Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiểu chủ bá quá khó khăn!

Phiên bản Dịch · 1170 chữ

Trong nhà Lý Tịch Nhan, Lưu Linh kiểm tra chiếc váy dài màu xanh nhạt, nàng nhẹ nhàng vuốt ve chất liệu tơ tằm, không nhịn được cảm thán, nói, “Sờ tới sờ lui thật thoải mái!”

“Mặc vào cũng rất thoải mái, mẹ, ngươi thử xem?” Lý Tịch Nhan nói.

Lưu Linh chỉ thấp hơn Lý Tịch Nhan một chút, chiều cao tầm 166cm, lại thêm việc bảo dưỡng kỹ càng, hoàn toàn không nhìn ra nàng đã ba mươi tám tuổi.

“Nghĩ đi nghĩ lại, màu xanh nhạt quá trẻ, không thích hợp với ta.” Lưu Linh phủ định.

Lý Tịch Nhan đáp lại, nói, “Mẹ vốn rất trẻ! Ngươi nhìn xem, mỗi lần chúng ta ra ngoài, mọi người đều nói ngươi là tỷ tỷ của ta!”

Lưu Linh rất giống Lý Tịch Nhan, gần giống như đúc, chỉ là Lưu Linh trông trưởng thành hơn.

Dưới sự khuyên bảo của Lý Tịch Nhan, cuối cùng Lưu Linh vẫn mặc chiếc váy dài màu xanh nhạt vào, “Không hổ danh được làm từ tơ tằm, quả nhiên rất thoải mái, rất thông thoáng, bao nhiêu tiền, ít nhất cũng phải hơn 1 vạn?”

Giá tiền của chiếc váy này đã bị cắt đi.

Lý Tịch Nhan có chút do dự, cuối cùng vẫn thẳng thắn, nói, “Gần hai vạn năm ngàn khối.”

“......” Lưu Linh cảm giác có chút chết lặng.

“Ngươi xác định các ngươi còn chưa nắm tay?” Lưu Linh có chút nghi ngờ nhìn Lý Tịch Nhan.

“Mẹ!” Lý Tịch Nhan có chút xấu hổ nhìn Lưu Linh.

“Tốt tốt, mẹ biết , người bạn học này của ngươi có chút thú vị, xem ra điều kiện gia đình hắn thật sự không tệ.” Lưu Linh nói.

“Mẹ, cho dù ta có hẹn hò cùng hắn, cũng không phải là do điều kiện gia đình của hắn.” Lý Tịch Nhan nói nghiêm túc, nàng cũng không phải loại nữ nhân ái mộ hư vinh.

Nếu ái mộ hư vinh, lúc đi dạo phố còn không kêu An Lương mua mua mua?

......

Một bên khác, trong căn phòng thuê của Dương Mậu Di, mặt mày nàng ủ rũ, bởi vòng Công Hội chiến tiếp theo sắp bắt đầu, quy mô trận Công Hội chiến này cũng lớn hơn trước, liên quan đến toàn bộ Hổ Xỉ, bốn vị trí đầu liền có thể được để cử trên trang đầu của tuần trên Hổ Xỉ.

Nhưng nàng cũng biết hoàn cảnh của mình.

Dương Mậu Di chỉ là một cái tiểu chủ bá, lần trước dành được hạng nhất trong Công Hội chiến đều là nhờ An Lương ủng hộ nàng, bây giờ đã qua hơn nửa tháng, gian trực tiếp của nàng liền bị đánh về nguyên hình, mỗi ngày cũng chỉ được hai ba con mèo lớn mèo nhỏ, lưu lượng chỉ tầm hai trăm khối.

Lúc trước An Lương đã ủng hộ nàng 100 vạn, hơn nữa còn dẫn nàng đi mua mua mua tại trung tâm Quốc Kim, tình huống như vậy khiến nàng có cảm giác An Lương đang muốn theo đuổi nàng.

Thế nhưng hơn nửa tháng nay An Lương lại không liên lạc gì với nàng, tình huống như vậy lại khiến nàng chết lặng!

Kẻ có tiền đều muốn làm gì thì làm như vậy sao?

Rõ ràng đã ủng hộ hơn 100 vạn, kết quả lại chẳng quan tâm?

