Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nắm tay Lý Tịch Nhan!

Phiên bản Dịch · 1093 chữ

Trong tầng trệt nhà Lý Tịch Nhan, An Lương đang cưỡng ép tặng lễ.

Còn việc Lý Tịch Nhan không thích?

Xác suất này tương đối nhỏ bé!

Khi tặng quà cho con gái, tuyệt đối không nên hỏi có thích hay không, cũng đừng hỏi có muốn gì hay không, đa số nữ hài tử (con gái) đều sẽ cẩn thận, lại thêm việc hỏi chính là biểu hiện của việc không có thành ý, thế nên phải ít hỏi một chút.

“Quên đi, không đi!” Lý Tịch Nhan từ chối An Lương.

An Lương thuận miệng hỏi, “Trưa nay nhà có nấu cơm không?”

Lý Tịch Nhan lắc đầu.

“Đi đi đi, chúng ta tìm một chỗ ăn cơm.” An Lương nói xong, mới dò hỏi, “Ngươi có muốn đi thay quần áo trước hay không?”

Đầu ngón chân trắng nõn của Lý Tịch Nhan có chút bất an, nàng gật đầu nói, “Ta đi thay quần áo trước.”

“Chờ đã.” An Lương một bên gọi một bên xách đống đồ Gucci từ trong cốp xe ra, “Ta đi lên với ngươi?”

Lý Tịch Nhan gật đầu không chút do dự.

An Lương khóa xe xong liền lên lầu cùng Lý Tịch Nhan, đây chính là lần thứ nhất hắn vào nhà Lý Tịch Nhan!

Nhà Lý Tịch Nhan tại tầng mười chín, sau khi vào cửa, An Lương phát hiện phong cách trang trí nhà nàng khá đơn giản phóng khoáng, hắn đưa túi mua đồ cho Lý Tịch Nhan, nói, “Thuận tiện thử xem có hợp hay không?”

“Ừ!” Lý Tịch Nhan tiếp nhận túi đồ, “Ta đi thay quần áo, ngươi đợi ta một lát.”

“Được.” An Lương ngồi vào ghế sô pha trong phòng khách, kiểm tra Wechat.

Lương Tuyết ở Ma Đô gửi rất nhiều tin nhắn cho hắn, hắn mở nhìn một chút, toàn bộ đều là hình ảnh đoàn làm phim《 Ngã Môn Ước Định 》, Lương Tuyết biểu thị phim truyền hình đang được quay chụp rất thuận lợi.

An Lương dùng ngữ khí làm việc để trả lời tin nhắn, như vậy cho dù hắn có quản lý thời gian thất bại, Lý Tịch Nhan nhìn thấy những tin nhắn này, hắn cũng có thể chốn tránh, nói đây là công việc.

Chờ đã!

Có vẻ như đây đúng là công việc?

Quan hệ giữa An Lương cùng Lương Tuyết cũng không quá tốt?

Một lát sau, Lý Tịch Nhan mặc chiếc váy dài màu xanh nhạt được làm từ tơ tằm, phối cùng một đôi giầy trắng nhỏ, trông tràn đầy tiên khí!

Chiếc váy màu xanh nhạt là lần trước hắn kéo nàng đi mua tại Christine Dior, đôi giầy trắng nhỏ cũng là của Christine · Dior.

Nhìn trang phục của Lý Tịch Nhan, ánh mắt An Lương sáng lên, không chỉ là do Lý Tịch Nhan ăn mặc như vậy rất giống tiểu tiên nữ, mà còn là vì Lý Tịch Nhan nguyện ý mặc quần áo hắn mua.

An Lương sử dụng 'Máy Quét Quan Hệ Nhân Mạch' kiểm tra Lý Tịch một chút, độ thiện cảm của nàng đã đạt đến 83 điểm, vẫn là quan hệ tình yêu chưa đầy.

“Đẹp không?” Lý Tịch Nhan chủ động hỏi thăm.

An Lương gật đầu khẳng định, “Như chân đồng tiên nữ hạ phàm!”

