được, nhiều nhất chỉ có thể chạy trốn khi chống lại vạn tên quân sĩ, bằng không sẽ lực kiệt mà chết!

"Cái gì!? Thánh giả!"

Vào lúc Lý Thiên Thu khom người hành lễ, tất cả mọi người ở đây đều hít vào một hơi khí lạnh.

Trên mặt đều hiện lên một tia tuyệt vọng.

Cường giả Thánh cảnh đến tru diệt bọn họ, bọn họ căn bản không có tư cách chạy trốn.

"Chẳng trách. . ."

Đại trưởng lão Vũ Quyền tông nỉ non trong lòng.

Phải biết, sát thủ bọn họ phái đi là tồn tại nửa bước Bán Thánh.

Hơn nữa nhiều thế lực trong hoàng đô phái sát thủ đi như vậy, chắc chắn không thiếu người cảnh giới Bán Thánh.

Ám sát một Tam Hoàng tử nho nhỏ, mặc dù là Đại thống lĩnh cấm vệ của tiên đế A Phúc ở đó, cũng không thể phòng ngự được.

Nhưng dù cho như thế, Tam Hoàng tử vẫn còn sống.

Đồng thời, tiến hành phản công nghiêm khắc.

Bọn họ suy nghĩ nhiều lần vẫn không nghĩ ra nguyên nhân.

Nhưng bây giờ, tất cả đều hiểu được.

Chỉ có Thánh giả mới có thể làm được điểm này.

Năm xưa có tiên đế tọa trấn, thiên hạ ai dám đụng vào hoàng cung chứ?

Còn không phải là kiêng kỵ sức mạnh của cường giả Thánh cảnh sao?

Trước mắt, một vị Thánh giả thần bí xuất hiện ở bên cạnh Tam Hoàng tử, vậy còn ai có thể uy hiếp đến đế vị của hắn?

"Ngươi đúng là thức thời! Nhưng dẫn đầu tụ tập tội dân vốn nên do triều đình tru diệt, ý định thoát khỏi hoàng đô, ngươi đáng giết. Vì thế, nếu người ở đây đều là người đáng chết, chư vị cũng không cần phí lời, nếu tự giải quyết thì bản thống lĩnh có thể để người ta bảo lưu toàn thây."

Vô Danh nhìn lướt qua Lý Thiên Thu, cũng không dừng lại quá lâu trên người đối phương, nhìn đông đảo người quyền quý xung quanh, bình tĩnh nói.

Lời vừa nói ra, trên mặt đám người che kín một tầng tro nguội.

Mà Lý Thiên Thu vốn đang cung kính cũng đột nhiên cứng đờ.

Hắn không nghĩ tới.

Chính mình tâm huyết dâng trào, muốn hấp thu thêm mấy người gia nhập thánh giáo.

Nhưng lại mang đến cho mình họa sát thân!

—--

Dịch: MB

Bạn đang đọc Bắt Đầu Hoàng Triều Chi Chủ, Từ Chư Thiên Triệu Hoán Thần Ma (Dịch) của Ly Hoa Miêu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi OverLordKing
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 77

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.