Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lại đến một đầu

Phiên bản Dịch · 1192 chữ

Đám người Tào Nhất Minh đều là loại cáo già trong quán bar, thời điểm vừa An Lương gọi Đại Thần Long, bọn hắn hoàn toàn không có quá kích động, bởi bọn hắn cũng cho rằng An Lương chỉ đang chống đỡ tràng diện một cái, nhiều nhất cũng chỉ mở một hai chai nếm thử.

Kết quả lại trực tiếp mở hết?

Tạ Dĩnh ngồi cạnh Vân Hải Dương, nàng ghé vào tai Vân Hải Dương, hỏi, “Hải dương ca, tình cảnh Lương ca thế nào, sao có thể ngang tàng như vậy?”

Hơi nóng Tạ Dĩnh thở ra khiến lỗ tai Vân Hải Dương có chút ngứa, hắn ta thuận tay ôm Tạ Dĩnh, Tạ Dĩnh cũng thuộc loại cáo già, nàng hoàn toàn không né tránh, ngược lại còn sát vào ngực Vân Hải Dương.

Vân Hải Dương đáp lại, nói, “Ca môn này là lão mãnh, nghe nói là trong nhà có khoáng, làm việc ngang tàng không thương lượng!”

Câu trả lời này tương đương không nói gì!

Vân Hải Dương cũng không phải người ngu, sao có thể tùy tiện nói ra thông tin An Lương?

Tiểu Điền mở hết sáu bình Ách bích A ra trước, sau đó rót mỗi người một ly, cuối cùng cung kính lui sang một bên.

An Lương nhìn thấy động tác này tiểu Điền, hắn mở miệng nói, “Tiểu Điền, nhãn lực của ngươi thật sự quá không được, ngươi làm nhân viên mà lại không bồi khách hàng uống vài chén?”

“......” Tiểu Điền im lặng.

Đúng là hắn ta là nhân viên của quán bar, thế nhưng có nam nhân viên nào lại đi uống cùng khách hàng?

Quan trọng hơn là rượu An Lương gọi là Ách bích A.

Một ly chính là hơn mấy trăm hơn ngàn khối, có khách hàng nào mời nhân viên uống loại rượu này ?

Lý Tồn Viễn hô, “Tiểu Điền, Lương ca bảo ngươi uống rượu, ngươi còn thất thần gì đó?”

Tiểu Điền lập tức đi tới, hắn ta vẫn không có ý định đụng vào Ách bích A, hắn ta mở một chai bia, khách khí nói, “Ngại quá, Lương ca, ta tự phạt một bình.”

An Lương ngăn lại, nói, “Sao lại uống bia, tiểu Điền, ngươi lại giở thủ đoạn gì đấy, tới tới tới, tự rót đi!” An Lương chỉ vào bình Ách bích A bản bạch kim mới.

Tiểu Điền vội vàng cảm tạ, “Cảm ơn Lương ca.”

Hắn ta vừa cảm ơn vừa tự rót một ly nhỏ.

An Lương chửi bậy, “Đổ đầy!”

“......” Tiểu Điền biểu thị tự bế, coi như là nhân nhiên viên át chủ bài của Thập Tam Tiên Sinh, bây giờ hắn ta cũng đang rất hoảng, có phải hắn ta không theo kịp thời đại hay không, bây giờ khách uống rượu đều chơi như vậy?

“Tất cả mọi người rót đầy, chúng ta cạn trước một cái, trong biển người mênh mông, chúng ta gặp nhau chính là duyên phận, mời mọi người!” An Lương nâng ly.

Với tư cách là người tổ chức, tất cả mọi người đều nể mặt.

Đám người Tào Nhất Minh cũng đã chụp ảnh xong, đương nhiên cũng bưng ly lên.

Độ cồn của Ách bích A cũng chỉ có mười hai mười ba độ, tửu lượng An Lương rất tốt, uống một ly hoàn toàn không có áp lực gì, hắn hô, “Tiểu Điền, rót rượu, rót đầy cho mọi người.”

Trần Tư Vũ hạ giọng, nói, “Đại thổ hào, uống như vậy có sao không?”