“Chúng ta đi đâu ăn cơm?” Trong mắt Lý Tịch Nhan đầy vui vẻ, nàng rất thích được An Lương khen.

An Lương suy nghĩ một chút mới đáp lại, nói, “Thời tiết hơi nóng, chúng ta đi ăn cháo có được không?”

“Được!” Lý Tịch Nhan đáp ứng không chút do dự.

Kỳ thực ăn cái gì cũng không quan trọng, quan trọng là đi ăn cùng ai.

Trong thang máy có không gian hẹp, An Lương đứng chung một chỗ cùng Lý Tịch Nhan, hắn len lén nắm tay Lý Tịch Nhan.

Sắc mặt Lý Tịch Nhan lập tức hồng nhuận, nàng hơi vùng vẫy một chút nhưng cũng không tránh ra, vẫn mặc cho An Lương dắt.

An Lương cũng không nhìn Lý Tịch Nhan, hắn vẫn luôn nắm tay Lý Tịch Nhan, đợi thang máy đi đến lầu một, hắn cũng không có ý định buông ra, trực tiếp dắt Lý Tịch Nhan bước ra khỏi thang máy.

Lý Tịch Nhan mở miệng, âm thanh như muỗi, “Xung quanh có rất nhiều người quen.”

An Lương giả vờ như không nghe thấy, hắn dắt Lý Tịch Nhan đến tay lái phụ của Porsche 911 TurboS, lúc này mới buông lỏng tay Lý Tịch Nhan ra, mở cửa xe cho nàng.

Lý Tịch Nhan khéo léo ngồi vào tay lái phụ, sắc mặt nàng hồng nhuận, tim đập thình thịch.

An Lương tươi cười ngồi vào chỗ tài xế, hắn cũng không nhìn Lý Tịch Nhan, giả vờ nổ máy rời đi như bình thường.

“Đúng rồi, Tịch Nhan, chừng nào ngươi nhập học?” An Lương lương hỏi thăm.

Lý Tịch Nhan đáp lại, nói, “Đại học Phúc Đán báo ngày 30/8 đến ngày 3/9, ta chuẩn bị đi ngày 31 tháng 8 hoặc 1/9.”

“Cô chú có đi cùng ngươi không?” An Lương hỏi thăm.

Lý Tịch Nhan biết rõ còn cố hỏi, “Ngươi hỏi cái này để làm gì?”

An Lương cười đễu, nói, “Tiểu tiên nữ của ta xinh đẹp như vậy, nếu dì chú không tiễn ngươi, nhất định ta phải đưa ngươi qua!”

Nghe An Lương nói ‘tiểu tiên nữ của ta ’, Lý Tịch Nhan không tự chủ được lộ ra một nụ cười, nàng hừ nhẹ, nói, “Ngươi ít có ý đồ xấu, mẹ ta phải đưa ta đi qua.”

Nếu để An Lương đưa nàng tới một mình, vậy đồng nghĩa với việc hai người sẽ ở chung tại Ma Đô một mình, e rằng nàng sẽ thành dê vào miệng cọp?

An Lương thầm thở dài trong lòng, nếu hắn tiễn Lý Tịch Nhan đi Ma Đô, vậy nhất định sẽ ghé qua Vân An Man một đợt, còn việc có home run (1) hay không thì ai biết?

(1) : Chắc ai cũng hiểu. :keke

Ít nhất cũng có cơ hội!

Bây giờ ngay cả cơ hội cũng không có!

Ai!

“Được rồi, Thiên phủ cũng rất gần Ma Đô, ngươi sẽ không có kế hoạch sang thăm ta chứ?” Lý Tịch Nhan hỏi ngược lại An Lương.

“Đúng là ta vẫn chưa có kế hoạch gì!” An Lương nói đùa.

“Hừ!” Lý Tịch Nhan ngạo kiều hừ một tiếng.

Bạn đang đọc Hệ Thống Kẻ Có Tiền của Biển Ma Trắng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi GCD3
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 125

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.