Dương Mậu Di đã nghĩ đến việc chủ động liên lạc cùng An Lương, thế nhưng nàng lại không biết nên nói chuyện thế nào, chẳng lẽ bảo An Lương vào xem nàng quay trực tiếp?

Vậy chẳng phải đang điên cuồng ám chỉ An Lương ủng hộ?

Dương Mậu Di đã từng muốn rời bỏ ngành trực tiếp, thế nhưng sau khi An Lương giúp nàng thắng một trận Công Hội chiến, Dương Mậu Di liền ở lại ngành này.

Có một câu nói rất hay: Nếu tôi chưa từng nhìn thấy mặt trời, ta sẽ có thể ở trong bóng tối!

Dương Mậu Di chính là như vậy!

Nếu như An Lương chưa từng giúp nàng cầm giải nhất của Công Hội chiến, nàng đã chuẩn bị từ bỏ ngành trực tiếp, chuyên tâm học tập.

Nhưng trên đời này lại không có nếu như!

Bây giờ Dương Mậu Di đã hưởng thụ qua thời khắc vinh quang nhất, sâu trong nội tâm nàng vẫn muốn kiên trì, thế nhưng thực tế lại đánh nàng một kích trí mạng.

Ngũ âm nàng không được đầy đủ, tự nhiên không biết hát, cũng sẽ không khiêu vũ, càng không nịnh nọt đại ca, tự nhiên không có khả năng hiển lộ tài năng trong ngành phát trực tiếp.

Mắt thấy một trận Công Hội chiến khác lại sắp tới, Dương Mậu Di thật sự có chút tuyệt vọng, lần Công Hội chiến này lại như trước?

Dương Mậu Di tâm tình phiền muộn, ra ngoài ăn cơm, nàng là chủ bá quay ngoài trời, hơn nữa còn thiên hướng về mỹ thực, đương nhiên nàng sẽ biết quán nào ăn ngon, nàng đón xe đi đến một nhà hàng bán mì Unagi.

Có khá nhiều người sợ lươn, thế nhưng Dương Mậu Di lại rất yêu thích, điều duy nhất nàng không thích chính là giá cả quá mắt, một phần mì Unagi liền có giá 88 khối tiền.

Cho dù là hương vị rất ngon, số lươn cũng rất nhiều, thế nhưng Dương Mậu Di vẫn cảm thấy rất đắt.

Dương Mậu Di tâm tình nặng nề bước vào tiệm mì Unagi, đột nhiên nàng nghe thấy một âm thanh quen thuộc, “Tiểu chủ bá, sao ngươi lại ở đây?”

Dương Mậu Di có chút sửng sốt, phản ứng đầu tiên của nàng là nàng đã quá ‘Tưởng niệm’ An Lương nên xuất hiện ảo giác?

Nhưng một khắc sau nàng đã nhìn thấy An Lương.

“Ngươi... Sao ngươi lại ở đây?” Dương Mậu Di hỏi lại.

An Lương không nói gì, chỉ giơ ngón tay chỉ vào tô mì trước mặt.

Dương Mậu Di ngồi đàng hoàng ở phía đối diện An Lương, nàng hỏi, “Ngươi cũng thích ăn mì Unagi?”

“Đúng vậy, đã thích từ lâu, nhưng trước kia cảm thấy rất đắt.” An Lương nói.

“Ngươi cũng chê đắt?” Rõ ràng Dương Mậu Di không tin.

“Hắc, nói chỉ sợ ngươi không tin, trước khi ta thi đại học, ta thật sự không có tiền!” An Lương ăn ngay nói thật, sau khi thành tích thi được công bố, An Lương mới thu được hệ thống Nhân Sinh Người Thắng, từ đó đi lên nhân sinh đỉnh phong.

Còn An Lương của trước kia?

Nghĩ lại liền muốn khóc!

Dù giá thị trường của Công ty xây dựng của An Thịnh Vũ là trên ngàn vạn, thế nhưng An Lương cũng chỉ được một trăm khối mỗi tháng, một bát mì Unagi liền có giá 88 khối, như vậy có đắt hay không?

Bạn đang đọc Hệ Thống Kẻ Có Tiền của Biển Ma Trắng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi GCD3
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 117

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.