“Sao trăng gì, lát nữa gọi thêm là được.” Nói đến đây, An Lương nhìn về phía tiểu Điền, nói, “Tiểu Điền, lát nữa nếu gọi thêm Thần Long Sáo, ngươi không nên làm ba cái trò kia nữa, trực tiếp bưng lên là được, lòe loẹt khôi hài làm gì!”

Tiểu Điền lại tự bế !

Tới quán bar gọi Thần Long Sáo tôn quý mà lại không muốn đãi ngộ tôn quý?

Chuyện này, tiểu Điền thật sự chưa bao giờ gặp qua!

“Được Lương ca.” Tiểu Điền đáp lại.

Dù tiểu Điền không hiểu ý An Lương, thế nhưng vẫn theo câu nói kia, An Lương phân phó, tiểu Điền làm theo là được, hắn ta chỉ là người làm, không cần có suy nghĩ của mình.

Ai bảo hắn ta không có tiền, không thể hiểu được suy nghĩ của kẻ có tiền?

Hơn 1 tiếng sau, quả nhiên An Lương lại gọi thêm một bộ Đại Thần Long, hơn nữa còn thân thiết tặng cho Trần Tư Vũ mấy lon sữa bò Wangzai, hắn cũng không thèm thèm cơ thể Trần Tư Vũ, không cần phải rót rượu...

Được!

Kỳ thực An Lương cũng thèm !

Nhưng An Lương là nam nhân tốt, hắn không thích rót rượu, càng không khả năng làm gì đối phương khi đã hoàn toàn uống say mất ý thức, ăn cá chết cũng quá khó chịu!

Sau khi gọi bộ Đại Thần Long thứ hai lên, An Lương tiếp tục hô, “Mở hết, hôm nay rất vui vẻ, mọi người không say không về!”

Cái gọi là không say không về đương nhiên là lý do, đơn giản chỉ là xoát xoát tiêu phí, đợi lát nữa xem sẽ được hoàn bao nhiêu tiền.

Trần Tư Vũ lung lay lon sữa bò, “Ta cũng không say không về?”

“Ngươi nên uống ít một chút, ngày mai còn phải đi làm!” An Lương nhắc nhở.

Trần Tư Vũ chăm chú nhìn An Lương, nàng nhìn con mắt An Lương, phảng phất như đang phán đoán An Lương nói thật hay đang nói láo.

Thời điểm Trần Tư Vũ nhìn An Lương, An Lương hoàn toàn không lùi bước nhìn Trần Tư Vũ, thậm chí hắn cùng dùng hệ thống 'Máy Quét Quan Hệ Nhân Mạch' kiểm tra độ thiện cảm của Trần Tư Vũ.

Độ thiện cảm của Trần Tư Vũ vỗn chỉ có 60 điểm, bây giờ đã đã tăng tới 69 điểm, thiếu chút nữa liền tiến vào phạm trù bạn thân.

Cuối cùng Trần Tư Vũ vẫn không gánh nổi, sắc mặt nàng ửng đỏ, hừ nhẹ nói, “Thủ đoạn dục cầm cố túng rất nhuần nhuyễn!”

An Lương bình tĩnh đáp lại, “Ngươi nghĩ quá nhiều, phải có tín nhiệm cơ bản giữa người với người.”

“Ta tin ngươi không tốt!” Trần Tư Vũ cười đùa đáp lại, nhưng nàng thật sự không uống tiếp.

Gần mười một giờ đêm, An Lương nhìn thấy vẫn còn hai bình Ách Bích chưa uống xong, hắn liền không gọi thêm rượu, giống như lần hoàn tiền trước, hắn có cơ hội xoát thêm, thế nhưng hắn lại không làm như vậy.

Tình huống hiện tại cũng là như vậy, hiện tại còn thừa hai bình Ách Bích A, hắn có thể mua thêm hai ba bộ Đại Thần Long, thế nhưng đó là điều hoàn toàn không cần thiết.

Cơ hội kiếm tiền còn rất nhiều, không cần tự dán cho mình nhãn hiệu nhà giàu mới nổi._

Bạn đang đọc Hệ Thống Kẻ Có Tiền của Biển Ma Trắng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi GCD3
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 104

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.