Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nguy rồi, ba ba phát hiện!

Phiên bản Dịch · 1141 chữ

Nhà hàng Vân Hi Nguyệt đặt trước gọi【 Nông Gia Yến 】, nằm ở quận Bắc Tự dưới chân núi Linh Sơn của thành phố Thịnh Khánh, đặc sản nhà hàng bọn hắn là những món ăn có nguồn gốc từ nông trường.

Yến hội cao cấp nhất của Nông Gia Yến gọi là tiệc mổ heo, mổ cả một con heo làm tiệc, đương nhiên Nông Gia Yến cũng có trang trại nuôi heo riêng, từ đó bảo đảm hương vị đặc biệc, không đụng hàng cùng các nhà hàng khác.

Vân Hi Nguyệt đã đặt trước một bữa tiệc mổ heo, có thể nói là một bữa tiệc khá sang trọng, bảo đảm đẳng cấp cùng khẩu vị.

Đặt trước một bữa tiệc mổ heo có giá là 8888 nguyên, chưa bao gồm tiền rượu.

Sau khi xác nhận số lượng thực khách cùng món ăn, người chăn nuôi heo sẽ gói phần thịt heo còn lại cho thực khách, xem như quà tặng tiệc.

Phong cách này giúp Nông Gia Yến khá được hoan nghênh.

An Lương kiểm tra thông tin Nông Gia Yến một chút, hắn cảm thấy khác ưa thích dạng tiệc này, ngược lại thức ăn các nhà hàng năm sao khác lại khá loè loẹt đẹp mắt, thế nhưng lại không dễ ăn.

‘ Đã nhận! 6:00 đến!’ An Lương trả lời tin nhắn Wechat Vân Hi Nguyệt.

Thịnh Khánh, quận Trung Phủ.

Một ông lão có vóc dáng nhỏ, sở hữu mái tóc hoa râm dò hỏi, “Hắn có đáp ứng không?”

“Cha!” Vân Hi Nguyệt bất mãn đáp lại, “Ngươi có thể suy nghĩ đơn giản một chút hay không?”

Vân Hi Nguyệt nói tiếp, “Người ta đã làm việc tốt không cần báo đáp, còn nhắc nhở ta về sau phải xem chừng Hinh Hinh thật cẩn thận.”

“Đây đều là phản sáo lộ (bẫy)!” Ông lão đáp lại không chút do dự.

“Được được được, phản sáo lộ liền phản sáo lộ, không phải ngươi đã điều tra thông tin hắn rồi sao, gia đình người ta không tệ, bản thân hắn càng có bản lĩnh, vừa thi đại học, tài sản đã quá ngàn vạn, hắn phản sáo lộ cái gì?” Vân Hi Nguyệt bất mãn nói.

“Đương nhiên là phản sáo lộ ngươi!” Ông lão đáp lại.

Đúng là Vân Hi Nguyệt vô cùng xinh đẹp.

“Lão đầu tử, ngươi nói ít vài ba câu đi!” Một bà lão với mái tóc hoa râm nhắc nhở.

“Nói ít vài ba câu?” Ông lão như pháo bị đốt, “Nếu ta nói ít vài ba câu, con gái ta bị thua thiệt thì làm sao bây giờ?”

Vân Hi Nguyệt đè nén tức giận, “Được rồi, được rồi, tối nay các ngươi đi cùng ta, được chưa?”

“Vậy thì không thành vấn đề!” Ông lão tươi cười đáp lại.

Bà lão đi về phía ông lão, nàng nắm chặt lỗ tai ông, “Người trẻ tuổi gặp mặt, ngươi theo xem náo nhiệt làm gì?”

“Mau buông tay!” Ông lão hừ hừ nói, “Nếu không nói rõ còn ra thể thống gì!”

“Nha, bây giờ còn biết giảng đạo lý? Bà lão buông tay, “Ngươi cũng đã điều tra thông tin của đứa bé kia, điều kiện gia đình người ta rất tốt, bản thân còn tốt hơn, ngươi còn lo lắng cái gì?”

“Hơn nữa, ngươi nhìn tin nhắn của người ta đi, chỉ một lần này, không chừng người ta còn không muốn tham gia, chỉ muốn ứng phó một chút, tránh về sau lại bị dây dưa.” Bà lão giải thích.

Vân Hi Nguyệt tán thành, nói, “Cha, ngươi cứ nghĩ quá nhiều, lúc nào cũng cho rằng có người tiếp cận ta đều có mục đích riêng.”

Ông lão tức giận đến dựng râu trừng mắt, hắn ta cắn răng, cuối cùng cũng không muốn tổn thương Vân Hi Nguyệt, nói, “Được được, về sớm một chút!”

Vân Hi Nguyệt lười trả lời.

Năm giờ năm mươi chiều, An Lương đã tới Nông Gia Yến sớm hơn một chút, hắn không trực tiếp đi vào mà dùng Wechat hỏi Vân Hi Nguyệt.

‘ Vân nữ sĩ, hai người đến chưa?’

Vân Hi Nguyệt lập tức trả lời tin nhắn, ‘Ta cùng Hinh Hinh đã đến, chúng ta đang ở trong phòng Vạn Niên Thanh, An tiên sinh đến, ta lập tức đi ra đón ngươi.’

‘ Không cần không cần, ta nhờ nhân viên phục vụ dẫn vào là được, ngươi xem chừng Hinh Hinh!’ An Lương nhắc nhở.

Vân Hi Nguyệt này đúng là có độc!

Vừa có một bài học kinh nghiệm xong, bây giờ vẫn còn bất cẩn như vậy?

Nếu không phải thấy hai người cũng không thân quen mấy, nếu không An Lương phải cố dặn dò Vân Hi Nguyệt.

Nhân viên phục phụ Nông Gia Yến dẫn An Lương đến phòng Vạn Niên Thanh, An Lương vừa tiến vào phòng, Vân Hinh liền nhảy ra.

“Đại ca ca!” Vân Hinh nhào vào ngực An Lương.

Vân Hi Nguyệt cũng đứng dậy chào hỏi, nói, “An tiên sinh, chào buổi tối.”

“Chào buổi tối, Vân nữ sĩ.” An Lương một bên ân cần thăm hỏi, một bên bế Vân Hinh lên.

Thế nhưng An Lương lại không phát hiện, An Thịnh Vũ vừa đi ngang phòng Vạn Niên Thanh, hơn còn nhìn thấy cảnh này, ánh mắt hắn ta vô cùng phức tạp, muốn há mồm gọi An Lương, nhưng cuối cùng vẫn rời đi yên lặng không tiếng động.

“Hinh Hinh, hôm nay ngươi có nghe lời mẹ không?” An Lương đặt Vân Hinh lên ghế.

“Đương nhiên là có nghe lời!” Vân Hinh gật đầu khẳng định, “Ta cũng không phải hùng hài tử!”

An Lương bất lực trêu chọc, nàng không phải hùng hài tử?

Tốt!

Nhất định An Lương phải thu hồi thành kiến, quả thật ngoại trừ lần trước gặp chuyện ngoài ý muốn, Vân Hinh nhìn không giống hùng hài tử chút nào.

“An tiên sinh, lần nữa cảm ơn ngươi cứu Hinh Hinh, nếu Hinh Hinh xảy ra chuyện, chắc chắn ta sẽ không thể tha thứ chính mình.” Vân Hi Nguyệt lại cảm ơn.

“Đừng đừng đừng, ta đã nói rồi, chỉ là tiện tay mà thôi, ta tin người nào có lương tri nhìn thấy cảnh này cũng sẽ làm như vậy.” An Lương khẳng định.

Vân Hi Nguyệt theo ý An Lương, vòng qua chủ đề này, nàng gọi nhân viên phục vụ mang thức ăn lên, từng món ăn được chế biến từ thịt heo được mang lên, có thể nói An Lương ăn đến miệng đầy mỡ.

Hắn thở dài, nói, “Tiệc mổ heo này thật ngon!”

“An tiên sinh thích nhất món nào?” Vân Hi Nguyệt thuận miệng hỏi.

Bạn đang đọc Hệ Thống Kẻ Có Tiền của Biển Ma Trắng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi GCD3
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 4
Lượt đọc 120

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.